【Đn One Piece】Bạch Mai Trong Tuyết
|2| Tiểu thiên thần nhà ai đây?
Dợ iu của Shanks
Sai chính tả chỗ nào thì hú tui nhe để tui sửa nè, tui viết xong vẫn sẽ có kiểm tra đàng hoàng nhưng chắc vẫn còn thiếu sót vài chỗ.
Con tàu to lớn đang lơ lửng trên không trung với xung quanh vẫn là những đám mây đen tích điện nguy hiểm, dường như nó có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Trước khi mọi người kịp hoàn hồn, thì con tàu đó đã rơi xuống khi các đám mây kia tan biến vào hư không.
Con tàu từ lo lớn dần chuyển sang nhỏ dần, nhưng nó vẫn đủ to để khiến con tàu của Garp và con tàu đó đè lên nhau rồi, vì tàu cả hai đang đối diện nhau.
Trước con tàu kia tiếp đất xuống tàu của Garp thì tất cả mọi người trên tàu liền bơi thẳng xuống biển, ít ra vẫn còn có thể giữ được cái mạng nhỏ này, cả Garp cũng không ngoại lệ.
Tiếng tủm của va chạm mạnh với mặt biển, tiếng bùm khi cả hai con tàu to lớn va chạm đè lên nhau rồi gây ra ảnh hưởng đến các con tàu ở gần khác.
Nhiều sĩ quan hải quân bên trong tổng bộ chứng kiến được điều này liền lập tức chạy cứu trợ cho những người gặp nạn, Garp được mọi người đưa lên trong khi ông ta còn khoẻ lắm.
Monkey D. Garp
//Xoa xoa cái đầu, cười cười//
Chuyện này thú vị à nghen.
Monkey D. Garp
Mà con tàu kia từ đâu xuất hiện mà trong kiểu dáng độc lạ quá vậy?
Kiểu dáng của các con tàu từ năm 2030 và năm được cho là thời điểm kỷ nguyên vàng của hải tặc nó khác, cách xa hàng trăm năm nên con tàu du thuyền to lớn màu trắng của Kotoha đương nhiên rất độc lạ.
Chỉ là khi nó tiếp đất xuống tàu hải quân của Garp thì cả hai con tàu đã tan nát, chỉ chừa lại những mảnh gỗ thôi.
Tam Đại Đô Đốc hải quân cùng Nguyên Soái đã đi ra xem, cùng các sĩ quân hải quân khác vì họ cũng sốc khi chứng kiến hiện tượng kì lạ này.
Sengoku
//Nhìn Garp//
Này, ông vẫn ổn đó chứ Garp?
Monkey D. Garp
Đương nhiên, ông đây còn khoẻ lắm ƪ(˘⌣˘)ʃ
Kizaru [Borsalino]
Ooh, chuyện này độc lạ thật nha...
Kizaru [Borsalino]
Đừng để cho đám báo chí kinh tế thế giới biết được vụ này, chúng sẽ làm lớn chuyện cho coi, ne~
Sengoku
//Gật đầu//
Ừ, cũng là chuyện nhỏ, không nên chuyện bé xé ra to.
Aokiji [Kuzan]
//Xoay lưng rời đi//
Mau giải quyết cái đống tàn dư này đi, buồn ngủ quá.
Akainu [Sakazuki]
//Xoay lưng theo sau Aokiji//
Hừ!
Khi nhiều người xoay lưng rời đi vì nghĩ đống tàn dư của hai con tàu kia sẽ được người giải quyết thì bỗng có một sĩ quan hải quân hét lớn, chỉ tay về một hướng.
Hải Quân
|1|: NHÌN KÌA! TRÔNG GIỐNG NHƯ MỘT CÔ BÉ!?!
Tất cả mọi người đều nhìn theo hướng chỉ tay của người kia, thì quả thực có trông thấy một hình dáng của một đứa bé gái với mái tóc xanh lam xen kẻ trắng bạch kim đang bất tỉnh với cơ thể đang tựa vào một thành gỗ để không để chìm xuống biển.
Lập tức có người nhảy xuống cứu. Có người xuất hiện ở đây ngay sau khi xảy ra vụ việc quả thực rất bất thường, nhưng là bạn hay là địch, cũng nên đưa vào phòng y tế chữa trị trước.
Vì bộ đồ cô bé đang mặc lại quá rộng thùng thình so với kích thước, còn đã ướt đẫm do tiếp xúc với nước biển nên đã được thay ra ngay sau khi đến phòng y tế và được chữa trị.
Một đứa nhóc thì có thể làm gì được gì? Vì trông rất vô hại nên Sengoku giao trách nhiệm hỏi cung cô bé đó để biết được sự thật về chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Sau 1 ngày 1 đêm bất tỉnh khi ngâm trong nước biển lạnh lẽo, Kenyo Kotoha đã tỉnh lại. Đôi lông mi cong dài khẽ cử động, đôi đồng tử màu xanh lam lấp lánh như phỉ thúy hiện ra, cô khẽ rên nhẹ.
Kotoha đưa mắt nhìn xung quanh, thấy nơi mình đang ở hiện tại giống như một căn phòng của bệnh viện, cô khẽ chống tay ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường.
Kenyo Kotoha
//Chau mày//
What? Nơi đây là đâu, rồi mình đang làm gì ở đây?
Rồi bỗng kí ức về những người bạn của mình bị cá mập tàn sát, bản thân cũng không qua khỏi...
Kenyo Kotoha
//Xoa cằm//
Nói không qua khỏi thì cũng không đúng tại...
Kenyo Kotoha
Tại...
//Ngơ ra//
Kenyo Kotoha
Hình như có một hố đen, giống hố đen vũ trụ hút cả mình và con tàu của mình vào trong...
Kenyo Kotoha
Sau đó cũng không còn nhớ gì nữa, hình như mình bị bất tỉnh.
Sau đó nhớ ra điện thoại, cô sờ soạn lấy bộ đồ trên người mình thì chỉ cảm nhận được chất liệu vải mềm mịn của chiếc váy trắng đơn giản trên người của cô.
Rồi cô chợt nhận ra một điều bất thường ở đây...
Kenyo Kotoha
Sao mình nhỏ vậy?
Kotoha thấy bản thân không khác gì một đứa trẻ 8 đến 10 tuổi cả! ! !
Chưa kịp hoàn hồn thì bỗng từ bên ngoài căn phòng phát lên tiếng giày lộp cộp, sợ rằng bản thân đang ở Trung Quốc, rồi căn phòng này chính là căn phòng sẽ phẫu thuật cô ra lấy nội tạng! !
No! Cô phải trốn thoát khỏi đây!
Kotoha phóng nhảy ra khỏi chiếc giường, nhìn xung quanh thì thấy có một khẩu súng trường được cất ở trên một tấm kính, dường như nó để đó để tự vệ.
Kotoha nhanh chóng phóng tới và dùng tay đập mạnh vào cửa kính để nó bể mà lấy khẩu súng kia ra để tự vệ.
Đập rầm rầm mấy tiếng nó mới thực sự bể, Kotoha không chút chần chừ liền lấy đi, nhưng cô không lấy để bắn... Cô lấy để đánh.
Kotoha cầm súng như cầm gậy bóng chày, cô tiến tới và núp ở bức tường bên cạnh cửa ra vào, đợi khi người vừa mở cửa ra thì tấn công và nhanh chóng thoát khỏi đây.
Cánh cửa được mở ra, Garp niềm nở tươi cười với trên tay cầm một dĩa thức ăn ngon miệng, nói.
Monkey D. Garp
Cô bé ơi, cháu tỉnh chưa, ta có mang đến...—!
Còn chưa để Garp nói dứt câu, Kotoha thấy vóc dáng mình thua xa người đàn ông này quá nên đã phóng lên và đánh thẳng cây súng vào mặt của Garp với lực tay y chang người lớn chứ nói là sức của trẻ con thì không đúng.
Sau đó Kotoha nhanh chóng vứt cây súng xuống sàn và chạy đi, để mặt Garp xịt keo và làm rớt dĩa thức ăn.
Ông tuy ngữ khí đơn giản, biểu cảm đang cười của ông cũng thật đáng sợ.
Monkey D. Garp
//Khoé môi giựt giựt//
Cô bé ra tay, cũng thật không nhẹ...
Monkey D. Garp
//Xoay lưng, hô to//
BẮT CON BÉ ĐÓ LẠI CHO TA! ! !
Kotoha chạy xa gần hơn 70 mét nhưng vẫn còn nghe thấy tiếng la lớn của Garp, truy hô đòi bắt sống mình.
Overthinking quá giờ đầu cô suy nghĩ lung tung.
Kenyo Kotoha
"BẮT MÌNH ĐỂ LẤY NỘI TẠNG BÁN RA CHỢ ĐEN CHỨ KHÔNG LẪN LỘN VÀO ĐÂU ĐƯỢC! ! !"(┛◉Д◉)┛
Cô chạy thì thấy có một đám lính hải quân đang chạy tới chỗ mình, nhưng trên tay họ không mang theo vũ khí.
Kotoha tuy khó hiểu vì sao nhưng cô cũng nhanh chóng chạy vụt qua họ bằng cơ thể nhỏ bé của mình.
Hải Quân
|3|: Giờ cái tổng bộ thành cái nhà trẻ rồi à...?
Hải Quân
|4|: //Nhún vai//
Không biết nhưng bây giờ bắt cô bé đó lại kia kìa, đụng mặt với các Đô Đốc là không hay!
Hải Quân
|4|: Mà tại sao phải chạy chứ, tụi mình đâu có bắt nạt nó?!
Kotoha chạy qua con đường này, rồi rẽ sang con đường kia, vì cô khi còn đi học là đội trưởng câu lạc bộ Karate nên sức lực rất bền và chạy rất nhanh.
Còn ở cơ thể của một đứa nhóc, càng lại lợi thế cho cô vì sức của một nhóc luôn tràn đầy năng lượng hơn người lớn.
Hải Quân
|5|: //Chỉ tay//
Con bé kìa! Bắt lấy nó!
Cả toán hải quân bao vay ở trên trái, Kotoha liền rẽ sang bên phải thì kinh sợ thì bên phải cũng ở một toán người đàn ông khác.
Cô xoay lưng thì cũng thấy có người, nên nhanh chóng lao thẳng về phía trước thì thấy không có ai.
Kenyo Kotoha
"Ehe, đố ai bắt được tui"(˘⌣˘)
Chưa đắc ý được bao lâu, thì bỗng Kotoha cảm thấy cơ thể mình như bị nhấc đi cao... Cao lắm... Cao lớn 1m80 cơ...
Cô khẽ nuốt nước bọt, từ từ xoay người lại để quan sát xem đó là ai.
Đập vào mắt cô chính là gương mặt bậm trợn của một người đàn ông trung niên, ông ta đang nhìn cô chầm chầm như ăn tươi nuốt sống.
Kenyo Kotoha
//Khóc ròng//
"Rồi xong, 27 thanh xuân của mình chấm dứt từ đây..."(〒﹏〒)
Akainu [Sakazuki]
//Chau mày//
Mày là đứa nào? Chạy nhảy lung tung.
Akainu [Sakazuki]
Xem tổng bộ là nhà trông trẻ hả?!
Kenyo Kotoha
...
//Mím môi sợ hãi nhìn Akainu//
Bỗng có một bàn tay của một người đàn ông khác bế lấy cô từ tay của Akainu, cười cười thân thiện với cô.
Kizaru [Borsalino]
Tiểu thiên thần nhà ai đây, ne~?
Kenyo Kotoha
//Vũng vẫy//
Buông tui ra! Các người đều là những người xấu xa!
Kenyo Kotoha
Trẻ con mà còn định mổ nội tạng luôn ư .·´¯`(>▂<)´¯`·.
Kizaru [Borsalino]
Ê nè nè!
Kizaru [Borsalino]
//Vỗ vỗ nhẹ vài cái vào má của Kotoha//
Con cái nhà ai mà hỗn thế này?
Kizaru [Borsalino]
Nhóc là đứa con riêng của Garp hà?
Akainu mạnh bạo giựt lấy Kotoha từ tay Kizaru, lấy lấy cổ áo sau gáy của cô bé, hỏi.
Akainu [Sakazuki]
Vậy thì mày là ai?
Kenyo Kotoha
//Giọng nhỏ dần//
Ý là... Có thể cho tui xuống được không... Rồi tụi mình bàn bạc nói chuyện...
Kenyo Kotoha
Nội tạng bao nhiêu tiền, để tui trả cho, rồi thả tui ra đi ha... Chứ đừng mổ nội tạng của tui được không?
//Chắp tay//
Akainu và Kizaru im lặng nhìn nhau, đến cuối cùng con nhóc này vẫn xem họ là kẻ xấu kia kìa, đau lòng quá đi.
Comments
_Minamoto Shirikyo_
o ke
2025-03-15
0
Yuu
Đi xa ghê =))))
2024-09-22
13
🌾🍃🌃🌅Tsubaki Asura🏙🌄 🎶🌿
ăn ở cả thui
2024-09-17
16