Lưu ý: // Hành động //
" Suy Nghĩ "
HÉT TO
~ Ma mị
( Lời thêm của tác giả )
Có từ ngữ thô tục và có H+ ( Cân nhắc trước khi đọc truyện ) Cốt truyện là của riêng tôi và đây là OCTP
Và sẽ có sai chính tả tôi biết điều đó nên không cần bắt lỗi đâu
___Mọi người đọc truyện vui vẻ__
# Tsuki
-------------------------------
Có những điều trên đời không thể gọi tên, cũng chẳng dễ dàng nắm bắt. Như một ngọn gió thoảng qua vai, như ánh dương chiếu nghiêng rọi vào ô cửa sổ cũ kỹ - người ta chỉ cảm nhận nó bằng trái tim, chứ chẳng thể cầm nắm bằng tay. Giữa muôn vàn cảm xúc của con người từng trải qua, tình yêu là điều kỳ lạ nhất. Nó đến thật nhẹ nhàng, chẳng báo trước, chẳng ồn ào nhưng lại có thể làm xáo trộn cả thế giới. Khi rời đi nó cũng lại làm con người ta đau khổ tột cùng
Tình yêu có thể rất đẹp, rất tinh tế, nhưng cũng dễ khiến người ta mệt mỏi, vì không ai chắc rằng tình cảm đó có tổn tại hay không - hay chỉ là mình tưởng tượng? Nó là sự giằng co giữa hy vọng và do dự, giữa muốn nói và sự đánh mất
Vậy tình yêu đẹp đẽ, rực rỡ là như thế nào?
Còn...
Đau khổ là như thế nào?
Kẻ đơn phương là người hiểu dõ nhất
" Người thật sự rất đẹp nhưng chỉ tiếc tôi không thể yêu người "
- Bạch Ánh Nguyệt -
-----------------
Dương Thanh Ngọc (Cô)
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
// Mở cửa bước vào // Xin chào bé con
Dương Thanh Ngọc (Cô)
Tsk đúng là kẻ điên // Nhíu mày nhìn em //
Dương Thanh Ngọc (Cô)
Thả tôi ra nhanh! // Lườm cô //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Bình tĩnh nào ~ // Vuốt nhẹ má cô //
Doãn Cảnh Phong (Anh ta)
THẢ CÔ ẤY RA // Đá cửa và bước vào //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Không, thì ngươi làm gì được ta? // Nhìn hắn nhíu mày và ôm chật cô //
Dương Thanh Ngọc (Cô)
Doãn Cảnh Phong cứu em với // Nhìn hắn đầy tuyệt vọng và sự cầu cứu //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Im đi bé con ~ // Bóp má cô //
Doãn Cảnh Phong (Anh ta)
// Dùng súng bắn vào vai em //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Cái ! // Bất ngờ ngã xuống //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Tên c.h.ó nhà ngươi !
Doãn Cảnh Phong (Anh ta)
Mọi thứ ổn cả rồi // Đi đến tháo xích ra khỏi tay và chân cô //
Dương Thanh Ngọc (Cô)
// Ôm hắn và bị bế lên //
Doãn Cảnh Phong (Anh ta)
// Bế cô và rời đi //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Xin người hãy ở lại // Đau đớn nắm lấy nhẹ góc áo cô //
Dương Thanh Ngọc (Cô)
Tsk ĐÚNG LÀ ĐỒ GHÊ TỞM // Cau mày nhìn em với vẻ mặt kinh tởm //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
Từ trước đến giờ, sau bao nhiêu tất cả người chưa từng yêu tôi sao ?? // Yếu ớt nhìn cô //
Dương Thanh Ngọc (Cô)
Chưa bao giờ // Lạnh nhạt nói //
Doãn Cảnh Phong (Anh ta)
Được rồi ta đi thôi // Bế cô và rời đi //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
// nhắm mắt và dần chìm vào giấc ngủ //
Dương Thanh Ngọc (Cô)
// Ngoảnh lại nhìn em //
Bạch Ánh Nguyệt (Em)
( Bỏ mưa đi nha )
Dương Thanh Ngọc (Cô)
// Khẽ nhói trong lòng và nhíu mày // " Cảm giác này là sao? "
Lại một lần kết thúc
Rồi lần này người sẽ nhớ lại hết... Khởi đầu mới...
Comments
♡Việt Nam☆
tác coi kìa,t bắt đc 1 kẻ xem chùa nè
2025-04-28
1
M.Shikazu ahihi :))
T ước hộ m nó sẽ nói câu đó:))
2025-04-27
0