Trương Cực nhìn chằm chằm cậu nhóc đang co rúm người lại vì lạnh, trong ánh mắt hiện lên chút thương xót và không nỡ
Bản thân cũng phá bỏ phòng bị mà ngồi xuống, đem cậu ôm lòng mà vụng về dỗ dành
Trương Cực [15 tuổi]
Được, tôi không đi, tôi ôm cậu. Có bớt lạnh hơn chút nào không? //nhẹ nhàng//
Dẫu sao cũng là đứa trẻ mười lăm tuổi, trước đây đã không ít lần Trương Trạch Vũ bị bệnh hoặc ngã rồi về khóc nhè làm nũng với Trương Cực muốn anh dỗ y một chút
Trương Cực cũng có dỗ nhưng chưa từng làm tới mức như với Tả Hàng, cùng lắm thì ôm y một cái rồi thôi
Còn để mà nói là nhẹ nhàng hỏi thăm, lại còn vỗ vỗ rồi xoa đầu như dỗ con nít ba tuổi như vậy thì đây mới là lần đầu
Trương Tuấn Hào [15 tuổi]
Trương Cực? //đứng ở cửa//
Trương Cực [15 tuổi]
//ngước lên// Về rồi sao? Tưởng anh ở cùng Trạch Vũ?
Trương Tuấn Hào [15 tuổi]
Sao lại hỏi một câu thừa thãi như vậy chứ?
Trương Tuấn Hào [15 tuổi]
Anh đây rủ mày đi net thì mày bảo không muốn đi, tưởng mày không thích thì tao mới đi một mình
Comments