[Văn Hàm] Trùng Sinh Để Yêu Anh
Chapter1•Kiếp người?
Phía Tây thành phố giữa đêm căn nhà hoang trong một khu chung cư dường như bị bỏ từ rất lâu có nhiều động tĩnh bất thường.
Tả Kỳ Hàm_Em
//Run rẩy// Cao Hải Minh anh...
Trên tay gã là con dao nhọn , phía sau lưng là một người phụ nữ khoác trên mình chiếc váy lụa đôi mắt chế giễu mang vài ý khinh bỉ cười cợt.
Liễu Yên
Đây là thiếu gia cao cao tại thượng nhà họ Tả sao~
Liễu Yên
Thảm hại quá.//Cười khẩy//
Tả Kỳ Hàm_Em
Rồi hai người đưa tôi đến đây có mục đích gì?
Tả Kỳ Hàm_Em
Minh ca anh làm gì vậy , không phải anh nói tối nay sẽ đưa em đi chơi sao?
Cao Hải Minh
Mày giả ngu đấy à?.//Tiến tới khụyu một trân xuống lấy đầu dao nâng cằm em lên//
Tả Kỳ Hàm_Em
//Giật thót vô lực lùi lại// Anh làm gì vậy?
Cao Hải Minh
Giết mày đấy bảo bối à~
Tả Kỳ Hàm_Em
//Sững người// G...giết?
Cao Hải Minh
Cảm giác bị người mày yêu nhất phản bội nó như thế nào? đau chứ?
Tả Kỳ Hàm_Em
//Chết lặng// Anh lừa tôi?
Liễu Yên
Lắp ba lắp bắp vậy nhỉ? Tả thiếu đây là đang thất vọng sao? Hay đang sợ chết trong tay chúng tôi vậy~
Tả Kỳ Hàm_Em
//Bất lực rơi nước mắt// Sao lại làm như thế với tôi? Chẳng phải tôi rất tốt với anh sao?
Cao Hải Minh
Là do mày ngu mà.//Lướt dao qua lại trên mặt em//
Tả Kỳ Hàm_Em
Gia đình tôi là do anh giết , Dương Bác Văn bị mất sự nghiệp là do tôi tin tưởng anh mà gián tiếp hại anh ấy..?
Cao Hải Minh
Nào~ bảo bối của tao , không phải đêm đó mày rất ngoan ngoãn tin tưởng tao mà giao hết đống tài sản của gia đình mày cho tao à?
Cao Hải Minh
Còn thằng Bác Văn kia ngu xuẩn đến mức bảo vệ mày đến điên dại.
Cao Hải Minh
Mày biết không? Nó quỳ xuống xin tao tha mạng cho mày đó~
Cao Hải Minh
Hay bây giờ tao giết cả nó nhỉ?
Tả Kỳ Hàm_Em
//Lắc đầu liên tục// Không được, con mẹ nó Cao Hải Minh anh là loại cặn bã.
Cao Hải Minh
//Bóp chặt cằm em rồi nâng lên// Suỵt!! Mày từng rên rỉ dưới thân tao sướng thế cơ mà?
Tả Kỳ Hàm_Em
Dương Bác Văn anh ấy đâu? Các người định làm gì anh ấy?
Cao Hải Minh
Anh ấy ư? Mày động lòng với nó rồi à?
Cao Hải Minh
Tao nhớ không lầm mày vì tao mà ghét cay ghét đắng nó cơ mà.
Dương Bác Văn_Hắn
Em không được tin Cao Hải Minh , cậu ta không có ý tốt.
Tả Kỳ Hàm_Em
Tốt hay không đến lượt anh quản sao? Tốt nhất câm miệng và cút ra khỏi cuộc sống của tôi đi.
Tả Kỳ Hàm_Em
Suốt ngày lải nhải không biết rất phiền người khác à?
Dương Bác Văn_Hắn
Tôi chỉ muốn nhắc cho em nhớ càng lún sâu vào cậu ta càng thảm hại , tôi không phải lúc nào cũng có thể bảo vệ em...
Tả Kỳ Hàm_Em
Bảo vệ ư?.//Cười khẩy//
Tả Kỳ Hàm_Em
Nghe ghê tởm thật đấy , tôi có người yêu rồi , tôi rất yêu anh ấy và anh ấy cũng yêu tôi.
Tả Kỳ Hàm_Em
Anh mới là người lún sâu vào những thứ bản thân anh vĩnh viễn không có được đấy!
Dương Bác Văn_Hắn
Phải , tôi mới là người lún sâu vào những thứ bản thân tôi vĩnh viễn không có được.
Dương Bác Văn_Hắn
Cao Hải Minh mới là người luôn bảo vệ em trong mọi hoàn cảnh.
Dương Bác Văn_Hắn
Cậu ta là người cho em những thứ em cần.
Dương Bác Văn_Hắn
Cậu ta cho em cảm nhận được tình yêu mà em dành cho cậu ta.
Dương Bác Văn_Hắn
Tình yêu cậu ta dành cho em , em nhận ra chưa?
Tả Kỳ Hàm_Em
Liên quan đến anh sao? Cảm nhận được hay không cũng không đến lượt anh quản!
Dương Bác Văn_Hắn
//Ánh mắt lạnh băng dồn cậu về phía tường, giữ cậu trong vòng tay//
Dương Bác Văn_Hắn
Cảm nhận được rồi đúng chứ?
Dương Bác Văn_Hắn
Là khi em giao hết số tài sản công ty ba mẹ em cho cậu ta.
Dương Bác Văn_Hắn
Là khi ba mẹ em chết vì một vụ tai nạn không điều tra ra rõ ràng ngọn nguồn?
Dương Bác Văn_Hắn
Chỉ sau một thời gian ngắn nghe Cao Hải Minh khuyên nhủ liền ngừng điều tra?
Dương Bác Văn_Hắn
Là đêm hôm đó em và cậu ta làm tôi mất hết sự nghiệp rồi em lên giường với cậu ta...đúng chứ?
Dương Bác Văn_Hắn
Lúc đó em cảm nhận được cậu ta hứng tình hay đang dành tình cảm cho em?
Khoé mắt hắn hanh đỏ lên niềm chua xót.Hắn thích em khi em là cậu thiếu niên lớp 11 hắn là đàn anh lớp 12 , khi gặp em , được ngắm nhìn vóc dáng em vô tư hồn nhiên vui vẻ , biết khát vọng và theo đuổi những gì mình muốn.Lúc đầu em và hắn còn có thể nói là bạn bè giao lưu vui vẻ , sau đó là khoảng thời gian hắn dần bày tỏ cảm xúc của mình đối với em , biết em thích Cao Hải Minh hắn đành ngậm ngùi lùi về phía sau.Tiếp đến năm nhất đại học sau khi nghe tin gã và em hẹn hò và biết được gã lợi dụng em hắn đã nhiều lần lao vào nguy hiểm để cứu em , 4 năm đại học luôn âm thầm như thế.Cho đến hiện tại là năm thứ 7 tình cảm hắn dành cho em vẫn không thay đổi.
Điều khiến hắn bất ngờ hơn là cái chết của ông bà Tả và lòng tin em dành cho Cao Hải Minh quá to lớn , hắn lại quá đỗi tầm thường trong mắt em nên chẳng thể làm gì khác ngoài việc để em lừa dối cho đến khi mất đi hết tất cả.
Hắn cũng không phải người quá bình thường trong mắt người ta , mà chính là Bạch Nguyệt Quang của rất nhiều bạn trẻ trong trường , hắn lại chưa từng một lần dao động.
Người duy nhất chỉ cần cất tiếng gọi hắn là hắn liền có thể bỏ lại tất cả chỉ có thể là Tả Kỳ Hàm!
Tả Kỳ Hàm_Em
//Vung tay tát thẳng mặt hắn//
Dương Bác Văn_Hắn
//Quay mặt lại nhìn em// Vừa lòng em chưa?
Tả Kỳ Hàm_Em
//Đẩy hắn ra// Kinh tởm!
Dương Bác Văn_Hắn
Muốn đánh nữa không? Tôi đứng cho em đánh.
Dương Bác Văn_Hắn
Đánh đến khi nào em cảm thấy thoải mái thì thôi!
Tả Kỳ Hàm_Em
//Khựng lại nhìn hắn// Anh điên rồi!
Tả Kỳ Hàm_Em
Đồ thần kinh!
Dương Bác Văn_Hắn
Phải , là tôi điên.
Dương Bác Văn_Hắn
Điên rồ , thần kinh đến mức 7 năm thích một người tới mất hết tất cả.
Dương Bác Văn_Hắn
Em mất ba mẹ bạn bè để ở bên Cao Hải Minh.
Dương Bác Văn_Hắn
Tôi mất tất cả , ba mẹ không có từ nhỏ , thiếu thốn tình cảm đến mức gặp em liền dao động.
Tả Kỳ Hàm_Em
//Cười khẩy// Do anh ngu ngốc!
Dương Bác Văn_Hắn
Không người ngu ngốc nào chọn mất đi tất cả vì người mình yêu.
Dương Bác Văn_Hắn
Nhưng nếu em muốn tôi là người như vậy tôi liền đáp ứng.//Cười nhạt//
Lại một cái tát giáng thẳng mặt hắn , hắn nhìn em cười nhẹ , em nhíu mày khó chịu lòng bàn tay siết chặt hơn bao giờ hết.
Dương Bác Văn_Hắn
Đánh nhiều một chút nào , sau hôm nay tôi sẽ không làm phiền đến cuộc sống của em nữa , rời xa tầm mắt của em.
Tả Kỳ Hàm_Em
//Tim hẫng một nhịp// Anh điên rồi , câm miệng!
Dương Bác Văn_Hắn
Vui nhỉ? Sắp không ai làm phiền em nữa rồi , không ai cứ mãi lải nhải bên tai em nữa.
Tả Kỳ Hàm_Em
//Khó chịu đẩy hắn ra// Thần kinh!
Em liếc hắn một cái rồi rời đi không một cái ngoảnh đầu.Hắn nhìn theo bóng lưng gầy gò mảnh khảnh kia của em ánh mắt tối tăm như nói lên những nỗi niềm khó tả thành lời , chỉ biết trái tim hắn như bị một ai đó bóp nghẹt , đau đến mức muốn xé tan xác hắn ra.
Dương Bác Văn_Hắn
Mặt trời nhỏ , em phải bình an đấy nhé..//Cười nhẹ//
Tả Kỳ Hàm_Em
"Dương Bác Văn...em xin lỗi"
Liễu Yên
//Tiến tới cầm con dao trên tay gã rồi cắm thẳng vào ngực em//
Tả Kỳ Hàm_Em
//Nhắm chặt mắt để nước mắt cứ thế tuôn ra//
Cao Hải Minh
Ôi thương chưa kìa~
Liễu Yên
Giờ em mà đâm vào đây thì nó sẽ sao nhỉ?
Tả Kỳ Hàm_Em
Tôi hận các người!
Tả Kỳ Hàm_Em
Một lũ khốn khiếp!
Cao Hải Minh
//Nắm chặt tóc em lôi về phía sau// Mày nói ai khốn khiếp cơ?
Liễu Yên
Sắp chết rồi mà mạnh mồm ghê chưa kìa~
Tả Kỳ Hàm_Em
Đâm đi , giết tôi đi.//Cười khẩy//
Con dao trên tay ả lập tức văng ra xa , viên đạn xuyên qua bàn tay ả khiến máu chảy dòng dòng.
Liễu Yên nhăn mặt nắm chặt lấy bàn tay , em sửng sốt nhìn người trước mặt , Cao Hải Minh như một người điên cười lớn.
Cao Hải Minh
Ồ? Đến cứu bảo bối của tao sao~
Dương Bác Văn_Hắn
Thả em ấy ra.//Gằn giọng//
Tả Kỳ Hàm_Em
Bác Văn , không được...mau rời khỏi đây..
Dương Bác Văn_Hắn
//Đau lòng nhìn em// Ngoan , đừng sợ.
Cao Hải Minh
Cảm động ghê chưa kìa~
Dương Bác Văn_Hắn
//Lên đạn , đầu súng nhắm thẳng đầu gã// Tao nói mày thả em ấy ra!
Liễu Yên
Con mẹ nó, Cao Hải Minh anh phải giết chết chúng nó!
Cao Hải Minh
//Nhẹ nhàng lôi khẩu súng trong túi quần ra nhắm thẳng đầu em//
Cao Hải Minh
Mày có ngon thì mày bắn , xem ai là người chết trước.
Cao Hải Minh
Tao hay thằng ẻo lả ngu dốt này?
Dương Bác Văn_Hắn
//Siết chặt khẩu súng trong tay// Chó má!
Liễu Yên
Buông khẩu súng trong tay mày ra , không thì nhìn thằng ranh kia chết đi!
Tả Kỳ Hàm_Em
Bác Văn...không được, không được buông.Rời khỏi đây mau , mặc kệ em!
Dương Bác Văn_Hắn
//Cười nhẹ buông khẩu súng trong tay ra// Không sao!
Cao Hải Minh
//Cười khẩy buông em ra tiến về phía hắn//
Tả Kỳ Hàm_Em
Cao Hải Minh anh không đuợc làm gì anh ấy...
Cao Hải Minh
//Giữ chặt đầu hắn khẩu súng chĩa về phía em// Được, tao sẽ tha cho nó!
Tả Kỳ Hàm_Em
//Bất lực nhìn hắn// Rời khỏi đây, sống một cuộc sống khác đi.
Tả Kỳ Hàm_Em
Em xin lỗi...muộn rồi đúng không anh? Kiếp sau em trả nợ cho anh nha? Kiếp sau để em theo đuổi anh được chứ?
Dương Bác Văn_Hắn
//Khoé mắt đỏ ửng , môi mấp máy mỉm cười// Được, để em theo đuổi tôi..
Tả Kỳ Hàm_Em
Bây giờ lấy mạng em để đổi lại những sai lầm ngu ngốc em gây ra được chứ?
Dương Bác Văn_Hắn
Được.//Nhắm chặt mắt//
Tả Kỳ Hàm_Em
//Cười nhẹ// Xin lỗi anh...
Một viên đạn nữa phóng ra nhưng không phải em đón nhận mà là hắn , hai tay Dương Bác Văn nắm chặt lấy vai em cằm tựa lên vai em từ bao giờ chẳng hay, chỉ biết viên đạn đó xuyên qua lưng trái và rất sâu.
Từ xa nghe tiếng xe cảnh sát vang vọng, gã và ả run rẩy ánh mắt đảo loạn.
Cao Hải Minh
Chúng mày báo công an?
Liễu Yên
Mau chạy khỏi đây!
Cao Hải Minh
//Vứt khẩu súng trên tay tiến tới kéo ả đi//
Cảnh sát-Đứng im! Anh chị theo chúng tôi về đồn , bằng chứng cướp đoạt tài sản , lừa đảo và giết hại người khác của anh chị đã được thu thập về bên phía cục cảnh sát.Theo điều lệnh hai người nên tuân thủ theo chúng tôi để nhận được sự khoan hồng của pháp luật.
Cao Hải Minh
//Run rẩy// Con mẹ nó...lũ chó chết!
Liễu Yên
//Vô lực với đôi tay đã bị còng//
Ngay sau nó gã và ả được đưa đi , phía trong còn lại hắn và em.
Tả Kỳ Hàm_Em
Hức...anh ơi??
Dương Bác Văn_Hắn
//Yếu ớt nâng cánh tay lên xoa đầu em//
Dương Bác Văn_Hắn
Đ..ừng s...ợ , a..anh b..ảo vệ được mặt trời nhỏ c..ủa a..nh rồ..i.
Dương Bác Văn_Hắn
K..iếp sau , tìm anh , theo đuổi anh nhé bé con.
Tả Kỳ Hàm_Em
//Lắc đầu ôm chặt lấy hắn// Hức...hức...em sai rồi , hức sai hoàn toàn rồi anh ơi...em xin lỗi.
Dương Bác Văn_Hắn
Không trách em , hãy sống một cuộc sống mới thật tốt.
Dương Bác Văn_Hắn
Hãy vui vẻ và làm những điều em thích , ăn uống nghỉ ngơi thật đủ nha.
Dương Bác Văn_Hắn
//Hôn lên trán em// Anh yêu em.
Tả Kỳ Hàm_Em
//To mắt đỡ lấy hắn// Hức...Bác Văn, Anh ơi ức...hức mau tỉnh lại đi mà...hức..
Sau những ngày ồn ào đó thi thể hắn được đưa về mai táng , em hiện tại bạn bè mất hết , bản thân chẳng biết đi đâu về đâu , mỗi ngày đều sống như không sống...
Trần Dịch Hằng_Cậu
...Tớ phải làm sao với cậu đây đồ ngốc?
Trần Dịch Hằng_Cậu
Giận cậu hay hận cậu lầm đường lạc lối?
Tả Kỳ Hàm_Em
//Lắc đầu// Tớ ra ngoài.
Người em bây giờ gầy như da bọc xương , mắt hốc lại ,quầng thâm rõ rệt , nhìn rất thảm hại và tiều tuỵ.
Tả Kỳ Hàm_Em
Anh ơi...em tìm anh sớm một chút nha?
Tả Kỳ Hàm_Em
Sống như này em không chịu được mất...
Tả Kỳ Hàm_Em
Kiếp này em quá sai lầm rồi..
Tả Kỳ Hàm_Em
Em đi nha , tìm anh rồi chúng ta làm lại.
Tả Kỳ Hàm_Em
Em sẽ không ngu nguội như thế nữa...
Em vô cảm bước nhanh tới dòng sống phía trước...từng lúc từng đợt lún sâu bản thân xuống đó hơn.
Trần Dịch Hằng_Cậu
//Chạy nhanh về phía em// Tả Kỳ Hàm...
Trần Dịch Hằng_Cậu
Cậu...cậu làm gì vậy?.//Run bật//
Trương Quế Nguyên_Anh
//Bước tới// Cậu ta...
Trần Dịch Hằng_Cậu
A...nh ơi...Hàm nhi, hức...anh ơi Hàm nhi cậu ấy..
Comments
Chui trong bồn cầu của TĐPT 😇
bố thg chó hãm
2025-05-03
2