Chạm Đến Trái Tim Em [Yuimui]
Phần 1: Chapter 1
Author Yao
Tóm gọn phần này là: Cổ đại và có tí thần thoại và drama
Author Yao
Cũng hơi sóng gió rồi qua- Tin me đi...
Author Yao
Và lần đầu anh viết kiểu cổ xưa á, có gì sai sót mình chỉ bảo nhau nha🤡👉🏻👈🏻
Lưu ý: Cốt truyện KHÔNG CÓ THẬT, hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tôi!
Năm ba ngàn hai trăm mười sáu, nơi mọi việc đều được tự động hóa và máy móc làm thay hầu hết mọi thứ. Hôm nay lại là một ngày khác với Muichirou. Sau khi bị mẹ mắng vì "quá lệ thuộc vào công nghệ", em bị thu gần hết các thiết bị và phải tay không dọn dẹp nhà kho sau vài tháng không đụng đến, công việc mà em chưa bao giờ phải làm và cũng không dám nghĩ đến
Căn nhà kho nằm sâu trong sân vườn sau nhà, ánh sáng yếu ớt xuyên qua cửa sổ phủ đầy bụi bặm. Muichirou mở cánh cửa cũ kĩ, từng đám bụi bay trong ánh nắng nhạt nhòa. Em thở dài, nhìn quanh căn phòng chứa đầy các thiết bị cũ, hỏng gần như hết. Những mảnh vỡ của các máy móc nằm rải rác khắp nơi
Em loay hoay với một chiếc hộp gỗ cũ, nó bất ngờ trượt khỏi tay và rơi xuống, kéo theo cả một loạt đồ vật khác. Tiếng “ầm ầm” từ các thiết bị rơi xuống phát lên đầy đau đớn. Giữa đống hỗn độn của những thiết bị đã hỏng, một cuốn sách cũ từ ngàn năm trước bất ngờ rơi xuống chân em. Bìa sách bị bụi bẩn phủ kín, nét mực bị nhòe ra bởi thời gian, trang giấy màu vàng úa như sắp có thể rách tan tành bất cứ lúc nào
Em cúi xuống tò mò nhặt cuốn sách lên. Trong một thế giới mà tất cả đã được mã số hóa, việc tìm thấy một cuốn sách giấy từ ngàn năm trước là điều không tưởng. Em háo hức mở cuốn sách ra, từng trang giấy phát ra "soạt soạt" êm tai. Trong đây là chữ cổ, vừa nhìn đã biết ngay. Những dòng chữ kể về một mối tình giữa một vị vua và một thường dân, mọi thứ cứ như một bộ phim truyền hình
Em chăm chú đọc từng chữ được viết kĩ càng trên trang sách, từng lời kể về mối tình đầy gian truân còn có cả thâm tình. Từng câu, từng đoạn như khắc sâu vào tâm trí em, gợi lên một cảm giác nặng nề khó tả. Càng đọc nỗi buồn vô hình càng dâng lên trong lòng em. Những dòng chữ cũ kĩ ấy như đánh thức một phần kí ức nào đó mà em không thể hiểu rõ, chỉ cảm thấy một nỗi đau mơ hồ, lẫn với sự lưu luyến không tên
Đột nhiên, một giọt nước mắt rơi xuống trang giấy vàng úa. Muichirou giật mình, cảm thấy ngạc nhiên trước phản ứng của chính mình. Tại sao em lại khóc? Em không hiểu, nhưng cảm giác như đã bị cuốn vào câu chuyện từ ngàn năm trước, một câu chuyện đã in sâu trong tâm trí em từ bao giờ mà em không hề hay biết
Em tiếp tục lật qua những trang sách, lòng ngập tràn nỗi buồn. Mối tình giữa vị vua và thường dân trong "Thiên Mệnh Luyến Khúc" như chứa đựng một điều gì đó rất quen thuộc, một thứ gì đó em đã từng biết, từng cảm nhận. Cảm giác ấy khiến lòng em trĩu nặng, như thể em đang gánh trên vai cả nỗi đau và tình yêu từ quá khứ xa xưa
Dù không hiểu vì sao, em vẫn không thể ngăn mình tiếp tục đọc, để mặc cho từng dòng chữ kéo em vào một thế giới đầy đau thương và tình yêu mãnh liệt, khiến trái tim em trở nên yếu mềm và lạc lối trong kí ức không rõ nguồn gốc
Một cảm giác luyến tiếc và sự kết nối không thể giải thích được dâng lên trong lòng em. Những hình ảnh mơ hồ về một thế giới vĩ đại, những âm thanh của cuộc sống cổ xưa, và những cảm xúc sâu lắng từ câu chuyện tình yêu như đang quay trở lại trong tâm trí em
Miyukawa – Một đế quốc hùng mạnh và thịnh vượng, hiện ra trong ánh sáng rực rỡ của một buổi bình minh. Những ngọn núi cao vút bao quanh thành phố, ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống các cung điện và lâu đài lộng lẫy, tạo nên một vẻ uy nghi vừa tráng lệ. Những con đường rộng lớn chạy xuyên qua các khu nhà dân đông đúc, nơi người dân bận rộn với cuộc sống hàng ngày nhưng vẫn tràn ngập niềm vui và sự hòa bình
Trên một ngọn núi xa xôi, nơi tách biệt khỏi sự phồn hoa, một ngôi làng nhỏ ẩn mình giữa cánh rừng xanh tươi. Là nơi sống của người dân thường
Trong số đó, niềm hạnh phúc đơn giản của dân làng nơi này là Muichirou, là một người có vẻ đẹp vượt trội nhưng sống trong nghèo khó
Không chỉ có mỗi y, bên cạnh luôn có cô gái khó tính kè theo bên cạnh, tuy sở hữu nhan sắc không tầm thường nhưng tính đa nghi, cứng đầu không như những cô nương ngoài kia
Còn Muichirou – Người có nhan sắc tuyệt trần, đẹp đến mức nhìn một lần cả đời không ngừng nhớ nhung. Y có làn da trắng mịn, mái tóc đen mượt như lụa, và đôi mắt long lanh, sâu thắm như nước trong. Tuy nhiên, dù có đẹp như vậy, y vẫn sống hết sức giản dị, không bao giờ tự đại và hết tự ti gương mặt này không được đẹp như lời nói
* Hình ảnh nhân vật chỉ mang tính chất minh hoạ
Yuuki
Ta đã nói rồi mà! Huynh thực sự rất đẹp! Tìm hết trần gian cũng không ai sánh bằng
Muichirou
Yu-Yuuki này, mặc dù biết em nói vậy để an ủi, nhưng mà ta thực sự không được như vậy đâu..
Muichirou bối rối cố gắng giải thích cho cô nghe, Yuuki tức xì khói mà không thể chứng minh cho Muichirou thấy rằng y thực sự “rất đẹp” chứ không phải khó nhìn như mình nghĩ
Muichirou
Thay vào đó, tại sao không nhìn nhận và khen chính mình đi?
Yuuki
Hả? Nếu em mà bằng huynh chăng nữa thì chắc gì đã xứng với danh đẹp tuyệt như huynh!
Khi trời sập tối cả ngọn núi trở nên tối tăm, ở phía khác Yuichirou và đoàn người của hắn lạc vào trong chuyến đi săn
Hắn – Con trai Vua, được định sẵn sẽ nối ngôi. Thường xuyên đi khắp nơi trong vương quốc để học hỏi và hiểu biết về đời sống của người dân. Trong một chuyến đi như vậy, hắn tình cờ đi lạc vào ngọn núi nơi y sống. Hắn mặc một bộ trang phục sang trọng nhưng vẫn có chút đơn giản để tránh gây sự chú ý, và cũng đoàn người tùy tùng đi qua những con đường làng nhỏ hẹp
Cả hai đều tình cờ gặp gỡ nhau, Muichirou và Yuuki đang trên đường về lại làng. Ngoài trời tối mịch chỉ mỗi y là không thấy, người cầm ngọn đèn là Yuuki. Cô nghe tiếng bước chân ngày một rõ hơn, cau mày dừng chân xoay người nhìn
Muichirou
Có chuyện gì sao?
Muichirou quay đầu nhìn theo, đáp lại là tiếng vù vù của gió và loạt xoạt từ cây, Muichirou cười nghĩ quẩn do cô suy nghĩ nhiều tiếp tục bước đi
Muichirou
Ài da, đừng cứ lúc nào cũng trong tình trạng sẵn sàng ‘chiến đấu’ vậy chứ. Em là nàng thơ sinh ra để được che chở chứ không phải che chở ai
Hắn dẫn đầu đoàn tùy tùng của mình, những ngọn đuốc trên tay họ leo lét như đang chiến đấu với bóng tối xung quanh. Đột nhiên, phía trước hiện ra bóng dáng của hai người đang chậm rãi bước đi, một trong số đó khiến hắn không thể rời mắt ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy
Hắn với vẻ mặt kiên quyết nhưng tuổi còn nhỏ, chưa thể trưởng thành hết, đoàn tùy tùng của hắn đi chậm rãi trên con đường mòn. Những ngọn đuốc trên tay họ chỉ đủ soi sáng một đoạn ngắn. Bất ngờ, từ xa hiện ra bóng dáng của hai người đang bước đi giữa khu rừng. Muichirou, đi trên con đường mòn, ánh trăng chiếu xuống làm nổi bật vẻ đẹp của y, khiến hắn không thể rời mắt
Đi bên cạnh là Yuuki, một thiếu nữ nhìn sơ qua có lẽ bằng tuổi hắn, đôi mắt sắc sảo đầy cảnh giác. Cô quay đầu nhìn thoáng qua đoàn người đang tiến tới, nhưng nhanh chóng quay đi, không muốn gây thêm sự chú ý và thêm phiền phức cho bản thân
Khi đoàn người tiến gần hơn, ngựa của hắn đột nhiên hí vang, phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm. Muichirou giật mình quay lại, ánh mắt của y gặp ngay ánh mắt của hắn. Trong khoảnh khắc đó, không gian như ngừng lại, mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ nhạt trước sự kết nối giữa hai đôi mắt. Hắn không thể rời mắt khỏi y, như bị hút hồn vào vẻ đẹp dịu dàng ấy
Yuichirou - Aijin
Ngươi là ai, mà đi đường rừng vào giờ này?
Hắn cất giọng, âm điệu trẻ trung nhưng không kém phần quyền uy
Muichirou chớp mắt vài lần, cố gắng lấy lại bình tĩnh sau giây phút ngỡ ngàng
Yuuki đứng chắn trước anh trai mình, ánh mắt đầy sự cảnh giác
Yuuki
Đáng ra bọn ta nên hỏi các ngươi mới phải!
Yuuki
Các ngươi là ai? Sao lại dẫn theo đoàn người đi qua đây vào lúc đêm khuya như này?
Hắn nhìn thẳng vào cô gái trẻ trước mặt, không chút sợ hãi trước ánh nhìn sắc sảo của cô
Yuichirou - Aijin
Ta từ phương xa đến, không rõ đường ở đây và bị lạc thôi
Muichirou nhìn thoáng qua em gái mình, rồi quay lại nhìn hắn. Dù tình huống có phần căng thẳng, nhưng y cảm nhận được sự mệt mỏi và lo lắng từ đoàn người, đặc biệt là từ cậu thiếu niên trước mặt
Muichirou
Được rồi. Trời quá khuya rồi, đi tiếp cũng nguy hiểm. Người có thể nghỉ tạm ở đó đến sáng rồi hẳn đi?
Yuuki hơi chau mày, nhưng không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ đồng ý với quyết định của Muichirou. Hắn ngạc nhiên trước lời đề nghị này, nhưng rồi khẽ gật đầu
Cả đoàn người tiếp tục hành trình, giờ đây với Muichirou và Yuuki dẫn đường. Ánh sáng yếu ớt của đuốc hòa cùng ánh trăng mờ tạo nên khung cảnh đẹp đẽ. Dù không ai nói gì, nhưng trong lòng mỗi người đều mang theo những suy nghĩ riêng. Trong khi đó, hắn không thể ngừng suy nghĩ về người thanh niên và cách mà cuộc gặp gỡ này có thể thay đổi tương lai
Làng hiện lên như một bức tranh thanh bình với ánh đèn dầu le lói từ những ngôi nhà tranh, hòa quyện với tiếng cười giòn tan và tiếng trò chuyện của người dân phát ra. Dù cô có vẻ cọc cằn, nhưng cả hai đều chào đón Yuichirou và đoàn người
Những ngôi nhà tranh đơn sơ, với mái lợp lá cọ và tường làm từ tre và đất, nằm lặng lẽ trong ánh sáng dịu dàng của đêm. Khi đoàn người đi đến, âm thanh của tiếng cười vang vọng trong không khí
Muichirou dẫn hắn và đoàn người đến gần, ở giữa ngọn lửa cháy hừng hực người làng ngồi xung quanh tạo thành một vòng tròn bao bọc ngọn lửa. Dân làng thấy có khách đến, nhanh chóng mời một số người trong đoàn tùy tùng của hắn ngồi nghỉ ngơi cạnh. Những cô nàng trong làng mặc dù mặt hơi ửng đỏ vì ngại người lạ, vẫn nở nụ cười tươi rói vẫy tay chào. Một số người trong đoàn cảm thấy thoải mái với sự tiếp đón nồng hậu vui vẻ ngồi xuống bên cạnh các cô nàng
Author Yao
Giải thích tên và chút ý nghĩa của nó này:
Comments
Jora dayy💕
Bộ này nhan sắc ẻm đúng kiểu bùng nổ, thay vì là xinh đẹp, ưa nhìn, thì nhan sắc Muichirou cứ hiểu như tuyệt sắc ý (không ai có thể so sánh được)✨
2024-08-31
3
Mimi angel
dài ghê, lười đọc😅
2024-08-31
0