Trò Chơi Tình Ái : Trót Nhặt Vợ Yêu

Trò Chơi Tình Ái : Trót Nhặt Vợ Yêu

Đứa trẻ đáng thương

Năm Quách Tử Khanh 20 tuổi, anh đã nhặt được một cô bé đáng thương đang chới với giữa mớ bùn lầy.

...----------------...

Bên cạnh thành phố hoa lệ lấp lánh ánh đèn là khu ổ chuột hôi thối, bẩn thỉu nơi chứa chấp đủ hạng người thấp kém trong xã hội.

Đám đàn ông nghiện ngập luôn trong tình trạng mơ hồ, không tỉnh táo hệt như con ma men lang thang khắp mấy con ngõ nhỏ. Khi say khướt lại nằm chình ình một đống như xác chết, toàn thân toát ra thứ mùi khó ngửi.

Mấy mụ đàn bà đanh đá chua ngoa dẫu nghèo đói vẫn không thoát ra được cơn nghiện bạc,có bao nhiêu tiền là đổ hết vào mấy trò đỏ đen. Thi thoảng không còn đồng bạc nào thì lại nhấc mông vào thành phố ăn xin.

Mấy căn nhà xập xệ dựng tạm cho có chỗ trú mưa trú nắng, ngoài đường toàn là rác rưởi tanh tưởi bu đầy ruồi muỗi.

Cái nơi tồi tàn này như thể địa ngục trần gian, ánh sáng dường như cũng chẳng thèm chiếu xuống. Khung cảnh không có một tý nào giống với nơi ở của người.

" mẹ mày làm đĩ bị mấy phu nhân trong thành phố đánh chết rồi ! Cái thứ như mày sớm muộn cũng sẽ vậy thôi !"

" đĩ mẹ rồi đĩ con, hahahaa..."

Trong một hẻm nhỏ tối tăm vắng vẻ, tiếng chửi bới của lũ trẻ khiến người ta phải chú ý.

Một đám nít ranh nào đó đang bắt nạt một cô nhóc, chúng hung hăng dồn con bé vào ngõ cụt rồi thoả thích đánh đập như món đồ chơi.

Không tin được đây lại là hành động mà trẻ con có thể làm, tại sao chúng có thể nói ra thứ ngôn từ tục tĩu như vậy chứ? À quên mất, chúng sống ở khu ổ chuột, cái nơi phải chua ngoa đanh đá mới có thể kiếm ăn

Sợ hãi nép vào góc tường, cô bé kia không dám phản kháng cam chịu bị bắt nạt.

" sao không phản kháng? Không thấy ấm ức sao nhóc con ?"

Từ phía sau, tiếng của người thanh niên thu hút đám trẻ, chúng giật mình quay lại nhìn.

Anh cầm điếu thuốc đưa lên miệng rồi rít một hơi dài, khói thuốc vởn quanh cơ thể cao lớn. Gương mặt người thanh niên toát ra thứ khí tức chết chóc. Đôi mày kiếm cộng với đôi mắt sắc lạnh như xoẹt ngang qua mạng từng đứa một

" nói cho tao biết chúng mày hơn con bé đó ở điểm gì ?"

Giọng nói lạnh tanh có phần bỡn cợt, khiến bầu không khí trong con hẻm đã u ám lại càng thêm đáng sợ

Đám nít bây giờ không còn cái vẻ hống hách nữa, chúng rụt người lại rồi đứng sát lại cạnh nhau cho đỡ sợ.

Một đứa trong số đó đanh đá đáp lại câu hỏi của anh

" mẹ nó làm đĩ bị người ta đánh chết, giờ nó là trẻ mồ côi"

" à... Vậy chúng mày còn bố mẹ cả đúng không?"

" đúng vậy !"

đứa trẻ kia vẫn thản nhiên trả lời lại mà không biết mình vừa bị sỉ nhục

" tao tưởng bố mẹ chúng mày cũng chết rồi chứ nên mấy cái đứa ranh con tụi bay mới không có ăn có học... Tao quên, nơi tồi tàn không dành cho con người này thì làm gì được ăn học"

Tử Khanh cũng chẳng kém phần độc địa khi lời nào thốt ra không trù ẻo thì cũng là móc mỉa.

" tụi mày cũng phải lay lắt để sống thì lấy tư cách gì mà lên mặt.Biến khỏi đây trước khi tao cho từng đứa ra bã, từ giờ trở đi để tao còn bắt gặp cảnh này thì..."

Không nói hết câu, anh đưa tay mình lên dứt khoát kéo ngang qua cổ, cảnh cáo lũ trẻ. Bọn chúng thấy dáng vẻ này thì sợ hãi ba chân bốn cẳng bỏ chạy.

Bước đến gần hơn, Tử Khanh quan sát con sóc nhỏ đang co ro vì sợ, khuôn mặt lấm lem quần áo rách nát như vừa thoát khỏi trận cuồng phong nào.

" đứng lên đi !"

 Cô bé vẫn không nhúc nhích, đôi bàn tay lại càng bấu mạnh vào nhau hơn, ôm chặt lấy gối né tránh. Chắc cô sợ mình sẽ bị đánh, sẽ bị sỉ nhục như hồi nãy.

" nhóc tên gì ?"

Giọng nói thay đổi hẳn, ấm áp chứ không áp bức như khi nãy. Anh nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt cô nhóc, không vội chạm vào.

Nhóc con khi này mới phản ứng lại, cái miệng nhỏ run rẩy mấp máy mãi mới thành lời

" cháu...cháu không có tên !"

Nghe cô bé nói mà anh không khỏi giật mình, đứa trẻ này tới giờ vẫn chưa có một cái tên riêng

" chúng nó có thường hay làm vậy với nhóc không ?"

Đứa trẻ sợ hãi không dám trả lời, nhưng hành động này đủ để Tử Khanh hiểu cô bé đã chịu đựng những gì

" nhà nhóc ở đâu ?"

" cháu không có nhà ạ ! ...Chú ơi...chú đừng đánh cháu được không? Cháu sẽ lau giày cho chú, nếu chú sợ người cháu bẩn cháu sẽ rửa tay thật sạch ạ. Cháu xin chú...chú đừng đánh cháu !"

Cô nhóc này vậy mà lại nghĩ anh định đánh mình. Giọng nói trong veo lấy hết can đảm để cầu xin. Việc này có vẻ đã quá quen thuộc, cô bé chắc hẳn đã bị người ta đánh không ít lần

" tôi không đánh cháu, không cần sợ !"

Cô bé vẫn thút thít nấc lên từng hồi, cơ thể căng cứng vì sợ.

Tử Khanh muốn bắt tay để lấy lòng tin của con sóc nhỏ. Cái bàn tay nhỏ nhắn ấy vừa đưa ra lại vội vã rụt vào như quên thứ gì. Nó lau thật sạch bàn tay mình, chắc nó sợ anh sẽ ghét cái tay bẩn của nó.

Không biết anh đã nghĩ ngợi điều gì, chỉ thấy bàn tay nắm chặt cô bé hơn một chút

" Cháu nói không có nhà đúng không ? Vậy có đi theo tôi không, tôi nuôi cháu !"

Đôi mắt mở to rạng rỡ ngỡ nhìn thấy hi vọng sống,lại sớm thu lại đầy nghi hoặc.

" thật ạ ?"

" tôi lừa cháu đâu mà sợ "

Thế là chàng thanh niên hai mươi tuổi như anh đã mang theo một đứa trẻ tám tuổi về nhà. Lúc lên xe, cô bé còn sợ mình bẩn sẽ khiến anh khó chịu chỉ dám ngồi mớm vào ghế cố gắng không chạm vào thứ gì .

Nhìn cảnh này Tử Khanh không khỏi chép miệng

" ngồi tử tế đi, xe có thể rửa với lại tôi đâu có chê cháu "

Nhóc con lần đầu tiên được ngồi xe ô tô căng thẳng nhấc cơ thể mình dịch thêm một chút.

Biết con bé vẫn sợ nên anh cũng không nói thêm nữa. Chiếc xe lăn bánh hướng thẳng về phía thành phố, từ đây đã mở ra cuộc đời mới cho đứa trẻ đáng thương này.

Hot

Comments

Cá Con Nhỏ

Cá Con Nhỏ

Ai mà bt đc , lỡ sang hẳn cam thì sao

2025-01-19

0

XinnyBella

XinnyBella

Hé lô các bạng, tớ quay lại rồi đây . chúc mn 20/10 vv,chúc nửa thế giới luôn xinh đẹp và hp nhé

2024-10-20

0

Bon Bum

Bon Bum

...

2025-01-26

0

Toàn bộ
Chapter
1 Đứa trẻ đáng thương
2 một cái tên mới- một cuộc đời mới
3 bị trừng trị
4 bà cụ non
5 Hoắc Vũ Hạo: tương tư cô sóc nhỏ
6 Sự càm ràm của sóc nhỏ
7 Tiệc sinh nhật
8 Tiệc sinh nhật (2)
9 Tức giận
10 Mối quan hệ căng thẳng
11 Lời xin lỗi
12 Làm hòa - mập mờ
13 Về nhà chính
14 Sự chào đón Giang Thư Kì
15 Dị ứng
16 Lẩn tránh
17 khoảng cách kì lạ
18 Nhân vật tầm cỡ
19 Ngày xui xẻo của Quách thiếu
20 Bị khinh thường
21 Kế hoạch thành công (1)
22 Kế hoạch thành công (2)
23 Bữa tiệc bị gián đoạn
24 Bữa tiệc trưởng thành
25 Lời tỏ tình
26 " thành viên mới"
27 Lạc lõng
28 Hiểu lầm
29 Tử Khanh nổi điên (1)
30 Tử Khanh nổi điên (2)
31 Phát tiết
32 Phát tiết (2)
33 Cưỡng hôn
34 Mơ hồ
35 Giữ khoảng cách
36 lạnh nhạt.
37 Đồng ý không đồng tình
38 Dọn về nhà chính
39 Ngó lơ
40 Ghen
41 Ngoan ngoãn
42 Giải quyết hiểu lầm - cho nhau cơ hội
43 Xách em về nhà
44 Hẹn hò (1)
45 Hẹn hò (2)
46 Yêu
47 Cho yêu
48 Đắm đuối
49 Quỹ đạo của Giang Thư Kì
50 Hạnh phúc chớm nở
51 Tâm sự
52 Ngày tốt nghiệp
53 Công tác (1)
54 Công tác (2)
55 Mất liên lạc
56 Lạnh nhạt
57 Mối quan hệ rạn nứt
58 Thất tình (1)
59 Thất tình (2)
60 Vật tiêu khiển
61 Vị hôn thê
62 Mẹ ruột
63 Tham lam
64 Chúc phúc
65 Điên cuồng
66 Cuộc đời thê thảm
67 Suy nghĩ
68 Lần cuối được làm Quách Tú Vy
69 Lời chào tạm biệt thầm lặng
70 Gửi lại
71 Tỉnh ngộ
72 Bước đi đầu
73 Phúc lợi của phò mã
74 Món quà cưới của Lưu tổng
75 Lễ thành hôn hoành tráng
76 Món quà ý nghĩa
77 Quả báo
78 Quả báo (2)
79 Trả nợ
80 trả nợ (2)
81 Gặp mặt
82 Cầu xin
83 chăm sóc
84 Tỉnh lại
85 Dỗ "vợ"
86 Dỗ "vợ" (2)
87 Muốn kết hôn
88 Vật lý trị liệu
89 Tiệc đoàn viên
90 Chuyến công du của Quách tổng
91 Cầu hôn
92 Chính thức trở thành chồng em
93 Tạm biệt
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Đứa trẻ đáng thương
2
một cái tên mới- một cuộc đời mới
3
bị trừng trị
4
bà cụ non
5
Hoắc Vũ Hạo: tương tư cô sóc nhỏ
6
Sự càm ràm của sóc nhỏ
7
Tiệc sinh nhật
8
Tiệc sinh nhật (2)
9
Tức giận
10
Mối quan hệ căng thẳng
11
Lời xin lỗi
12
Làm hòa - mập mờ
13
Về nhà chính
14
Sự chào đón Giang Thư Kì
15
Dị ứng
16
Lẩn tránh
17
khoảng cách kì lạ
18
Nhân vật tầm cỡ
19
Ngày xui xẻo của Quách thiếu
20
Bị khinh thường
21
Kế hoạch thành công (1)
22
Kế hoạch thành công (2)
23
Bữa tiệc bị gián đoạn
24
Bữa tiệc trưởng thành
25
Lời tỏ tình
26
" thành viên mới"
27
Lạc lõng
28
Hiểu lầm
29
Tử Khanh nổi điên (1)
30
Tử Khanh nổi điên (2)
31
Phát tiết
32
Phát tiết (2)
33
Cưỡng hôn
34
Mơ hồ
35
Giữ khoảng cách
36
lạnh nhạt.
37
Đồng ý không đồng tình
38
Dọn về nhà chính
39
Ngó lơ
40
Ghen
41
Ngoan ngoãn
42
Giải quyết hiểu lầm - cho nhau cơ hội
43
Xách em về nhà
44
Hẹn hò (1)
45
Hẹn hò (2)
46
Yêu
47
Cho yêu
48
Đắm đuối
49
Quỹ đạo của Giang Thư Kì
50
Hạnh phúc chớm nở
51
Tâm sự
52
Ngày tốt nghiệp
53
Công tác (1)
54
Công tác (2)
55
Mất liên lạc
56
Lạnh nhạt
57
Mối quan hệ rạn nứt
58
Thất tình (1)
59
Thất tình (2)
60
Vật tiêu khiển
61
Vị hôn thê
62
Mẹ ruột
63
Tham lam
64
Chúc phúc
65
Điên cuồng
66
Cuộc đời thê thảm
67
Suy nghĩ
68
Lần cuối được làm Quách Tú Vy
69
Lời chào tạm biệt thầm lặng
70
Gửi lại
71
Tỉnh ngộ
72
Bước đi đầu
73
Phúc lợi của phò mã
74
Món quà cưới của Lưu tổng
75
Lễ thành hôn hoành tráng
76
Món quà ý nghĩa
77
Quả báo
78
Quả báo (2)
79
Trả nợ
80
trả nợ (2)
81
Gặp mặt
82
Cầu xin
83
chăm sóc
84
Tỉnh lại
85
Dỗ "vợ"
86
Dỗ "vợ" (2)
87
Muốn kết hôn
88
Vật lý trị liệu
89
Tiệc đoàn viên
90
Chuyến công du của Quách tổng
91
Cầu hôn
92
Chính thức trở thành chồng em
93
Tạm biệt

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play