[ Chu Tô ] Thay Tôi Yêu Anh Ấy Được Không...
Chapter 1
Năm anh 11 tuổi , em 5 tuổi ; anh vì lạc mất gia đình nên lang thang khắp đầu đường xó chợ tìm nơi trú ngụ nương tựa . Mọi người nhìn anh với vẻ ngoài nhếch nhác , bẩn thỉu mà xa lánh xua đuổi , cũng chẳng có ai dám nhận nuôi .
Tưởng chừng anh sẽ ch3t nơi đầu hẻm con phố ấy vì đói nhưng rồi có 1 cậu bé nhỏ tuổi chấp nhận chia từng miếng cơm manh áo cho anh ăn anh mặc , chia tình thương gia đình cho anh . Dù điều kiện hoàn cảnh thiếu thốn nhưng căn nhà lụm xụp rách nát ấy tràn ngập tiếng cười , hạnh phúc .
Đến 1 ngày kia , gia tộc đứng đầu Trung Hoa bỗng lục tung khắp đại lục lên để tìm đứa con trai duy nhất của mình . Và anh chính là chàng thiếu niên ấy , anh bị bắt đi mà không 1 lời từ biệt , không để lại 1 dấu vết...
Từ khi trở lại Chu gia , anh sống 1 cuộc đời đầy sung túc , sang trọng quyền quý nhưng đầy máu lạnh , ảm đạm . Không ngừng tim kiếm tin tức bạch nguyệt quang của mình , anh như phát điên nổi cáu . Tại sao lại không có 1 chút tin tức ?
Chu Chí Hâm - Anh
Các người không tìm được em ấy thì cút hết đi ! /💢/
Chu Chí Hâm - Anh
Tôi đào tạo các cậu để làm cảnh à ? /💢/
Anh đâu biết rằng khi anh rời đi , gia đình em liền tang hoang , tàn tạ . Ngươi thân em vì cái đói , bệnh tật liền rời bỏ em mà đi , bỏ lại em lủi thủi nơi xó chợ bẩn thỉu , hoang tàn chẳng khác nào 1 khu ổ chuột . Em biết chứ ? Em có nghe tin tức chứ ? Anh là Đại thiếu gia duy nhất của Chu gia , gia tộc quyền lực như vậy thì em có xứng đáng để tìm đến anh không ?
Anh rời đi rồi , 1 khoảng trời đem tối ập đến em... Ông trời cướp đi của em tất cả , chẳng chừa lại thứ gì..
Em phải tự lập , bưng bê hàng quán , vay mượn nợ nần để buôn bán bươn chải cuộc sống . Việc nợ nần ấy không thể tránh khỏi đánh đập , hành hạ . Em không biết anh vẫn đi3n đầu lật tung cả đại lục rộng lớn lên để tìm em , em chọn cách ẩn mình . Hàng ngày dùng dè dặt từng đồng bạc lẻ sống qua ngày . Em nhớ anh , em hay buồn vào lúc trời mưa , nó như biểu tượng thay cho cuộc đời em vậy . Trước đó anh ở đây , anh và em cùng nhau hát dưới cơn mưa , đi xin những bông hoa thừa thãi mà người ta vứt đi vì ế ẩm mang về nhà trang trí cho đến khi nó héo tàn
Tô Tân Hạo - Em
Chu Chí Hâm... Em xin lỗi ! Em không xứng với anh...
Thế rồi , 1 hôm người của anh thông báo rằng đã tìm thấy em , anh vui lắm , vui đến mất ăn mất ngủ yêu cầu mang người về cho anh , còn thông báo khắp đài truyền hình cả nước Chu gia sẽ mở tiệc đính hôn của Đại thiếu gia . Tin tức vang khắp nơi , thậm chí có cả hình ảnh của người đó đến mức nơi ô chuột của em còn biết . Em sững người , em mới là bạch nguyệt quang của anh mà ? Cậu ta là ai ? Sao lại giống em như vậy ?
Tô Tân Hạo - Em
Chu Chu ơi...
Tô Tân Hạo - Em
Em có vẻ không xứng nhỉ ? // nước mắt lăn dài //
Thiếu niên được cho là bạch nguyệt quang của hắn là 1 cậu thanh niên mang hơi thở của thanh xuân , xinh đẹp thuần khiết với làn da trắng nõn , khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu , không gì có thể diễn tả . Còn em thì sao ? Chỉ là 1 kẻ nghèo hèn , mặt mày nhếch nhác trên thân thể đầy rẫy vết thương
Tô Tân Hạo - Em
Anh ơi... Hay để cậu ấy thay em yêu anh nhé ? // mỉm cười //
Tô Tân Hạo - Em
Em hy vọng anh sẽ hạnh phúc , cùng anh xây dựng 1 mái ấm gia đình.. // ngửa mặt nhìn lên bầu trời //
Tô Tân Hạo - Em
// chua xót //
Cảm giác nhìn người mình thương , mình yêu bên cạnh người khác thế nào vậy.. ? Có đau không ? Đau chứ ! Chưa kể người ấy còn giống hệt em mà ! Anh không tin sao được ?
Tại Chu gia lúc ấy , anh vui mừng chạy ra ôm lấy cậu ấy thật chặt , không ngừng hỏi han từng lời .
Chu Chí Hâm - Anh
Mấy năm qua em sống thế nào vậy ?
Tô Tân Hạo ( Giả )
Cũng thường thường thôi ạ , ba mẹ mất rồi...
Tô Tân Hạo ( Giả )
Em phải tự bươn chải để đi học.. // cúi đầu //
Tô Tân Hạo ( Giả )
Em không muốn bản thân trở thành kẻ nghèo hèn như lúc trước .
Chu Chí Hâm - Anh
Giọng em khàn đi so với trước rồi ! // xót //
Chu Chí Hâm - Anh
Bây giờ có anh rồi , anh sẽ lo cho em tất cả mọi thứ ! Có được không ?
Tô Tân Hạo ( Giả )
Thật..thật sao ạ ?
Tô Tân Hạo ( Giả )
Em...xứng sao ? // ngước lên //
Chu Chí Hâm - Anh
Ngày xưa em cho anh nhiều đến vậy mà , anh phải trả ơn em chứ ? // mỉm cười //
Chu Chí Hâm - Anh
Ngoan ! // xoa đầu em //
Người xứng đáng lại không nhận được bất cứ thứ gì... Kẻ không xứng đáng lại có tất cả... Có xứng đáng không ? Có công bằng không ?
Truyện mới mong mọi người ủng hộ... 😭
Comments
ZhuSu_JiHang🧀🚦🥟🥜🎸🥁
Thánh thần bươm bướm ơi
2024-09-23
22
Zua Su
má ơi bà thánh thần ơi ông cói nội thiiwf Tống ơi cái avata lm tao sợ nha mày
2024-11-08
1
ᥫ᭡K. Zieଓ
thánh thần thiên lý ơi sống dậy mà coi đc đó hả tui cx sợ bà luôn r đó
2024-11-04
0