Trai thẳng!!!

Cả hai ai về nhà nấy
Tối đó cậu vừa tắm xong, đặt chiếc máy sấy tóc xuống bàn thì điện thoại của cậu đã vang lên một tiếng *Ting*
Cậu đưa mắt nhìn dòng tin nhắn từ số lạ
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
/Ai mà rủ đi ăn vậy trời?/
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
/Đi ăn.../
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Là anh Dương à...?
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
💬 Ngày mai 8h tối
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
💬 Anh mời em đi ăn xem như trả ơn nhé?
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
💬 Anh cũng đã nhắn cho Ánh Liên rồi
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
💬 Nhớ tới đúng giờ nha bé!
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Cậu nhìn chăm chăm vào dòng tin nhắn cuối cùng :/Bé?/
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Chịu thật ấy
Dù nói vậy nhưng bất giác khóe môi cậu lại cong lên
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
/Gọi bé trông yêu thế chứ nhỉ/
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
💬 Vâng! Em sẽ đến đúng giờ
Lại chẳng hiểu sao, tối đó cậu cứ ôm mãi chiếc điện thoại trên tay. Tapp tin nhắn vẫn chưa thoát ra, cậu cứ luôn nhìn vào chữ "bé" ấy của anh rồi bất giác mỉm cười
/////
Cuối cùng cũng đã đến buổi tối của ngày hôm sau
Cậu đến buổi hẹn rất đúng giờ
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
NovelToon
Bước vào quán đã thấy Ánh Liên và anh đang ngồi cùng nhau. Cậu tự hỏi rằng tại sao hai người họ lại đến sớm như vậy, trong khi cậu đã đến rất đúng giờ rồi
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
NovelToon
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
NovelToon
Cậu tiến đến nơi anh và Liên đang ngồi
Anh Vừa nhìn thấy cậu đã liền vẫy tay gọi cậu, Liên vì vậy cũng quay lại chào vẫy tay với cậu
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Cậu khẽ mỉm cười :"Hai người đến sớm thế?"
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Anh sợ hai đứa đợi lâu
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Dù sao anh vẫn là người mời nên anh phải đến sớm hơn một chút để bày tỏ lòng thành của mình chứ
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
Cậu biết tớ lúc nào cũng lề mề mà
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
Còn cậu lại không thích chờ đợi
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
Nên tớ phải đến sớm
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
Để tránh xảy ra những trường hợp ngoài ý muốn
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Cậu xoa đầu cô :"Tớ hiểu mà, cậu không cần phải giải thích đâu"
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Tớ không thích chờ đợi
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Nhưng riêng cậu thì không sao
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
Cậu quả là tốt nhất
Anh chứng kiến một màn mùi mẫn này thì cũng giả bộ...ho nhẹ
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
A...Em xin lỗi anh
Dương Ánh Liên
Dương Ánh Liên
Thanh, cậu mau ngồi vào đi
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Được biết, anh là sinh viên đại học năm 3 và theo học ngành sư phạm, cô và cậu sau khi hết hè thì chính là học sinh cuối cấp
Cả bàn ăn hôm ấy tràn ngập tiếng cười
Sau khi buổi ăn kết thúc
Cậu trở về nhà với một chiếc bụng no căng
Cậu nhận ra rằng anh rất tinh tế, không chỉ riêng cá nhân từng người mà là tất cả mọi người. Anh lái hẳn xe đưa từng đứa về nhà cơ mà...
Nằm dài trên chiếc giường, trong đầu cậu bây giờ toàn là nụ cười của anh thì phải? Cứ nhớ đến mỗi khi anh cười thì cậu lại bất giác mà mỉm cười
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
/Anh ấy cười đẹp thật ha!?/
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Ê!?
Cậu chợt nhận ra điều gì đó
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Ngồi bật dậy khỏi chiếc giường :"Tại sao mình lại cười?"
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Tại sao mình cứ nhớ đến anh ta vậy?
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Ê
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Ê
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Êeeeeeeeeee
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Cậu tự tát vào mặt mình một cái thật mạnh :"Trai thẳng đó nha!!!!"
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Thẳng băng luôn á nha?!!!!
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
...
Cậu nhớ đến khoảnh khắc anh gọi tên cậu
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Vy Thanh...
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
...
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Thanh ơi...
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
...
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Bé Thanh...
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
Cũng không thẳng lắm!
nghĩ rồi cậu vùng vằng ngã lưng xuống giường định đánh một giấc, bởi trời bây giờ cũng đã khuya rồi. Cậu kéo mạnh chiếc chăn trùm lên toàn bộ cơ thể cậu...cậu đây là giận cá chém chăn hả?
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Thanh ơi...
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Thanh à...
Lê Thành Dương
Lê Thành Dương
Bé Thanh ơiiii
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
IM COI
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
ĐỂ NGƯỜI TA CÒN NGỦ
Phan Lê Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh
GỌI QUÀIIIII
Thật ra thì có ai gọi cậu đâu? Là do cậu tự nhớ đến những lúc anh gọi tên cậu rồi cậu tự cười, tự la làng mà?
Hot

Comments

ℍ𝕒𝕒𝕟

ℍ𝕒𝕒𝕟

ôi trời

2025-06-23

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play