3: Thuốc?

Hắn đưa cậu đến cửa một căn phòng
Kéo cậu vào trong
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Có lẽ cô ta chưa được bắt tới
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Nhưng người của tôi làm việc rất nhanh chóng
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Chi bằng em với tôi chơi chút trò chơi trước khi cô ta tới~
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Từ lúc tôi đem em đến đây vẫn chưa động vào mà nhỉ?
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh-… //lùi lại//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Á…!!
Thời Du Hạ
Thời Du Hạ
Người của mày!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Này! Anh thật sự-…
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Đây-đây là đâu? Tại sao lại đưa tôi-… //nhìn thấy cậu//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Cản-..Cảnh Diệu? Anh-.anh còn sống? //đơ//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Thanh Hoa em ổn chứ? //tiến đến chỗ cô//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Anh-…anh còn sống! Anh thật sự còn sống? Hức-… //bật khóc//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Ko sao-..đừng khóc anh đây rồi //ôm lấy cô an ủi//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Cảm động nhỉ? //âm trầm//
Vì gặp lại Thanh Hoa mà cậu quên mất hắn vẫn đứng ở đó
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh-…hãy thả Thanh Hoa ra! Tôi xin anh đấy!!
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Tôi-ko-thích //dứt khoát//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Ư-..chẳng phải anh ta là anh trai anh sao? //run rẩy rúc vào lòng cậu//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Đó…ko phải anh trai anh nữa… //thất vọng//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Buông cô ta ra Cảnh Diệu!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Người đâu? Kéo hai người đó ra!
Cậu và cô bị tách ra
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
An Tử em xin anh! Em ấy ko có tội mà! Hãy thả em ấy ra đi!!
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Thả tôi ra!! Các người làm gì vậy? //gào khóc//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Em chọn đi!
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Ở lại với tôi thì cô ta sống
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Theo cô ta thì tôi cho người giết cô ta ngay tức khắc!!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh-…là đang ép người!! //run rẩy//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Đúng đấy! Em làm gì được tôi nào? Còn ko mau chọn? //tiến đến nâng cằm cậu lên//
Cậu bất lực đưa mắt nhìn Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Ko! Ko sao mà-…em ổn mà! Anh đừng vì em!!
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Bịt miệng cô ta lại!!
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Ưm-..em ko sa-..!! Ưm ưm //bị bịt miệng//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh…
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Sẽ ko làm hại em ấy đúng chứ?
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
ƯM ƯM ỪNG À (đừng mà) //vùng vẫy//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Đúng! Tôi sẽ ko làm hại cô ta đổi lại em tình nguyện ở lại!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Ha-vốn tôi ko đồng ý cũng sẽ bị anh cưỡng chế nhốt lại! Chi bằng tình nguyện để em ấy có cuộc sống tốt hơn… //nở nụ cười chua chát//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Em nhìn nhận tình hình khá hơn rồi đấy //cười cợt//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Tôi sẽ ở lại! Nhưng thả em ấy ra đi!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Và hứa với tôi! Anh sẽ ko bao giờ động vào em ấy!!!
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Được thôi!~
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
//bật khóc//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Đem cô ta đi! Hãy đem cô ta sang nước ngoài! Cho cô ta một số tiền đủ để sống cả đời đi! Đừng để cô ta xuất hiện tại nước nữa!!
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Ưm Ưm-..!! //vùng vẫy//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Khoan đã!
Lâm An Tử
Lâm An Tử
?
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Tô-..em muốn nói vài câu với em ấy…. //e dè//
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Ha-Tch..! Được! Nhưng nhanh lên! Em còn chuyện phải nói với tôi! //khó chịu//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Cậu lê đôi chân tiến đến chỗ Thanh Hoa
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Thả em ấy ra!
Đám đàn em có chút lưỡng lự , đưa mắt nhìn hắn
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Nghe phu nhân đi!
Nghe vậy đám đàn em thả Thanh Hoa ra , Thanh Hoa tựa đà rơi vào lòng cậu
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
//đưa tay gỡ khăn bịt miệng//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
A-.nh Cảnh Diệu! Anh đừng bỏ em mà! Em xin anh đấy! //thành khẩn//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Xin lỗi em nhưng-…anh đã ko còn quyền quyết định nữa! //u buồn//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Nhưng-..! Anh nói sẽ bên em mà , sẽ yêu em đến già mà! Rõ ràng anh nói sẽ ko rời xa em! Anh đừng tự ôm lấy mà chịu đựng nữa! Em ko sao mà!
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Miễn là được bên cạnh anh có khổ đau em cũng chịu-..ức //nấc lên//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh xin lỗi! Xin lỗi vì đã thất hứa…nhưng anh muốn em hạnh phúc! Và đổi lấy hạnh phúc của em buộc anh phải ở lại!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh muốn em sống thật hạnh phúc và luôn tươi cười! Anh biết em yêu anh thật lòng và anh cũng thế! Chính vì yêu em thật lòng nên anh ko muốn chứng kiến em bị anh ta giết chết ko toàn thây
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh xin em! Yêu anh hãy rời xa anh đi! Vì bên anh em sẽ ko hạnh phúc! Bên anh chỉ có giông bão mà thôi Hoa Hoa! Đừng khóc nữa! Em mạnh mẽ lắm mà… //run rẩy mà ôm lấy cô//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Anh… //đồng tử co lại//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Xin em đấy! Anh ta sẽ ko để em yên đâu! Mau rời đi đi-hức… //rơi lệ//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Ko sao mà…anh đừng khóc! Em sẽ ko sao mà! Em mạnh mẽ chính anh cũng biết! Hãy để em chịu đựng với anh! //lau nước mắt cho cậu//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Ko! Thanh Hoa à! Bên anh thì cuộc em sẽ mãi chỉ 18 mất! //đẩy cô ra//
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
Đừng mà! Anh đừng như thế Cảnh Diệu!!! //tiến đến//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Đi đi Thanh Hoa! Nơi này ko thuộc về em!! //đẩy cô lùi lại//
Cô ngã về phía đám đàn em
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Mau đưa em ấy đi đi! //giọng nói trầm xuống khi nói ra//
Đám đàn em nghe vậy thì giữ lấy cô đem đi
Nguyệt Thanh Hoa
Nguyệt Thanh Hoa
KO CẢNH DIỆU! ĐỪNG MÀ! ANH ĐÃ HỨA SẼ BÊN EM MÀ…TRƯƠNG CẢNH DIỆU!!! //bất lực gào khóc//
Ngay cả khi cô đã bị kéo đi , tiếng khóc lóc gọi tên cậu vẫn vang vọng xuống tầng hầm
Cậu đã ko vững lòng được nữa , ngay lập tức khuỵ xuống mà khóc đến đau lòng
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh xin lỗi-hức…là anh sai! Vì anh mà em phải đau buồn…-hức hức //bật khóc//
Tầng hầm vang lên tiếng khóc nghe đến đau lòng , tiếng khóc của một thiếu niên mang đầy vẻ bất lực và mệt mỏi
Bất lực vì chính tay mình phải đẩy người mình yêu đi
Mệt mỏi vì tương lai phía trước chính là địa ngục trần gian
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Hức hức-….
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Ức-…Giờ thì…anh vui rồi chứ?
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Vui sao?
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Đúng! Giờ thì…em đã mãi là của anh rồi mà //bất lực//
Đáp lại cậu là sự im lặng , chỉ có tiếng bước chân tiến gần đến cậu
Lâm An Tử
Lâm An Tử
//ôm lấy cậu//
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
… //im lặng mặc hắn làm gì thì làm//
Hắn bế cậu ra khỏi tầng hầm
Bước ra khỏi cửa tầng hầm , Du Hạ đang dựa vào tường phì phèo điếu thuốc lá một cách thư thả
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Có thuốc chưa?
Thời Du Hạ
Thời Du Hạ
2 tuần nữa…dù gì cũng là thuốc mới , cần có thử nghiệm
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Tao đã cho người nghiên cứu nó 4 năm rồi! Tại sao lại lâu như vậy?
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
*Thuốc? Thuốc gì cơ chứ?*
Thời Du Hạ
Thời Du Hạ
Chẳng phải mày muốn bắt buộc nó phải an toàn sao?
Thời Du Hạ
Thời Du Hạ
Thuốc đã hoàn thành được 2 năm rồi! Chỉ vì phải đảm bảo nó ko còn tác dụng phụ mới dám đưa cho mày
Thời Du Hạ
Thời Du Hạ
Nó mà có tác dụng phụ thì mày sẽ hoá điên lên mất!!
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Thuốc gì cơ chứ?
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Em ko cần biết!
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Mày đợi tao chút! Tao đưa em ấy về phòng
Trương Cảnh Diệu
Trương Cảnh Diệu
Anh? Khoan đã? Anh phải trả lời chứ? Thuốc gì mà nghiên cứu tới tận 4 năm? Anh làm thuốc độc giết người sao?
Lâm An Tử
Lâm An Tử
Em im lặng đi! Tôi nói chuyện với thằng Hạ một lúc lát nữa sẽ vào với em , liệu mà ngoan ngoãn
Hot

Comments

&-miss chan-&

&-miss chan-&

Đây là tác phẩm tuyệt vời nhất mà tôi từng đọc 👍👍

2024-09-13

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play