[KuroxKira] Bạn Cùng Phòng
Chương 3-Tên Kuro bị khách hàng đánh??
Sau khi ăn trưa xong và đi chơi cũng đã là 4h chiều, cậu định rằng sẽ mua “1 chút” đồ ăn cho anh thay cho lời cảm ơn vì đã rửa bát hộ cậu.
Kira
//Tấp vô cửa hàng tiện lợi dọc đường về nhà// **Hmm... Cậu ta thích gì nhể? Thôi cứ mua hết đi, đằng nào bố mẹ cũng không quan tâm mà:33**
Kira
//Xách một túi lớn đầy đủ các loại đồ ăn từ ngọt đến mặn.// Tính tiền hộ em với! //Để túi lên quầy thu ngân//
Nhân viên
Dạ vâng! //Quét giá từng món// **Thần tài đến thần tài đến!! Há há, tối nay ăn ngon rồiii😋** Dạ của anh 512 nghìn. Anh quẹt thẻ hay trả tiền mặt ạ?
Kira
Em quẹt thẻ ạ. //Quẹt thẻ sau đó xách túi đồ về nhà.//
Kira
Ùi, đúng là rửa bát thiệt nè, tốt bụng ghê😆 //Đặt túi đồ lên bàn//
Kira
Uhmmm... Chắc là mình sẽ đi tắm sau đó làm bài tập nhỉ... //Vươn vai//
Sau khi cậu đi tắm và làm bài tập xong thì cũng đã 10h tối, cậu quyết định ăn tối và nằm chơi game đợi Kuro về rồi mới ngủ.
Kira
Èo, tên này đi chơi gái hay gì về lâu thế??
11h30 cũng là lúc Kuro về, khác với hôm qua, hôm nay anh về nhà với 1 bộ dạng còn thảm hơn chứ thảm, đầu thì máu me be bét, ống quần thì ướt sũng, quần áo thì bẩn thỉu. Thế rồi như kiểu mở được nút thắt trong lòng, anh liền ngã xuống ngay sau khi đóng được cửa
Kira
!!? //Giật mình, cậu chạy ra thì thấy anh nằm ngay trước lối ra, đầu thì chảy máu, bộ dạng thì tơi tả. Điều ấy khiến cậu rất hoảng loạn.// N- Này!! Tỉnh lại đi, đừng có chết!!!
Kuro
//Thở 1 cách yếu ớt// Tôi... chưa chết... //Anh nói sau đó ngất đi//
Thấy vậy, cậu cũng nhanh chóng sơ cứu cho anh. Sau khi sơ cứu xong, cậu phải vác cái thân xác cao 1m85 này lên giường.
Kira
Đm, nặng... nặng vãi...
Khi để được anh lên giường, cậu ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển vì mệt.
Thế rồi cậu cứ ngồi đấy, tròn mắt nhìn anh như thể 1 sinh vật lần đầu đến trái đất. Mãi lúc lâu sau anh mới tỉnh.
Kuro
Um... Aya... Nhức đầu quá... //Nhíu mày, mắt thì hé mở//
Kira
Tỉnh rồi hả... Tôi tưởng anh chết rồi, làm lo muốn chết...!
Kira
Ủa mà bị anh đánh hay gì mà thảm quá v? //Tò mò hỏi anh//
Kuro
Nhóc sơ cứu cho tôi à? Cảm ơn nhé... Ừ, nãy tôi đi làm ở quán bia, có mấy đứa nhóc con khách cứ chạy qua chạy lại, đúng lúc tôi bê xô đá, thế là nó đụng trúng tôi, xô đá thì đổ, tôi thì đập đầu vào cạnh ghế. Sau đấy ông khách bố của thằng bé kia chửi tôi vì đẩy con ổng ngã.
Kuro
Mặc dù tôi đã nhẫn nhịn xin lỗi nhưng ổng vẫn đập hẳn chai bia vô đầu tôi, sau đấy thì chủ quán ra xin lỗi sau đó đền cho tôi gần gấp đôi số tiền lương hôm nay. Cũng thấy đỡ đỡ.
Kira
Cái đồ tham tiền nhà anh!
Kuro
Hừm... ai mà không mê tiền chứ... //Cười nhìn cậu//
Kira
//Cậu thấy vậy cũng không nhịn được mà bật cười theo.//
Kira
À mà ăn gì chưa? Tôi có mua đồ ăn đấy, để trong tủ ấy, xem ăn được cái gì thì ăn đi.
Kuro
Hả... Ờ, vậy cảm ơn nhóc con nhiềuuuu!!! //Cười và giơ tay hình trải tim.//
Kira
//Cười// Bớt xàm đi. //Ngáp// tôi đi ngủ đây, làm gì thì cố gắng gây ít tiếng động thôi nhé... //Nằm xuống giường.//
Kuro
Oke bé iu!! //Mắt sáng rực nhìn cậu.//
Kira
Bé qq! //Cậu bây giờ đã quá mệt để cãi anh, nói được mỗi 1 câu rồi lăn ra ngủ.//
Kuro
//Anh cười, coi như lời đáp lại, sau đó đi ra ngoài tìm đồ ăn.//
Sau khi ăn xong, anh quyết định đi ngủ, đằng nào cũng muộn rồi.
Hu hu cứu tui, chả biết đủ idea làm không nữa, tui định đến chương 10 mới cho otp yêu nhau cơ=‘))
Comments
ume otp :333
...cho xin địa chỉ
2024-10-19
1
ume otp :333
Cao quá a ơi
2024-10-19
0
ume otp :333
chưa cht đâu a
2024-10-19
0