Chiếc máy bay lớn hạ cánh xuống đường băng, đánh dấu một bước ngoặc lớn của trong cuộc đời vô vị của nó.
Vì phần lớn hành lý đã được kí gửi trước đó nên bên cạnh nó chỉ còn một chiếc va li nhỏ, không quá cồng kềnh khi di chuyển.
Nó ra khỏi cổng sân bay và ngồi vào một chiếc taxi trống. Đưa địa chỉ cho tài xế xong, nó lại tranh thủ nghỉ ngơi một lúc vì chuyến bay dài khiến nó có phần mệt mỏi.
Nhưng hình như bác tài xế lại không nhận ra điều đấy mà niềm nở hỏi chuyện nó:
???
Tài xế: Cháu bé, nhà cháu gần trung tâm Seoul thì chắc giàu lắm nhỉ? Còn tự đi máy bay một mình đấy.
???
Tài xế: Ầy, con trai bác cũng xấp xỉ cháu thôi mà ngày nào thằng bé cũng toàn tụ tập với mấy đứa bạn quậy phá khắp nơi.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Chú này, cháu đang học cấp 3 đấy?
Tài xế nghe nó nói vậy thì cười một cách đầy ngại ngùng. Thì... Với cái chiều cao chỉ vỏn vẹn 158cm thì ai mà chẳng nghĩ nó là học sinh cấp 2 cơ chứ.
Chỉ bằng một câu nói, nó đã thành công khiến cuộc trò chuyện rơi vào im lặng cho đến khi chiếc xe dừng bánh trước một tòa chung cư cao cấp.
Nói là cắt giảm tiền sinh hoạt nhưng ít ra cha nó vẫn lo cho nó chỗ ở cơ đấy. Yêu thương con gái bằng hành động.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Cháu là Woo Ban Eu ạ.
/Nói với bảo vệ/
???
Bảo vệ: À... Tôi đã được dặn rằng chủ nhân tầng 25 sẽ quay lại từ hôm nay.
???
Bảo vệ: Vì tất cả 4 căn hộ ở cùng tầng đều được mua lại bởi cha cậu nên ông ấy đã cho rào cửa sắt lại ở trước thang máy, tránh cho người ngoài đặt chân vào.
???
Bảo vệ: Nhóm dọn dẹp vệ sinh vừa được gọi tới hôm qua, hành lý cũng đã được chuyển lên phòng 2501. Tôi xin phép được trả lại chìa khóa cửa sắt.
Vừa nói, ông vừa đẩy chiếc chìa khóa ra cho nó. Nó cũng rất vui vẻ nhận lấy và rảo bước về phía thang máy.
Nó bước vào thang máy cùng lúc với một cậu trai cao lớn. Thứ gây ấn tượng mạnh với nó là phần thân trên của hắn ta đều được phủ kín bởi những hình xăm khác nhau, trông như một bức họa vậy.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
/Bấm tầng 25/
Seo Seongeun
"25?"
Seo Seongeun
"Hóa ra sự tích đó là có thật kìa, rằng trước đây Yoojin có dự định mua hết 5 tầng trên cùng cho những thành viên cấp cao của Workers nhưng vì tầng cao nhất đã được mua lại trước đó nên số lượng bị giảm xuống chỉ còn 4 tầng."
Seo Seongeun
"Hóa ra chủ nhân tầng 25 lại là một thằng nhóc. Hình như trước đây chưa gặp bao giờ?"
Rồi ánh mắt hắn va vào đôi mắt xanh sâu hoắm của nó. Hắn từng gặp qua mấy người Tây rồi nhưng chưa thấy đôi mắt nào thu hút đến vậy.
Nó bất chợt liếc mắt qua nhìn hắn làm hắn giật mình. Thì... Việc nhìn chằm chằm vào một người không hề quen biết rất bất lịch sự mà.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Tầng 24, anh là người bấm mà. Không phải sao?
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Không ra à?
Hóa ra vì quá đắm chìm vào dòng suy nghĩ mà hắn không để ý rằng thang máy đã dừng lại. Đến khi nó nhắc nhở thì hắn mới vội vàng rời đi, tự cho rằng bản thân bị bỏ bùa rồi khi bị thu hút bởi một thằng nhóc đẹp mã.
Còn nó thì tiếp tục tiến đến tầng tiếp theo và yên vị tại chiếc ghế sô pha trong căn nhà mới của mình.
Nó nằm vắt một chân trên thành ghế, một chân thả dưới sàn, đặt tay lên trán đầy mệt mỏi. Nó... Ghét máy bay, từ lúc đặt chân xuống đất Hàn đến giờ đầu óc nó cứ ù ù đầy khó chịu.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Ngủ trước đã... Đồ đạc sắp xếp sau cũng được...
/Mơ màng/
...
Nó chỉ tính chợp mắt một chút thôi, vậy mà đến khi tỉnh dậy ngó qua điện thoại thì đã hơn 8 giờ tối rồi.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
/Vò đầu/
Coi bộ mình ngủ ngon đến nỗi không biết trời trăng mây gió gì luôn rồi.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
"Kiếm gì ăn trước đã, đồ đạc sắp xếp sau cũng được."
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Nghĩ đoạn, nó rời lưng khỏi chiếc giường tạm bợ êm ái của mình mà mò đến công tắc điện để bật đèn lên.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
/Mở tủ lạnh/
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Uầy! Có thạch dinh dưỡng này.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
May ghê, khỏi phải nấu ăn.
Nói vậy thôi chứ ở nhà toàn được đầu bếp riêng nấu cho chứ nó làm gì biết nấu ăn. Chỉ là kiếm đại một cái cớ để ăn uống không đàng hoàng thôi.
Cha nó luôn cho rằng bình thường nó sống rất kỉ luật nên thể tự chăm sóc bản thân. Nếu biết nó vừa rời khỏi nhà đã ăn uống không lành mạnh như này thì nó xác định là được nghe chửi rồi.
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Cũng ngon, vị mới lạ.
/Cầm tờ giấy nhập học trên bàn lên/
Epiphyllun Damian/Woo Ban Eu
Mai phải bắt đầu đi học ngay rồi sao? Phải chi được nghỉ thêm vài bữa nữa nhỉ?
Nói vậy thôi chứ nó cũng sáng dạ lắm, đầu óc nhanh nhạy, có nghỉ dăm ba bữa vẫn có thể bắt kịp mọi người nên chẳng đáng lo là bao.
Thế rồi nó ném tờ giấy qua một bên và lục tung hành lý lên để kiếm đồ mặc sau khi tắm.
Comments
✎ミネルバ_ルナ
nên (có) thế
thiếu chữ
2024-08-15
3
✎ミネルバ_ルナ
/Doubt//Doubt//Doubt/
2024-08-15
1
✎ミネルバ_ルナ
2
2024-08-15
1