[ LiChaeng ] Hoa Hồng Rực Lửa
#1 : | Hoa Hồng Rực Lửa | Từ Cửa Tử Trở Về
11H TỐI TẠI BẾN CẢNG INCHEON
Lalisa Manobal ( Cô )
*đẩy hàng*
Lalisa Manobal ( Cô )
*giật mình*
Lalisa Manobal ( Cô )
Gì vậy?
Lisa hồn bay lên mây sau khi nghe thấy tiếng súng nổ vang trời vang đất
Cô nhìn xung quanh, cố xem thử chuyện gì đang xảy ra thì nhìn thấy một dáng người nhỏ nhắn đang hớt hải chạy về phía mình
Lalisa Manobal ( Cô )
What?
Lalisa Manobal ( Cô )
*ngơ mặt*
Lalisa Manobal ( Cô )
Giúp... giúp gì chứ?
... : bọn bây đi tìm nó cho tao
... : ai bắt được xác nó tao cho đứa đó 1 tỷ won
Lisa nhăn mặt nhẹ sau khi nghe được tiếng nói phát ra từ hướng cô gái lúc nảy chạy đến
Cô ngấm ngầm hiểu ra mọi chuyện
Nhìn người con gái này tuy bịch kín mít từ đầu đến cuối nhưng cô cảm nhận được sự lo sợ đến tột cùng
Nửa muốn giúp, nửa muốn không
...
Nếu không tôi sẽ chết mất
...
Tôi còn mẹ già phải chăm nôm nữa
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi...
... : tao thấy nó chạy ở hướng đó
... : tụi bây mau lại kiểm tra đi
Lalisa Manobal ( Cô )
*nghe thấy*
Lalisa Manobal ( Cô )
Chật...
Lalisa Manobal ( Cô )
Mau chui vô đây đi
Lalisa Manobal ( Cô )
Và đừng lên tiếng trước khi tôi gọi
Lisa khẽ gật đầu rồi nhanh chóng giúp người con gái ấy ngồi vào trong thùng hàng
Cô cẩn thận đóng nắp cho thật kín đáo không quên chừa lổ thở cho người con gái kia
Xong xuôi hết mọi thứ cô cố điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi nhanh chóng xem như chưa có chuyện gì mà làm công việc vận chuyển hàng hóa
Đàn Em ( Nhiều )
*chạy lại*
Đàn Em ( Nhiều )
Có thấy cô gái nào chạy qua đây không?
Lalisa Manobal ( Cô )
Cô gái sao?
Lalisa Manobal ( Cô )
Hình như có đấy
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi thấy cổ có vẻ hớt hải lắm
Đàn Em ( Nhiều )
Ở đâu vậy?
Đàn Em ( Nhiều )
Chỉ tôi đi
Lalisa Manobal ( Cô )
Đằng kia
Lalisa Manobal ( Cô )
*chỉ*
Đàn Em ( Nhiều )
*nhìn theo*
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi mới thấy cổ thôi
Lalisa Manobal ( Cô )
Nếu anh đuổi theo chắc sẽ kịp đó
Đàn Em ( Nhiều )
Cảm ơn cô nhiều nhé
Lalisa Manobal ( Cô )
Không có gì đâu
Lisa thở phào nhẹ nhõm sau khi thấy vài tên chạy theo hướng mình chỉ định
Cô không vội gọi nàng ấy ra mà đẩy thùng hàng đi đến chổ khác
Cảng Incheon này nói không ngoa là nhà của cô
Cô đã làm công nhân vận chuyển hàng hoá cho bến tàu cũng hơn 10 năm nay rồi
Cô nằm lòng mọi nơi, mọi chổ, cô biết nơi nào là an toàn ít nhất là lúc này
Lalisa Manobal ( Cô )
*nhìn xung quanh*
Lalisa Manobal ( Cô )
Có vẻ ổn
Lalisa Manobal ( Cô )
Cô mau chui ra đi
Lalisa Manobal ( Cô )
*đỡ lấy*
Lalisa Manobal ( Cô )
Không sao chứ?
...
Cảm ơn cô vì đã giúp tôi
Lalisa Manobal ( Cô )
Không cần đâu
Lalisa Manobal ( Cô )
Chuyện nên làm thôi
Lalisa Manobal ( Cô )
Mà nè cô làm gì gây tội với bọn chúng vậy
Lalisa Manobal ( Cô )
Đến nổi rượt đuổi còn sử dụng cả súng
Lalisa Manobal ( Cô )
Bọn họ nhất định sẽ không tha nếu tìm thấy cô
...
Nhưng đây là chuyện riêng của tôi
...
*nhìn bảng tên trên áo của cô*
...
Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại
Lalisa Manobal ( Cô )
Ừm...
Lalisa Manobal ( Cô )
Cẩn thận nha
...
*gật gật đầu rồi chạy đi*
Lalisa Manobal ( Cô )
Duyên sao?
Lalisa Manobal ( Cô )
Phận còn không có làm gì có duyên được
Lalisa Manobal ( Cô )
Nhưng mà công nhận cổ thơm thật
Lalisa Manobal ( Cô )
Không biết dùng nước hoa gì nữa
Chuyện là từ nãy đến giờ mùi hương của cô gái ấy cứ phảng phất nơi đầu mũi của cô
Vừa dịu nhẹ, không nồng nàn nhưng nó lại mang đến sự vương vấn đến khó tả
Nếu có thời gian cô nhất định sẽ hỏi thử hiệu nước hoa nàng ấy dùng là gì để mua sài cho biết với người ta
Nhưng đó chỉ là ý định mà thôi việc cô nên làm bây giờ là chuyển hành hóa cho kịp tiến độ
Kim Jisoo ( Y )
Xin lỗi vì đã đến trễ
Park Chaeyoung ( Nàng )
Làm ăn như cức
Park Chaeyoung ( Nàng )
*bước vào xe*
Park Chaeyoung ( Nàng )
Nhanh đi
Park Chaeyoung ( Nàng )
Bọn chúng sẽ đuổi kịp mất
Kim Jisoo ( Y )
Bám chặt vào
Jisoo điều khiển chiếc xe làm nó phóng như bay trên đường
Bây giờ Hàn Quốc đã vào đêm nên đường cũng gọi là vắng vẻ, y đạp hết chân ga cố gắng đi xa nhất có thể
Khi thấy đủ an toàn rồi y mới giảm tốc độ lại
Park Chaeyoung ( Nàng )
*điều chỉnh nhịp thở*
Park Chaeyoung ( Nàng )
Chó thật
Park Chaeyoung ( Nàng )
Xém nữa tiêu đời rồi
Park Chaeyoung ( Nàng )
Làm ₫éo gì không đến viện trợ tôi?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Hả?
Kim Jisoo ( Y )
*nuốt khan*
Kim Jisoo ( Y )
Bọn họ đông quá...
Park Chaeyoung ( Nàng )
Thấy đông liền bỏ mặt tôi à?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Có coi tôi là chủ không vậy?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Lỡ tôi chết tức tưởi ở đó rồi sao?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Ai sẽ cho cô ăn cơm?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Nói đi
Kim Jisoo ( Y )
Xin lỗi Đại Tỷ
Kim Jisoo ( Y )
Lần này tôi làm ăn cẩu thả
Kim Jisoo ( Y )
Khi về tới bang tôi sẽ chịu mọi hình phạt
Park Chaeyoung ( Nàng )
Tốt nhất là vậy
Park Chaeyoung ( Nàng )
*cởi khẩu trang quăng xuống đường*
Chaeyoung thở hỗn hển nhanh chóng lột bỏ chiếc áo khoát đã giúp nàng ngụy trang từ nãy đến giờ
Là một Đại Tỷ, đứng đầu bang hội BP nàng vừa trải qua một cơn thập tử nhất sinh đúng nghĩa
Người có thế lực như nàng mọi hiểm nguy đều bao vây nhưng hôm nay trời thương nên nàng mới được cứu
Chứ không thôi ngủm củ tỏi rồi
Chiếc xe đã về tới bang hội
Cả hai cùng nhau xuống xe, nàng nhìn y rồi nói
Park Chaeyoung ( Nàng )
Tôi xuống tầng hầm nghĩ ngơi
Park Chaeyoung ( Nàng )
Hôm nay đủ mệt rồi
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cô sẵn tâm lý đi
Park Chaeyoung ( Nàng )
Mai tôi tính sổ với cô sau
Park Chaeyoung ( Nàng )
*bỏ đi*
Kim Jisoo ( Y )
"chuyến này toang thật rồi"
Kim Jisoo ( Y )
"chắc đào mộ sẵn quá"
Chaeyoung mặt căng như dây đàn, từng bước một xuống căn hầm
Đây là nơi trú ẩn của nàng tại bang hội
Nàng cũng có nhà riêng nhưng rất ít lui tới vì hầu như nàng đều ở lại đây để quản lý bang hội
Và nơi đây chỉ duy nhất một mình nàng được ra vào
Ngoài ra không ai có thể vô đây dù chỉ 1cm
Park Chaeyoung ( Nàng )
*nằm dài lên sofa*
Cảm giác như vừa chết đi sống lại
Đến tận bây giờ nàng vẫn còn sợ
Nàng vẫn chưa hết hoàn hồn khi vừa cửa tử trở về
Nàng mang ơn vì người kia đã cứu lấy sinh mạng này
Nhưng bỗng một cơn đau thấu tận trời xanh ở phía hông làm nàng nhăn mặt
Cố nhìn xem bản thân đang bị gì
Park Chaeyoung ( Nàng )
*chạm tay vào vết thương*
Park Chaeyoung ( Nàng )
Chết tiệt
Park Chaeyoung ( Nàng )
Đau vãi cả chưởng
Park Chaeyoung ( Nàng )
*nhóm người lấy điện thoại*
Park Chaeyoung ( Nàng )
📱: ...
Kim Jisoo ( Y )
📞: tôi nghe...
Park Chaeyoung ( Nàng )
📱: mau gọi bác sĩ đến đây đồ khốn
Kim Jisoo ( Y )
📞: sao cơ?
Park Chaeyoung ( Nàng )
*cúp máy*
Chaeyoung không muốn nói nhiều làm y đầu dây bên kia không hiểu được gì
Nhưng là lệnh nên y bắt buộc làm theo
Giờ cũng đã hơn 11h, bệnh viện luôn túc trực 24/24
Nhưng nàng là người của bang hội, y không tiện gọi bác sĩ đến bang
Y chỉ bắt đại một người bác sĩ tại bệnh viện gần nhất rồi uy hiếp cậu ta bằng súng
Khó khăn lắm mới đưa được về đây
Tác Giả Bị Lụy Otp Năm Xưa
Hé lô
Tác Giả Bị Lụy Otp Năm Xưa
Lại là Út Ngọc đâyy
Tác Giả Bị Lụy Otp Năm Xưa
Như mọi người đã thấy "Hoa Hồng Rực Lửa" chính là fic tiếp theo của Út sau khi drop fic "Trợ Lý Park Sao Thế?"
Tác Giả Bị Lụy Otp Năm Xưa
Út mong là fic này sẽ nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ mọi người
Tác Giả Bị Lụy Otp Năm Xưa
Thân ái cảm ơn mọi người nhiều lắm!!!
Comments
Smoothie0Ice
Chờ quơ đanh đá :))))
2024-10-04
1
Phngbaongocc
mỏ êm hỗn qs
2024-09-28
2
Shaniya Rosie
Capp màn hình
2024-09-26
1