Ký ức đêm qua
Trong căn phòng tổng thống của khách sạn xa hoa nhất H thành, trên chiếc giường có hai người một lớn, một nhỏ đang ôm nhau ngủ say sưa.
Những ánh nắng tinh nghịch xuyên qua màn cửa đánh thức người con trai nhỏ trên giường.
Tống Gia Nhiên bị những tia nắng tia nghịch làm thức giấc, tỉnh dậy liền phát hiện mình đang ngủ trong lòng một người đàn ông khác.
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
" Ai đây nhỉ? Sao anh ta lại ôm mình ngủ như thế?" ( mơ mơ màng màng)
Bỗng nhiên kí ức về đêm qua bỗng ùa về như thủy triều.
Cậu đang là nhân viên của khách sạn K này, đêm qua cậu theo lời của cấp trên đến đưa thức ăn lên phòng tổng thống này, khi gõ cửa thì lại bị một lực mạnh kéo vào phòng, một người đàn ông to lớn nhìn cậu bằng ánh mắt nóng rực.
Quách Hàn Tân (Công 9)
Cậu là nhân viên của khách sạn này?
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Dạ.. Dạ.. Đúng rồi ạ ( bỗng dưng thấy sợ hãi trước cái nhìn ấy)
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Tôi.. Tôi đến đưa thức ăn theo yêu cầu của trợ lý ngài ạ. Không biết ngài có cần tôi gọi bác sĩ giúp ngài không? Hình như tình trạng của ngài không tốt lắm?
Quách Hàn Tân là chủ tịch của Quách thị, một tập đoàn vô cùng nổi tiếng trong và ngoài nước với đa lĩnh vực. Hôm nay anh đi dự tiệc rượu của đối tác thì bị trúng thuốc. Vì anh vừa đau dạ dày vừa trúng thuốc nên trợ lý đã gọi thức ăn cho anh lót dạ trong thời gian đợi bác sĩ đến
Quách Hàn Tân (Công 9)
(Nhìn thấy cậu, bỗng nhiên anh lại cảm thấy càng khô nóng)
Quách Hàn Tân (Công 9)
Tôi có chút việc riêng, bác sĩ tư nhân của tôi sắp đến rồi cậu mang thức ăn vào đi rồi ngay lập tức ra ngoài ( giọng nói càng lúc càng thiếu kiên nhẫn)
Anh sợ cậu ở đây lâu hơn sẽ không thể kiềm chế nổi bản thân, mặc dù sức chịu đựng của anh rất tốt, nhưng loại xuân dược này có tác dụng quá mạnh
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Vâng ạ...
Cậu đẩy thức ăn vào và sắp xếp ra bàn ăn, sau đó chuẩn bị rời khỏi, do cảm thấy khí tức trên người anh càng lúc càng lạnh, cậu bỗng dưng trở nên hồi hộp sợ đắc tội với vị khách lớn này, liền gấp rút muốn rời khỏi, nhưng do hoảng sợ nên liền vấp chân té xuống sàn thật mạnh
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Á...( cảm giác đau nhói ở cổ chân vây lấy cậu)
Thấy cậu ngã mạnh như vậy anh liền tiến đến đỡ cậu dậy. Thấy cậu đau đến rơi nước mắt anh đành bỏ qua cảm giác khó chịu của bản thân mà xem vết thương của cậu
Quách Hàn Tân (Công 9)
Đau ở đâu? ( lạnh lùng)
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Tôi...tôi không sao thưa ngài, tôi lập tức ra ngoài đây ( nói rồi định đứng dậy đi ngay nhưng do vết thương đau lại ngã xuống lần nữa)
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Á.......
Anh thấy cậu cứng đầu như thế càng khó chịu hơn, anh bế cậu đặt lên ghế sofa
Quách Hàn Tân (Công 9)
Tôi hỏi cậu đau ở đâu? ( giọng trầm trầm)
Nghe giọng trầm thấp như Diêm Vương gọi tên của anh cậu càng run đến lợi hại, sợ đến muốn khóc lên, nhưng không dám.
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Ở..ở cổ chân
Anh liền kéo gấu quần của cậu lên xem, cổ chân trắng nõn, tinh xảo giờ đây đã sưng lên khá to.
Khi anh thấy cổ chân cậu cảm giác bản thân càng khó chịu hơn nữa.
Quách Hàn Tân (Công 9)
Cậu trật chân rồi, chịu một chút ( liền vặn khớp cổ chân cậu)
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Á... Đau ( đau chảy cả nước mắt)
Anh nhìn gương mặt trắng trẻo, non mềm, búng ra sữa đó mà căng thẳng hơn. Anh nhân lúc cậu đang xuýt xoa vì đau thì lấy điện thoại nhắn tin cho trợ lí
Quách Hàn Tân (Công 9)
Không cần gọi bác sĩ đến nữa ( gửi tin nhắn đi)
Nhắn xong, liền quay qua hỏi cậu, trong đầu đang lên kế hoạch muốn cậu giúp anh giải thuốc
Quách Hàn Tân (Công 9)
Cậu bao nhiêu tuổi?
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Tôi... Tôi 20 ạ ( ấp úng, khó hiểu )
Quách Hàn Tân (Công 9)
"Ha... Đủ tuổi rồi"
Bỗng nhiên Tống Gia Nhiên cảm thấy sống lưng ớn lạnh
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Ngài... Ngài có việc cần tối giúp ạ?
Anh chỉ đợi cậu hỏi như thế
Quách Hàn Tân (Công 9)
Ừm. Đúng là đang có việc rất gấp cần nhờ cậu
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Việc gì...gì ạ?
Quách Hàn Tân (Công 9)
Hiện tại tôi đang bị trúng thuốc. Cậu hiểu ý tôi chứ?
Cậu nghe anh nói thế liền vận dụng cái đầu nhỏ của mình suy nghĩ
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Ngài....ngài..trúng thuốc sổ ạ? Để tôi lập tức đi mua thuốc giúp ngài ngay ạ. Ngài đợi tôi một chút, sẽ có ngay ( nói liền muốn đi ngay )
Anh nghe cậu nói thế liền cảm thấy càng đau đầu hơn, cảm thấy nhóc này cũng ngốc quá rồi đi
Anh liền đè cậu xuống giường không cho chạy, vây cậu trong lòng ngực,nhìn vào mắt cậu
Quách Hàn Tân (Công 9)
Tôi là trúng xuân dược, không phải cái thứ thuốc kia, cậu bây giờ hiểu tôi cần giúp gì chưa
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Tôi...Tôi....
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
" Hình như mình vô nhầm hang sói rồi, phải làm sao đây? Chạy kịp không? "
Quách Hàn Tân (Công 9)
Lúc nãy tôi giúp em rồi. Không phải sao? Bây giờ em phải giúp tôi. Tôi không có hứng thú với những người khác nhưng với em tôi lại có cảm giác. Sau đêm nay tôi sẽ chịu trách nhiệm
Cậu nghe anh nói thế càng căng thẳng hơn, thật sự định làm cậu thật á
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Không... Không cần đâu ạ.
Quách Hàn Tân (Công 9)
Không cần cái gì? Em nói rõ ra tôi nghe? Em muốn gì tôi đều chấp nhận.
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Tôi...Tôi dù sao cũng là nam, không...không cần ngài phải...phải chịu trách nhiệm cái kia đâu.
Quách Hàn Tân (Công 9)
Vậy là em đồng ý giúp tôi? Hửm?
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
( gật đầu) Nhưng....nhưng tôi..tôi sợ đau, ngài...ngài nhẹ một chút ( ngại đỏ mặt)
Thấy cậu e thẹn như thế liền nhếch môi cười nhẹ một cái
Quách Hàn Tân (Công 9)
"dễ thương lượng như vậy, cũng hơi ngốc rồi đi"
Quách Hàn Tân (Công 9)
Vậy em không sợ bị tôi lừa à?
Tống Gia Nhiên (Thụ 9)
Ừm... Dù sao tôi cũng đâu có gì để bị lừa hết ( mắt long lanh nhìn anh)
Bị ánh mắt cậu nhìn đến khó chịu, anh cúi xuống hôn nhẹ lên môi cậu
Quách Hàn Tân (Công 9)
Chụt... Vậy tôi bắt đầu đây, sẽ nhẹ nhàng.
Nói xong liền bắt đầu hành động, chuyến du ngoạn của hai người kết thúc lúc 3 giờ sáng, một người ngất đi vì mệt, một người thoả mãn.
Comments