[White X Ozin _ Kuro X Kira] - Xúc Cảm Vô Thực..
Chap 2. Lãnh địa
Dọc hành lang, 1 người 1 ma, 2 thân ảnh chơi trò đuổi bắt đầy kịch tính..
Ozin
" Đuma!! Chạy cũng không phải là cách, mình dần dần đuối rồi "
- Thở hồng hộc, cố gắng chạy hết sức
Cậu cố nghĩ cách cắt đuôi nhưng mãi không được..
Ozin
" Đành liều thôi "
- Phanh gấp, xoay người đập mạnh vào bụng con ma
Nhưng con ma lại chẳng hề hấn gì, đứng im đó thè cái lưỡi dài ngoằn ra liếm lên mặt cậu, nó rè rè nói: " Vui chứ? Vui không? "
Ozin
Sh- Mày tha tao đi !! Đừng có bám theo tao nữa
- Rút chân về
Lúc cậu định rút chân lại thì con ma chợt bắt lấy cổ chân cậu mà gào thét: " VUI KHÔNG!! "
Ozin
!!! BUÔNG RA
- Vũng vẫy
Con ma kéo chân khiến Ozin té xuống, gáy va đập khá mạnh xuống sàn, làm cậu choáng váng vài giây.. Con ma đó cúi gần sát cái đầu kinh tớm lòi lỏm sâu bọ xuống gần mặt Ozin nói: " Vui vui vuii Ta vui !! "
Ozin
Grư! VUI CÁI RẮM!
- vung tay đấm mạnh vào mặt con ma
Ngay lúc nắm đấm cậu chạm tới mặt nó, thì 1 cái miệng chợt mở rộng ra.. Ozin giật mình nhưng nhận ra quá chậm, tay cậu bị cái mồm mọc trên mặt của con ma cắn nát
Máu ứa ra, hàm răng nó cắn chặt lấy tay Ozin, cơn đau như xé nát tay cậu khiến cậu choáng ngợp, sợ hãi, cố gắng vùng vẫy kéo tay ra nhưng bất lực. Máu chảy xuống dọc cánh tay, lan xuống thấm ước cả cánh tay áo của cậu, tay áo từ trắng chuyển sang đỏ thẫm
Ozin
".. Anh hai ơi "
- Mất máu đến đầu óc mê man
Chợt 1 vài hình ảnh soẹt qua trong ký ức cậu.
Trên con đường trắng xóa, tuyết rơi nhẹ nhàng phủ đầy trên vai và mái tóc của 2 đứa trẻ.. Đứa bé nhỏ hơn òa khóc nức nở, loạng choạng nắm tay đứa bé lớn hơn vừa khóc vừa nức tiếng hỏi:
Ozin - Khi pé
Hức.. Anh hai ơi.. Em gọi.. anh là anh hai.. được chứ? Hức
- Nức nở, dụi dụi mắt
Kira - Khi pé
.. Được, từ giờ em có thể gọi anh là anh hai được rồi
- Giọng nói nhẹ nhàng đáp
Ozin - Khi pé
.. Anh hai ơi !!
- Khóc lớn hơn
Kira - Khi pé
Ơi.
- Vẫn bước tiếp phía trước, tay vẫn giữ chặt tay Ozin
Ozin - Khi pé
Anh hai.. anh hai ơi, đừng bỏ rơi em..
- Loạng choạng đi theo Kira
Kira - Khi pé
Ơi, anh ở ngay đây. Anh hai sẽ không bao giờ bỏ rơi em, chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi...
- Mỉm cười, quay đầu lại nhìn Ozin
Ngay khi gương mặt người anh quay lại, thì tầm mắt của cậu đã tối sầm và ngã xuống. Hình ảnh cuối cùng chỉ thấy mặt tuyết trắng phủ đầy trên đường đi, cuối khung đường đó dẫn đến chính là ray xe lửa..
Ozin
!!!
- Đột ngột mở to mắt.
Khi con người ta cận kề cái chết thì những kí ức xa xưa vốn đã chìm vào quên lãng đột nhiên được đánh thức, mang lại cho người đó ham muốn sự sống và không phục trước cái chết.
Ozin đang cận kề với ranh giới của cái chết, tiềm lực trong cậu trổi dậy.
Giữa lòng ngực cậu trồi ra 1 thanh phi đao, bắn mạnh từ ngực cậu xuyên qua đầu con ma đang đè cậu phía trên với ham muốn ăn thịt cậu.
Máu đen từ con ma bị đông thành băng khi phi đao xuyên qua! Ozin thì thành công rút cánh tay bị thương nghiêm trọng ra khỏi mồm của con ma đó.
Ozin
Hộc.. hộc-
- Hoảng hồn, lùi lại dựa sát vào tường.
Ozin
G-gì vậy? Vừa rồi là thứ gì vậy?
- Hoang mang lục soát khắp người.
Ozin
Ai !!
- Giật mình, thu phi đao khi nãy lại trong vô thức.
1 người từ trong bóng tối bước ra, mái tóc trắng ngà, đôi mắt xanh dương sâu thẩm sáng lên trong tối. Chất giọng khá trầm
White
Tôi nghĩ em gặp tôi rồi.
- Dừng lại trước mặt Ozin
Ozin
.. Anh, anh là người khi sáng !?
- Kinh ngạc
Ozin
Anh là người lôi 2 anh em tôi vào cái đống hỗn độn này đúng không!?!
- Nổi điên, bật dậy trừng mắt nhìn White
White
Tự bước vào chứ tôi đâu rảnh để kéo 2 anh em, em vào?
- Cau mày
Ozin
....
" Cũng phải, đâu có lí do gì để anh ta kéo mình vào.. "
Ozin
Tôi có 1 người anh trai, lúc nãy đã lạc mất.. Anh có thể giúp tôi không?
- Bối rối
White
Yên tâm, cậu ta không sao, 1 người đồng đội khác của tôi đã đuổi theo cậu ta rồi.
Ozin
Vậy tôi muốn đến chỗ anh ấy!
White
Trị thương trước rồi tôi dẫn đi.
- Đảo mắt nhìn vết thương trên tay Ozin.
Ozin
Keme nó! Đưa tôi đến chỗ anh trai tôi đi !! Xin anh đấy.
- Sốt sắng
White
Người nguy hiểm hiện tại là nhóc! Không phải anh của nhóc, tôi chán việc nhắc lại lắm rồi, không băng cái tay lại thì đừng có mong tôi dẫn nhóc đi !!
- Mất kiên nhẫn, giọng hơi gắt lên
Ozin
... Nhưng, nhưng không có hộp cứu thương ở đây
- Cúi đầu, tránh né ánh mắt của White
White
.. Hazz– Trước hết mặc cái áo này vào đi, rồi bước vào phòng học kia ngồi nhanh.
- Ném cho Ozin 1 chiếc áo
Ozin
Ể?.. Đây là áo nhật bình mà!?
" Rộng quá !! "
White
Ừ, cái đó che được linh khí người sống của em đó. Mặc vào sẽ không bị mấy con ác linh kia bắt được
- Kéo Ozin vào trong phòng học
Ozin
... Áo nhật bình nào cũng có thể che giấu linh khí người sống sao?
- Ngồi trên bàn nhìn White
White
Không, áo này được giặt bằng nước rửa tội với được yểm cả trăm bùa chú lên nên mới che được linh khí người sống.
- Lấy ra 1 bộ dụng cụ y tế loại nhỏ.
White
.....
Mặc cho đàng hoàng, sao lại trùm trên đầu thôi vậy?
- Nhìn Ozin 1 cái rồi quay xuống khử trùng vết thương cho cậu.
Ozin chỉ trùm áo trên đầu như cô dâu trùm vải đỏ trên đầu vậy ấy, khiến White có chút ngượng nghịu.
Ozin
Size rộng quá, mặc vào sẽ vướng víu khi băng vết thương nên chừng nào xong thì tôi sẽ mặc đàng hoàng.
- Hơi nhíu mày.
White
Chịu đi.
- Hờ hững đáp
Ozin
...
Cái con ma lúc nãy là gì vậy?
White
Ác linh, những linh hồn khi chết còn điều vương vấn chưa muốn siêu thoát hoặc chết oan, chết tức tưởi dần dần sẽ bị hóa thành ác linh.
- Chăm chú xử lí vết thương
Ozin
Vậy chỗ này là cõi âm? địa ngục?
White
Đều không phải, nơi này là lãnh địa của 1 con ác linh cấp A trú ngụ
Ozin
Lãnh địa là gì?
- Nghiên đầu
White
Ngồi yên!
Lãnh địa là địa bàn hoạt động của 1 con ác linh đầy oán hận, nó tồn tại càng lâu càng nguy hiểm. Nó có thể tác động đến thế giới thực, hại người
Ozin
Vậy con vừa rồi là chủ nhân của lãnh địa này?
White
Không, nó là ác linh cấp thấp tồn tại nương nhờ vào chủ nhân lãnh địa này hoặc là những linh hồn bị chủ nhân lãnh địa này ăn rồi giam cầm ở đây mãi mãi không thể đi siêu thoát.
Ozin
...
Có thể cứu những linh hồn bị giam không?
White
Thanh tẫy chủ nhân lãnh địa là được, lúc đó lãnh địa sẽ biến mất những linh hồn bị giam sẽ siêu thoát.
Ozin
Ôi trời.. Đây là truyện trinh thám, linh dị à -"-
Ozin
Cái vũ khí Soul mà anh nói vừa nãy là gì?
White
Vũ khí linh hồn, được kết ra từ linh hồn của chúng ta. Mỗi con người đều có 3 hồn 7 phách, vũ khí linh hồn tách 1 hồn ra và biến nó thành vũ khí nhờ linh lực trong cơ thể
Ozin
Linh lực ai ai cũng có sao?
Ozin
Ồ~.. Vậy anh có vũ khí soul không?
Ozin
" .. Người quái gì mà nhạt nhẽo vậy? "
Ozin
À.. Tôi chưa biết tên anh.
Ozin
Anh lớn hơn tôi 1 tuổi, tôi tên Ozin
- Lắc lư đôi chân.
White
....
Gia đình cậu có người là thầy trừ tà đúng chứ?
Ozin
.. Không có
- Trầm ngâm
White
Có thể họ giấu, vì thường là di truyền nên em mới có linh lực rồi thức tỉnh cả vũ khí soul
White
Xong rồi.
- Dẹp hộp y tế
Ozin
Được, mau dẫn tôi đến gặp anh trai tôi mau !!
- Mặc áo nhật bình vào, nhảy xuống bàn, chống nạnh nhìn White
White
Khỏi cần, cậu ta dẫn anh của em tới rồi.
- Khoanh tay, nhìn ra cửa sổ phòng học
Ozin
Hả?
- Chạy ra ngoài ngó.
Ozin thấy 2 bóng người, đột nhiên 1 bóng người chạy nhanh tới nhào đến ôm chầm lấy Ozin.
Kira
Ozin !!
- Mừng rỡ ôm chặt cậu.
Ozin
Anh kira !? Anh hai ơii
- Nhẹ nhõm ôm lấy anh.
Kuro
Aiss.. Vui mừng quá nhỉ?
- Nghiên đầu, phì cười.
Ozin
.. Thằng cha đó là ai vậy anh?
- Cảnh giác nhìn Kuro
Kira
Ầy! Em đừng lo, anh ta là người cứu anh đó chứ không là anh tiêu rồi..
Ozin
.. A, Em xin lỗi anh!!
- Vội vàng cúi đầu xin lỗi kuro
Kuro
Khum sao khum sao~
- Vui vẻ xua tay bỏ qua.
Ozin
.. Cảm ơn đã cứu anh hai em!
Kuro
Hehe~ Em trai của cậu lễ phép quá, khác hẳn cậu nhỉ? Kira
- Hài lòng, xoa đầu Ozin.
Kira
Câm đi.. Tôi cũng Cảm ơn cậu rồi còn đòi hỏi gì nữa? Em trai tôi lễ phép là lẽ đương nhiên.
- Gạt tay Kuro ra khỏi người Ozin.
Kuro
Chậc–.. Lạnh lùng quớ đi :^
- Lùi về phía White.
White
Sao rồi?
- Nhỏ giọng.
Kuro
Chẳng thấy thức tỉnh vũ khí gì, đến linh lực cũng chẳng có..
- Lạnh nhạt đáp
White
.. Xem ra, họ không phải anh em ruột
Kuro
Vũ khí của thằng pé kia là gì?
- Quan sát Ozin
Kuro
Chà~ lời to rồi.
- Cười nhạt
White
Nhưng thái độ cứng rắn, không dễ khuất phục đâu.
Kuro
.. Từ từ rồi đá cũng mòn~
Ozin
2 người thì thầm to nhỏ cái gì đấy?
- Nghi ngờ ngay lập tức
Kuro
Đang bàn luận về chủ nhân của lãnh địa này ấy mà~
- Dựa vào tường đáp.
Ozin
Phải giết nó mới thoát khỏi đây được đúng chứ?
- Cau mày
Kuro
...
Cậu nói cho nhóc đó biết à?
- Xoay qua nhìn White
Ozin
Nghe anh ta nói về lãnh địa là biết ngay thôi, làm sao? Từ đầu vốn tụi này nên không biết về điều đó sao?
Kira
.....
- Quan sát Kuro
Kuro
Đâu, chỉ là tôi hơi bất ngờ thôi..
" khó rồi đây, lúc đầu thấy dễ thương tưởng dễ dụ.. hóa ra, sói đội lớp cừu "
- Cười nhạt
Kira
... Đừng có nghĩ em tôi không biết gì rồi bị 2 người lừa, tôi còn ở đây, muốn giở trò thì xuống địa ngục hết đi.
- Lạnh giọng nhắc nhỡ.
White
Ừ.. Nước chảy đá mòn..
- Lạnh nhạt lườm Kuro
Kuro
Hơhơ... Hiểu rồi mà.
- Cười trừ bất lực
Ozin
Chủ nhân của lãnh địa này ở đâu?
Kuro
Nó ở sân thượng, muốn giết khá khó nên tôi cần cậu giúp đỡ, Ozin nhỉ?
Ozin
... Tôi chưa thành thạo vũ khí Soul
Kira
?? Em thức tỉnh rồi sao?
Kira
.. Này, 2 người không mạnh vậy vào đây làm gì?
- Bất an nhìn Kuro, White
Kuro
Thì nghe nói là chỉ cấp C thôi, ai ngờ đến mới biết cấp A! Bọn tôi cũng bị kẹt trong này mà..
White
Bọn tôi là thầy trừ tà cấp trung.. Không mạnh đến nổi xử được cấp A 1 cách dễ dàng..
Ozin
Được, tuy chưa thành thạo nhưng tôi sẽ giúp hết mình.. Chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi đây thôi.
- Kiên quyết
Kira
....
- Lo lắng bồn chồn níu tay Ozin.
Ozin
- Mỉm cười, nắm tay anh an ủi.
Kuro
Chốt~ Vậy đi!
- Nở nụ cười đầy ẩn ý
White
- Thở dài, Ngán ngẩm
Thế là cả 4 người tiến lên sân thượng, chuẩn bị cho cuộc ác chiến với chủ nhân lãnh địa..
:))) Chap này giải thích thì nhiều mà còn nhạt
Comments
Trang Lê
truyện đc lấy cảm hứng từ truyện ma sau 6 giờ đúg ko ạ? ( ko đúg thì xl ạ)
2025-02-19
1
🍥 harismeomeoz 🍥
cho một vote nhen t/g 🐧
2024-12-31
1
Phúc Lê
nói nghe hay phết=))
2025-01-01
1