Chương 7: Không để ủy khuất

Hạ Ngôn Hy đứng như trời trồng, nhìn theo bóng lưng Thiên Thanh. Cô gái lạ vẫn còn bối rối, loay hoay chỉnh lại trang phục.

 " Đi thôi, chúng ta xuống nói chuyện với con bé. Đằng nào cũng phải công khai mà " cô nói khẽ, giọng ngượng ngùng, ánh mắt lo lắng hướng về phía Ngôn Hy.

Cậu nhanh chóng chỉnh lại quần áo, rồi bước nhanh xuống nhà.

Thiên Thanh ngồi trong phòng khách, mắt chăm chú nhìn vào khoảng không trước mặt. Khi nghe tiếng bước chân, cô quay lại, không phải Ngôn Hy mà là cô gái kia, cô ta ngồi xuống sofa, làm ra vẻ mặt bình thản tỏ ra thân thiết vừa nói vừa cười

" Em là Tiểu Thiên Thiên có phải không ? Ngôn Hy nhắc về em suốt, anh ấy hẳn là rất cưng cô em gái này rồi. "

Thiên Thanh nhìn cô gái kia ánh mắt lạnh lùng, kiên định.

" Thiên Thiên chỉ có người nhà được gọi tôi như thế thôi, chị là ai chứ ? "

Cô ả vừa nghe đã biết đây là nhân vật khó chiều rồi, nhưng Hạ Ngôn Hy là ai chứ, đại thiếu gia của Hạ Thị, dù cho em gái anh ta có khó ở hơn nữa cô ta vẫn phải quyết tâm ôm lấy cái mỏ vàng này.

"Chị tên Lâm Tiểu Lam, là bạn gái của Ngôn Hy, Anh ấy không nói với em sao ? Có thể về sau chúng ta sẽ còn là người một nhà đấy"

Thiên Thanh nhìn thẳng vào Lâm Tiểu Lam, ánh mắt sắc lạnh như muốn xuyên thấu người đối diện. Cô không hề tỏ ra ngại ngùng hay e dè, lời nói từ miệng thốt ra đều như đánh vào chỗ hiểm

" Chị thật sự xem Hạ gia là nơi hạng người nào cũng vào được sao ? " Thiên Thanh bắt đầu, giọng nói bình thản nhưng đầy sự quyết liệt.

 " Hai chữ 'bạn gái' này rất có sức nặng đó, chị không chịu nỗi đâu "

Lâm Tiểu Lam cảm thấy không thoải mái trước lời nói sắc bén của Thiên Thanh, đằng nào cô ta cũng đặc biệt được vị đại thiếu gia này yêu thích mang về tận nhà riêng, còn phải dè dặt đứa con hoang này sao

" Em quên mất mình mang họ gì rồi sao ? Hạ Ngôn Hy ở bên cạnh ai còn phải chờ nhóc con như em đồng ý ? "

Sắc mặt Đặng Thiên Thanh tối lại, từ trước đến nay ở Hạ gia chưa một ai dám nhắc đến chuyện cô là được nhận nuôi mang về. Cả Hạ Ngôn Hy cũng xem đó là điều tối kị cấm không cho ai nói tới vậy mà người trước mắt này thật không biết thức thời.

Trùng hợp Hạ Ngôn Hy từ cầu thăng bước xuống vô tình nghe được, vô cùng tức giận

" Lâm Tiểu Lam cô ăn nói hàm hồ cái gì đấy ? "

Lâm Tiểu Lam cười nhạt, không hề nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình huống. Cô ta quay lại đối mặt với Hạ Ngôn Hy, vẻ mặt thách thức.

"Ngôn Hy, em chỉ nói sự thật thôi mà. Không phải ai cũng biết rằng Thiên Thanh không phải là con ruột của nhà họ Hạ sao?"

Hạ Ngôn Hy tiến lên một bước, đứng chắn trước mặt Thiên Thanh như để bảo vệ

 "Cô im ngay! Không ai được phép nói em ấy như thế, cô là cái thá gì ?"

Đặng Thiên Thanh ở phía sau lưng anh mỉm cười hài lòng. Thật muốn an ủi Lâm Tiểu Lam một câu, chị thấy không hào môn thật sự không dễ sống như chị nghĩ. Chàng trai chị yêu còn không có quyền lựa chọn anh ấy yêu ai thì làm sao bảo vệ chị

Lâm Tiểu Lam nhìn thấy sự giận dữ trong mắt Ngôn Hy, cô ta bắt đầu cảm thấy lo lắng thực sự.

 "Ngôn Hy, anh không cần phải tức giận như vậy."

Ngôn Hy nắm chặt tay, ánh mắt sắc lạnh.

"Tôi không chấp nhận một người như cô ở bên cạnh mình. Cô nên rời đi ngay lập tức!"

Lâm Tiểu Lam bắt đầu hoảng loạn.

"Ngôn Hy, anh không thể đối xử với em như vậy! Không thể chỉ vì một lời nói mà đuổi em đi!"

Hạ Ngôn Hy chỉ tay ra cửa lớn, thật sự không muốn nói nhiều với cô ta

"Rời đi ngay lập tức, trước khi tôi mất kiểm soát!"

Lâm Tiểu Lam cảm thấy không còn đường lùi, cô ta tức giận nhưng không dám đối đầu trực tiếp với Ngôn Hy.

 "Được thôi, Ngôn Hy. Nhưng anh sẽ hối hận vì quyết định này. Đừng mong tìm được ai tốt hơn em."

Cô ta quay lưng, bỏ đi với vẻ mặt căm phẫn, để lại một khoảng không gian căng thẳng và im lặng. Ngôn Hy quay lại nhìn Thiên Thanh, ánh mắt anh dịu lại, đầy lo lắng và quan tâm.

"Thiên Thiên, em không sao chứ?"

Đặng Thiên Thanh ngồi vắt chéo chân trên sofa không chút biểu tình, ngày hôm nay vui như vậy bị Lâm Tiểu Lam làm cho mất hứng rồi. Thiên Thanh gỡ lấy một quả nho nằm trong rổ cho vào miệng

Chua quá

Lại nhả ra ném vào thùng rác, rút lấy khăn giấy lau tay.

Hạ Ngôn Hy nhìn ra thái độ của em gái, mỗi khi không vui thứ gì cho vào miệng cũng là chua, đắng, chát khiến người ta chán ghét.

" Em về đây "

Thiên Thanh đứng dậy, ánh mắt lướt qua Hạ Ngôn Hy mà không dừng lại, cô chỉ gật đầu nhẹ rồi quay lưng bước ra cửa. Sự lạnh lùng của cô bé khiến Ngôn Hy cảm thấy một nỗi lo sợ mơ hồ.

" Thiên Thiên " Hạ Ngôn Hy gọi với theo, rõ ràng đứa bé trước mặt nhỏ hơn anh rất nhiều, nhưng khí thế dường như lúc nào cũng lấn át anh

Thiên Thanh dừng lại, nhưng không quay lại nhìn anh.

"Cuối tuần này về nhà phía Tây, bà nội muốn gặp cháu, anh vắng mặt 1 tháng rồi, em không nói đỡ được nữa."

Nói rồi, liền bước ra khỏi cửa mà không ngoái lại. Hạ Ngôn Hy nhìn theo bóng dáng em gái, lòng đầy lo lắng và hối hận. Anh biết rằng sự việc hôm nay đã làm tổn thương Thiên Thanh, biết rõ bản thân đã hứa với nhóc con rằng cô là người mà mình yêu thương nhất vậy mà vì chút cảm xúc nhất thời lại mang người khác về nhà còn để Thiên Thanh bắt gặp. Tiểu công chúa Hạ gia không dễ dỗ dành, lần này anh thật sự gây ra họa lớn rồi.

...

Trở về đến nhà, Thiên Thanh bước vào, lòng nặng trĩu pha chút bức bối muốn bộc phát. Hạ Quang Minh thấy con gái trở về sớm, ông liền nhận ra có điều gì đó không ổn.

“Thiên Thiên, sao con lại về sớm vậy? Ngôn Hy nó bảo hôm nay sẽ đưa con đi thủy cung chơi mà ? Có chuyện gì sao?” Ông hỏi, giọng đầy lo lắng.

Thiên Thanh lắc đầu, cố gắng kiềm chế cảm xúc.

 “Không có gì, ba. Con chỉ cảm thấy không khỏe, muốn về nhà nghỉ ngơi sớm.”

Hạ Quang Minh nhìn con gái một lúc, rồi gật đầu.

 “Được rồi, con nghỉ ngơi đi. Nếu cần gì cứ nói với quản gia bảo Bùi Hằng chuẩn bị cho con.”

Tuy miệng là nói như vậy nhưng ông sớm đã nhìn ra có người chọc phải tiểu bảo bối nhà mình rồi, mặt bé con đỏ cháy như quả ớt hiểm, vậy mà không bộc phát e là còn là chuyện nghiêm trọng.

Thiên Thanh bước lên phòng, đóng cửa lại. Cô nằm trên giường. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, khiến cô không thể nào bình tĩnh lại được. Thiên Thanh cảm thấy như có một ngọn lửa âm ỉ trong lòng, muốn bùng lên mà không thể kiểm soát.

Cô nhắm mắt lại, cố gắng hít thở sâu để thư giãn. Hạ Ngôn Hy rõ ràng đã nói nếu xếp hạng những người quan trọng nhất trong đời anh thì cô sẽ ở vị trí đầu tiên vậy mà bây giờ lại xuất hiện một Lâm Tiểu Lam, Ngôn Hy muốn nuốt lời rồi ?

Chính Thiên Thanh ôm con cừu đen bằng bông vào trong lòng, bao nhiêu năm trời cô còn không nhận ra được cái tính cách ghét nhất người khác tranh đồ của mình ở đâu ra. Rõ ràng trước kia cô là một đứa trẻ rất biết nhẫn nhục, nhưng dường như được Hạ gia chiều chuộng quá nhiều cô đã không còn biết nhẫn là gì nữa. Ba Hạ nói, Hạ gia rất có thế lực, cô sống không cần phải nhìn sắc mặt người khác càng không được để bản thân bị ủy khuất. Đồ của cô không ai cướp được, người cũng đừng có mơ.

Hot

Comments

Au Mỹ

Au Mỹ

Ảo mộng hả bà nội/Hey/

2024-08-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư nhà họ Hạ
2 Chương 2: Kẻ đáng ghét
3 Chương 3: Công viên giải trí
4 Chương 4: 10 ngày địa ngục
5 Chương 5: Nợ nầng quá nhiều
6 Chương 6: Tuổi 18
7 Chương 7: Không để ủy khuất
8 Chương 8: Chiều hư
9 Chương 9: Sinh nhật bất ngờ
10 Chương 10: Rất dễ hầu hạ
11 Chương 11: Dây chuyền tình nhân
12 Chương 12: Cân nhắc thêm
13 Chương 13: Có muốn có chị dâu hay không ?
14 Chương 14: Xa cách vô hình
15 Chương 15: Mồ côi bẩn thỉu
16 Chương 16: Quan hệ đặc biệt
17 Chương 17: Khoảng cách
18 Chương 18: Không quan trọng
19 Chương 19: Hạt giống nghi ngờ
20 Chương 20: Nhân từ độ lượng
21 Chương 21: Đổi họ
22 Chương 22: Nơi thuộc về
23 Chương 23: Chưa từng bắt đầu
24 Chương 24: Thật buồn cười
25 Chương 25: Không thể tha thứ
26 Chương 26: Cảnh báo
27 Chương 27: Uống nhiều rồi
28 Chương 28: Tự hủy hoại mình
29 Chương 29: Sợi dây sinh mệnh
30 Chương 30: Vệt máu
31 Chương 31: Bù đắp cho em
32 Chương 32: Mất kiểm soát
33 Chương 33: Không được phản bội
34 Chương 34: Hủy hôn
35 Chương 35: Đối đầu
36 Chương 36: Nhớ thứ khác
37 Chương 37: Tháng ngày hạnh phúc
38 Chương 38: Bắt cóc
39 Chương 39: Không buông bỏ
40 Chương 40: Không được khuất phục
41 Chương 41: Hận cả đời
42 Chương 42: Lễ đính hôn
43 Chương 43: Bỏ trốn
44 Chương 44: Adrien
45 Chương 45: Tình bạn
46 Chương 46: Nửa năm
47 Chương 47: Sự phản bội
48 Chương 48: Không tiến không lùi
49 Chương 49: Tai nạn
50 Chương 50: Làm rõ sự việc
51 Chương 51: Không làm nhân tình
52 Chương 52: Người sắp chết
53 Chương 53: U não
54 Chương 54: Mạo hiểm
55 Chương 55: Kết hôn
56 Chương 56: Cầu hôn
57 Chương 57: Để con bầu bạn
58 Chương 58: Đại phẫu
59 Chương 59: Phần quan trọng nhất
60 Chương 60: Ngoại truyện
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư nhà họ Hạ
2
Chương 2: Kẻ đáng ghét
3
Chương 3: Công viên giải trí
4
Chương 4: 10 ngày địa ngục
5
Chương 5: Nợ nầng quá nhiều
6
Chương 6: Tuổi 18
7
Chương 7: Không để ủy khuất
8
Chương 8: Chiều hư
9
Chương 9: Sinh nhật bất ngờ
10
Chương 10: Rất dễ hầu hạ
11
Chương 11: Dây chuyền tình nhân
12
Chương 12: Cân nhắc thêm
13
Chương 13: Có muốn có chị dâu hay không ?
14
Chương 14: Xa cách vô hình
15
Chương 15: Mồ côi bẩn thỉu
16
Chương 16: Quan hệ đặc biệt
17
Chương 17: Khoảng cách
18
Chương 18: Không quan trọng
19
Chương 19: Hạt giống nghi ngờ
20
Chương 20: Nhân từ độ lượng
21
Chương 21: Đổi họ
22
Chương 22: Nơi thuộc về
23
Chương 23: Chưa từng bắt đầu
24
Chương 24: Thật buồn cười
25
Chương 25: Không thể tha thứ
26
Chương 26: Cảnh báo
27
Chương 27: Uống nhiều rồi
28
Chương 28: Tự hủy hoại mình
29
Chương 29: Sợi dây sinh mệnh
30
Chương 30: Vệt máu
31
Chương 31: Bù đắp cho em
32
Chương 32: Mất kiểm soát
33
Chương 33: Không được phản bội
34
Chương 34: Hủy hôn
35
Chương 35: Đối đầu
36
Chương 36: Nhớ thứ khác
37
Chương 37: Tháng ngày hạnh phúc
38
Chương 38: Bắt cóc
39
Chương 39: Không buông bỏ
40
Chương 40: Không được khuất phục
41
Chương 41: Hận cả đời
42
Chương 42: Lễ đính hôn
43
Chương 43: Bỏ trốn
44
Chương 44: Adrien
45
Chương 45: Tình bạn
46
Chương 46: Nửa năm
47
Chương 47: Sự phản bội
48
Chương 48: Không tiến không lùi
49
Chương 49: Tai nạn
50
Chương 50: Làm rõ sự việc
51
Chương 51: Không làm nhân tình
52
Chương 52: Người sắp chết
53
Chương 53: U não
54
Chương 54: Mạo hiểm
55
Chương 55: Kết hôn
56
Chương 56: Cầu hôn
57
Chương 57: Để con bầu bạn
58
Chương 58: Đại phẫu
59
Chương 59: Phần quan trọng nhất
60
Chương 60: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play