Lại một ngày trôi qua màn đêm buông xuống " hôm nay không có gì lạ cả , sắp tới là sao chứ , giấc mơ đó là do mình nằm mơ thôi sao"chìm sâu vào giấc ngủ mọi thứ bắt đầu im lặng chỉ còn tiếng quạt máy .
Đã 3 ngày trôi qua kể từ khi gặp giấc mơ kì lạ đó Linh Thư trong 3 ngày này cũng không có nằm mơ tào lao gì nữa .
Mặt trời bắt đầu ló dạng chiếc chuông điện thoại bắt đầu reo dòng người tấp nập di chuyển bắt đầu một ngày mới
Vẫn như mọi ngày ăn sáng rồi đi học nhưng cảm giác trong người cô đã khác lạ , cảm giác thân thể bỗng nhiên lạnh ngắt và cảm giác buồn ngủ mạnh hơn thường ngày
"Nhi à , hôm nay trời lạnh ghê ha " Nhi mặt khó hiểu
" Hả có lạnh đâu nóng muốn chết luôn á , cậu có bị sốt không đó, nay mặt cậu xanh lè luôn đó " Linh Thư mặt không biểu cảm
"Chắc vậy rồi, lạnh quá đi" Minh Khôi ngồi kế bên đã nghe được mặt không biểu cảm vẫn tập trung làm bài .
Toàn thân lạnh ngắt nhưng lại không thể mặc áo khoác do quy định nhà trường cô cũng không muốn phải đi đâu nghỉ cho phiền phức cả nghỉ ở chỗ ngồi là tuyệt vời nhất rồi.
Đột nhiên Minh Khôi mặt không biểu cảm đưa tay tới nắm lấy tay Linh Thư , cô không phản kháng tay cậu ấy khá ấm đó cô ko muốn bỏ ra chút nào.
"Sao lại lạnh thế chứ" gương mặt điển trai Minh Khôi khẽ chau lại nhưng măt lại không nhìn cô
"Chắc là tớ sốt rồi, nhưng tớ không muốn đi đâu nghỉ hết , cậu phải làm tớ ấm đó " giọng nói Linh Thư khá nhỏ chỉ đủ cho Minh Khôi nghe tay Minh Khôi vô thức nắm tay Linh Thư chặt hơn
Vì ngồi ở bàn cuối hành vi của 2 người cũng khó bị phát hiện.
Hai người cứ thế lén nắm tay nhau suốt giờ học , giờ ra chơi 20p đã tới giây phút Linh Thư mong chờ nhất để gục xuống bàn ngủ.
Giây phút cô vừa gục xuống trong tim như rỉ máu khắp tế bào như nổ tung , đầu óc chỉ có những cơn đau , không thể suy nghĩ được gì ngoài cảm giác đau đớn , cô bắt đầu thở dốc tay nắm chặt lại Minh Khôi đã nhận ra cô có điểm khác lạ
"Thư...Thư à sao vậy" gọi nhưng không nghe hồi đáp chỉ thấy tay cô càng nắm chặt hơn như muốn bóp nát tay của cậu .
Thấy sắc mặt Minh Khôi không ổn mọi người đều bắt đầu chú ý Linh Thư
Chuyện xảy ra quá nhanh mọi người chỉ mới thở phào khi kết thúc tiết học lại bắt đầu nháo nhào lại hỏi thăm Linh Thư
“Mau gọi cô y tế đi cậu ấy không ổn”
Đám bạn học liền chạy qua phòng y tế kéo cô y tế sang , thấy vậy cô liền gặng hỏi tình hình Linh Thư để chuẩn đoán bệnh.
"Em sao vậy nói cô xem nào" giọng cô có chút khẩn trương
Linh Thư từ từ ngẩng mặt lên lúc này mặt cô đã trắng bệch đôi môi thì bị cắn đến bật máu
" Em...em cần máu " Mọi người đều hoảng hốt cần máu để làm gì chứ , nhiều người đã bắt đầu cảnh giác quan sát .
Trông Linh Thư lúc này cực kì tội nghiệp nhưng lời nói lại đáng sợ cô đột nhiên quay sang nhìn Minh Khôi thều thào nói “ Khôi à , cậu cho tớ máu đi , tớ chỉ cần máu thôi, nhé”
Người mình thích thầm lâu như vậy cầu xin máu của mình , Minh Khôi như bị thôi miên gật đầu nói " Cậu đợi tớ lấy dụng cụ lấy máu bên phòng y...." Chưa kịp dứt lời
Linh Thư đã cắn vào cổ Minh Khôi ngay lúc đó Linh Thư như đã mọc nanh máu tươi từ cổ Minh khôi đã chảy ra từng giọt bị Linh Thư hút lấy như hổ đói
Giây phút này cả thế giới như bật công tắc , công tắc này làm một số người thức tỉnh thứ sức mạnh
"Ha... Tới lúc rồi " Senisla gương mặt hạnh phúc nhìn vào quả cầu trong đó như một chiếc camera chiếu tới chỗ Linh Thư
Updated 72 Episodes
Comments