[RhyCap] Cậu Hầu Xinh Đẹp Của Quang Anh

[RhyCap] Cậu Hầu Xinh Đẹp Của Quang Anh

1

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tha cho con đi! Con hứa, con sẽ trả đủ tiền cho chú mà!
Hoàng Đức Duy, sinh ra đã mồ côi mẹ.
Hai cha con sống nương tựa vào nhau, mới đầu thì cha rất thương em và rất cố gắng lo cho em được ăn học bằng bạn bằng bè, nhưng sau này cha em thay tính đổi nết, suốt ngày chỉ biết cờ bạc, rượu chè,...
Để rồi đổ nợ hơn mấy trăm triệu!
Đức Duy phải đứng ra để trả hết số nợ đó.
Ngày đêm đi làm, làm quên ăn quên ngủ, ấy vậy mà bao nhiêu cũng không đủ hết!
Hôm nay, chủ nợ lại đến đòi tiền.
Một cậu bé chỉ mới mười bảy thôi, tại sao lại phải hứng chịu những thứ đó chứ?
Tính ra, bằng tuổi em, người ta được đến trường, được học, được vui chơi, được sống đúng với lứa tuổi đó, thì em...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú ơi! Chú cho con xin thêm một ngày nữa thôi! Con hứa, con sẽ trả đủ cho ba con!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con năn nỉ các chú!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cho con xin thêm một ngày nữa thôi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đi mà các chú!
Lúc này, có một người thân mặc vest trông rất quyền quý đi vào và nói lớn, khiến cho Đức Duy phải chú ý.
Nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn
Có một thằng nhóc, mà cũng giải quyết không xong!
Đàn em
Đàn em
Lão đại Quang Anh!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giải quyết nhanh gọn lẹ đi! /nhìn em/
/ABC/ Hành động
Quang Anh, hai chín tuổi, cái tên không quá xa lạ đối với giới kinh doanh lẫn trong giới xã hội đen, cái tên này đi đến đâu, khiến ai cũng phải nể và khiếp sợ.
Sinh ra, đã ngậm thìa vàng, trong khi người khác phải chạy mới tới vạch đích, thì đối với Quang Anh, nơi nào chẳng là vạch đích!
Chỉ cần là thứ hắn thích thôi, ba mẹ hắn đều sẵn sàng mang thứ đó đến cho hắn.
Quá là sung sướng nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn em đang quỳ dưới chân mình/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xinh nhỉ?
Ánh nhìn của Đức Duy dành cho hắn có phần e dè và sợ hãi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú ơi! Chú cho con xin thêm thời gian đi! Con hứa con sẽ trả đủ mà!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé con à? Tôi không có già tới mức đó đâu!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà bé con nói sao? Bé con xin thêm ngày á?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ chú có cách này, cách này bé con vừa xoá được nợ mà bé con còn có tiền. Bé con có muốn biết không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ?
Quang Anh nhìn Đức Duy như đang kiểm tra một món hàng.
Hắn cũng phải công nhận, tuy sống trong cuộc sống nghèo khổ, ấy vậy mà da em rất trắng, môi đỏ, mắt to,.. và còn có ba vòng hoàn hảo!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có nghĩa là... bé con về nhà tôi làm người hầu để trừ nợ!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng còn ba...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Yên tâm! Sẽ có người lo cho ba bé con!
Đức Duy trầm ngâm suy nghĩ lúc lâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu/
Và cuối cùng, em cũng đồng ý với cái cách mà hắn đưa ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà còn nhà con thì sao? Rồi quần áo của con nữa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sẽ có người lo chuyện đó, việc của bé con là lo đứng dậy ra xe với chú!
Em nghe vậy, liền đứng lên, nhưng mà do quỳ lâu quá, nên khi đứng, em có hơi loạng choạng, suýt thì bị té, may sao hắn đỡ kịp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cẩn thận xíu!
Thế là hắn liền dìu em đi ra chiếc xe của mình.
Đàn em của hắn cũng phải ngỡ ngàng.
Đàn em
Đàn em
Ê, lão đại bị ai dựa hả?
Trên xe
Hắn ngồi ghế lái, em thì ngồi ghế phụ kế bên hắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé con tên gì?
Nhưng lúc này, Duy cứ nhìn ra bên ngoài, mà không để ý lời hắn nói, bởi vì đây là lần đầu tiên, em được ngồi trên xe hơi sang như vậy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé con!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
BÉ CON! /gằn giọng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giật mình/ Dạ... dạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé con tên gì? Bao tuổi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ Hoàng... Hoang... Hoàng Đức Duy ạ! Dạ mười bảy tuổi ạ!
Hắn không thể nhịn cười trước cách trả lời của em, cách trả lời chẳng khác gì đang trả bài cho giáo viên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mới muời bảy thôi sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy chưa ăn được rồi /nói nhỏ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không có gì đâu. Chỉ là mây hôm nay đẹp quá!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ!
Thế là, trên suốt chặng đường về nhà, cả hai chẳng ai nói với ai câu nào.
Hắn thì tập trung lái xe, còn em thì cứ nhìn ra ngoài đếm mây, đếm xe, đếm người,...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Đáng yêu thật!*
*ABC* cảm xúc, suy nghĩ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Trái tim tôi loạn nhịp là vì em đấy!*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Bắt đền em!*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Một, hai, ba,...
Nhưng một lúc sau, thì Duy cũng ngủ, ngủ rất ngon luôn, và người kia sợ em không có chỗ dựa, sợ em mỏi, liền ngồi sát qua em, để em dựa vào vai mình ngủ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngủ ngon!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhon... nhon... /nói mớ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngốc ơi là ngốc!
Sau một hồi lái xe, thì cũng về tới nhà của hắn.
Nhìn qua em, hắn thấy em còn ngủ, không nỡ đánh thức em, nên đành bế em vào nhà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm... ưm...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dậy rồi sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú đưa con đi đâu vậy?
Đức Duy nói với giọng ngái ngủ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi về nhà tôi!
Quản gia
Quản gia
Cậu chủ mới về.
Quản gia
Quản gia
Mà ai đây cậu chủ? /chỉ Duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ em là Duy ạ!
Quản gia
Quản gia
*Đáng yêu vậy trời!*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu nhóc này qua đây làm việc để trừ nợ, nên có gì nhờ cô lo cho cậu nhóc này dùm tôi!
Quản gia
Quản gia
Ôi đáng yêu thế này, xinh thế này mà phải làm người hầu ư?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú cho con xuống! /nói nhỏ/
Quang Anh nghe vậy, mới chợt nhận ra bản thân mình vẫn còn đang bế em, thế là hắn liền buông tay ra, để em xuống cho dễ nói chuyện.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú kì lắm luôn!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà thôi, tôi lên phòng, tôi giải quyết công việc đây, có gì cô kêu cậu nhóc này đem trà lên giúp tôi.
Quản gia
Quản gia
Dạ cậu chủ.
Quản gia
Quản gia
*Khoái nhỏ gần chết, mà bày đặt xạo xạo hả cậu chủ!*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chị ơi, giờ em phải làm gì ạ?
Quản gia
Quản gia
Để chị giới thiệu bản thân mình trước nhé, đầu tiên em có thể gọi chị là Lily hoặc là Linh cũng được.
Quản gia
Quản gia
Thứ hai, thì phòng của em sẽ là căn phòng thứ hai tầng hai, căn phòng đó nó sẽ kế bên căn thư phòng của cậu chủ Quang Anh.
Quản gia
Quản gia
Thứ ba, công việc hằng ngày của em, thì nó cũng đơn giản lắm, pha trà, cà phê cho cậu chủ, xong đem lên cho cậu chủ, cắt cỏ, tưới cây, lau nhà, quét nhà,...
Quản gia
Quản gia
Nếu có gặp trở ngại gì, thì cứ báo chị, chị sẽ giúp.
Quản gia
Quản gia
Ok chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ ok rồi ạ.
Quản gia
Quản gia
Mà em tên gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ nãy em nói rồi á, em tên Duy, Hoàng Đức Duy, cũng có thể gọi em là Captain ạ.
Quản gia
Quản gia
Ò, ok.
Quản gia
Quản gia
Vậy thôi, giờ em đi theo chị, chị chỉ em cách pha trà, để mốt chị có đi vắng, thì cậu chủ có kêu, em cũng biết đường làm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ. /cười/
Hot

Comments

Bánh Cam

Bánh Cam

Muốn thì nuốt luôn còn được chứ sợ gì chưa đủ tuổi 🙂🙂

2024-10-02

0

vợ iu của Quang hùng 😘

vợ iu của Quang hùng 😘

em sợ con người anh rồi đó

2024-10-04

0

hu_thuw_ah💛

hu_thuw_ah💛

chú này hài

2024-10-02

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play