[Mega Smp/KiraKuro] After
Oneshort
*Abc/*ABC: Tiếng động.
*Abc*: Hành động, cảm xúc.
"Abc": Suy nghĩ.
【Abc】: Phân đoạn quá khứ, giấc mơ.
...(Cập nhật thêm về sau)
➤Mỏ đây hỗn và đeos ngán ai cả, đừng chọc.
➤Hành xử lịch sự với tất cả chứ tính tình không hiền cũng không nhịn.
➤Ý tưởng gốc của tôi, lên vào buổi chiều ngày 2/8/24, không cho xin cũng không cho bê đi đâu cả.
➤Ảnh bìa nhà làm, đeos phải đồ vô chủ nên đừng bê đi đâu hộ ạ, ảnh gốc thuộc về video sinh tồn thế giới nhiễm phóng xạ của Kuro với Kira.
➤Avatar nhân vật cũng nhà làm nốt, đeos phải đồ vô chủ nên muốn đem đi đâu là đem, ảnh gốc thuộc về video sinh tồn nhiễm phóng xạ với sinh tồn đảo axit của Kuro.
➤Đeos tiếp anti của hai char chính Kuro và Kira.
➤Không tiếp loại fan ảo tưởng, so sánh này nọ.
➤Không tiếp các comment công kích, gây war. Góp ý văn minh thì tôi nhận.
➤Không tạo ra với mục đích công kích, gây war đối với một cá nhân hay một nhóm người nào. Không bôi nhọ, hạ thấp nhân phẩm của một ai, không kéo thêm antifan cho một ai cả.
➤Đề nghị không lôi người yêu của ai vào truyện rồi bôi nhọ họ. Không đừng trách vì sao Yeon không "hiếu khách".
➤Couple ship chỉ là ship chơi, ship cho vui, không vui thì out hộ, không đánh động đến ngoài đời.
➤Đeos thể nuốt trôi couple này thì xin hãy clickout khỏi đây, và ta sẽ chẳng có bất kì một cuộc combat võ mồm nào cả.
➤Văn phong không tốt, đừng mong chờ gì nhiều vào một con nghiện OTP còn hơn thuốc phi.ện.
➤THẮC MẮC ĐIỀU GÌ THÌ HỎI NHÁ, ĐỪNG ĐOÁN MÒ Ạ!!
KuroMC2k4-Anh.
KiraMeoMeoz-Hắn.
•>Couple chính: Kira x Kuro.
➤Yeon thiên về trường phái miêu tả và miêu tả nội tâm nhân vật khá nhiều, nếu không ưng cái bụng clickout nha các bạn.
➤Không sử dụng hình ảnh minh họa nào cả, vì Yeon thích việc thể hiện qua từng con chữ nhiều hơn. Nhưng vẫn sẽ có ngoại lệ nếu Yeon quá bí ngôn và không biết cách diễn đạt ra làm sao.
➤Đây chỉ là oneshort, đúng một phần duy nhất và không có phần sau.
_________________________
Mega Smp xảy ra cuộc nội chiến khủng khiếp giữa tất cả các phe phái hiện tồn tại đến tận bây giờ.
Với nguyên do là vì sự tranh giành quả trứng rồng, thứ sẽ khẳng định về địa vị, sự quyền lực của bất kì phe phái nào khi sở hữu.
Có những con người đã dũng cảm hy sinh, cốt là để tiêu hủy triệt để quả trứng rồng, khiến nó biến mất hoàn toàn khỏi nơi đây.
Đồng thời dập tắt hoàn toàn cuộc nội chiến, nền hòa bình cũng theo lẽ mà được lập lại tại nơi đây.
Trời đổ cơn mưa nặng trĩu và kéo dài đằng đẳng, có lẽ là sự thương xót của đất trời dành cho những kẻ dũng cảm ấy.
Những kẻ vì mãi một nền hòa bình viễn vông, không bao giờ chạm tới để rồi phải tự mình lập nên nền hòa bình mà bản thân hằng mong muốn.
Nơi trung tâm đông người qua lại của Mega Smp, tổng cộng sáu pho tượng được dựng lên bằng những khối đá kiên cố, được điêu khắc tinh xảo và chi tiết từ đường nét gương mặt đến từng lọn tóc.
Được xem là sự tôn trọng, song song là sự tôn vinh đối với công lao vĩ đại của họ.
Nếu không có họ, chắc chắn hai từ "hòa bình" mãi mãi không có cơ hội xuất hiện tại Mega Smp.
Màn đêm dần dà buông xuống, nhấn chìm tất cả vào sắc đen ngòm vĩnh hằng, tiếng gió ríu rít vang lên hòa vào thứ ánh sáng dịu dàng mà mờ nhạt của vầng trăng tròn vành vạnh ngự trị nơi trời đêm một cách cô độc.
Tòa lâu đài to lớn và nguy nga của hội Hồng Kỳ, tại căn phòng của kẻ được mệnh danh "Cây kiếm của hội"-KuroMC2k4.
Không lấy chút gì thứ gọi là ánh sáng tại nơi đây, nó hoàn toàn chìm nghỉm vào bóng tối, toát lên đâu đó là mùi đau thương và uất ức.
Anh ta oằn mình nằm trên nệm êm ái, với tư thế kì lạ, tấm chăn ấm cũng theo lẽ mà không an tọa trên cơ thể của anh, nằm ngổn ngang với loại hình vừa trên giường lại vừa chạm đến phía sàn.
Rên rỉ một cách mệt mỏi lẫn sự đau đáu, Kuro từ từ nâng hàng lông mi của bản thân, lộ ra sắc xám tro trong veo như phát sáng giữa bóng tối vĩnh hằng đáng sợ.
Song, đâu đó nó trở nên vô hồn, điểm sáng sự sống dường như biến mất, để lại một đôi mắt tràn đầy sự mỏi mệt, và sự khô khốc nơi khóe mắt.
Đôi mắt ấy lia qua lia lại xung quanh căn phòng, xong lại hướng đến chiếc rèm che lấp đi hoàn toàn phần kính trong suốt, lại ngăn chặn thứ ánh sáng soi rọi chúng sinh.
Vì phần giường của anh ta đặt gần với cửa sổ, nên chỉ cần một cái vươn tay đơn giản, Kuro vẫn có thể dễ dàng kéo tấm rèm che ấy đi, mở đường cho từng đường sáng dịu nhẹ của vầng trăng kia chiếu rọi vào.
Ánh sáng ấy lại đồng thời soi sáng rõ rệt anh ta, hay nói đúng hơn là gương mặt hốc hác, tiều tụy đến đau lòng của Kuro.
Và có vẻ, lớp quầng thâm phía dưới mắt kia đã đậm màu dần sau nhiều lần thức trắng của chủ nhân, đủ để chứng minh KuroMC2k4 của hiện tại đang đau khổ và xót xa cỡ nào kể từ khi người thương rời xa anh ta.
Một cách chậm rãi, Kuro từ từ nâng cả cơ thể có phần mệt mỏi của bản thân, xong lại dựa hẳn phần lưng vào đầu giường.
Mặc kệ tấm chăn ấm kia đã yên tọa dưới nền sàn đầy bụi bẩn và bốc mùi hôi thối tựa thú vật đang thối rữa.
Đưa phần đầu của bản thân ngước cao lên, song song với nền trần căn phòng.
Đôi mắt ấy lại đột ngột nheo lại, ra vẻ nghĩ ngợi gì đấy dù rằng chính Kuro cũng chẳng rõ bản thân đang nghĩ ngợi điều gì.
Về bản thân anh ta hay về người thương của anh?
Kuro cũng không rõ nữa, đầu óc anh giờ hoàn toàn trống rỗng, sự mông lung vô định khiến anh ta giờ không khác gì một kẻ khù khờ vô vị.
Cúi thấp đầu xuống, dùng phần tóc che đậy đi gương mặt của bản thân, Kuro dùng loại giọng thều thào như kẻ sắp chêts, kêu tên của người giữa không gian yên tĩnh và chắc chắn sẽ không có bất cứ câu hồi đáp nào.
◆KuroMC2k4
Nhớ..nhớ ông rồi Kira ơi..nhớ..!
Ngắt quãng lời lẽ như gặp sự khó khăn trong giao tiếp, Kuro chân thật nói lên nỗi nhớ não nề của bản thân đối với người thương.
Ẩn đâu đó vẫn là sự thống khổ, sự khẩn thiết của chủ nhân nó.
Căn phòng lại tiếp tục chìm vào khoảng không im lặng, duy nhất là tiếng gió reo vi vút phía ngoài khung cửa sổ trong suốt, đâu đó là sự trêu đùa với chiếc lá khô héo úa màu.
Rồi trong phút bất chợt vô ý.
Kuro bật lên tiếng cười khanh khách, vẻ bất lực hiện rõ trong ánh mắt và đường nét khuôn mặt của anh ta.
◆KuroMC2k4
Ha..quên mất, ông chêts rồi mà Kira..
Bất lực, xen lẫn sự đau buồn, KuroMC2k4 bắt buộc phải thừa nhận loại sự thật tàn khốc ấy.
Rằng người thương của anh ta đã chêts, vì nền hòa bình của Mega Smp và vì muốn tiêu hủy triệt để sự tồn tại nguy hại của quả trứng rồng.
Nhưng đâu thể trách anh ta quá ngu ngốc được?
Con người khi trải qua nỗi đau đáu của sự mất mát, chung quy đều là loại xu hướng chối bỏ sự thật, song song là sự ảo tưởng cực đoan, sự thương lượng với những điều kiện viễn vông.
Anh ta cũng như vậy, anh ta là con người kia mà?
Người thương của anh ta đã chêts, tình yêu của anh ta cũng theo đó mà lụi tàn.
Lừ đôi mắt vô hồn của bản thân, Kuro ngoáy ánh mắt nhìn về phía chiếc lọ đang nằm lăn lóc dưới nền sàn, ở ngay kế nơi chiếc chăn của anh ta.
Đôi mắt anh bấy giờ khẽ híp lại, xong sau đó một nụ cười tươi nở rộ trên đôi môi của anh ta.
Đặt nhẹ chân chạm xuống sàn, Kuro hạ thấp người, vươn tay cầm lấy lọ thuốc màu trắng toàn thân.
Nhãn mác đủ đầy, lại độc nhất nổi bật dòng chữ "Ambien".
Thuộc một trong những loại thuốc ngủ được ưa chuộng sử dụng vì tác dụng an thần nhẹ nhàng, giúp con người dễ dàng chìm vào mộng đẹp.
Lại đồng thời là con dao hai lưỡi nếu bản thân người dùng sử dụng quá liều lượng, khi ấy nó nguy hiểm vô cùng, tưr vong là không thể tránh khỏi.
Nhìn lọ thuốc trong tay, một nụ cười cùng hành động híp mắt đầy xinh đẹp hiện lên trên gương mặt của Kuro, lực tay tăng lên, siết chặt chiếc lọ.
◆KuroMC2k4
Kira à, Kira ơi..
◆KuroMC2k4
Có vẻ tôi với ông sắp gặp lại nhau rồi..
Bình thản nói, Kuro vừa vặn nắp ra, bên trong là hàng chục các viên thuốc màu trắng.
Im lặng, anh trực tiếp nắm trong tay là một nắm thuốc đầy ụ, ước tính không thể ít hơn năm viên.
Rồi từ từ, khuôn miệng anh mở to ra, tống hết tất cả các viên thuốc vào bên trong họng.
Dần dần, từng viên thuốc đầu tiên được dẫn qua thực quản để rồi xuống dạ dày, anh ta theo đó cảm nhận được cơn chóng mặt không rõ nguyên do, thêm vào đó là cơn đau đầu dữ dội, lại càng chắc nịch rằng đây là tác dụng của thuốc.
Hàng mi anh ta nâng lên hạ xuống một cách bất chợt và không có chừng mực, tầm nhìn gần như trở nên mờ dần.
Kuro nhận ra rõ bản thân anh ta đang dần mất đi ý thức vốn có của một con người, và hô hấp ngày càng trở nên khó khăn, gương mặt hốc hác ấy bấy giờ tái thành một màu xanh không xinh đẹp.
Lực tay anh ta bỗng nhiên giảm dần, lọ thuốc trên tay anh cũng vì vậy mà rời khỏi, rơi xuống nền sàn vang lên một tiếng rồi lăn đến phía góc cửa.
Còn riêng Kuro lại an nhàn nằm xuống nệm, vẻ mặt giãn ra hết cỡ để lại vẻ dịu dàng lẫn thanh thản trên từng đường nét gương mặt.
Đây chính là một giấc mơ tuyệt đẹp của anh ta, hay chính là một giấc mơ vĩnh hằng mãi mãi không thể thức giấc sớm ngày mai.
Đồng cỏ xanh ấy nhuốm màu nắng tuyệt đẹp của ánh mặt trời chói rọi, vẻ rực rỡ bắt mắt với từng sắc màu của muôn vàn loài hoa của nơi đây.
Giữa nơi ấy, có bóng lưng người thiếu niên với tư thế ngước cao lên nhìn về mặt trời đang không ngừng chiếu rọi chúng sinh, dù là điều ấy gây hại đối với đôi mắt màu đỏ tươi kia.
Sắc xám tro quen thuộc trở nên thật "sống động" làm sao, khi niềm vui và hạnh phúc nở rộ một màu trong đôi mắt ấy.
Hạnh phúc kêu lớn tên người, Kuro chực trào nước mắt tại khóe mắt khô khốc.
Thiếu niên ấy dường như nhận ra giọng nói quen thuộc kia, khẽ khựng người một cái rồi từ từ xoay người.
Gương mặt sáng, cùng nụ cười tươi và tư thế dang rộng đôi tay như chào đón anh.
Màu nắng hắt lên cơ thể ấy, cơn gió từ đâu xuất hiện thổi một đợt mạnh bạo làm tung bay những lọn tóc của cả hai một cách loạn xạ.
Không chần chừ gì cả, Kuro lao đến, hòa vào vòng tay ấm áp ấy, lại không ngừng loại hành động dụi qua dụi lại thâm tình, vẻ nhớ nhung khôn xiết.
Còn Kira hắn ta chỉ đơn giản siết lực tay, bao trọn cơ thể của người vào trong lòng, ánh mắt trở nên dịu dàng cùng nụ cười lộ vẻ cưng chiều.
Rồi bằng một giọng nói đều đều, tông điệu vừa trách móc lại vừa buồn bã, Kira nói.
◆KiraMeoMeoz
Ông bắt tôi chờ lâu quá..và ông thật dại dột đấy Kuro..
◆KuroMC2k4
Ha..xin lỗi ông nhiều Kira..
◆KuroMC2k4
Và hơn nữa, tôi không dại dột gì cả, không có ông.
◆KuroMC2k4
Cuộc sống của tôi thật vô vị và tẻ nhạt..
Không chút gian dối và tâng bốc, KuroMC2k4 thật lòng nói ra, cùng nụ cười nhẹ hạnh phúc trên khuôn miệng.
Điều ấy khiến Kira phút chốc ngớ người, xong là biểu cảm cười vừa bất lực vừa cưng chiều.
Cả hai trao cho nhau nụ hôn, không cắn mút mãnh liệt.
Nó nhẹ nhàng và đủ để cả hai thỏa sự nhớ nhung của bản thân.
Ngày nắng đẹp, sự kết hợp hài hòa giữa màu nắng rực rỡ cùng sắc sặc sỡ của từng lớp màu đa dạng của nơi này.
Tất cả các thành viên của hội Hồng Kỳ bàng hoàng phát hiện ra cái xacs cạn kiệt sinh lực, nguồn thở tắc nghẽn của Kuro, cây kiếm của hội.
Đau thương càng thêm đau thương.
Đams tang của anh được tổ chức, xong xuôi lại được đem chôn cất ngay ở nơi đồng cỏ bát ngát tràn ngập hương hoa và màu sắc rực rỡ.
Nghe đồn rằng đây chính là nơi tình cảm của anh và hắn chớm nở.
Nên tất cả những người ở Mega Smp mong muốn kể cả khi xuôi tay rồi, anh vẫn sẽ cảm nhận được sự ấm áp, hay chỉ đơn giản là sự an ủi.
Vì ai cũng rõ, sau khi chứng kiến trực tiếp cái chêts của Kira, người thương và là chân ái của cuộc đời, Kuro vốn đã chêts ở trong nhưng phía ngoài vẫn cố tỏ ra là sống.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Ý là cái kết cũng không ưng lắm ấy=))👀💦
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Nhưng mà thôi kệ đi, làm biếng mần lại=))
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Thiệt lòng nói với mấy bạn, dù biết là nguy cơ bị táp đấy.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Tôi chỉ ấn tượng với Kira vì cái mỏ hỗn, còn lại đều chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì, thiện cảm lại càng không👀
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Thậm chí nói tôi có ác cảm với Kira cũng nên ấy chớ nhể🤩💓
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Tuy nhiên, cp KiraKuro lại khiến tôi yêu, cho nên, yeh=)))👀💓💓
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Và hơn nữa, tôi có thắc mắc này.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Từ bao giờ Siro của tôi thành con và Kira thành cha của anh ta vậy ạ=)?
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Đồng ý Kira là thị trưởng Thị Trấn Hòa Bình và anh tôi là con dân, nhưng nói anh tôi là "con" của Kira thì xin lỗi, điều đó hãm vailon=)))🥰❗
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Đọc bình luận của một bạn khiến tôi sốc vãi nồi, đeos thể mường tượng ra được anh tôi phải là con và Kira làm cha=)))
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Siro anh tôi gần ba chục mẹ nó rồi mà phải trở thành "con" của một đứa nhỏ tuổi hơn mình=))?😶
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Mà chắc tôi hơi quá khắc khe nhể=)? Chắc do không có thiện cảm với Kira nên đeos thể có thiện cảm với fan của Kira luôn ấy sao ấy=))👀💦
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Mà lắc cái này qua bên khác đi.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Cái này chỉ là một oneshort thôi, cho nên chắc sẽ không có phần sau đâu.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Hay đúng hơn đây chỉ là một sự "nhá hàng" cho tác phẩm gốc thôi, và phần oneshort có một phần nhỏ dính với tác phẩm gốc, chỉ khác cái kết nó không cực đoạn giống vầy đâu.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Số lượng chapter hiện tại bên tác phẩm gốc ấy ạ, dự tính tác phẩm chào vào một trong bốn tháng đầu của năm hai mươi lăm.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Mà tôi hoàn thành phần oneshort này trễ hơn tôi tưởng, tận bốn tháng tám trong khi dự tính ban đầu là ba tháng tám.
◆Bạc Nguyệt Quang Của Tôi, Alisha😭💓❗
Thôi, tạm biệt mọi người nhá👀💓👋
ĐÃ QUA DÒ XÉT VÀ CHỈNH SỬA NHIỀU LẦN.
Comments
phanh
tui giống bà, fan Kira cứ sao sao ý, không phải kick var nhưng mà không có thiện cảm của Kira lẫn fan
2025-04-04
1
khủng bố yue
cũng có thể cà ri đã đăng nhập sever khác theo nghĩa thường là đầu thai thì sao anh×)
2025-05-27
1
𝚁𝚎𝚖𝚖𝚎𝚠𝚖𝚎𝚠𝚣✦
miễn có hàng đớp là đc rồi🙇♀️💗
2025-05-23
1