Chapter 3

Hôm nay là ngày thứ năm Hanbin nói sẽ chịu trách nhiệm với trưởng bối trẻ. Nói là chịu trách nhiệm, nhưng ai nhìn cũng thấy Koo BonHyuk hắn là đang chiều chuộng Oh Hanbin mới đúng, đưa em đi mua sắm, đi ăn nhà hàng sang trọng, đi chơi khắp nơi em thích. Hỏi Koo BonHyuk lấy đâu thời gian thì Koo BonHyuk xin trả lời, là sáng thì cùng Hanbin thân mật đi chơi, đêm về xử lí công việc đến tận ba bốn giờ sáng không có thời gian nghỉ ngơi. Thành ra mới chỉ có năm ngày hâm nóng tình cảm, BonHyuk đã tiệu tụy không ít, quầng mắt xuống hẳn hai tông.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Trưởng bối
Hanbin gõ cửa thư phòng của hắn, mùi vị dâu chín khẽ quệt qua đầu mũi BonHyuk khiến hắn thoải mái hơn chút.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Em vào đi
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Cảm ơn ngài
Tay nắm cửa xoay tròn, cánh cửa bật mở. Hiện tại là mười hai giờ đêm, Hanbin khoác trên người bộ đồ ngủ đỏ bằng lụa mọi ngày, em bước vào trong rồi đóng lại cửa. Mỗi bước đi mùi vị dâu chín lại càng nồng đậm, ngọt gắt gao khoang mũi của BonHyuk. Em đi gần đến bàn làm việc của hắn đứng đối diện BonHyuk đang chăm chú vờ đọc tài liệu.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Ngài đi ngủ đi
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Ta còn nhiều việc lắm
Hanbin hiện giờ thấy tội lỗi tràn mình, vì đi chơi với em mà hắn luôn phải thức khuya dậy sớm như vậy. Có điều mà chính Hanbin cũng không nhận thấy, em đã mở lòng hơn chút với BonHyuk, vô thức quan tâm BonHyuk nhiều hơn một chút, để ý BonHyuk nhiều hơn một chút. Môi em hơi chu ra rồi mếu máo, BonHyuk giả bộ ngồi trên bàn liếc nhòm bộ dạng của Hanbin thấy không ổn rồi, suýt chút nữa Hanbin đứng đó sụt sịt.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Ngài...
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Mai ngài không cần đưa em đi chơi!
Tiếng sét vang trời nổ tung bên tai Koo BonHyuk. Không thể giả bộ được nữa, BonHyuk quay phắt sang nhìn em, ánh mắt không thể nào bi thương hơn.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
"Bây giờ chỉ có mưu hèn kế bẩn mới dụ được con mèo này"
Không kịp để Hanbin nhả thêm đòn chí mạng nào, BonHyuk vội quỳ rạp xuống trước mặt Hanbin khiến em không khỏi hú hồn bạt vía, mắt em trợn tròn nhìn vị tổng tài nổi tiếng ngang tàn không quỳ gối trước ai nay lại chỉ vì câu nói của mình mà quỳ rạp cúi đầu cầu xin. BonHyuk không biết từ bao giờ, hai hốc mắt đỏ hoe và nặn ra thêm được hai hàng nước mắt dài trên má.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Em giận gì ta sao?
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Nói cho ta biết để ta sửa lỗi
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Em đừng cứ thế mà không cần ta nữa
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Ngài...ngài đứng lên đứng lên
Em tiến gần hắn nắm lấy bắp tay BonHyuk dùng hết sức bình sinh để kéo cái thân to xác này đứng dậy. Nhưng cái sức mạnh của Omega trội có khỏe đến mấy cũng không địch lại gã Enigma vượt trội này, hắn như bị cắm đinh trên mặt sàn, một mực quỳ ở đó khóc lóc thảm thương. Hanbin lúc này bối rối đường cùng cũng chỉ biết ra sức cầu xin, thế này mà truyền đến tai đàn em hắn có khi chúng đem giấu xác em trong tuốt rừng sâu mất.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Huhu ngài Koo à, em xin ngài, em van ngài đứng dậy đi
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Không được, em phải cho ta biết lý do vì sao em không cần ta nữa
Hanbin nghệt mặt không nói thành lời, sao thành ra em là tên tồi tệ đi trêu đùa tình cảm của anh chàng mong manh mới biết yêu vậy.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Thôi em xin ngài đấy, đứng lên đi mà
Hanbin trong giai đoạn mẫn cảm sắp rơi vào kì phát tình của tháng bối rối đến mức bật khóc. Em đứng thẳng người, ngửa mặt ra sau ra sức gào to, nước mắt tràn đầy khóe mắt. BonHyuk bị lật ngược thế cờ đứng tim tại chỗ mất nửa giây liền cuống cuồng đứng bật dậy ôm ôm lấy thân nhỏ nhắn của Hanbin dỗ dành.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Xin lỗi, ta xin lỗi em
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Hức...sao ngài lại xin lỗi...xin lỗi em?
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Chỉ cần em khóc, mọi lỗi lầm đều do ta gây ra
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Vậy hức...vậy em không...không khóc nữa
Em đưa tay dụi hai con mắt mấy vòng làm nó đỏ ửng. Koo BonHyuk xót xa kéo bàn tay đang nắm chặt của Hanbin tha cho đôi mắt.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Tại vì hức...không phải lỗi của ngài Hyuk
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
...
Hanbin à, em đang thách thức sự chịu đứng của Koo BonHyuk đến cực điểm rồi. BonHyuk thật sự không chịu được sự dễ thương này của Hanbin đâu. Hắn kéo em ôm chặt ở trong lòng, khuôn mặt gục xuống hõm cổ Hanbin che đậy đi thưa cảm xúc bùng nổ trên khuôn mặt điển trai ấy. Sắc đỏ trải dài từ vành tai hắn xuống đến da cổ, BonHyuk là đang rất phấn khích đó nha.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Đi ngủ...
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Đi, ta đi ngủ, nay ta muốn ngủ với Hanbin
Oh Hanbin
Oh Hanbin
...
Hanbin chỉ muốn nhắc cha của bạn trai cũ đi ngủ thôi, Hanbin không muốn ngủ với cha của bạn trai cũ!
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Ngài...ngài Hyuk
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Em muốn gì?
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Ngủ chung có hơi...
BonHyuk như thần như tiên đoán được ngay tâm tư giấu kín của Hanbin. Hắn biết có nói lý với em thì cũng bằng số âm nên quyết định ngậm chặt, bàn tay nắm cổ tay Hanbin kéo em đi ra khỏi phòng, tiện tay vươn tắt đi công tắc điện gần đó. Xui xẻo thay, một số chuyện lại không như dự liệu của Hanbin, hai người nắm tay nắm chân thân mật vừa bước ra khỏi cửa thư phòng thì thấy Koo Jihoon đang đứng chôn chân nhìn cha nuôi và người yêu cũ tình thân mến thân, lôi lôi kéo kéo.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
...
Koo Jihoon
Koo Jihoon
...
Oh Hanbin
Oh Hanbin
"Tên xúi quẩy, phiền thật đấy"
Koo BonHyuk lạnh mặt nhìn Jihoon đang lúng túng gãi đầu gãi tai trước mặt. Hắn cũng không ngờ thằng con trai của hắn không biết sợ dám bỏ nhà đi năm ngày trời không về nay lại đột ngột trở về như thế. BonHyuk kéo Hanbin đứng song song với hắn, bàn tay bỏ cổ tay em ra, hướng mục tiêu là eo nhỏ mà đặt lên đó.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Sao giờ mới về?
Koo Jihoon
Koo Jihoon
Con...
Hắn để ý thấy góc của mình bị một lực kéo nhẹ rồi nắm lấy không rời. Biết Hanbin không ổn liền bỏ ý định đối chấp với Koo Jihoon mà xoay người bồng em lên quay mặt trở về căn phòng cuối hành lang.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Tự biết kiểm điểm bản thân
Hắn lạnh lùng nói với Koo Jihoon giây trước, giây sau liền thay đổi thái độ, dịu dàng khẽ dỗ dành người trong lòng.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Không sao, ta vẫn ở đây với em
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Dạ...
Tiếng dạ như muỗi kêu của Hanbin vẫn vô tư rất lọt tai BonHyuk. Hắn gật đầu cười mỉm rồi bồng em trở về phòng ngủ. Koo Jihoon nhìn một màn tình tứ kia không khỏi nổi cơn ghen tức.
Gã vuốt mặt che đi cảm xúc nóng giận rồi tiếp bước lên lầu ba trở về phòng ngủ. Bên này, Hanbin đang được BonHyuk nhẹ nhàng đặt lên giường rồi kéo chăn cẩn thận. Hắn xoa nhẹ đầu em.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Hanbin ngủ nhé, ta về phòng, hứa sẽ ngủ không để em lo
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Không phải ngài muốn ngủ với em ạ?
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Ta biết em không muốn, lúc đó thuận miệng trêu em một chút
Oh Hanbin
Oh Hanbin
...
Hanbin lúc nãy có chút mong chờ được ngủ với trưởng bối trẻ, em muốn quay trở lại năm ngày trước, chất dẫn dụ của BonHyuk quả thực khiến em rất thoải mái.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Ngài...ngài có thể ngủ, không phải em không thích...
Để nói ra được câu ấy, Oh Hanbin đã phải dùng hết sự tự tin của bản thân, đánh đổi bằng khuôn mặt đỏ ửng. Em cầm chăn kéo đến nửa khuôn mặt để che đi sự xấu hổ đang hấp hơi căn phòng này. Hanbin chắc không nhìn nhầm, em thấy nụ cười thỏa mãn ấn trên khuôn mặt Koo BonHyuk. Hắn đơ ra vài giây rồi ngồi lên giường, hai chân vẫn đặt dưới đất.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Vậy Hanbin cho phép ta ngủ chung không?
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Dạ...dạ cho
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Vậy ta không khách sáo nữa đâu nhé~
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Dạ
BonHyuk nghe tiếng dạ mềm xèo của Hanbin mà tâm nhũn ra như trái dâu hỏng. Hắn lật chăn chui vào trong, nghiêng người rồi ôm ngang bụng em. BonHyuk phóng thích lượng nhỏ chất dẫn dụ để dẫn em dễ dàng vào giấc ngủ hơn, mùi rượu vang thoang thoảng vuốt qua đầu mũi Hanbin khiến đại não em trống rỗng. Không lâu sau đã ngủ say không phòng bị, mùi dâu thoang thoảng hòa vào mùi rượu đỏ, rất thích hợp.
Hắn nhìn mèo nhỏ ngủ ngon trong lòng, ngoan đến khó tả. BonHyuk cố kìm mình để không xảy ra chuyện lớn, lại không kìm nổi mà mạn phép hôn lên môi em. Cái hôn thật nhẹ, không thể đánh thức Hanbin say giấc.
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Hanbin à, có ta ở đây, em không phải sợ bất kì ai
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Ta cho phép em tự tung tự tại, họa đến sẽ do một tay ta gặt xuống
Koo BonHyuk
Koo BonHyuk
Rồi một ngày mèo nhỏ sẽ biết, ta đã dùng bao nhiêu thủ đoạn để đoạt được em
Koo BonHyuk không nói đùa, hắn đã mưu mô, cấu kết và dùng trăm thủ đoạn để giành lấy Oh Hanbin. Ngày ấy, Koo BonHyuk gặp được Oh Hanbin, từ ngoại hình, tính cách đến cách ứng xử đều rất được lòng hắn, BonHyuk khi ấy rất muốn có được Hanbin, tiếc thay Oh Hanbin lúc ấy lại đang cặp kè với đứa con trai của hắn.
BonHyuk không nói nhiều, hắn luôn hành động trong âm thầm. Cũng như lúc này, âm thầm ngắt nhụy hoa hồng hào trên ngực Hanbin, âm thầm bóp mấy cái bên mông vểnh của Hanbin, âm thầm hôn em nhiều hơn trong bóng tối. Rồi lại bị hương dâu dỗ dành đến ngủ sâu. Hắn ôm chặt người trong lòng như sợ vụt mất, sau bao ngày ôm ấp, Hanbin trong vô thức vòng tay ôm chặt BonHyuk chẹp miệng ngủ ngon lành.
Hot

Comments

Mèo xinhkk💞😾

Mèo xinhkk💞😾

phái thấy mom/CoolGuy/

2024-08-04

0

✿𝒯𝓇â𝓂 𝒜𝓃𝒽✾

✿𝒯𝓇â𝓂 𝒜𝓃𝒽✾

tâm cơ thì Hyuk đây có thừa /Doge/

2024-08-02

4

Janes Kerle

Janes Kerle

em yêu truyện của tg♡♡

2024-08-02

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play