[Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong] [SinhMa] ~ NGUYỆT QUANG
Tâm ý tương thông
Vũ Sinh Ma tỉnh dậy, nhẹ nhàng ngồi lên, bỗng phát giác mình đang nằm ở một nơi xa lạ
Nhìn trên cơ thể có chiếc chăn ấm, bên cạnh lại thoang thoảng hương thơm dịu nhẹ
Lý Trường Sinh lúc già
Không sai!
Lý Trường Sinh từ ngoài bước vào
Vũ Sinh Ma nghiên đầu sang nhìn
Ông một khắc lao đến bên cạnh người ngồi trên giường, hai tay ôm lấy eo nhỏ
Vũ Sinh Ma đang chống tay trên đệm bỗng giật mình vì hành động thân mật của người kia
Vũ Sinh Ma
Lý Trường Sinh..ngươi
Ông vùi đầu vào hõm cổ của Vũ Sinh Ma, tay vẫn dịu dàng vòng sang chiếc eo mà nâng niu
Lý Trường Sinh lúc già
Ma Ma~
Lý Trường Sinh lúc già
Lâu ngày không gặp, ta nhớ ngươi quá
Vũ Sinh Ma
Lão già, ngươi bị ngốc sao?
Vũ Sinh Ma
Hay ban nãy đánh nhau vẫn chưa đủ?
Vũ Sinh Ma không chối từ hành động thân mất ấy...bởi chính bà cũng có cảm tình với Lý Trường Sinh
Lý Trường Sinh lúc già
Đủ, đủ chứ
Lý Trường Sinh lúc già
Ngươi không biết đâu
Lý Trường Sinh lúc già
Kiếm của ngươi đánh bay cả một đỉnh tháp
Lý Trường Sinh lúc già
Mái hiên nhà người ta cũng bị thổi đi
Ông đưa mặt sát lại hơn, hít lấy hương thơm ngọt ngào trên cần cổ của đối phương
Lý Trường Sinh lúc già
Tàn nhẫn lắm đó
Vũ Sinh Ma
Trước giờ ngươi không như vậy
Vũ Sinh Ma đẩy nhẹ vai ông, mắt đối mắt, nhưng khoảng cách vẫn khá gần
Vũ Sinh Ma
Ngươi...chắc không phải là kẻ giả mạo đó chứ?
Lý Trường Sinh lúc già
Vậy...
Lý Trường Sinh lúc già
Để ta chứng minh cho đệ nhất Nam Quyết kiếm tiên thấy nhé !
Lý Trường Sinh lại lần nữa đưa người xích đến
Áp trán mình lên trán người đối diện
Vũ Sinh Ma có hơi e ngại, tim đập loạn nhịp, nhưng sắc mặt vẫn cố gắng bình tĩnh, lạnh lùng như thường ngày
Lý Trường Sinh lúc già
Sao nào
Lý Trường Sinh lúc già
Giờ thì chịu tin ta chưa?
Vũ Sinh Ma
Sao thường thức của ngươi lại ở trong tâm trí ta?
Lý Trường Sinh lúc già
Bởi vì ban nãy khi ngươi bất tỉnh
Lý Trường Sinh lúc già
Ta đã lén đưa thường thức của mình vào đó
Vũ Sinh Ma cau mày
(Khi giao đấu sẽ nhận biết được thường thức của đối phương)
Lý Trường Sinh lúc già
Không có ý gì hết, chẳng qua ta chỉ muốn...
Lý Trường Sinh lúc già
Sau này dù ở bất cứ đâu, ngươi cũng sẽ cảm nhận được ta
Lý Trường Sinh lúc già
Thậm chí...còn có thể tương thông ý nghĩ với ta
Vũ Sinh Ma nghe xong, có chút thẫn thờ
Vũ Sinh Ma
Cần gì phải làm vậy...
Lý Trường Sinh lại ôm bà ấy
Lý Trường Sinh lúc già
Ma Ma~
Lý Trường Sinh lúc già
Được rồi
Lý Trường Sinh lúc già
Đã lâu chúng ta không gặp lại
Lý Trường Sinh lúc già
Lúc nãy ta có ủ rượu
Lý Trường Sinh lúc già
Giờ đi lấy cho ngươi
Lôi Mộng Sát
Ê ê đừng động
Lôi Mộng Sát
Yên lặng một chút
Liễu Nguyệt
Huynh nói sư phụ...rốt cuộc muốn làm gì?
Lôi Mộng Sát
Lúc nãy ta thấy sư phụ lén ủ rượu
Mặc Hiểu Hắc
Sư phụ trước giờ thích uống rượu, nhưng lười nhất chính là ủ rượu
Mặc Hiểu Hắc
Sao hôm nay lại siêng như vậy?
Lôi Mộng Sát
Chính vì vậy ta mới bảo các đệ cùng đi nghe ngóng
Liễu Nguyệt
Nhưng nãy giờ vẫn không nghe thấy gì
Liễu Nguyệt
Chắc là ngủ rồi?
Lý Trường Sinh lúc già
Mấy đứa ở đây làm gì?
Lý Trường Sinh không biết từ khi nào đã ở ngoài nghe được cuộc nói chuyện của họ
Lý Trường Sinh lúc già
Ha, muốn chạy
Ông hất tay, khiến ba người học trò không biết điều kia bay phà xuống đất
Lý Trường Sinh lúc già
Nửa đêm nửa hôm còn nhiều chuyện
Lý tiên sinh quay trở về phòng, trong tay cầm một bình lưu ly vừa đủ, còn có cả chun
Vũ Sinh Ma đang ngồi chống tay lên bệ giường, tựa đầu nghỉ ngơi
Ông nhẹ nhàng đến bên cạnh
Cố gắng không phát ra động tĩnh, tay đang cầm rượu vẫn không kiềm được mà ôm lấy cơ thể phía trước
Lý Trường Sinh như si mê, ánh mắt mông lung huyền ảo ngắm nhìn dung nhan ấy
Lý Trường Sinh lúc già
/Đẹp quá rồi/ Lý Trường Sinh thầm nghĩ
Ông mở nắp bình rượu, đưa đến bên mũi Vũ Sinh Ma, khiến bà cảm nhận được hương thơm, lim dim tỉnh giấc
Lý Trường Sinh thấy vậy liền mỉm cười dịu dàng, giọng nói nhỏ nhẹ
Lý Trường Sinh lúc già
Thơm chứ?
Vũ Sinh Ma im lặng nhìn ông
Lý Trường Sinh lúc già
Đây, ngươi uống thử đi
Lý tiên sinh vui vẻ rót rượu vào chun, đưa đến cho Vũ Sinh Ma
Nhưng vẫn không nhận thấy lời hồi âm nào
Lý Trường Sinh lúc già
Rượu ta ủ tuy không ngon bằng tên tiểu tử Bách Lý Đông Quân
Lý Trường Sinh lúc già
Nhưng cũng không đến nổi nào
Lý Trường Sinh lúc già
Ít ra thì Hoàng đế và mấy lão già năm xưa từng uống vẫn khen ngon
Vũ Sinh Ma cầm lấy chun rượu, không hề nghi ngờ gì mà từ từ chiêm ngưỡng
Lý tiên sinh thấy bà ấy cuối cùng cũng chịu uống liền vui lên, tươi cười ngửa cổ thưởng thức giọt rượu từ chiếc bình lưu ly nhỏ nhắn
Lý Trường Sinh lúc già
Ha, để ta rót thêm cho ngươi
Lý Trường Sinh còn chưa kịp rót rượu thì đã bị một lực đạo khá lớn đánh vào bên cổ
Ông bị Vũ Sinh Ma đánh ngất
Vũ Sinh Ma đỡ lấy hai bả vai, nhẹ nhàng đặt người nằm lên giường nghỉ
Ngồi xuống bên cạnh, chỉnh lại chăn giúp ông
Vũ Sinh Ma
Ta không thể ở đây lâu được
Giây phút Vũ Sinh Ma muốn xoay người rời đi, bỗng không hiểu sao trong đầu lại truyền đến cảm giác khó chịu...nhưng chỉ một chút
Vũ Sinh Ma đưa tay vịnh trán, nhắm nhẹ mắt, cố điều chỉnh tia thường thức của ai kia đang không muốn mình rời đi
Vũ Sinh Ma đã thành công, dù thường thức liên tục không muốn nhưng bà đã tìm được cách khống chế nó lại, dù sao cũng chỉ có một tia mà thôi
Giọng nói vang lên cực kì dịu dàng
Lý Trường Sinh lúc già
Ma..
Lý Trường Sinh lúc già
Ma..Ma..
Vũ Sinh Ma áp tai mình đến gần môi Lý Trường Sinh
Lý Trường Sinh lúc già
Ưm..
Lý tiên sinh vô thức đưa tay vòng sang eo người phía trên, kéo xuống
Vũ Sinh Ma bất động trước cảnh tượng lúc này
Môi ông đã chạm vào chiếc má mịn màng của bà ấy
Không nhanh, không chậm, vừa nhẹ, vừa ngọt ngào
Vũ Sinh Ma
/Chẳng lẽ...tỉnh dậy rồi?/
Đứng trước suy nghĩ đó của Vũ Sinh Ma, bỗng Lý tiên sinh đột nhiên thả rơi hai cánh tay, như trạng thái đã hoàn toàn bất tỉnh
Vũ Sinh Ma thở nhẹ một hơi
Ánh mắt bây giờ lại có phần ôn nhu hơn thường ngày
Vũ Sinh Ma mỉm cười dịu dàng như hay dành cho Diệp Đỉnh Chi, thậm chí còn có chút ngọt ngào hơn
Vũ Sinh Ma
Lão già đáng ghét
Vũ Sinh Ma áp trán mình lên trán của ông trước khi rời đi
Một tia sáng nhỏ xuất hiện ở nơi hai làn da ấy chạm vào nhau
Đó chính là dấu hiệu cho thấy thường thức của Lý Trường Sinh và Vũ Sinh Ma đã hoà làm một, tâm ý tương thông
Comments