Bữa ăn.

Ngay trưa ngày hôm sau
Hai gia đình đã hẹn ăn cơm tại một nhà hàng nổi tiếng.
Bố Thóng và mẹ Thóng đã đến từ sớm.
Bố Bâng
Bố Bâng
Em gọi điện cho nó tới nhanh đi
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Em biết rồi
Reng....reng....reng
Sau những hồi chuông dài thì bên kia cũng có người bắt máy.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
📞: Alo mẹ
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
📞: Con đang ở đâu, mau tới nhà hàng XXX đi
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
📞: Ngọc Quý và chú Nguyễn sắp tới rồi
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
📞: Mọi người cứ gặp nhau bàn việc
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
📞: Con đã đồng ý cưới rồi còn bắt con gặp?
Bố Bâng
Bố Bâng
📞: 20 phút
Giọng ông Thóng vang lên đầy nghiêm nghị sau đó là tiếng Tút dài.
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Anh này, cứ nói chuyện với con kiểu thế
Bố Bâng
Bố Bâng
Tại em cứ nuông chiều nó quá, nó mới cứng đầu như thế đấy
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Vâng, tại em
Chừng 10 phút sau, Ông Nguyễn và Ngọc Quý cũng xuất hiện.
Bố Bâng
Bố Bâng
Ông tới rồi sao
Bố Quý
Bố Quý
Lâu ngày không gặp, sức khỏe của ông vẫn tốt chứ
Bố Bâng
Bố Bâng
Vẫn tốt, vẫn tốt
Vừa mới gặp nhau, hai phụ huynh đã tay bắt mặt mừng.
Đủ để thấy họ thân thiết đến nhường nào.
Lúc này cậu thanh niên hình dáng mảnh mai kia mới lên tiếng.
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý chào hai bác ạ
Tông giong vừa ngọt ngào lại vừa có chút ngây thơ.
Thật khiến người ta không yêu không được.
TDiem
TDiem
(Vậy mà có ai đó từ chối cưới☺)
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Ôi, Ngọc Quý
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Lâu rồi không gặp con
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Đúng là ngày càng xinh trai
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý cảm ơn bác ạ
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Lại đây, lại đây ngồi bên cạnh ta
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Dạ vâng ạ
Ngọc Quý ngoan ngoãn bước về chỗ cạnh bà Thóng mà ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, bà Thóng đã nắm lấy tay cậu mà vuốt ve.
Sau đó còn ôm cậu vào lòng mà thủ thỉ
Ánh mắt bà nhìn Ngọc Quý tràn ngập sự yêu thương như thể đang nhìn con trai ruột của mình vậy.
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Con là con bạn thân ta
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Cũng như là con trai ta
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Bạn thân ta mất sớm, ta không yên tâm nhà khác
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Con cứ về nhà ta, ta thương con
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý biết bác thương Quý mà
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thương Quý giống như mẹ...
Nói đến đây giọng em có hơi nghẹn lại.
Người mẹ xinh đẹp, đôn hậu của em đã mãi mãi không còn bên em nữa rồi.
Dường như nhận ra phần tâm sự này, bà Thóng nhẹ giọng lên tiếng.
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Con có thể gọi ta là mẹ, Ngọc Quý à...
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Mẹ sao...
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Đúng rồi, nếu con muốn lấy Bâng thì phải gọi ta là mẹ chứ
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý muốn lấy anh Bâng, thưa mẹ
Tiếng "mẹ" nghe nhẹ nhàng nhưng lại nặng trĩu, nặng trĩu trách nhiệm và cũng nặng trĩu tình thương.
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Tốt, đúng là con ngoan của ta.
Trong khi mọi người đang nói chuyện có vui vẻ cũng có cảm động.
Thì cánh cửa phòng lần nữa mở ra.
Người vừa tới đã cất giọng chào hỏi.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Chào bố mẹ, chào chú Nguyễn
Bố Quý
Bố Quý
Bâng tới rồi đấy à cháu, vào đây ngồi đi
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Vâng
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý chào anh ạ
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ừm, chào cậu
Ánh mắt Thóng Lai Bâng không chút xúc cảm
Đôi bàn tay dưới mặt bàn đang run rẩy như thể che giấu cảm xúc thật của hắn
Bố Quý
Bố Quý
Người đã tới đủ rồi
Bố Quý
Bố Quý
Vậy chúng ta bắt đầu dùng bữa thôi nhỉ?
Bố Bâng
Bố Bâng
Phải, phải, dùng bữa
Trong suốt bữa cơm
Thực chất là từ khi Thóng Lai Bâng xuất hiện, ánh mắt của Ngọc Quý chưa từng rời khỏi hắn.
Hắn biết điều đó, nhưng luôn cố ý tránh ánh mắt em.
Có lẽ hắn thật sự không thích em, chỉ đơn giản là bị người nhà ép buộc phải cưới em.
Bố Bâng
Bố Bâng
Không biết ông bà sui gia đây chọn ngày như thế nào rồi
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Ngày 12 tháng sau là ngày tốt, không biết ý anh thế nào
Bố Quý
Bố Quý
Tôi thì thế nào chẳng được, chủ yếu là ý của hai đứa nhỏ kìa
Nói đến đây, ba người họ đều dồn ánh mắt về phía em và hắn.
Lúc này, hai má Ngọc Quý đỏ ửng lên nhìn về Thóng Lai Bâng xong đó liền vội cúi đầu.
Trong một khoảng khắc, hắn chạm mắt với em.
"Xinh đẹp"
Dòng suy nghĩ chỉ vỏn vẹn hai chữ không tự chủ mà lướt qua trong đầu hắn.
Hắn cứ như mất hồn nhìn về phía em, mãi đến khi bố Thóng lên tiếng.
Bố Bâng
Bố Bâng
Bâng, bác đang hỏi kìa
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
À...dạ...dạ, con thế nào cũng được ạ
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Còn ý kiến của con, Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Con nghe mọi người ạ
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Con ngoan
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Con yên tâm
Mẹ Bâng
Mẹ Bâng
Lễ cưới của con sẽ là lễ cưới lớn nhất Sài thành này.
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Con...con cảm ơn ạ
Bố Bâng
Bố Bâng
Haha, vậy chúng ta cứ quyết định vậy nhé
Bố Quý
Bố Quý
Được
Trong lúc các vị phụ huynh đang sôi nổi bàn bạc
Thì Thóng Lai Bâng lại chìm đắm vào trong suy nghĩ của mình.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
"Chết tiệt, mình vậy mà có suy nghĩ kinh tởm như vậy"
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
"Thóng Lai Bâng, cậu ta là tên ngốc, là bệnh hoạn, mày tỉnh táo lại đi"
Sau khi quyết định ngày và khung giờ quan trọng, bữa ăn cũng kết thúc.
Thóng Lai Bâng lấy lí do công việc nhanh chóng rời đi trước.
Mẹ Thóng lại vô cùng lưu luyến Ngọc Quý nhưng cuối cùng vẫn phải để em về nhà.
---------
----Èn Én End----
TDiem
TDiem
Chúc một ngày tốt lành 😘🌷
TDiem
TDiem
Nếu thấy hay hãy like, cmt nha😍
Hot

Comments

𝚗𝚐𝚘𝚌𝚚𝚞𝚢🫧

𝚗𝚐𝚘𝚌𝚚𝚞𝚢🫧

ng trách e sao cux đc
hay là giet em đi cux đc😞🙏

2025-04-19

3

cô bé mê H+

cô bé mê H+

mốt hen ổng mà mê đòi ngọc quý ha tao đi tao dí ổng tới cùng luôn

2025-01-26

0

L mê SGP💤

L mê SGP💤

Bên kia em không tranh được bảng xếp hạng, không lẽ bên này cũng không tranh được 😎

2024-08-24

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play