[Lương Trần Mỹ Tịnh] Cô Giáo, Học Sinh Hay Thế Thân?
Chương 4: Cãi vã!!!
"..." suy nghĩ của nhân vật *...* hành động của nhân vật
Trần Kha (Chị)
Sao cu? * Chị đang bấm điện thoại, nghe nó gọi ngước lên nhìn nó*
Tả Tịnh Viện (Cô)
Sao mày không về nhà mày đi, qua nhà tao ké hoài vậy hả??? *Nó vừa tập gym vừa trò chuyện với chị*
Trần Kha (Chị)
Thì nhà mình tao nên qua nhà mày ở cho vui :33
Tả Tịnh Viện (Cô)
Mày biến về ổ của mày đi, nhà tao không chứa mày
Trần Kha (Chị)
Ơ thôi mà bạn hiền, cho ở vài bữa đi.🥺🥺
Tả Tịnh Viện (Cô)
Chim cút. Mày có nhớ lần gần đây nhất mày ở nhà tao, mày đã làm gì không??🤨🤨 *Nó nghiêng đầu hỏi Chị*
Trần Kha (Chị)
À…ờmm….tự nhiên tao bị mất trí nhớ tạm thời rồi🙄🙄 *Chị nhìn Nó rồi đánh trống lảng*
Tả Tịnh Viện (Cô)
Mất trí nhớ con khỉ, mày đã đốt cái nhà bếp thân yêu, xinh đẹp của tao đó đồ chóa *Nó nhào tới định đánh nhưng Chị đã né được.*
Trần Kha (Chị)
Hihii chuyện cũ rồi bỏ qua đi😙😙
Trần Kha (Chị)
Hay giờ mày thay đồ đi?
Tả Tịnh Viện (Cô)
Làm gì?🤨🤨
Trần Kha (Chị)
Ở nhà mãi cũng chán, mình đi shọp bing đê
Tả Tịnh Viện (Cô)
Ok đợi👌👌
Tại trung tâm mua sắm SNH48, Nó và Chị vừa bước vào đã làm bao nhiêu cô gái đã mê muội bởi độ đẹp géi của hai người. Chị và Nó hôm nay rất nổi bật với phong cách street style rất thoải mái và đầy cá tính.
Chị mặc một chiếc áo thun sát cánh màu trắng làm lộ ra cơ bắp săn chắc của Chị, phối với một chiếc quần đùi ngang gối màu đen và một đôi giày nike màu trắng.
Quần Chị màu đen nhó :333
Nó cũng chọn cho mình một chiếc áo thun sát cánh màu đen cùng với một chiếc quần đùi ngang gối màu trắng và một đôi jordan màu đỏ càng làm cho nó thêm phần năng động và đầy nhí nhảnh.
Trần Kha (Chị)
Ê. Hay ăn gì lót dạ đi rồi đi mua sách với quần áo sau. Tao đói quá *Chị xoa xoa cái bụng*
Tả Tịnh Viện (Cô)
Mày chị vậy là nhanh. Mà tao cũng thấy đói rồi, đi thôi
Trần Kha (Chị)
Đi thôi. Tao nghe nói có một cửa hàng beefsteak mới mở có cô đầu bếp đẹp lắm ♡.♡
Tả Tịnh Viện (Cô)
Tật mê gái không bỏ😒😒
Trần Kha (Chị)
Gái không mê chả lẽ mê mày à 🙂🙂
Sau khi đánh chén no nê thì Nó và Chị bắt đầu di chuyển về phía nhà sách. Suốt đoạn đường đi Chị cứ than thở vì không gặp được cô đầu bếp xinh đẹp do cô ấy hôm nay không đi làm làm Nó đau cả đầu.
Tả Tịnh Viện (Cô)
Mày im mồm coi *Nó cau có quay sang nói*
Nhân viên
Quý khách cần gì ạ???
Tả Tịnh Viện (Cô)
Chị lấy giúp em khoảng năm mươi bộ sách cho tiểu học nhé!
Trần Kha (Chị)
Mày mua gì mà nhiều vậy??? *Chị trố mắt hỏi Nó*
Tả Tịnh Viện (Cô)
Thì mua một lần cho tụi nhỏ luôn. Để dùng từ từ vẫn được mà. Mày ở đây chờ lấy sách nha, tao đi xem mấy quyển Thần Thoại Hy Lạp
Trần Kha (Chị)
Ok. Có gì tao chờ mày ở dưới bãi gửi xe
Tả Tịnh Viện (Cô)
Okay *Nó dơ ngón like rồi chạy đi*
Nó bước đến khu vực để sách Thần Thoại, do quá mải mê ngắm những quyển sách mà Nó bất chợt đã va phải một người đang đứng ở phía trước.
Tả Tịnh Viện (Cô)
Ui za…a…em xin lỗi chị. Ủa cô??? *Nó ngạc nhiên khi nhìn thấy người mình va phải*
Trần Vũ Tư (Nàng)
Em cũng mua sách hả nhóc???
Tả Tịnh Viện (Cô)
Em đến mua mấy quyển thần thoại hy lạp thôi. Không ngờ là gặp được cô ở đây đó. Mình có duyên ghê ha, hihi *Nó tươi cười nói*
Trần Vũ Tư (Nàng)
Nghiệt duyên thì có 😒*Cô liếc Nó nói*
Tả Tịnh Viện (Cô)
Cô cứ nói vậy *Nó cười gãi đầu*
Trần Vũ Tư (Nàng)
Thôi tôi đi trước đây. Tạm biệt em
Tả Tịnh Viện (Cô)
Vâng, tạm biệt cô 👋👋
Cô đã đi khuất rồi nhưng hồn Nó vẫn theo cô mà ngắm mãi bóng lưng của cô mãi
Tả Tịnh Viện (Cô)
Mỗi khi thấy cô không hiểu sao mình lại cảm giác tim đập rất nhanh. Cảm giác này là sao chứ nhỉ? *Nó ôm tim mình lầm bầm*
Tác giả
Chị bị bệnh tim òi. Đi khám thử xem
Tả Tịnh Viện (Cô)
Tả Tả: Chắc vậy rồi. Haizzz
Trần Kha (Chị)
Mày làm gì mà lâu thế cu?
Tả Tịnh Viện (Cô)
Không có gì. Về thôi
Trong nhà vọng ra những tiếng cãi vả cho thấy người ở bên trong đang rất tức giận
Trần Vũ Tư (Nàng)
Anh suốt ngày chỉ biết công việc và công việc. Anh có khi nào nghĩ đến người bạn gái như tôi không??? *Cô khó chịu nhìn người bạn trai của mình mà to tiếng*
Đặng Thế Phong
Em cũng phải thông cảm cho anh chứ. Anh đi làm việc chứ có phải đi chơi bời đâu? *Thế Phong bực tức nói lại*
Trần Vũ Tư (Nàng)
Thông cảm cho anh? Tôi đã thông cảm cho anh rất nhiều lần rồi.
Trần Vũ Tư (Nàng)
Đi hẹn hò thì chưa kịp đi anh đã nằng nặc đòi về vì anh bảo sở có chuyện!!
Trần Vũ Tư (Nàng)
Sinh nhật tôi anh chỉ gửi một lời chúc, Weibo của bạn bè tôi mà không đăng bài chúc mừng thì anh cũng không nhớ đó là ngày sinh nhật tôi!!!
Đặng Thế Phong
Em cũng biết là công việc anh rất nhiều sao anh có thể nhớ hết được chứ. Em là bạn gái phải biết thông cảm cho bạn trai mình chứ
Trần Vũ Tư (Nàng)
Tôi hết chịu nỗi rồi. Chia tay đi
Đặng Thế Phong
Em…em..em muốn chia tay với anh sao. Chỉ vì mấy chuyện nhỏ nhặt này?
Trần Vũ Tư (Nàng)
Nhỏ nhặt? Những điều nhỏ nhặt đó tôi đã kìm nén lâu rồi. Anh có biết không?
Đặng Thế Phong
Tình cảm 5 năm của chúng ta mà em vì một chuyện như vậy mà em chia tay với anh sao??
Trần Vũ Tư (Nàng)
Anh có biết là tôi mong chờ, tôi hy vọng vào ngày kỉ niệm này như thế nào không?? Vậy mà anh lại để tôi chờ như một con ngốc ở đó!!!
Đặng Thế Phong
Anh…xin lỗi. Cho anh 1 cơ hội nữa thôi được không?
Trần Vũ Tư (Nàng)
Muộn rồi. Mình chia tay đi!!!
Trần Vũ Tư (Nàng)
Mời anh về cho *Cô chỉ tay ra cửa*
Thế Phong thấy thái độ của Cô kiên quyết như vậy thì biết không thể làm gì được nữa nên đành ra về. Thế Phong vừa đi khuất thì Cô gục xuống sàn mà khóc.
Cô với Thế Phong quen nhau khi Cô mới vào đại học. Khi Cô áp lực nhất, Thế Phong là người bên cạnh động viên, an ủi. Nên đã đem lòng yêu Thế Phong. Có thể là do Thế Phong làm công an nên khi bên cạnh, cô có cảm giác rất an toàn và bình yên. Nhưng sự vô tâm đến khi Tuấn bắt đầu lên chức, lượng công việc quá nhiều khiến Cô thấy nản lòng.
Cô biết mình cần phải cảm thông cho Thế Phong, nhưng nhiều lần mình bị bỏ rơi vì Thế Phong chưa hoàn thành xong việc ở cơ quan. Và hôm kỉ niệm 5 năm hai đứa quen nhau, Cô đã hy vọng rất nhiều nhưng đổi lại chỉ có thất vọng tràn trề mà quay về.
Cô cứ khóc mãi khóc mãi đến nỗi mà ngất đi khi nào cũng không hay.
Comments
Kuroo bị khòn:>
tác giả có tương lai đi viết tiểu thuyết hơn là truyện chat á tác
2025-02-16
1
𝐾𝑢𝑟𝑜_𝑉𝑎𝑚💨🔎
ê y chang giày t:)
2025-03-17
0