Chapter 2

Ngày thứ 2 khi anh tìm được bạch nguyệt quang , anh dẫn cậu ấy đi khắp nơi mua sắm đồ đạc , lo cho cậu ấy từng miếng ăn giấc ngủ ở trường . Anh cũng có ý định đưa cậu ấy về khu ổ chuột nơi 2 người từng sống để ôn 1 chút kỉ niệm thì cậu ấy cản anh lại
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Em..em không muốn về khu đó nữa..được không ? // giọng run rẩy //
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
// nhíu mày //
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
...
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Em ám ảnh...
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Được ! Vậy chúng ta không về nữa anh dẫn em đi ăn !
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Vâng !
Anh dẫn cậu ấy đi ăn những món ăn sang trọng , mĩ vị nhân gian , không thiếu thứ gì . Còn em thì 1 ngày chỉ ăn 1 bữa với cái ổ bánh mì khô cứng . Em làm gì có tiền ? Nuôi bản thân còn không đủ , chắt chiu từng đồng . Em muốn tìm công việc tốt hơn , nhiều tiền hơn nhưng em không đủ bản lĩnh..
Những người hàng xóm xung quanh em cũng vô cùng thiếu thốn , họ không thể giúp đỡ em , không thể san sẻ cho em 1 chút . Tất cả là do em tự vực dậy , sáng nay , em 1 mình đi bộ ra chợ thấy 1 người đàn ông đem những bông hoa thừa định vứt vào sọt rác , em kiền chạy lại cản
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Ông ơi ? Ông vứt đi phải không ạ ?
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Ông có thể cho cháu chỗ hoa này được không ?
Ông lão ấy : À được chứ ! // đưa cho em //
Chỗ hoa ấy có vẻ mới được cắt ở ngoài vườn về , chỉ là bán không hết . Hoa hướng dương , cẩm chướng , hồng... em đem về trong căn nhà lụm xụp đem ép chặt dưới 1 cục gạch nhỏ sau đó đem treo lên khung trên mái nhà thấp lè tè . Đây là niềm vui mà trước đây anh và em hay làm , em không bao giờ quên..
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Chu Chu... Anh nói anh thích hoa hướng dương , vì nó luôn hướng mình về phía mặt trời để sống...
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Quả thật bây giờ anh đã là mặt trời của biết bao nhiêu người rồi nhỉ ? // cười //
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Trong đó có em đấy..hức..hức..nhưng mà..em..em không có xứng...oaaaa.. // khóc //
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Anh ơi...em thích..hoa cẩm chướng...nhưng mà hoa cũng giống như em...hức...vậy nhỉ ? // nấc //
Tô Tân Hạo - Em
Tô Tân Hạo - Em
Cậu ấy chắc có lẽ là bông hoa xinh đẹp nhất của anh vào lúc này rồi ! // lau nước mắt //
Tại quán ăn đó , người ra người vào luôn chú ý đến 1 cậu thiếu niên xinh đẹp ngồi đối diện Đại thiếu gia họ Chu , người ta ganh tỵ ngưỡng mộ vì từng cử chỉ ân cần , chăm chút cho cậu ấy từng li từng tí như 1 đứa trẻ vậy .
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
// đột nhiên tim đau nhói //
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
" Cảm giác này sao vậy ? "
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Anh làm sao vậy ?
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Anh không sao ! Em ăn đi !
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Anh cũng ăn đi , em không ăn hết chỗ này đâu !
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Không sao , cứ ăn thoả thích đi , trước kia để em khổ rồi !
Anh chăm chú nhìn con người trước mặt mình , người mà kéo anh lên giữa sự tột cùng của bất lực xen lẫn cái đói mốc đói meo của năm đó . Người được cho là ánh sáng , là bạch nguyệt quang duy nhất của cuộc đời anh . Rời đi nhiều năm như vậy , anh chỉ nhớ bóng dáng của cậu thiếu niên với đôi mắt trong veo ẩn chứ đầy sao trời , nụ cười xinh đẹp hiện trên đôi môi hồng đào cùng làn da trắng nõn .
Nhìn cậu thiếu niên trước mắt , có vẻ thời gian đã lấy đi đôi mắt trong trẻo , ngây thơ ấy , nó không còn ẩn chứa sao trời nữa... Có lẽ em ấy đã vất vả trong thời gian rồi , anh thầm nghĩ !
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Hạo ! Em còn thói quen ép hoa treo lên trang trí không ? // nhìn em //
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Gấp hoa ? // hoang mang //
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Sao vậy ? Em không nhớ ? // nhíu mày //
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
À..không phải , chỉ là sau khi anh rời đi , em cũng không còn thói quen ấy nữa .
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Anh rời đi rồi lúc đó em tự mình làm thì còn có nghĩa gì ? // nhìn anh mỉm cười //
Ha...giả dối...
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Ừm ! Anh tưởng em còn giữ , hoá ra chỉ là 1 mình anh..
Tô Tân Hạo ( Giả )
Tô Tân Hạo ( Giả )
Em có thể học lại với anh !
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
Ừm ! // cảm giác tim hẫng 1 nhịp //
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - Anh
" Em ấy thay đổi nhiều quá... "
Cũng phải thôi..đó đâu phải là 1 người đâu anh ? Cái bóng của em quá lớn đến nỗi gặp được người giống anh đã vội vàng bỏ quên em , tìm đến 1 người khác y hệt em..
Em sống trong khu ổ chuột , ai mà thèm vào nơi bẩn thỉu đó tìm kiếm ! Tại sao anh không tự mình đến ? Anh đến có phải sẽ tìm thấy em không , vệ sĩ của anh có ai đến khu ổ chuột tìm em đâu ? Hay là anh đi rồi cũng ghét cái nơi mốc meo , kinh khủng ấy.. ?
Hot

Comments

Mai Phuong Nguyen

Mai Phuong Nguyen

mày giám giống Hạo, cướp Chu của Hạo rồi
mà giờ còn xàm lon hả thằng kia//tìm cây dao thủ sẵn//

2025-04-14

0

Suxinhao

Suxinhao

đó có phải là hàng REAL đâu

2025-03-17

1

Xuân Hội, Lý Phi yêu nhau đi‼️

Xuân Hội, Lý Phi yêu nhau đi‼️

diễn cỡ đó đó 😻

2025-05-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play