ĐAM MỸ-SAU KHI XUYÊN THÀNH PHÁO HÔI TÔI HÚP LUÔN BẠCH QUYỆT QUANG VÀ BỐ CỦA NHÂN VẬT THỤ CHÍNH
chương 2: có cách nào để cậu ta không khỏi không?
Võ Sùng Đức bước vào ,không ngăn cản mà chỉ khuyên nhủ một câu .Hắn dìu cậu ngồi lên giường bệnh rồi giải thích.
Võ Sùng Đức
Ngài Lưu , dù có tát cậu ấy đến bất tỉnh thì vẫn không có tác dụng gì đâu
Võ Sùng Đức
Tôi khuyên ngài vẫn nên dưỡng sức thì hơn
Võ Sùng Đức
Khi xảy ra tai nạn , bệnh nhân chỉ lo bảo vệ bụng khiến đầu bị trấn thương dẫn đến việc bị mất một phần trí nhớ với tỉ lệ di chứng sau tai nạn rất cao
Võ Sùng Đức
Sau khi tỉnh lại không bị thiểu năng đã may lắm rồi
Lưu Diệp An
rối loạn trí nhớ?
Lưu Diệp An
Bệnh này mất bao lâu thì nhớ lại?
Võ Sùng Đức
Đầu óc là thứ không phải nói một được một ,hai đúng hai được. Nếu xui thì sớm sẽ nhớ lại...
Võ Sùng Đức liếc về phía Lâm Ngôn đang cáu kỉnh trên giường rồi nói tiếp.
Võ Sùng Đức
Còn may mắn thì cả đời không nhớ ra.
Cậu nhíu mày nhìn anh, cảm thấy sai sai nhưng không biết sai chỗ nào.
Lưu Diệp An
có cách nào để cậu ta không khỏi không?
Lâm Ngôn
*điên hả cha nội?*
Võ Sùng Đức
Ngài Lưu ,dù gì cũng là người nhà ,anh nói chuyện cho cẩn thận .Tránh để bệnh nhân kích động.
Lưu Diệp An
Không phục à? cậu ta là người của tôi, đương nhiên tôi có quyền quyết định
Lưu Diệp An cười dửng dưng trông cực kỳ đáng ghét , Võ Sùng Đức nheo mắt
Cố Thanh(thụ9 n,tac)
Diệp An ,anh nói gì vậy? /kéo áo gã/
Cố Thanh(thụ9 n,tac)
Xin lỗi bác sĩ Võ nhé ,tôi mời anh đi ăn để tạ lỗi được không?
Cố Thanh(thụ9 n,tac)
*lâu lắm rồi mới nói chuyện với anh ấy , hồi hộp quá*
Lâm Ngôn
Này ,này mấy người nói chuyện xong chưa vậy?
Lâm Ngôn
Xong thì mau ra khỏi đây
Lâm Ngôn phất phất tay , cậu lười biếng chống tay xem vở kịch của những chú khỉ , tay còn lại xoa xoa một bên mặt bị tát đến đỏ ửng ,đau chết mất...
Võ Sùng Đức
Mời hai vị ra khỏi đây ,tới giờ khám bệnh rồi.
Lưu Diệp An
Khám trước mặt tôi không được à?
Cố Thanh(thụ9 n,tac)
Đúng đúng ,tôi cũng muốn xem vết thương của cậu ấy đã đỡ hơn chưa
Võ Sùng Đức nhìn hai con đuông dừa lì lợm trước mặt rồi lại nhìn Lâm Ngôn vô tội nằm trên giường bệnh .Cậu cảm nhận được tầm mắt của anh liền quay đầu nhìn lại , Lâm Ngôn mím môi , tỏ ra đáng thương lắc đầu
Võ Sùng Đức
Bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân là nhiệm vụ của chúng tôi.
Võ Sùng Đức
Nếu hai người không đi tôi sẽ gọi bảo vệ đến.
Anh gằng giọng ,ý định đuổi người rõ như ban ngày ,chỉ có ngu mới không biết
Lưu Diệp An
/nhíu mày/ anh có quyền ra lệnh cho tôi à?
Võ Sùng Đức im lặng không nói ,nếu chạm vào Lưu Diệp An chắc chắn sẽ rắc rối.
Lâm Ngôn bĩu môi nhìn Lưu Diệp An phía sau ânh.
Lâm Ngôn
*phiền thật đấy...*
Giọng hắn trầm khàn kích thích thính giác thiếu niên,Lâm Ngôn nắn rái tai , ngại ngùng vén áo lên
Võ Sùng Đức
Vết thương bắt đầu khép lại rồi ,nếu không có ỳ ngoài ý muốn thì vài ngày nữa sẽ cắt chỉ
Võ Sùng Đức lấy ra một lọ thuốc , đeo bao tay ,bắt đầu bôi thuốc lên miệng vết thương, da thịt tiếp xúc với thuốc bắt đầu đau rát khiến cậu kêu thành tiếng
Võ Sùng Đức
Không được vận động mạnh , vết thương rách ra ,khi bôi thuốc sẽ đau hơn rất nhiều
Nói xong hắn còn cố ý nhấn lên miệng vết thương để cảnh cáo
Lâm Ngôn
A- đau đau...anh định ám sát tôi đấy à?
Cậu hít hà, xém chút nữa không nhịn được mà đấm hắn rồi .Võ Sùng Đức sắp xếp lại thuốc , lúc này Lâm Ngôn mới phát hiện Lưu Diệp An cùng Cố Thanh đã biến mất tăm.
Lâm Ngôn
*âm hồn hay gì mà muốn biến mất là biến mất vậy trời?*
Thiếu niên nhìn anh sắp rời khỏi phòng liền vô thức lên tiếng.
Lâm Ngôn
Mau đưa tôi đi gặp con của tôi
Comments
Cte.
Đừng nói con của Lâm Ngôn với công1 nha
2024-10-29
2
cvinh
Những chú khỉ đột biến diễn xiếc trước mặt Lâm Ngôn khiến cậu phát ngán
2024-11-17
1
Chịu thuaa
Diễn kịch mài phải gọi anh đây là trùm đó Liễu Như Yên họ Cố😔
2024-12-09
0