Tiếng Việt Sao?
Freen Sarocha - Trúc Anh
Cố... lên..một chút nữa... lạy... trời ..# nhăn mặt#
Freen chạy vào một lối đường mòn lem lõi có sẵn, ngày càng đi sâu vào bên trong khu rừng.
phía sau là tiếng súng đạn sượt qua tai vèo vèo làm mồ hôi lạnh chảy dọc hai bên thái dương của coi.
Đôi chân bắt đầu trở nên nặng nề phản chủ như thể đeo thêm vài cục tản đá lớn, đầu óc cô bắt đầu xuất hiện những ảo giác, cô thấy mẹ mình đang ở trước mắt, mẹ cô còn đang cặm cụi cúi người nhặt gì đó.
cô còn thấy ngôi nhà thân yêu của mình, cô dùng toàn bộ hơi sức tàn lê bước chân chậm chạp đến đằng trước, chỉ kịp thốt lên tiếng " mẹ" rồi khụy xuống , Cô hoàn toàn ngất đi
Freen Sarocha - Trúc Anh
Mẹ... mẹ ơi...
tiếng freen thì thào làm người phụ nữ già nua ngồi ngoài hàng ba căn nhà tranh giật mình, bà quay sang gọi cô gái trẻ đang cặm cụi châm lửa nấu ấm thuốc nam cho sấc lại...
má Của Nàg
con vào xem người bên trong thử đi # đi lại nàng#
má Của Nàg
cô ta hình như sắp tỉnh rồi # chỉ về hướng cô#
Lí Bối Kì
Dạ để con # đứng dậy#
nàng đứng dậy phủi đi lớp bụi bám dính do tàn tro từ cái bếp củi đang cháy bay lên dính hết vào áo bà ba màu nâu sẫm trên tay nàng còn bưng theo chén thuốc nam mới sấc
nàng cẩn thận bước từng bước chậm rãi vào bên trong căn nhà, bàn tay lấy cái khăn rằn trên cổ lau đi mồ hôi cho con người Vẫn đang nhắm nghiền đôin mắt nằm trên giường thở hì hục kia.
Freen Sarocha - Trúc Anh
Mẹ... mẹ ơi... # nói tiếng Thái#
Nầng hoảng hốt vì tay mình bị nắm chặt bởi người kia , nàng chau mài đầy sự khó chịu.
Lí Bối Kì
Nói cái tiếng gì mà nghe hỏng hiểu gì hết # nhìn cô#
Lí Bối Kì
Mau thể ra coi # nói cô#
Freen Sarocha - Trúc Anh
Đừng đi... mẹ ơi... con sợ... # lắc đầu#
Lí Bối Kì
Nè! Cô mà không thả ra là tui méc tía má tui đó nha # nhăn mặt#
Lí Bối Kì
Đau quáaa! # la#
cổ tay nàng bị cô siết chặt trở nên đỏ ủng, mắc công mắc sức vác về đây mà còn bị đối xử như thế này
nàng mà biết trước như vậy thì nàng đã không cô mang người này về mà bỏ luôn cả giỏ thuốc cất công cả ngày trời mới hai được.
Cô nặng nề mở mắt, ánh đèn dầu len lói trong nhà tranh làm tầm nhìn của cô trở nên mờ ảo, phải nheo mấy cái mới làm quen được với cảnh vật tối om này.
Lí Bối Kì
thả tay tui ra # nhìn cô#
Freen Sarocha - Trúc Anh
* Tiếng Việt Nam Sao? *
Cô giật mình nhìn người đang nói chuyện với mình, ánh mắt chỉ vừa chạm đến khuôn mặt kia liền làm freen ngỡ ngàng, từ bé đến lớn, cô chưa từng thấy qua nhan sắc của thiên thần nào mà lại động lòng người đến mức này.
Môi cô mấp máy theo bản năng, freen chỉ thốt ra được hai chữ
Freen Sarocha - Trúc Anh
Đẹp.. đẹp quá.. # nói tiếng Thái#
Lí Bối Kì
nói tiếng nữa là tui đỗ hết chén thuộc này dô họng mấy người liền # đánh đá nói#
Freen Sarocha - Trúc Anh
# nhìn nàng# ....
Freen đứng xa nàng một khoảng cách nhất định, từ hôm qua bị em hăm dọa thì bây giờ cho vàng cô cũng không dám lại gần nàng
tiếng Việt thì chữ nghe chữ bỏ, nhiều khi cô còn không biết trả lời nàng ra sao khi nàng nói chuyện với cô, có lẽ freen phải học thêm tiếng nói của nàng mới mong cùng nàng nói chuyện được.
bả vai cô được quấn vải trắng tinh vẫn còn nhói lên từng cơn, freen một tay ôm vai, ánh mắt vẫn nhìn em cặm cụi nấu cơm, mùi khói bếp lửa lan ra làm cho cô nhớ đến gia đình mình, làm sao để có thể gặp lại họ một lần nữa đây.
Lí Bối Kì
Nghĩ gì? # nhìn cô#
nàng thấy cô ngồi thẫn thờ thì đến ngồi bên cạnh, nàng nhìn có chút buồn cười khi freen lết qua chỗ bên cạnh, cô là đang giữ khoảng cách với nàng sao?
Freen Sarocha - Trúc Anh
... # nhìn nàng#
Lí Bối Kì
Tôi hỏi cô nghĩ gì?
Freen Sarocha - Trúc Anh
Nghĩ? # khó hiểu nói#
nàng gõ gõ ngón tay lên trán của cô, freen liền hiểu gật đầu
Freen Sarocha - Trúc Anh
Nhớ... mẹ...
Lí Bối Kì
# cười# lớn già đầu còn nhớ mẹ.
nàng bật cười nghịch đại mấy cọng rơm trong tay, ánh nắng buổi chiều không còn gắt gỏng mà nhẹ nhàng phủ trên mái đầu của cả hai
freen nhìn nụ cười trên môi nàng có chút lóa mắt, nó sáng quá, sáng hơn cả những tia nắng kia.
Freen Sarocha - Trúc Anh
Tên... tên..
Cô bất lực quơ quào diễn tả, cô cảm thấy mình chẳng khác gì kẻ điên đang bày trò
Lí Bối Kì
Bối Kì, Lí Bối Kì
Freen Sarocha - Trúc Anh
Bôi... Ki? # gãi đầu nhìn nàng#
Lí Bối Kì
Là Bối kì, Bối kì Á...
Freen Sarocha - Trúc Anh
Boi... ky? # không hiểu#
Lí Bối Kì
Yahh tui đá dô cuống họng là nghĩ thở nha # giơ nắm đấm#
Cô sợ hãi đứng dậy khi nàng giơ nắm đấm lên nhìn cô, con gái gì mà hở tí là quơ tay quơ chân, cô cũng mệt mỏi với tiếng nói của em lắm chứ
đám lính Pháp thì nói toàn tiếng Pháp, giờ gặp nàng thì lại nói tiếng Việt, nhưng freen thà học tiếng Việt để nói chuyện với nàng còn hơn là học tiếng nói của bọn thực dân ngang tàn kia.
Lí Bối Kì
Ngồi xuống đây.. tui dậy mấy người học # nhìn cô#
freen nhìn nàg bằng ánh mắt nghi hoặc dè chừng, cô chỉ chỉ vào bàn tay đang giơ lên không trung của nàg
Bối kì mỉm cười hòa nhã hạ tay xuống, nàng vỗ vỗ chỗ cạnh mình lần nữa cho cô
Lí Bối Kì
ngồi xuống đây.. không đánh nữa.
nghe đến đấy freen liền ngoan ngoãn ngồi xuống, nàng lấy cái cây củi vẽ lên cái nền đất phẳng
cô tập trung nhìn theo nét chữ của nàng đang ghi
Lí Bối Kì
Đây là tên tôi, Lí Bối Kì. # chỉ từng chữ#
Freen Sarocha - Trúc Anh
Bối... kì? # nhìn nàng#
Lí Bối Kì
Đúng đúng, viết như này nè # đưa cây củi cho cô#
Comments
đu tùm lum 🍼
ủa tác giả tưởng tên bích chi
2024-08-11
0