TIỂU TÌNH NHÂN ĐƯỢC SẾP TỔNG SỦNG ÁI
CHƯƠNG 2
TÁC GIẢ
Của bạn nha tềnh iu ơi
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Nó không về
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
(nhìn)
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Câm sao
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Không thấy lão gia hỏi hả
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
(khó chịu lớn tiếng)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Dạ...dạ không ạ
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
(cúi mặt)
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Hừ, vô dụng
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Có việc gọi chồng về mà cũng không làm được
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Vì cậu mang thai chúng tôi mới mở một mắt nhắm một mắt cho cậu bước chân vào nhà này
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Từ lúc đó nó không thèm đặt chân về nhà tổ
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Cậu lo liệu mà đưa nó về đây
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
Nếu không cả cha con cậu cút khỏi đây
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
(sắc lạnh nhìn cậu ta)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Vâng...con..con sẽ cố
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
(bỏ tách trà xuống nói)
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Con đã bảo rồi, anh không về đâu mà
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Hai người không tin
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
(nhìn thẳng vào cậu ta và đứa bé)
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Còn bày đặt lấy con cái ra làm mồi
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Hư, ai đó đề cao đứa bé đối với anh quá rồi
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
(khinh bỉ)
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
(đen mặt)
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
(kéo tay nàng)
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Dung nhi
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
(câm nín)
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Lão gia giờ cũng đã muộn rồi
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Mình đi nghỉ nha
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Trường Thanh nó sẽ về mà
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
Ông đừng tức giận nữa nếu không bệnh lại tái phát
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Bố, ba nói đúng đó
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Bố đi nghỉ đi
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Để con nghĩ cách gọi anh về cho bố nha
ÂU DƯƠNG DŨNG-bố hắn-
(đứng dậy liếc cậu ta một cái rồi bỏ đi)
QUÝ AN KHÁNH-ba kế hắn-
(theo sau)
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Hừ, lo mà an phận đi
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Nhà này không chứa kẻ vô dụng
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Vợ kiểu gì mà để chồng đi suốt mấy năm trời không về nhà
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
Thấp kém
ÂU DƯƠNG HẠ DUNG-em kế-
(bỏ đi)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
(tức đến run rẩy)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
*Các người là gì mà dám đối xử với tôi như vậy*
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
*Đợi đi, khi tôi nắm được toàn bộ tài sản thì các người sẽ quỳ dưới chân tôi mà xin tha*
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
*Âu Dương Trường Thanh, kể cả anh sớm muộn phải phục tùng dưới chân tôi*
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
(tròng mắt đỏ ngầu)
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Ba...ba ơi...
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
(tay ôm gấu bông sợ hãi lên tiếng)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Mày câm miệng
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Tất cả là do mày
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Do mày mà anh ấy không thèm để ý đến tao
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Do mày, do mày cả
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
(hạ tay xuống đánh liên tục)
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
A hức...ba ơi...đau...hức..con đau...
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Đừng đánh nữa mà...hức...
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
(oa khóc đứng chịu trận)
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Con sai rồi...con sai rồi...hức..oa...
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Ba ơi...đừng đánh con nữa mà
Cậu ta cứ mạnh tay đánh một đứa trẻ không thương tiếc, nhưng cũng may có người hầu đi ngang qua ngăn cản nếu không đứa bé bị đánh đến bệnh
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ư...hức...sướng...sướng quá...a..
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Nữ...nữa...muốn nữa...hức...
Trong căn phòng của ngôi biệt thự chục nghìn tỷ phát ra những âm thanh ám muội
Giọng rên rỉ ngọt ngào, quyến rũ, d.âm d.ục vang khắp phòng
Tiếng va chạm giữa hai cá thế tạo ra âm thanh lớn
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Ha..ha..(mạnh mẽ đ.âm rút)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ư hức...a..(ph.ê đến chảy d.ãi)
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Dậy nào
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
(nằm bên cạnh đánh thức người)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ư ư nhông muốn...muốn nhủ cơ
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(kéo chăn lên lặt qua bên khác nhắm mắt)
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Nào, ngoan
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Hôm nay cùng tôi lên công ty
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Nhông mà
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Để em ngủ
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Mệt lắm
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(mè nheo)
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Thôi được rồi
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Tôi đi một mình cũng được
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Có gì gọi tôi đấy
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ưm ưm..
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Hôm nay người hầu sẽ đến, khi nào dậy thì phân phó việc cho họ làm
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Dạaaa
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Em biết rồi
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ngài đi đi, để em nghỉ ngơi nữa
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(tay thì đẩy đẩy người nhưng mắt vẫn nhắm tịt lại)
Hắn bật cười bất lực với độ mê ngủ như cậu, cũng đành phải thuận theo nếu cứ rề rà mà phá thì cậu sẽ giận mất, dỗ rất khó a~
Cậu ngủ một mạch đến 9 giờ sáng, vệ sinh xong đi xuống lầu với bộ dạng miệng còn ngáp ngủ
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(đứng lại trên cầu thang chớp chớp mắt nhìn)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Các người...là ai?
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Sao trong nhà tôi
Quản gia
Dạ ngài Âu Dương kêu chúng tôi đến để làm việc
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ở đây việc không nhiều chỉ cần dọn dẹp thôi
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ngoại trừ tầng 3 không cần
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ngoài vườn trồng lại hoa mà tôi chọn trước là được
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Về ăn uống thì không, tôi sẽ làm
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Việc nhẹ, nhưng các người đừng có lòng tham hay phản bội
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Kết cục thế nào tôi không chắc đâu
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Gọi tôi là Ngọc thiếu
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ông chắc là quản gia nhỉ
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Vậy được
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ông chỉ cần sắp xếp lại những gì tôi đưa ra
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Giám sát và quản lý người làm là được
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ông có thể
Quản gia
Tôi sẽ làm tốt nhất, tuyệt đối không làm cậu thất vọng thưa Ngọc thiếu gia
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ừm, vậy được
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Giờ đi làm việc đi
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(bước xuống đi vào phòng ăn)
Cậu hiện tại đang sắm, theo 6 vệ sĩ cao to tay ai nấy cũng đầy ắp những túi hàng hiệu
Cậu nhởn nhơ thư thái uống nước đi trước dạo quanh các cửa hàng
Vệ sĩ
Thiếu gia, cậu đói chưa
Vệ sĩ
Tôi thấy chúng ta nên đi ăn trưa thôi
Vệ sĩ
Nếu không ông chủ biết...
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ừm, cũng được
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Đi thôi
Cậu vừa ra khỏi cửa TTTM thì bị một vật nhỏ tông phải với lực khá mạnh và lùi vài bước về sau sắp ngã
Vệ sĩ
"Chết rồi, ông chủ mà biết chắc tiêu đời quá"
Vệ sĩ
"Không biết ai có mắt như mù mà tông phải..."
Vệ sĩ
(quay lại nhìn phía trước đứng hình)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(hơi giận)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Này nhóc, đi không có mắt nhìn à
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Ba mẹ đâu mà chạy lung tung vậy chứ
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
(lùi lại vài bước sợ)
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Cháu...cháu...
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Tks, bực mình thật chứ
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Sau này nên để mắt trên mặt mà nhìn
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(bực dọc bước qua miệng chửi thầm)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
[Mẹ nó, nếu mày dell phải trẻ con ghì tao đập ch.ết mẹ mày rồi]
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
[Thứ gì đâu]
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
[Con trai con đứa yếu đuối]
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
(im lặng cúi đầu)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Này, nãy giờ mày đi đâu vậy hả
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
(lớn tiếng)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
*Giọng này...*
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(quay đầu lại nhìn)
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Mày có biết tao tìm mày lâu lắm không hả
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Mày không thể ở yên một chỗ à
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
Cứ chạy lung tung kiếm chuyện để tao làm
CUNG NGỌC HIÊN-cậu ta-
(đánh mạnh vào mông cậu bé)
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Ư...hức...con sai rồi...
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Sau này con không dám nữa
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
Ba tha cho con
ÂU DƯƠNG CẢNH SAN-con trai hắn-
(nức nở khóc lớn nói)
Vì tiếng chửi của cậu ta khá lớn kèm theo tiếng khóc của bé liền tập trung mọi người ở trung tâm, bọn họ lo lắng nhưng cũng không vào can ngăn, đã vậy còn quay phim lại
Vệ sĩ
"Ôi trời, có cần báo với ông chủ không nhỉ"
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Đưa điện thoại cho tôi
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(chìa tay ra)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
(quay lại rồi gửi cho hắn)
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
💬Em nghĩ anh nên xem và hôm nay về nhà một chuyến
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
💬Nó không làm anh thất vọng đâu
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Đi thôi, tôi đói rồi
CUNG NGỌC DƯƠNG-cậu-
Hai cậu ở lại và đưa đứa trẻ đó đến bệnh viện bằng mọi giá
Cậu gật đầu xong đi trước để lại sự ồn ào phía sau
Bên hắn nhận được tin nhắn của cậu thì cũng mở xem đoạn video kia, mặt mày đang sáng sủa thoải mái liền đen kịt nhăn nhúm lại
Áp suất phòng họp đang bình thường đột nhiên nó lành lạnh đến sợ, các nhân viên giám đốc khẽ nuốt nước bọt
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Tan họp❄️❄️❄️
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
Trợ lý Tô chuẩn bị xe cho tôi❄️❄️❄️
ÂU DƯƠNG TRƯỜNG THANH-hắn-
(đùng đùng bỏ ra ngoài)
TÔ HOÀNG DŨNG-trợ lý riêng của hắn-
Ơ chủ tịch...(vội vã gom đồ chạy theo)
NV NAM
Chủ tịch sao vậy chứ
NV NAM
Đột nhiên lại hoãn cuộc họp
NV NAM
Và tức giận như vậy
Hắn đã biết cậu ta hành hạ con mình, tuy vô tâm nhưng hắn tuyệt đối không thể để cậu bé chịu thiệt, đặc biệt là bị bạo hành
Chuyện gì sẽ đến với một người ba tồi đây
Comments
sứa💤
nhông nhã nhơi
2025-03-09
4
sứa💤
gia phả nhà này đặt tên thật là phức tạp
2025-03-09
3
© Hơi _lâu_rồi_ Đó™ • ^ • ✓
đợi tg ra chap mới mà giờ cày lại từ đầu haizzz
2025-02-06
2