Chương 18: Tôi không nhịn nổi

Bên ngoài mặt trời vẫn chưa lên cao, nhưng mảng sương sớm đã đọng lại thành giọt nước trong vắt, vài giọt rơi rớt xuống lớp kính, thoạt nhìn lại giống như cơn mưa phùn nhỏ vừa ghé qua khu biệt thự. Cây cối bên ngoài thời điểm này, đồng loạt phủ lên những giọt sương, nụ hoa e ấp nở rộ vô cùng đẹp.

Úc Noãn muốn xoay người để giảm tiếp xúc, vòng tay Mộ Kình Triệt càng siết lại, cứ như thể cô cách xa một chút liền kéo lại gần, để da thịt mềm mại chạm vào vết sẹo thô ráp trên cơ thể hắn.

Khi này, ánh mắt cô gái nhỏ cũng không nén nổi, lòng bàn tay nhỏ nhắn vô thức chạm vào vết sẹo, nhưng cô lại hơi nhẹ nhàng vuốt ve như thể động chạm khiến hắn đau, đầu ngón tay xinh xắn run lên.

Hình xăm dày đặc, che phủ đi vết sẹo nhưng không đồng nghĩa với việc che đậy được độ lòi lõm từ việc chịu vết thương lớn gây ra.

Rốt cuộc vết thương lớn như thế, tại sao người đàn ông này có thể chịu được. Tần suất vết thương cũng tương đối nhiều, vốn không hề ít. Dẫu sao cũng đều là con người, đều là da thịt và xương máu.

Mộ Kình Triệt nhìn hành động này cũng không hề ngăn cản, cảm giác như thể vết thương của hắn được nâng niu, tuy vậy vẫn thấp giọng cảnh cáo đe dọa.

“Bé con, em còn chạm nữa tôi không nhịn nổi đâu.”

Đầu ngón tay nhỏ nhắn như có lực ma sát, chạm đến đâu là khơi mào đến đó, nhất là hiện tại ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, lại không tấc vải cản phá, rõ ràng đang vô thức mời gọi.

Úc Noãn nghe đến đây, bàn tay dừng lại, nhưng vẫn không nén nổi sự cảm thán xót thương, nhỏ giọng lên tiếng.

“Tại sao cơ thể ngài lại xăm chồng chất lên những vết sẹo?”

Người đàn ông nhíu mày, khóe môi kéo cao.

“Che đi vết thương, vết thương sẽ hình thành vết sẹo, sau này nếu bị kẻ khác làm tổn hại, máu hòa vào, cũng chẳng kẻ nào thấy tôi bị thương.”

Mộ Kình Triệt rất thích màu đen, phần lớn đồ của hắn và xung quanh hắn, hiện tại cũng chỉ gỏn gọn một màu như thế.

Giống như thể màu đặc trưng, thể hiện rõ nơi thế giới đen tối hắn đang sống.

Chỉ là hắn không phát giác, một thứ màu trắng tinh thuần khiết dịu dàng như nước đang dần len lỏi hòa vào.

Người đàn ông xoa đầu cô, thấp giọng nói.

“Sau này nếu có bị thương, cũng tuyệt đối không được lộ bộ mặt yếu đuối của em ra, bởi em lộ ra sự yếu đuối, kẻ khác chỉ càng đắc ý.”

Mộ Kình Triệt vốn cũng chỉ là con nuôi của lão gia Mộ. Nhưng lại được ông trọng dụng trí tài và tính khí quyết đoán, đem về nuôi dạy huấn luyện thành người của mình.

Hắn vốn không có chỗ đứng trong Mộ gia, nếu không phải năm đó một mình tự chứng thực bản năng, được lão gia Mộ công nhận, dưới con mắt kinh ngạc của lũ người trong gia tộc lên cầm quyền, thì có lẽ hiện giờ vẫn bị lũ người khinh bỉ.

Văng vẳng bên tai hàng loạt tiếng chửi rủa hắn đến mức tệ hại.

“Đồ con hoang, súc sinh.”

“Không có máu và huyết thống, dựa vào đâu lên cầm quyền Mộ gia!”

Mộ Kình Triệt sớm nghe đến quen, hắn chưa từng nghe một câu dịu dàng nào, vì vậy thế giới của hắn cũng đầy rẫy hiện thực tàn khốc, chém giết lẫn nhau chỉ để tranh đoạt tài sản.

Hiện giờ Úc Noãn trong tay mềm mại như thế, hắn sinh ra cảm giác muốn nâng niu. Dường như, cô chính là sự dịu dàng đầu tiên trong đời hắn cảm nhận.

Úc Noãn nghe người đàn ông khuyên nhủ, tầm mắt hơi rũ xuống, vô thức hít thở sâu, mãi lâu sau cô mới dám lên tiếng.

“Nếu sau này ngài phát hiện có kẻ lừa dối mình thì sẽ như nào?”

Nghe câu này, sắc mặt Mộ Kình Triệt trong tức khắc đã thay đổi trở nên u ám. Hắn vẫn nhớ, kẻ đẩy hắn vào đường cùng muốn hủy đi đôi mắt, lại chính là kẻ thân cận tin tưởng bấy lâu.

Khi bị bắt lại, hắn thật sự đã tự tay tiễn hắn đến kết cục sống không bằng chết, máu tươi thẫm đẫm, xác nát thành mảnh.

Người đàn ông cất giọng, thanh âm lạnh lẽo cực độ.

“Tôi sẽ giết chết kẻ đó.”

Lòng bàn tay khẽ vuốt ve mái tóc dài, lần nữa lưu luyến nâng gương mặt nhỏ ôn nhu hôn lên, thậm chí còn cắn nhẹ.

“Bé con ngoan, sao em lại hỏi tôi như vậy?”

Úc Noãn chưa thoát khỏi, Mộ Kình Triệt như thể với câu nói của cô lập tức biến thành hai con người khác nhau. Ngay chính cô cũng không kịp thích nghi.

Nét mặt Úc Noãn tái mét, run rẩy đáp, Mộ Kình Triệt hoàn toàn không nhìn ra gương mặt trắng bệch của cô khi này.

“Tôi chỉ muốn biết, với một người từng trung thành lại lừa dối, ngài sẽ làm như nào?”

Mộ Kình Triệt bật cười.

“Trung thành đến mấy, một khi đã lừa dối thì căn bản không nên tồn tại trên thế gian này nữa. Bé con, em không nên như thế. Nếu không… dù yêu thích em đến mấy, tôi thật sự không ngại làm vậy đâu!”

Mộ Kình Triệt chỉ là vô tình đùa cợt, hắn nghĩ cô gan nhỏ sẽ không làm thế. Hơn thế đối với cô, hắn hiện tại vô cùng tin tưởng.

Chỉ có Úc Noãn vẫn chưa hoàn hồn.

Úc Noãn bỗng chốc không biết sau này liệu có được tự do rời khỏi Mộ gia, hay liệu có nhặt được cái mạng nhỏ này nếu Mộ Kình Triệt nhận ra sự thật hay không.

Hot

Comments

zr.

zr.

cảm giác 2 đứa nhỏ đang tự chữa lành cho nhau, hai tâm hồn đều bị tổn thương đột nhiên tìm ra nhau rồi cùng đối phương tỉ mỉ khâu lại vết thương từng chút một, tui chỉ mong rằng cho dù thế giới này có khắc nghiệt đến đâu thì hai trái tim vẫn sẽ kiên cường bảo vệ cho nhau.

2025-01-28

0

Thuy Minh

Thuy Minh

ô thách anh dám làm gãy 1 cọng tóc của chị🤨🤨🤨

2024-11-17

0

Nguyễn Thị Trà My

Nguyễn Thị Trà My

Có ai có cảm giác giốg mìh ko.mìh đọc truyện cứ cảm giác như truyện tả một vươg gia thời phong kiến ko nhỉ.nhưg nhữg chi tiết cty cổ phần thì mìh bt là nó đag ở hiện đại.

2024-10-27

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thay tiểu thư làm kẻ hầu
2 Chương 2: Mị hoặc mùi hương
3 Chương 3: Triệu chứng cuồng loạn
4 Chương 4: Chiều hướng tốt
5 Chương 5: Yêu thích
6 Chương 6: Bé con
7 Chương 7: Ngủ ngon bé con
8 Chương 8: Lệ thuộc nữ hầu
9 Chương 9: Quyến luyến mùi hương
10 Chương 10: Thất trách
11 Chương 11: Làm ấm giường
12 Chương 12: Đoạt hương
13 Chương 13: Chạm thử mà thôi
14 Chương 14: Loại độc
15 Chương 15: Ngoan nào
16 Chương 16: Lăm le con mồi
17 Chương 17: Ướt thì cởi
18 Chương 18: Tôi không nhịn nổi
19 Chương 19: Lợi ích cho Diệp gia
20 Chương 20: Nhớ em
21 Chương 21: Nhớ tôi không?
22 Chương 22: Mộ gia họp mặt
23 Chương 23: Hãm hại
24 Chương 24: Nuông chiều
25 Chương 25: Suy tính
26 Chương 26: Thăm Diệp gia
27 Chương 27: Chỉ là một con hầu
28 Chương 28: Hành động thực tế
29 Chương 29: Ghen ghét
30 Chương 30: Đe doạ
31 Chương 31: Gặp mặt riêng
32 Chương 32: Trục lợi
33 Chương 33: Sao lại khóc?
34 Chương 34: Lỗi của tôi
35 Chương 35: Uy lực của em
36 Chương 36: Trò chuyện lão gia Mộ
37 Chương 37: Em là nguồn sáng
38 Chương 38: Tôi chỉ muốn em!
39 Chương 39: Cô với hắn là không thể
40 Chương 40: Cảnh báo
41 Chương 41: Nhận thức rõ vị trí
42 Chương 42: Hội nghị họp mặt hắc đạo
43 Chương 43: Mộ Kình Triệt ra mặt
44 Chương 44: Ngài biết… em là ai không?
45 Chương 45: Vĩnh viễn không chung đường chung lối
46 Chương 46: Tôi là của em
47 Chương 47: Dịu dàng
48 Chương 48: Về Diệp gia báo cáo
49 Chương 49: Nghĩ kế sách
50 Chương 50: Không thể quay đầu
51 Chương 51: Em là đôi mắt của tôi
52 Chương 52: Tìm cách né tránh
53 Chương 53: Mối quan hệ không đúng đắn
54 Chương 54: Không tồn tại
55 Chương 55: Chạm ngưỡng giới hạn
56 Chương 56: Chúc ngài những thứ tốt đẹp nhất
57 Chương 57: Em là điều tốt đẹp nhất
58 Chương 58: Em đợi ngài
59 Chương 59: Tráo đổi
60 Chương 60: Bài xích
61 Chương 61: Nghi ngờ bản thân
62 Chương 62: Sai ở đâu?
63 Chương 63: Sử dụng lại đồ thừa
64 Chương 64: Đoạn hồi ức không rõ ràng
65 Chương 65: Đuổi
66 Chương 66: Cô là ẩn số trong cuộc đời hắn
67 Chương 67: Giấc mộng
68 Chương 68: Nói dối là không tốt
69 Chương 69: Hát cho tôi nghe
70 Chương 70: Thật giả lẫn lộn
71 Chương 71: Kẻ lừa gạt
72 Chương 72: Nghiệp quả
73 Chương 73: Dày vò trong nỗi nhớ
74 Chương 74: Bốn năm sau
75 Chương 75: Nhiếp Tần Duật
76 Chương 76: Giọng hát quen thuộc
77 Chương 77: Ngẩng mặt lên
78 Chương 78: Tôi không quen ngài
79 Chương 79: Điều tra
80 Chương 80: Yến tiệc
81 Chương 81: Dị ứng
82 Chương 82: Phát tác
83 Chương 83: Ngoan, chịu đựng một chút
84 Chương 84: Sợ rằng cô sẽ chạy mất
85 Chương 85: Chất vấn
86 Chương 86: Người như giấc mộng
87 Chương 87: Kẻ lừa dối tôi là em
88 Chương 88: Nếu dám chạy, tôi không ngại chặt chân của em đâu!
89 Chương 89: Như một con người khác
90 Chương 90: Bước vào hành hình (*)
91 Chương 91: Giúp tôi xoa dịu (*)
92 Chương 92: Tin tức
93 Chương 93: Suy tính
94 Chương 94: Hiểu lầm của cả hai
95 Chương 95: Trở lại bên tôi được không?
96 Chương 96: Vắt cạn nỗi nhớ
97 Chương 97: Bao bọc bảo vệ
98 Chương 98: Tình nhân Nhiếp tiên sinh
99 Chương 99: Trở về
100 Chương 100: Chăm sóc
101 Chương 101: Nhớ đến mức tim cũng tan nát
102 Chương 102: Tôi không làm hại em
103 Chương 103: Ngoan… gọi anh! (*)
104 Chương 104: Anh yêu em (*)
105 Chương 105: Ẩu đả
106 Chương 106: Cuộc gọi nửa đêm
107 Chương 107: Tập dượt
108 Chương 108: Lén lút
109 Chương 109: Đổi trắng thay đen
110 Chương 110: Nữ nhân của Mộ Kình Triệt
111 Chương 111: Bảo vệ
112 Chương 112: Mách tội
113 Chương 113: Trừng phạt
114 Chương 114: Giải thích
115 Chương 115: Giận dỗi
116 Chương 116: Không phải là mơ
117 Chương 117: Noãn của anh
118 Chương 118: Thế giới của cô
119 Chương 119: Rất yêu em
120 Chương 120: Một danh phận
121 Chương 121: Đau lòng
122 Chương 122: Nguy hiểm rình rập
123 Chương 123: Lo lắng trong đêm
124 Chương 124: Trăm tính vạn tính
125 Chương 125: Đổ tội
126 Chương 126: Cuộc gọi không hồi âm
127 Chương 127: Nôn mửa
128 Chương 128: Tang lễ
129 Chương 129: Tìm đến trách móc
130 Chương 130: Không công bằng
131 Chương 131: Nghĩ mình là tướng, thực chất chỉ là quân cờ
132 Chương 132: Đón tiếp nhân vật lớn
133 Chương 133: Hạ độc
134 Chương 134: Kịch ngoài dự đoán
135 Chương 135: Ai làm chủ
136 Chương 136: Lời đề nghị
137 Chương 137: Hiện thực tàn khốc
138 Chương 138: Anh bỏ mẹ con em?
139 Chương 139: Mộ gia thay chủ
140 Chương 140: Mộng ảo
141 Chương 141: Lời của kẻ ác
142 Chương 142: Đường cùng
143 Chương 143: Tỉnh dậy
144 Chương 144: Ngoan, đừng khóc
145 Chương 145: Thấu hiểu
146 Chương 146: Chỉ cần mình em (End)
147 Ngoại truyện 1: Sự xuất hiện bất ngờ của Giai Mễ
148 Ngoại truyện 2: Đám cưới bất ngờ
149 Ngoại truyện 3: Mộ Minh Quân
150 Ngoại truyện 4: Khoe vợ
151 Góc giới thiệu truyện
152 Góc pr
Chapter

Updated 152 Episodes

1
Chương 1: Thay tiểu thư làm kẻ hầu
2
Chương 2: Mị hoặc mùi hương
3
Chương 3: Triệu chứng cuồng loạn
4
Chương 4: Chiều hướng tốt
5
Chương 5: Yêu thích
6
Chương 6: Bé con
7
Chương 7: Ngủ ngon bé con
8
Chương 8: Lệ thuộc nữ hầu
9
Chương 9: Quyến luyến mùi hương
10
Chương 10: Thất trách
11
Chương 11: Làm ấm giường
12
Chương 12: Đoạt hương
13
Chương 13: Chạm thử mà thôi
14
Chương 14: Loại độc
15
Chương 15: Ngoan nào
16
Chương 16: Lăm le con mồi
17
Chương 17: Ướt thì cởi
18
Chương 18: Tôi không nhịn nổi
19
Chương 19: Lợi ích cho Diệp gia
20
Chương 20: Nhớ em
21
Chương 21: Nhớ tôi không?
22
Chương 22: Mộ gia họp mặt
23
Chương 23: Hãm hại
24
Chương 24: Nuông chiều
25
Chương 25: Suy tính
26
Chương 26: Thăm Diệp gia
27
Chương 27: Chỉ là một con hầu
28
Chương 28: Hành động thực tế
29
Chương 29: Ghen ghét
30
Chương 30: Đe doạ
31
Chương 31: Gặp mặt riêng
32
Chương 32: Trục lợi
33
Chương 33: Sao lại khóc?
34
Chương 34: Lỗi của tôi
35
Chương 35: Uy lực của em
36
Chương 36: Trò chuyện lão gia Mộ
37
Chương 37: Em là nguồn sáng
38
Chương 38: Tôi chỉ muốn em!
39
Chương 39: Cô với hắn là không thể
40
Chương 40: Cảnh báo
41
Chương 41: Nhận thức rõ vị trí
42
Chương 42: Hội nghị họp mặt hắc đạo
43
Chương 43: Mộ Kình Triệt ra mặt
44
Chương 44: Ngài biết… em là ai không?
45
Chương 45: Vĩnh viễn không chung đường chung lối
46
Chương 46: Tôi là của em
47
Chương 47: Dịu dàng
48
Chương 48: Về Diệp gia báo cáo
49
Chương 49: Nghĩ kế sách
50
Chương 50: Không thể quay đầu
51
Chương 51: Em là đôi mắt của tôi
52
Chương 52: Tìm cách né tránh
53
Chương 53: Mối quan hệ không đúng đắn
54
Chương 54: Không tồn tại
55
Chương 55: Chạm ngưỡng giới hạn
56
Chương 56: Chúc ngài những thứ tốt đẹp nhất
57
Chương 57: Em là điều tốt đẹp nhất
58
Chương 58: Em đợi ngài
59
Chương 59: Tráo đổi
60
Chương 60: Bài xích
61
Chương 61: Nghi ngờ bản thân
62
Chương 62: Sai ở đâu?
63
Chương 63: Sử dụng lại đồ thừa
64
Chương 64: Đoạn hồi ức không rõ ràng
65
Chương 65: Đuổi
66
Chương 66: Cô là ẩn số trong cuộc đời hắn
67
Chương 67: Giấc mộng
68
Chương 68: Nói dối là không tốt
69
Chương 69: Hát cho tôi nghe
70
Chương 70: Thật giả lẫn lộn
71
Chương 71: Kẻ lừa gạt
72
Chương 72: Nghiệp quả
73
Chương 73: Dày vò trong nỗi nhớ
74
Chương 74: Bốn năm sau
75
Chương 75: Nhiếp Tần Duật
76
Chương 76: Giọng hát quen thuộc
77
Chương 77: Ngẩng mặt lên
78
Chương 78: Tôi không quen ngài
79
Chương 79: Điều tra
80
Chương 80: Yến tiệc
81
Chương 81: Dị ứng
82
Chương 82: Phát tác
83
Chương 83: Ngoan, chịu đựng một chút
84
Chương 84: Sợ rằng cô sẽ chạy mất
85
Chương 85: Chất vấn
86
Chương 86: Người như giấc mộng
87
Chương 87: Kẻ lừa dối tôi là em
88
Chương 88: Nếu dám chạy, tôi không ngại chặt chân của em đâu!
89
Chương 89: Như một con người khác
90
Chương 90: Bước vào hành hình (*)
91
Chương 91: Giúp tôi xoa dịu (*)
92
Chương 92: Tin tức
93
Chương 93: Suy tính
94
Chương 94: Hiểu lầm của cả hai
95
Chương 95: Trở lại bên tôi được không?
96
Chương 96: Vắt cạn nỗi nhớ
97
Chương 97: Bao bọc bảo vệ
98
Chương 98: Tình nhân Nhiếp tiên sinh
99
Chương 99: Trở về
100
Chương 100: Chăm sóc
101
Chương 101: Nhớ đến mức tim cũng tan nát
102
Chương 102: Tôi không làm hại em
103
Chương 103: Ngoan… gọi anh! (*)
104
Chương 104: Anh yêu em (*)
105
Chương 105: Ẩu đả
106
Chương 106: Cuộc gọi nửa đêm
107
Chương 107: Tập dượt
108
Chương 108: Lén lút
109
Chương 109: Đổi trắng thay đen
110
Chương 110: Nữ nhân của Mộ Kình Triệt
111
Chương 111: Bảo vệ
112
Chương 112: Mách tội
113
Chương 113: Trừng phạt
114
Chương 114: Giải thích
115
Chương 115: Giận dỗi
116
Chương 116: Không phải là mơ
117
Chương 117: Noãn của anh
118
Chương 118: Thế giới của cô
119
Chương 119: Rất yêu em
120
Chương 120: Một danh phận
121
Chương 121: Đau lòng
122
Chương 122: Nguy hiểm rình rập
123
Chương 123: Lo lắng trong đêm
124
Chương 124: Trăm tính vạn tính
125
Chương 125: Đổ tội
126
Chương 126: Cuộc gọi không hồi âm
127
Chương 127: Nôn mửa
128
Chương 128: Tang lễ
129
Chương 129: Tìm đến trách móc
130
Chương 130: Không công bằng
131
Chương 131: Nghĩ mình là tướng, thực chất chỉ là quân cờ
132
Chương 132: Đón tiếp nhân vật lớn
133
Chương 133: Hạ độc
134
Chương 134: Kịch ngoài dự đoán
135
Chương 135: Ai làm chủ
136
Chương 136: Lời đề nghị
137
Chương 137: Hiện thực tàn khốc
138
Chương 138: Anh bỏ mẹ con em?
139
Chương 139: Mộ gia thay chủ
140
Chương 140: Mộng ảo
141
Chương 141: Lời của kẻ ác
142
Chương 142: Đường cùng
143
Chương 143: Tỉnh dậy
144
Chương 144: Ngoan, đừng khóc
145
Chương 145: Thấu hiểu
146
Chương 146: Chỉ cần mình em (End)
147
Ngoại truyện 1: Sự xuất hiện bất ngờ của Giai Mễ
148
Ngoại truyện 2: Đám cưới bất ngờ
149
Ngoại truyện 3: Mộ Minh Quân
150
Ngoại truyện 4: Khoe vợ
151
Góc giới thiệu truyện
152
Góc pr

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play