[Captain X Rhyder][CapRhy] Devil Wife
#1
Anh và cậu thương nhau từ 1 năm trước nhưng ông bà anh ngăn cản chuyện giữa anh và cậu, họ nói sẽ giết cậu nếu anh còn dám lén đi ra ngoài để gặp cậu.
họ là những người có tư tưởng cổ hủ lạc hậu cuối cùng còn sót lại cái ngôi làng này, từ nhỏ cha mẹ anh đã mất sớm để lại anh cho ông bà nuôi, nhưng họ chỉ là cho anh ở trong nhà rồi sau đó để anh tự sinh tự diệt. Suốt cả tuổi thơ của anh chưa từng một lần nhận được sự yêu thương và quan tâm của họ, một thân một mình ở cái vùng này, nó là một nơi miền quê tách xa thành phố, không có wifi internet, chỉ có đèn điện.
còn cậu là người thành phố, ăn chơi trác táng và phung phí quá nên bị đạp về nơi này, lúc đầu cậu giãy đùng đùng không chịu đâu. Cơ mà sau khi được anh cho nếm thử canh chua cá anh làm thì chính thức nhớ thương nồi canh và Quang Anh tới bây giờ.
Cậu là người cưa anh trước, nhiều lúc nản vì anh "tâm bất biến giữa dòng đời ngàn vạn thính" thì cuối cùng anh cũng gật đầu. Lúc đó cậu sướng rân, nhảy tọt xuống dưới sông mà múa may quay cuồng dưới đó rồi kết quả là cảm lạnh 5 ngày trời.
trong thời gian quấn quýt bên nhau, cậu đã cho anh cái cảm giác được yêu thương và chăm sóc nó như thế nào, phải nói khoảng thời gian này với anh và cậu thì nó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, yêu và được yêu. Nhưng trớ trêu thay, tình nào rồi cũng tàn..
Ông bà ngăn cấm, mọi người trong làng xa lánh xua đuổi, hất hủi và kì thị chỉ vì anh với cậu yêu nhau. Đi đến đâu không bị hất nước thì bị chọi trứng gà rồi chọi đá, nói thật cậu không thấy đau, nhưng nhìn anh đứng ra đỡ hết cho cậu thì đau xé tim gan, cậu xót anh muốn chết luôn vậy đó.
chỗ nào cũng bầm tím bầm đen, trầy trụa rớm máu mà anh chỉ rửa vết thương bằng nước sạch ở trong cái lu sau nhà, cậu nhìn mà thấy đau dùm luôn. Nói muốn đưa anh lên trạm xá cho người ta sát trùng bằng cái nước cồn ở trên đó rồi băng bó lại cho nó sạch sẽ nó mau lành thì anh nói
Nguyễn Quang Anh
thôi, tốn tiền lắm. Đó giờ anh bị té gì đó toàn rửa bằng nước này không đấy
Hoàng Đức Duy
anh toàn cãi em
Hoàng Đức Duy
chả bao giờ nghe lời em cả
Nguyễn Quang Anh
cơ mà cũng đâu có sao lắm đâu..
Hoàng Đức Duy
sao đầy trời kìa
Hoàng Đức Duy
bị chọi đá cỡ đấy anh chịu được thì em cũng không biết nói như nào nữa
Hoàng Đức Duy
xót anh lắm đấy Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
biết xót anh rồi. nhưng mà em cũng ngủ đi chứ ?
Hoàng Đức Duy
không, em phải quạt cho anh ngủ
Hoàng Đức Duy
coi như đền bù anh đã đỡ giúp em
nói rồi cậu nhoẻn miệng cười nhẹ, tay thì cầm quạt lá cứ lắc lư không ngừng để thổi gió xuống nơi anh
Nguyễn Quang Anh
thế đền bù tới sáng đi nhá
Nguyễn Quang Anh
mà nhắc đấy, nhớ ngủ
Hoàng Đức Duy
vâng em biết rồi mà
Hoàng Đức Duy
"buồn ngủ quá vậy trời.."
cậu nhìn xuống người đang nằm cạnh bên mình, người ta đang say giấc nồng mất rồi
Hoàng Đức Duy
"thôi đi rửa mặt tí"
nghĩ vậy thì cậu cũng từ từ ngồi dậy, xỏ dép vào rồi rón rén từng bước chân vì sợ làm phiền giấc ngủ của anh.
Hoàng Đức Duy
"cơ mà sao hôm nay anh ấy có vẻ ít nói hơn mọi ngày.."
Hoàng Đức Duy
"cũng ít tiếp xúc thân mật với mình hơn"
Hoàng Đức Duy
"ảnh ngại hả ??"
Hoàng Đức Duy
"mọi bữa có ngại đâu mà hôm nay ngại..."
ngồi chồm hổm trên cái sàn nước suy nghĩ hàng tá thứ trong đầu rồi cậu cũng đứng dậy đi vào trong để ngủ, nhưng mà vừa bước vào thì...
Hoàng Đức Duy
a-anh ơi anh đâu rồi ?
Hoàng Đức Duy
đêm hôm em không có chơi cút bắt đâu anh ơi..
Hoàng Đức Duy
anh ơi trò này không có vui đâu anh ?
cậu dòm dáo dác xung quanh cũng không thấy anh đâu, rõ ràng vừa nãy nhìn thấy anh ngủ rất là say rồi, mà nếu có tỉnh giấc thì anh cũng sẽ đi ra sau cái sàn nước để mà tìm cậu, đằng này anh biến mất không một giấu vết
Hoàng Đức Duy
a..anh ơi đừng trốn nữa
Hoàng Đức Duy
anh ơi em không chơi đâu anh ơi
vừa nói cậu vừa đi vòng vòng nhà tìm anh, hiện tại cậu hoảng rất hoảng, có lẽ do anh có việc gì đó gấp nên không nói cậu chăng ? Làm gì có ai để dép ở đây mà đi chân trần đi làm việc đâu nhỉ, mà có việc thì việc gì gấp đến độ như thế
anh đi không một tiếng động, như biến mất vào màn đêm vậy.
Chưa bao giờ cậu hoảng loạn và quýnh quáng như bây giờ, chạy ra ngoài kiếm cũng không thấy anh đâu
Hoàng Đức Duy
anh.. Quang Anh
Hoàng Đức Duy
đừng bỏ em chứ
Cậu cứ chạy mãi chạy mãi..
chẳng biết chạy về đâu, chạy vào cánh đồng hay ra bờ sông, chạy vào rừng độc hay ra con suối, mãi mon theo con đường mòn mà chạy...
dù chạy đến sáng vẫn chẳng thấy anh đâu, cậu kiệt quệ sức lực. Nằm xuống dưới một cái đống cây thân thẳng đuột, cậu vì mệt mà thiếp đi..
Sao cậu không hô hoán và kêu gọi mọi người giúp tìm kiếm anh ? Họ ghét anh và cậu mà, có kêu gào đến khản cổ cũng chỉ nhận lại một khoảng lặng thing, một tiếng chửi rủa hay thậm chí là bị quăng đồ xuống.
Comments
sara-chan
😔
2024-10-22
0
Ukiyo Yu 🐦⑅
muốn có nhiều ng biết đến để đọc truyện bạn có thể thêm caprhy vào tiêu đề ấy ạ truyện bạn rất hay ạ mình sẽ ủng hộ bạn
2024-07-27
1