( Lai Bâng X Jiro ) Duyên Trời Định
Chap 4. Hôn mê
Chiếc xe trắng mang dấu thập đỏ chạy vun vút trên đường cao tốc tấp lập người đi, những tài xế; người lái xe máy đều né sang 1 góc nhường đường cho chiếc xe cấp cứu ấy. Họ biết bên trong xe người kia có vẻ đang rất nguy kịch tới tính mạng.
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
// anh cầm lấy tay cậu mà nắm chặt// Quý ơi..cậu cố lên..tôi xin vì không chú ý tới cậu..tôi xin lỗi...
Nhưng cậu không thể trả lời anh, cậu cứ nằm im đó, nhắm nghiền đôi mắt nặng trĩu vẻ sợ hãi và đau đớn ấy.
Xe cuối cùng cũng tới bệnh viện, y tá trong xe vội đưa cậu xuống rồi đẩy thẳng vào phòng cấp cứu. Anh thấy thế thì chạy theo đồng thời làm giấy thủ tục cho cậu.
Xe của họ cũng đã tới nơi. Họ chạy vào trong hỏi phòng bệnh của cậu rồi vội chạy tới. Trước cửa phòng là cậu trai với mái tóc bạch kim đang đứng ngồi không yên.
Đinh Tấn Khoa-Tứn Kho
// nước mắt rơi lã chã// B-bâng..hức.. Bâng?..Quý..hức..Quý s-sao rồi..?
Nguyễn Hữu Đạt-Phoenix
// an ủi Khoa mà kìm nén nước mắt// Thôi mà..nín đi. Quý nó mạnh mẽ lắm, chắc..chắc là không sao đâu...
Phạm Vũ Hoài Nam-Red-Rin
// ngồi xuống cạnh Bâng// Mày..ổn không vậy..?
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
// ngước mặt lên, mắt đỏ ửng// A..tao không sao...
Lương Hoàng Phúc-Cá-Fish
// vỗ vai anh// Quý sẽ ổn thôi..không sao đâu...
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
// vò đầu bứt tóc// T-tại tao mà Quý ra nông nỗi này... tất cả là tại tao..tại tao không chú ý tới em ấy...
Lúc này ba mẹ cậu và ba mẹ anh cũng đã tới. Là Bâng trong lúc trên xe cấp cứu đã gọi điện thông báo cho ba mẹ cậu.
Thấy Bâng tự trách mình như vậy, mẹ cậu nước mắt dàn dụa đi tới vô về anh.
Mẹ Quý
// vuốt lứng anh cho anh bình tĩnh lại// Không sao đâu con. Quý trước gừ rất mạnh mẽ..chắc chắn không có chuyện gì xảy ra đâu...
Mẹ Bâng
// bước tới bên cạnh anh an ủi// Thằng bé này..đã nói là không sao rồi mà...
Anh được an ủi lại càng tự trách bản thân hơn. Giá như lúc đó anh quay lại tìm em sớm hơn thì bây giờ em đã không ra nông nỗi này.
5 tiếng sau, đèn phòng phẫu thuật đã chuyển sang xanh. Bác sĩ mở cửa bước ra.
Bác sĩ
Cho tôi hỏi, ai là người nhà của bệnh nhân Nguyễn Quốc Hận?// nhìn xung quanh//
Mẹ Quý
// giơ tay rồi đứng dậy nói// Là tôi! Con tôi sao rồi bác sĩ?!
Thấy người nhà bệnh nhân, bác sĩ vừa phẫu thuật cho cậu lắc nhẹ đầu.
Bác sĩ
Chúng tôi đã cố gắng hết- Ặc..?// bị nắm cổ áo//
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
// nắm chặt cổ áo bác sĩ// Ông nói gì? Quý giờ sao rồi? Sao lại cố gắng hết sức???
Mọi người thấy vậy liền cản anh lại để cho bác sĩ nói tiếp.
Mẹ Bâng
// kéo anh lại// Thằng nhóc này!? Đừng có quậy!
Bác sĩ
// chỉnh lại cổ áo// Chúng ôi đã cố gắng hết sức, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng sẽ bị hôn mê, tùy vào bệnh nhân muốn dậy hay không. Có thể vào thăm nhưng đừng làm ồn// nói xong liền đi//
Tim mỗi người đều nhói lên khi nghe bác sĩ nói cậu sẽ bị hôn mê không biết bao giờ tỉnh ...
Mở cửa, mọi người bước vào phòng bênh của cậu, khung cảnh đập vào mắt khiến ai cũng phải bàng hoàng. Một cậu thiếu niên trên người chi chít những ống tiêm chuyền nước và máu.
Mẹ Quý
// nức nở đi tới nắm tay cậu// Q-quý..hức..con..con mau tỉnh..hic.. để gia đình chúng ta..hức.. c-còn đi du lịch chứ..?
Bố Quý
// đặt tay lên vai bà// Thôi..chúng ta về nghỉ ngơi..rồi mai lên thăm con nhé? Giờ cũng muộn rồi..
Ba mẹ anh cũng đồng tình với ba cậu mà đỡ mẹ cậu về nhà.
Trong phòng bệnh giờ chỉ còn 6 người bọn họ. Anh thì nắm tay cậu mà thầm cầu cậu mau tỉnh dậy, bạn bè cậu chung suy nghĩ với anh. Ai cũng mang nỗi khổ riêng mà chìm vào suy nghĩ.
Chỉ còn tiếng thở đều và tiếng máy đo nhịp tim kêu tích tích.
Phạm Vũ Hoài Nam-Red-Rin
Khoa, Đạt với Fish quay về khách sạn nghỉ ngơi đi, mai rồi lên chăm Quý sau. Tao và Bâng sẽ ở đây canh chừng Quý
Tiếng nói của Red phá tan bầu không khí im lặng đến đáng sợ ấy.
Phạm Vũ Hoài Nam-Red-Rin
Nhờ Đạt đưa 2 người về giúp nhé?// nhìn Đạt//
Nguyễn Hữu Đạt-Phoenix
// gật nhẹ đầu rồi kéo 2 người kia về//
Giờ đây trong phòng bệnh chỉ còn 2 người, bầu không khí im lặng bị Red phá tan giờ đã trở lại.
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
// quay qua nhìn Red// Mày đi ăn đi, nãy tao thấy mày chưa ăn gì đâu
Phạm Vũ Hoài Nam-Red-Rin
// nhìn anh thắc mắc// Mày không ăn à? Ban nãy tao thấy mày cũng chưa ăn
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
Không, tao ở đây canh chừng Quý, mày đi ăn đi
Thấy anh nói vậy Red cũng đành nghe theo.
Chỉ còn mình anh cậu đang nằm trên chiếc giường lạnh lẽo đó. Anh nắm tay cậu mà thủ thỉ.
Thóng Lai Bâng-Lai Bánh
Lỗi là tại tôi..tại tôi không chú ý tới cậu..cậu mau tỉnh lại đi..tôi sẽ bù đắp cho cậu mà...
Anh cứ thủ thỉ nói với cậu mãi. Được tầm 1 tiếng hơn thì anh cũng ngủ gục bên cạnh giường bệnh cậu.
( là chống tay lên giường cậu rồi ngủ còn người thì vẫn ngồi ghế ở cạnh á )
Comments
Peter của 🐆
nếu lúc đó anh không buông tay:((
2024-11-30
0
Shark bơi tới đây~❤️
Ụ á hết hồn trừ lương tg
2024-08-16
2
𝙉𝙝𝙖𝙔 mê 𝙎𝙂𝙋♡
ê t bên fb qua nè mà truyện hay thật-)
2024-08-12
3