Chương 11: Cố quên lại càng nhớ

Nền trời âm u, chẳng có sao.

Khu vực dãy nhà ở đây, hiện giờ đều trong tình trạng đóng cửa. Rất ít nhà có ánh đèn ngoài hiên, cảnh tượng đường hiu hắt bởi vì ở ngoại ô. Nhìn cũng rõ, khu vực này phần lớn đều dành cho tầng lớp hạ lưu và số ít trung lưu ở.

Trình Thâm bước xuống xe, vóc dáng cao ráo chững chạc, áo khoác màu tối sậm, khắp người sự cô độc lạnh lẽo bao phủ, từng lọn tóc đen nhánh rũ trên gương mặt, khắc họa được đường nét sự kiêu ngạo. Người đàn ông bước từng bước cho đến khi dừng trước bậc thềm nơi cánh cửa tại gian nhà nhỏ.

Hắn cầm điện thoại, bắt đầu gọi vào dãy số điện thoại quen thuộc.

Đầu dây bên kia chần chừ, rất lâu sau mới bắt máy.

“Có chuyện gì?” Nhậm Kiều Hạ cất giọng, khi này giọng nói đã phải kiềm nén rất nhiều, ánh mắt cô có chút lãnh đạm mệt mỏi.

“Bước ra ngoài gặp tôi.”

Trình Thâm nhàn nhạt ra lệnh, giọng điệu bình thản vô cùng. Yêu cầu hắn cũng chỉ tóm gọn trong sự việc đó.

“Lý do?”

“Tôi không muốn nói nhiều.”

Nhậm Kiều Hạ nghe đến đây, tâm trạng lần nữa trùng xuống. Cô không nghĩ, toàn bộ hành tung đều bị người đàn ông này dễ dàng biết như thế.

Cô biết, cho dù là mười năm trước hay thời điểm hiện tại, gia thế của nhà họ Trình vẫn luôn vững vàng như trụ đình vững chắc. Trình Thâm có như thế nào, sự kiêu ngạo của người đàn ông cũng chẳng mấy thay đổi theo. Quá khứ hay hiện tại, cũng đều như một.

Để mà nói hiện tại, Nhậm Kiều Hạ cũng không thể nào thoát nổi tay Trình Thâm, chí ít cô cũng muốn giữ lòng tự tôn sót lại, nhưng hiện tại có lẽ không thể rồi. Nếu như lúc trước cái danh bạn gái qua mắt người ngoài để được bao nuôi học tập, hiện tại thời thế cũng phải thay đổi theo.

Cô vội vàng bước ra hướng cửa, nhưng rồi chỉ đứng lặng ở cửa rất lâu.

Người đàn ông bên ngoài không có kiên nhẫn, như có thần giao cách cảm, hắn lên tiếng, giọng nói trầm thấp trưởng thành đầy sự lạnh lẽo, khác hoàn toàn với giọng nói thiếu niên năm đó.

“Mở cửa, đừng thử thách sự chịu đựng của tôi.”

Nhậm Kiều Hạ nghe đến đây cũng phải mở cửa.

Vừa mở ra, bóng dáng người đàn ông đứng trước mặt, bờ vai vững chắc, vóc dáng cao ráo. Bởi đứng ngay cửa ở hướng ngược sáng, chỉ thấy gương mặt đường nét âm u. Thoang thoảng còn tỏa một mùi nồng nàn từ men của rượu đặc trưng.

Nhậm Kiều Hạ cúi đầu, cũng không dám đối diện với một người đàn ông mà toàn thân tỏa sự áp bức với cô như thế.

“Đến đây làm gì.”

“Soạn đồ, ngay mai theo tôi trở về thành phố.”

Cô ngẩng đầu nhìn, hơi nhếch môi, hàng mi theo đó cong cong, đôi mắt long lanh nhưng lại chứa đầy sự mệt mỏi.

“Đại thiếu gia họ Trình… à không đúng, chủ tịch Trình lần này vẫn muốn bao nuôi tôi theo phương thức khác sao. Xem ra sớm cũng đã tính đến cách nhục nhã tôi như nào rồi.”

Trình Thâm nhìn gương mặt hiện tại, cô không trang điểm, bộ đồ đơn giản là áo phông cùng chiếc quần dài. Người đàn ông vô thức vươn tay, chạm lên gò má, nhưng rất nhanh cô đã dùng bàn tay đẩy ra.

“Khuya rồi, anh trở về đi.”

Vừa nói dứt câu, không kịp để cô phản kháng, Trình Thâm lập tức cúi đầu, cắn lên môi của cô. Lực bàn tay lớn, ép lấy vòng eo nhỏ vào lòng một cách mãnh liệt.

Nhậm Kiều Hạ muốn đẩy ra, nhưng hoàn toàn vô dụng.

Không thể định hình là một nụ hôn, người đàn ông giận dữ cắn lên đôi môi mềm rất mạnh, dùng lực ép để cô dựa vào thành cửa bên ngoài, môi lưỡi càn quét, như bão táp ùa về khiến con thuyền nhỏ chẳng thể nào trụ vững, dần dần bị chịu thế chèn ép mà chông chênh.

Nụ hôn này, Trình Thâm dường như đã dùng nỗi nhớ nhung suốt mười năm qua, sự giận dữ hình thành như một lời nói không lời muốn chiếm đoạt lấy hơi thở mềm mại, để cô hiểu được rằng cô không được phép tiếp tục rời đi nữa.

Rốt cuộc, hắn cũng hiểu được khi bản thân mất kiềm chế là như thế nào.

Phảng phất cơn gió lạnh ùa vào, nhưng đã sớm bị hun nóng bởi nụ hôn. Vài giọt nước nhỏ trên nền trời, lất phất rơi rải dọc con đường.

Nhậm Kiều Hạ yếu ớt, không thể phản kháng, lần nữa buông ra, Trình Thâm bỗng chốc để thân hình cao lớn dựa hẳn vào người của cô. Sức lực lớn vô cùng, đầu người đàn ông dựa lên vai nhỏ, bàn tay vẫn ôm chặt cơ thể.

Nhậm Kiều Hạ vươn tay, muốn bài xích sự tiếp xúc, nhưng khi này người đàn ông đã cất giọng, pha lẫn sự yếu ớt van xin khó có thể nhận ra.

“Đứng im, tôi ôm em một chút.”

Bàn tay nắm vạt áo Trình Thâm của cô nghe đến đây bỗng buông lỏng. Nhậm Kiều Hạ nhận ra, cô đúng thật là hèn nhát.

Loạt ký ức lúc trước, cứ thế như thước phim tua chậm dần hiện trong hồi ức tưởng chừng đã quên.

Trình Thâm lúc trước, luôn dùng sự dịu dàng ân cần để chăm sóc. Cho dù nhiều lần mệt mỏi, xuất hiện trước mặt cô với bộ dạng không đứng đắn của một thiếu niên ăn chơi, thoang thoảng hơi thuốc lá trộn lẫn mùi rượu. Lúc đó, Nhậm Kiều Hạ rất không thích những mùi này.

Nhưng Trình Thâm lập tức cất giọng nuông chiều.

“Anh ôm một lát, em không thích mùi rượu và thuốc lá, sau này anh sẽ không sử dụng khi xuất hiện trước mặt em nữa.”

Trình Thâm không bảo bỏ luôn, nhưng rõ ràng đã vì cô mà kiềm nén rất nhiều.

Cô biết, khoảng thời gian đó Trình Thâm xuất hiện bên cạnh cô gần như 18/24 giờ một ngày, ngày nào cũng bên cạnh cô. Rượu và thuốc lá, sớm cũng không thấy sử dụng.

Còn hiện tại, thì đã khác.

Nhậm Kiều Hạ rũ mi mắt, vài giọt mưa lất phất rơi càng lúc càng dày đặc.

Hot

Comments

ttpt

ttpt

xtitidtixxtixz

2024-09-19

0

Ly Nguyễn

Ly Nguyễn

Hay quá

2024-08-16

1

Flower

Flower

Câu chuyện này mở ra một mảng tối tăm trong tình yêu và sự trưởng thành cá nhân. Tình yêu có thể bắt đầu bằng sự kiêu ngạo và những trò đùa, nhưng khi thời gian trôi qua, sự thật của sự trưởng thành và sự hối tiếc sẽ lộ diện. TT đã trải qua sự biến đổi sâu sắc từ một người chỉ coi tình yêu như một trò chơi thành một người biết lỗi và tìm cách hàn gắn. Sự trở lại sau 10 năm không chỉ là một lời xin lỗi mà còn là một hành trình tìm kiếm sự tha thứ và cơ hội thứ hai. Điều này nhấn mạnh rằng sự trưởng thành thực sự có thể được đo bằng cách chúng ta đối diện với lỗi lầm của mình và nỗ lực sửa chữa chúng. Mong rằng cả TT và KH Khổ tận cam lai ( hết khổ đến sướng ), thời kỳ gian khổ đã qua, giờ đã đến lúc hưởng sung sướng. Mong rằng cả TT và KH sẽ dùng nửa đời còn lại để yêu thương, chăm sóc nhau qua những khó khăn, thử thách.🥰🥰🥰🥰🍀🍀🍀🍀🍀

2024-08-16

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phỏng vấn
2 Chương 2: Mười năm cửu biệt, nay lại trùng phùng
3 Chương 3: Bất ổn
4 Chương 4: Ký ức khơi gợi
5 Chương 5: Quá khứ - Phá Sản
6 Chương 6: Quá khứ - Hôn đi, tôi cho tiền
7 Chương 7: Quá khứ - Yêu đương
8 Chương 8: Quá khứ - Rời đi
9 Chương 9: Quá khứ - Hiện tại
10 Chương 10: Ghét
11 Chương 11: Cố quên lại càng nhớ
12 Chương 12: Mười năm, không thể nào buông
13 Chương 13: Chịu thua
14 Chương 14: Thay đổi
15 Chương 15: Đều là người trưởng thành
16 Chương 16: Chiếm thế thượng phong
17 Chương 17: Xin việc
18 Chương 18: Dầm mưa
19 Chương 19: Lớn giọng
20 Chương 20: Xót
21 Chương 21: Đau lắm sao?
22 Chương 22: Tình mẫu tử
23 Chương 23: Người quen cũ
24 Chương 24: Ý đồ
25 Chương 25: Đừng đánh giá thấp bản thân
26 Chương 26: Tức giận
27 Chương 27: Người của tôi
28 Chương 28: Tâm tư sâu kín, tình cảm?
29 Chương 29: Chạm vào rồi, khó mà dứt ra
30 Chương 30: Sợ
31 Chương 31: Ngâm nước
32 Chương 32: Đau dạ dày
33 Chương 33: Thật hay mơ
34 Chương 34: Đừng khóc
35 Chương 35: Bù đắp bao nhiêu cũng không đủ
36 Chương 36: Muốn em
37 Chương 37: Tỉnh giấc giữa đêm
38 Chương 38: Mất lý trí
39 Chương 39: Ái tình
40 Chương 40: Vô hạn sủng ái
41 Chương 41: Em là ánh sáng của anh
42 Chương 42: Anh ghen đấy, em không định dỗ anh sao?
43 Chương 43: Em không biết dỗ, vậy để anh chỉ
44 Chương 44: Cầm thú
45 Chương 45: Có đau không, để anh xem
46 Chương 46: Gom nhặt tàn tro em để lại
47 Chương 47: Ôn nhu
48 Chương 48: Em ghen sao
49 Chương 49: Vợ tôi
50 Chương 50: Dự án
51 Chương 51: Không cho phép em rời khỏi anh (Sửa)
52 Chương 52: Bại dưới tay em (Sửa)
53 Chương 53: Ván cược triệt để thua, tim triệt để cho đi (Sửa)
54 Chương 54: Lần này đổi lại, anh chạy theo em (Sửa)
55 Chương 55: Anh lại trêu cô! (Sửa)
56 Chương 56: Đón
57 Chương 57: Thế giới của anh là em
58 Chương 58: Giá như
59 Chương 59: Người quen cũ
60 Chương 60: Anh đau
61 Chương 61: Bất lực, điên loạn, tuyệt vọng, đau đớn, trống rỗng!
62 Chương 62: Vận động một chút
63 Chương 63: Cả đời chỉ yêu em
64 Chương 64: Anh ở đây
65 Chương 65: Chứng nào tật nấy
66 Chương 66: Rơi vào tròng
67 Chương 67: Con dâu tương lai
68 Chương 68: Con dâu mẹ bỏ con rồi!
69 Chương 69: Em ở đâu, anh ở đó
70 Chương 70: Sợ rằng chỉ là hư vô
71 Chương 71: Em yêu anh
72 Chương 72: Đổi may mắn gửi Thượng Đế, xin được một lần gặp lại em
73 Chương 73: Cưới
74 Chương 74: Em là duy nhất (End)
75 Ngoại truyện: Thời niên thiếu (1)
76 Ngoại truyện: Thời niên thiếu (2)
77 Đôi lời.
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Phỏng vấn
2
Chương 2: Mười năm cửu biệt, nay lại trùng phùng
3
Chương 3: Bất ổn
4
Chương 4: Ký ức khơi gợi
5
Chương 5: Quá khứ - Phá Sản
6
Chương 6: Quá khứ - Hôn đi, tôi cho tiền
7
Chương 7: Quá khứ - Yêu đương
8
Chương 8: Quá khứ - Rời đi
9
Chương 9: Quá khứ - Hiện tại
10
Chương 10: Ghét
11
Chương 11: Cố quên lại càng nhớ
12
Chương 12: Mười năm, không thể nào buông
13
Chương 13: Chịu thua
14
Chương 14: Thay đổi
15
Chương 15: Đều là người trưởng thành
16
Chương 16: Chiếm thế thượng phong
17
Chương 17: Xin việc
18
Chương 18: Dầm mưa
19
Chương 19: Lớn giọng
20
Chương 20: Xót
21
Chương 21: Đau lắm sao?
22
Chương 22: Tình mẫu tử
23
Chương 23: Người quen cũ
24
Chương 24: Ý đồ
25
Chương 25: Đừng đánh giá thấp bản thân
26
Chương 26: Tức giận
27
Chương 27: Người của tôi
28
Chương 28: Tâm tư sâu kín, tình cảm?
29
Chương 29: Chạm vào rồi, khó mà dứt ra
30
Chương 30: Sợ
31
Chương 31: Ngâm nước
32
Chương 32: Đau dạ dày
33
Chương 33: Thật hay mơ
34
Chương 34: Đừng khóc
35
Chương 35: Bù đắp bao nhiêu cũng không đủ
36
Chương 36: Muốn em
37
Chương 37: Tỉnh giấc giữa đêm
38
Chương 38: Mất lý trí
39
Chương 39: Ái tình
40
Chương 40: Vô hạn sủng ái
41
Chương 41: Em là ánh sáng của anh
42
Chương 42: Anh ghen đấy, em không định dỗ anh sao?
43
Chương 43: Em không biết dỗ, vậy để anh chỉ
44
Chương 44: Cầm thú
45
Chương 45: Có đau không, để anh xem
46
Chương 46: Gom nhặt tàn tro em để lại
47
Chương 47: Ôn nhu
48
Chương 48: Em ghen sao
49
Chương 49: Vợ tôi
50
Chương 50: Dự án
51
Chương 51: Không cho phép em rời khỏi anh (Sửa)
52
Chương 52: Bại dưới tay em (Sửa)
53
Chương 53: Ván cược triệt để thua, tim triệt để cho đi (Sửa)
54
Chương 54: Lần này đổi lại, anh chạy theo em (Sửa)
55
Chương 55: Anh lại trêu cô! (Sửa)
56
Chương 56: Đón
57
Chương 57: Thế giới của anh là em
58
Chương 58: Giá như
59
Chương 59: Người quen cũ
60
Chương 60: Anh đau
61
Chương 61: Bất lực, điên loạn, tuyệt vọng, đau đớn, trống rỗng!
62
Chương 62: Vận động một chút
63
Chương 63: Cả đời chỉ yêu em
64
Chương 64: Anh ở đây
65
Chương 65: Chứng nào tật nấy
66
Chương 66: Rơi vào tròng
67
Chương 67: Con dâu tương lai
68
Chương 68: Con dâu mẹ bỏ con rồi!
69
Chương 69: Em ở đâu, anh ở đó
70
Chương 70: Sợ rằng chỉ là hư vô
71
Chương 71: Em yêu anh
72
Chương 72: Đổi may mắn gửi Thượng Đế, xin được một lần gặp lại em
73
Chương 73: Cưới
74
Chương 74: Em là duy nhất (End)
75
Ngoại truyện: Thời niên thiếu (1)
76
Ngoại truyện: Thời niên thiếu (2)
77
Đôi lời.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play