[Chu Tô] Hơn Cả Trăng Và Sao.

[Chu Tô] Hơn Cả Trăng Và Sao.

Chap 1

VÀO TRUYỆN
•••
Mùa hè, mùa gặp gỡ, mùa bắt đầu những câu chuyện.
: Huhu..hức..hức...*nức nở*
......
......
Mau đưa bánh cho tao!! *quát*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
....Hức..kh..không..được..*liên tục lắc đầu*
Trong con ngõ nhỏ hẹp, có một bé trai đang bị hai bé trai lớn hơn bắt nạt. Bé trai nhỏ bé ấy nắm chặt lấy cái bánh bao vừa xin được của một người qua đường, nước mắt đầy mặt mà sợ sệt.
???
???
Cứng đầu à
???
???
Mày muốn tao đánh mày có phải không? *dữ tợn*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Kh..không đưa...hức..bánh..bánh của tôi..*ngồi co ro trong góc tường*
......
......
Thằng đáng ghét này *tiến lại giành lấy bánh bao*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Hức...aaa...không được..không đưa...*cố gắng giữ lấy cái bánh*
???
???
Đúng là đáng chết mà *đạp Tô Tân Hạo*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Aaaa...oaaaaa...*oà khóc*
......
......
Khóc, khóc, khóc, chỉ biết khóc *cướp lấy cái bánh bao*
???
???
Hừ, đưa bọn tao từ đầu có phải tốt hơn không
......
......
Haha, đây này, cho mày nửa cái *bẻ cái bánh ra làm hai*
???
???
Oaa, bánh bao nhân thịt, ngon quá *mắt sáng rỡ*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Hức..trả..trả bánh..bánh của tôi..không được ăn mà...*muốn lấy lại bánh*
......
......
Hừ, mặc kệ mày!
......
......
Bọn tao lấy được thì chính là của bọn tao *định ăn*
: Không được ăn! *lớn tiếng*
Từ đầu ngõ vọng đến giọng nói. Hai đứa trẻ vừa cướp được bánh đang định ăn thì ngưng lại, cả hai quay đầu nhìn về nơi phát ra giọng nói.
???
???
Mày là thằng nào *tức giận*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Trả lại bánh bao cho em ấy *trừng mắt*
......
......
Hừ, mày là ai mà bọn tao phải nghe mày
......
......
Bánh của bọn tao cướp được thì chính là của bọn tao
???
???
Mày không muốn bị đánh thì mau biến đi *quát*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Không.. đúng...bánh..bánh của tôi mà..*nức nở*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn Tô Tân Hạo*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*siết tay thành nắm đấm* Bọn mày mau trả lại bánh bao cho em ấy
???
???
Tao không trả đấy! Mày làm gì được tao! *nghênh mặt*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Vậy thì đánh nhau đi *lạnh lẽo*
???
???
Đánh thì đánh
......
......
Bọn này sợ mày à
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đến đây *khiu khích*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*sợ sệt* Đ..đừng..đừng..mà..
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Hức..huhu..oaaa *khóc lớn*
Trong con ngõ nhỏ vắng vẻ, ba đứa trẻ lớn lao vào đánh nhau, đứa trẻ nhỏ con nhất lại ngồi trong góc tường khóc lớn.
Chốc lát sau.
......
......
Huhu...đau...*nức nở*
???
???
Mày..mày...*trừng mắt*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Mau biến đi *lạnh lẽo*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Bọn mày còn bắt nạt em ấy thì tao sẽ đánh bọn mày
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Cút mau!
???
???
Thằng khốn, mày chờ đó *kéo tên kia bỏ chạy*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Oaaaaa..huhu....*vẫn còn khóc*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Mau nín đi *nhìn Tô Tân Hạo*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Hức..huhu...
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Bọn chúng chạy rồi
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Không sao nữa rồi
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*ngưng khóc*...Hu..hu..
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Em ở đâu vậy?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*nhìn ngó xung quanh*
Tô Tân Hạo không để ý lời Chu Chí Hâm mà cứ nhìn dáo dác xung quanh để tìm thứ gì đó.
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*đứng lên chạy lại nhặt cái bánh bị rơi xuống đất* Bánh bao của mình
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Bánh bao *định ăn*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đừng ăn *cản tay Tô Tân Hạo*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Bánh bẩn rồi, không thể ăn được
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*lắc đầu* Ăn..ăn được mà
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Không ăn được nữa *giật cái bánh vứt đi*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*mếu*..Bánh...bánh của em..
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Huhu..em đói...*oà khóc*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn Tô Tân Hạo*
Chu Chí Hâm nhìn Tô Tân Hạo đang khóc. Tô Tân Hạo khóc rất đáng thương, nước mắt nước mũi đều chảy ra, ướt nhẹp cả mặt.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*kéo vạt áo lau mặt cho Tô Tân Hạo*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Huhu...
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đừng khóc nữa
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Nín đi, anh dẫn em đi ăn bánh
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*khịt mũi nhìn anh*...hic..
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Ngoan lắm *lau sạch mặt cho Tô Tân Hạo*
Khi Chu Chí Hâm lau sạch mặt cho Tô Tân Hạo xong thì vạt áo của nhóc cũng đã ẩm ướt.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nắm tay Tô Tân Hạo* Đi với anh
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*ngoan ngoãn đi theo* Anh trai..chúng ta đi đâu
Chu Chí Hâm ngoái đầu nhìn Tô Tân Hạo, gương mặt đáng yêu này, giọng nói ngọt ngào này, nhóc đã ghi nhớ kĩ rồi.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Anh dẫn em đi ăn bánh, bánh của anh
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Dạ
Hai đứa trẻ, một lớn dắt tay một nhỏ đi ra khỏi con ngõ nhỏ.
••••••••
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*nắm lấy tay Chu Chí Hâm* Anh trai..
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*xé vỏ bánh* Sao vậy?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Đây là nhà của anh ạ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đúng vậy
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Nè, em ăn bánh đi *đưa bánh*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*vui vẻ cầm cái bánh* Em cảm ơn anh trai
Tô Tân Hạo giây trước vốn còn đang tò mò về ngôi nhà, giây sau đã vui vẻ ngồi trên ghế ăn bánh mà anh trai đưa.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn Tô Tân Hạo ăn*
Bánh vừa mua buổi sáng còn chưa kịp ăn thì bây giờ đã bị nhóc con mít ướt này ăn sạch.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Em đói lắm hả?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu, ăn ngấu nghiến*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Ăn từ từ thôi
Sau khi xử lý xong ba cái bánh của Chu Chí Hâm, nhóc con mít ướt được anh trai rót cho một ly nước, nhóc cũng uống sạch không chừa một giọt.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*lau miệng cho Tô Tân Hạo* Bánh có ngon không
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Dạ ngon *cười tủm tỉm*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Nhà anh trai đẹp quá
Sau khi ăn xong, nhóc mít ướt lại tiếp tục nhìn ngó nhà của anh trai.
Nhóc mít ướt khen nhà anh trai đẹp, nhưng thật ra nhà của anh trai cũng chỉ là một ngôi nhà nhỏ tồi tàn, cũ kỉ.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đẹp hả *nhìn ngôi nhà*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn Tô Tân Hạo* Em tên gì vậy?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Em không biết, nhưng mà bà gọi em là Tô Tân Hạo
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo *lẩm bẩm*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Dạ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Em bao nhiêu tuổi em có biết không?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Bà nói em bảy tuổi rồi
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Vậy bà em là ai?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*ngơ ngác* Bà là bà của em mà
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
..Vậy bà của em ở đâu?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*lắc đầu* Mọi người nói bà ngủ rồi, em gọi bà nhưng mà bà không chịu dậy
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*mếu* Em..đi lạc rồi..tìm không thấy bà nữa
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đừng khóc, đừng khóc *dỗ dành*
Thực chất Tô Tân Hạo không có người bà nào cả. Nhóc là một đứa trẻ được người ta nhặt ngoài đường khi vừa mới hai tuần tuổi.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn quần áo Tô Tân Hạo mặc*
Quần áo dính đầy bùn đất, bẩn thiểu lại rách rưới. Có lẽ Chu Chí Hâm hiểu được đôi ít rồi.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Hạo Hạo nè
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*khịt mũi* Anh trai gọi ai vậy ạ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Anh gọi em đấy, em là Tô Tân Hạo, vậy anh sẽ gọi em là Hạo Hạo
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Hạo Hạo ạ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*cười*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Anh là Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Anh lớn hơn em hai tuổi, anh đã chín tuổi rồi
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Anh là anh trai
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Đúng vậy, anh là anh trai
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Vậy em có muốn ở lại đây với anh không?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Ở lại làm gì ạ *ngơ ngác*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Thì em ở lại đây với anh, anh sẽ cho em ăn bánh ngon này
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Cho em uống sữa, tối đến em sẽ ngủ với anh nữa
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Chịu ạ, em muốn ăn bánh nữa
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Được, vậy một lát nữa anh dẫn em đi mua bánh nhé
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*vui vẻ nhảy cẫn lên* Dạ, bánh, bánh, ăn bánh
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*ôm Chu Chí Hâm* Anh trai, em thích ăn bánh
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*cười ôm Tô Tân Hạo* Em thích thì anh sẽ mua cho em
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Dạ *cười tít mắt*
•••••
Hai đứa trẻ ở chung trong một ngôi nhà không có người lớn. Vui vui vẻ vẻ cùng nhau đi qua mỗi ngày.
Cho đến hai tháng sau.
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*chạy vào nhà* Anh trai, anh trai ơi
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Sao vậy Hạo Hạo?
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Có người lạ trước nhà mình, em sợ *nắm tay Chu Chí Hâm*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Không sao đâu *nắm lấy tay Tô Tân Hạo*
Quản gia
Quản gia
Cậu chủ *cúi đầu*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*trừng mắt* Ông đến đây làm gì?
Quản gia
Quản gia
Bà chủ bảo tôi đến đón cậu về nhà
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Tôi không thèm về đó đâu *lớn tiếng*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*sợ, rụt sát vào người Chu Chí Hâm*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*trấn an*..Không sao đâu Hạo Hạo
Quản gia
Quản gia
*để ý Tô Tân Hạo*
Quản gia
Quản gia
Cậu chủ, lần này cậu nhất định phải về nhà
Quản gia
Quản gia
Bà chủ đã ra lệnh, nếu cậu không về nhà thì bà ấy sẽ không cho cậu gặp lại bà ngoại
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Ông!! *tức giận*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Huhu anh trai...
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn Tô Tân Hạo*
Chu Chí Hâm nhìn Tô Tân Hạo rất lâu. Mấy phút trôi qua.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Hạo Hạo, nghe lời anh nhé
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Em ngoan ngoãn ở nhà đợi anh nhé
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Em sẽ ngoan
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
...Đợi anh một tháng được không, một tháng sau anh sẽ đến đón em đi cùng anh
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Dạ
Tô Tân Hạo vốn không hiểu ý của Chu Chí Hâm. Nhóc chỉ là luôn nghe theo lời anh trai.
Quản gia
Quản gia
*nhìn hai đứa trẻ*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*hôn lên má Tô Tân Hạo* Nhớ phải đợi anh đấy
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
*gật đầu* Dạ
Tô Tân Hạo không phải khù khờ. Nhóc ấy chỉ là chưa từng được ai dạy dỗ những điều cơ bản này.
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*nhìn quản gia* Đi thôi
Quản gia
Quản gia
Vâng, mời cậu chủ ra xe
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*đi ra xe*
Tô Tân Hạo đứng yên ở đấy nhìn theo anh trai. Mãi cho đến khi anh trai sắp lên đến xe nhóc mới hoảng hốt chạy theo.
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Oaaaaa...anh trai.. *oà khóc*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Huhu..anh trai...huhu *nức nở chạy theo*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Hạo Hạo...*định chạy lại*
Quản gia
Quản gia
*kéo tay Chu Chí Hâm lên xe* Cậu chủ, chúng ta phải đi rồi
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Buông ra!! Buông tôi ra!!! *vùng vẫy quát lớn*
Quản gia
Quản gia
Cậu chủ...*kéo anh đi vào xe*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Ông buông tôi ra!! Tên khốn!! Thả tôi ra!! *gào lên*
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Oaaaaa..anh trai...anh trai..*khóc lớn*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
BUÔNG TÔI RA!!!! *vùng vẫy*
Quản gia
Quản gia
Cậu chủ, chúng ta đi thôi *giữ chặt Chu Chí Hâm*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
HẠO HẠO *hét lớn*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
ĐỢI ANH!! EM NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỢI ANH!!! *gào lên*
Quản gia
Quản gia
Mau lái xe đi *ra lệnh cho tài xế*
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
Chu Chí Hâm - Lúc nhỏ
*đập cửa kính* HẠO HẠO!!!
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Tô Tân Hạo - Lúc nhỏ
Oaaaa...anh traiii....*vấp té*
Chiếc xe sang trọng lăn bánh càng lúc càng xa. Bên trong xe Chu Chí Hâm ngoái đầu nhìn lại đứa nhỏ mít ướt ấy. Tô Tân Hạo bị té trầy chân, nước mắt nước mũi tèm lem, khóc lớn đòi anh trai.
Nhưng mà nhóc con mít ướt này rất nghe lời. Nhóc nghe lời anh trai, ngoan ngoãn chờ anh.
Chờ anh đến năm thứ mười rồi.
Hẹn ước một tháng, nhưng nào có ngờ rằng một lần xa cách ấy đến tận mười năm sau mới được gặp lại.
_________________________
Hot

Comments

Chét Si Cà nòoo🫶🍅🫶

Chét Si Cà nòoo🫶🍅🫶

ụa ....shao có truyện ms mà Cà kh bic v

2024-09-21

0

tniên☃

tniên☃

sự trùng phùng,cứ ngỡ là 1 tháng hóa ra đánh đổi cả 1 thập kỷ..

2024-09-21

0

tniên☃

tniên☃

2 bây nghèo đến nỗi phải ăn cướp ăn giựt luôn à?

2024-09-21

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play