Chương IX. Chọn ngành học

Hiểu Khuê kéo tay đang giữ cây kéo vĩ của Tề Du mè nheo “Phải đó, dạo gần đây cậu không đi chung nên ai cũng hỏi tụi mình nghỉ chơi rồi sao? Nghe có buồn cười không chứ. Hơn nữa, đến kỳ nghỉ đông là chúng ta chính thức không còn đi học nữa rồi.”

Hai bên tai của Tề Du sắp nổ đến nơi, cô nhắm mắt thở dài một hơi, bất lực đầu hàng.

Sau khi thuyết phục được Tề Mạn Linh đi ăn chung thì cả năm người kéo nhau đến một quán ăn Trung Hoa nổi tiếng gần trường. Không gian quán trang trí kiểu cổ xưa, ánh đèn lồng đỏ treo cao tỏa ánh sáng ấm áp lên từng bàn ăn. Mùi thơm của các món ăn Trung Hoa đặc trưng xông lên quyện vào không khí, khiến dạ dày ai nấy đều cồn cào.

Cả nhóm tìm một bàn lớn gần cửa sổ, nhanh chóng ngồi xuống và hào hứng lật thực đơn. Từng món ăn được gọi lên với tiếng cười đùa rôm rả, chốc chốc lại xen lẫn những câu bàn tán sôi nổi về chuyện chọn chuyên ngành và trường đại học.

Thật ra cũng không quá khó đoán vì vốn dĩ bản thân mỗi người đều nổi bật ở một bộ môn và lĩnh vực nhất định, nên không nói cũng biết họ sẽ chọn gì. Chỉ riêng Tề Mạn Linh là không ai đoán được cô sẽ chọn chuyên ngành gì.

“Rồi, mọi người tính chọn ngành gì đây?” Dư Hiểu Khuê mở lời, ánh mắt tinh nghịch lướt qua từng người bạn. “Tớ nghĩ với điểm mạnh của mỗi người, cũng chẳng khó đoán lắm đâu nhỉ?”

Lời vừa dứt, Thanh Dạ lập tức đón lời, hào hứng nói: “Tớ thì tất nhiên sẽ chọn khoa Khoa học chính trị và ngoại giao rồi! Nghe nói khoa bên Đại học New York rất mạnh, lại có nhiều chương trình trao đổi với các chính trị gia mỗi năm.”

Cạnh đó, Dư Hiểu Khuê nở nụ cười đắc ý. “New York sao? Tớ cũng chọn khoa Văn học thế giới ở trường đó!” Đôi mắt cô sáng rực lên “Nếu có thể thì chúng ta sẽ tiếp tục học chung trường.”

Cả hai bật cười hí hoáy với nhau, Toàn Bích ngồi bên cạnh nhấp ngụm trà, thong thả lên tiếng: “Tớ thì vẫn là Kinh doanh quốc tế và tài chính. Nếu không học ngành này, e rằng ba mẹ sẽ giết tớ mất.” Cô cười nhạt, với thân thế của Toàn Bích, con đường kinh doanh đã gần như là định mệnh được sắp đặt sẵn, nhưng cô không cảm thấy gò bó. Ngược lại, đó là thứ khiến Toàn Bích cô cảm thấy mình có trách nhiệm và mục tiêu.

Giai Tuệ Nghiên gật gù vì bản thân cô cũng vậy “ Tớ đã nộp hồ sơ vào học viện m nhạc Hoàng gia Anh và Juilliard, như mấy cậu biết đấy, gia đình của tớ đã định hướng cho tớ trở thành nghệ sĩ Opera từ nhỏ rồi mà, cũng may là tớ có năng khiếu cảm âm và cũng yêu thích chúng nên không đến mức vất vả.” Cô bất giác thở dài, cười nhẹ: “Ước gì tớ có độ cảm âm hoàn hảo như Mạn Linh, thì đã đỡ khổ biết mấy mỗi lần chỉnh giọng.”

Mọi người gật gù, không hề ngạc nhiên. Nhưng rồi, cả bốn ánh mắt cùng đổ dồn về phía Tề Mạn Linh, người duy nhất vẫn chưa nói gì. Cô im lặng nhìn sang mọi người.

Tề Mạn Linh nãy giờ ngồi trầm mặc, đôi mắt như chứa băng, toát lên nét sắc lạnh mà cũng đầy quyến rũ. Nhận thấy mọi người đang chú ý, cô khẽ nhướn mày, vẻ mặt lạnh lùng đổi ranh ma, khóe môi thoáng nhếch lên một nụ cười tinh nghịch: “Chuyện gì? Tớ biết tớ đẹp rồi, đừng nhìn nhiều quá, mòn nhan sắc của tớ thì tội nghiệp tớ đấy.”

“Tề Mạn Linh, cậu có thể dùng 5G để bắt sóng với chúng tớ không? Gọi cậu là Mạn Linh 2G quả là không sai mà.” Toàn Bích bật cười lắc đầu chịu thua với vẻ mặt của cô bạn mình.

Cả nhóm lập tức bật cười trước câu nói của Toàn Bích. Sự im lặng và thần thái kiêu sa của cô lúc nào cũng gây cho người đối diện một cảm giác bí ẩn và khó gần, không ai có thể đoán trước được suy nghĩ hay ý định thực sự của cô. Chính vì vậy, mặc cho sự thân thiết bao nhiêu năm, vẫn chưa ai biết Tề Mạn Linh thật sự muốn gì hay sẽ chọn ngành nào.

Dư Hiểu Khuê cố gắng nén cười, giọng đầy hứng thú: “Mạn Linh, cậu thật sự không cho bọn tớ biết chút gì sao? Ít nhất là để đoán được một chút về dự định của cậu chứ!”

Tề Mạn Linh nhún vai, đôi mắt sáng lên nét lém lỉnh khó hiểu: “Tớ cũng chỉ muốn chọn một ngành mà bản thân cảm thấy phù hợp, còn cụ thể thì khi nào nhập học các cậu sẽ biết thôi.”

Câu trả lời mơ hồ của Mạn Linh chỉ càng khiến mọi người thêm tò mò, nhưng hiểu tính cách của cô, không ai gặng hỏi thêm. Có lẽ, chỉ đến khi cô sẵn sàng, họ mới có thể biết được những điều cô đang toan tính.

Trên bàn, những món ăn dần được bày ra, tất cả đều nóng hổi và hấp dẫn. Không gian trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết khi từng người không ngừng nói về những dự định, ước mơ và kỳ vọng của mình. Bên ngoài cửa sổ, những hạt mưa lác đác rơi, hòa cùng ánh sáng từ đèn lồng đỏ lung linh, như tạo nên một khung cảnh đầy lãng mạn.

Đến khi dùng bữa xong thì cũng đã 8 giờ tối, cơn mưa dai dẳng vẫn tí tách rơi không ngừng. Đèn đường phản chiếu những giọt mưa thành ánh sáng lấp lánh trên nền đất ướt, tạo nên một bầu không khí yên tĩnh và mờ ảo. Vừa ra đến cửa, dàn xe sang trọng của bốn người trong nhóm đã đợi sẵn, những chiếc xe bóng loáng xếp hàng ngay ngắn, mỗi người đều có một chiếc riêng để về.

Giai Tuệ Nghiên kéo áo khoác sát vào người, quay sang nhìn Tề Mạn Linh, vẻ lo lắng thoáng hiện trên gương mặt dịu dàng: “Mưa thề này cậu chạy xe đạp điện kia về có được không? Hay cậu để xe ở đây đi, tớ đưa cậu về. Ngày mai quay lại lấy cũng không muộn”

“Nè nè Tuệ Nghiên, cậu đưa Mạn Linh về rồi gửi địa chỉ nhà của cậu ấy sang cho nhóm nha, tớ sẽ đến đột nhập nhà cậu ấy.” Thanh Dạ nói xong thì cười ha hả rất hảo sảng.

Tề Mạn Linh cười nhạt một tiếng, dù có biết thì nội việc đi từ cổng chính vào đến khu biệt thự bên trong đã là một vấn đề rồi nói gì đến đột nhập biệt thự chính của cô.

Toàn Bích, luôn giữ vẻ điềm tĩnh vốn có, mỉm cười, đưa tay bịt miệng Thanh Dạ rồi từ tốn nói, giọng trầm ấm nhưng pha chút trách móc dí dỏm:

“Con gái thì cười bé miệng một chút, kẻo không ruồi bay vào thăm quan rồi định cư luôn đấy.”

Tề Mạn Linh nhìn bạn mình, khóe môi cong nhẹ từ chối.

“Không sao đâu, tớ có áo mưa, vả lại mưa cũng chẳng lớn. Đi như vậy không tiện cho cậu.”

“Cái gì mà tiện với không tiện, chúng ta chơi với nhau đã lâu như vậy, nói những từ đó miệng cậu không ngượng sao hả!” Dư Hiểu Khuê chống nạnh hừ hự nhìn Tề Mạn Linh.

Tề Mạn Linh không nói gì, chỉ mỉm cười nháy mắt nhìn Dư Hiểu Khuê.

Cả đám chịu thua trước độ cố chấp của cô, thế là ai lên xe người nấy. Thanh Dạ bấm cửa kính xuống, nhoài người ra nói lớn.

“Nếu có gì phải gọi cho chúng tớ liền đó, không có phiền hay tiện gì hết nghe chưa!?”

Tề Mạn Linh gật gật rồi vẫy tay, đoàn xe kéo đuôi nhau đánh bánh ra phía đường lớn. Tề Du ngẩng đầu lên, khuôn mặt quay lại, đượm vẻ lạnh lùng. Cô ghét mưa - cái lạnh ẩm ướt làm cô thấy khó chịu khi đứng dưới trời như vậy. Cô rút điện thoại, nhanh chóng mở danh bạ và bấm chọn một cái tên quen thuộc. Điện thoại chưa đổ chuông được hai hồi, đầu dây bên kia đã có người đáp.

“Tiểu thư.”

“Cho xe đến.”

Hot

Comments

Ngô Tuấn

Ngô Tuấn

tiếp

2025-03-25

0

lalisa <3×××××¶¶¶¶∆∆∆

lalisa <3×××××¶¶¶¶∆∆∆

Hay

2024-11-09

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chap I
2 Chap I.II
3 Chap II
4 Extra (Ly Tâm's birthday)
5 Extra C1: Tề Thiên Vũ năm 14 (kỳ sát hạch)
6 Extra: "Lá bùa may mắn" họ Tề
7 Extra C2.1: Tề Thiên Vũ 14 (Kỳ sát hạch)
8 Extra C2.2: Tề Thiên Vũ 14 (Kỳ sát hạch)
9 Chương III.
10 Chương IV. Trận đấu cướp cờ (Part 1)
11 Chương IV. Trận đấu cướp cờ (Part 2)
12 Chương IV. Trận đấu cướp cờ (Part 3)
13 Extra: Tề Du - Tề Mạn Linh
14 Chương V. Xương gãy thì lành, đâu có phế
15 Chương VI. Berlin
16 Chương VI. Berlin (2)
17 Chương VII. Khu chợ đen, người Trung Quốc?
18 Chương VIII. Ngũ Thần Tinh
19 Chương IX. Chọn ngành học
20 Chương X. Anh em Tần Trạch và Tần Diệp
21 Chương XI. Tam Đoàn
22 Chương XII. Đại Thống Tướng - Thanh Thiên Hạo
23 Chương XIII. Tại sao lại học chính trị?
24 Chương XIV. Đến Myanmar?
25 Chương XV. Ông chú lại nhớ nghề rồi
26 Chương XVI. Kịch hay không được đến trễ
27 Chương XVII. Thượng Hải
28 Chương XVIII. Làm sao họ có thể không ngoái nhìn?
29 Chương XIX. Buổi đấu giá ở Nam Dương
30 Chương XX. Tróc nã chủ mẫu và tiểu thư Tề gia
31 Chương XXI. Đua xe chợ đen?
32 Chương XXII. Trở về New York
33 Chương XXIII. Công đạo nằm ở đâu?
34 Chương XXIV. Nếu tiếp xúc nhiều hơn thì sao?
35 Chương XXV: Em đang giận?
36 Chương XXVI. Em chê khăn tôi?
37 Chương XXVII. Cảm ơn anh hôm nay
38 Chương XXVIII. Sát hạch ở Sudan, Châu Phi
39 Chương XXIX. Là ám chỉ điều gì?
40 Chương XXX. Em từng thích ai chưa?
41 Chương XXXI. Hỏi như vậy, liệu anh ấy có nghĩ nhiều không?
42 Chương XXXII. Cô muốn giết người
43 Chương XXXIII. Cận thị ban đêm
44 Chương XXXIV. Thẩm phán đến từ địa ngục
45 Chương XXXV. Cảng Keppel Terminal
46 Chương XXXVI. Anh Lý?
47 Chương XXXVII. Danh bất hư truyền
48 Chương XXXVIII. Con vừa ở đâu về?
49 Chương XXXIX. Anh họ?
50 Chương 40. Vậy là lạ đấy
51 Chương 41. Thanh mai trúc mã
52 Chương 42. Linh hồ sa mạc
53 Chương 43. Về lại New York sau 1 tháng
54 Chương 44. Thủ lĩnh sư tử
55 Chương 45. Chúng ta không thể mua sắm ở nhà sao?
56 Chương 46. Chúng ta từng gặp nhau lúc nhỏ
57 Chương 47. Một kẻ điên lắm tiền
58 Chương 48. Ăn ké bữa trưa
59 Chương 49. Gót chân Achilles của Tề gia và Lam Bang
60 Chương 50. Bữa ăn Giáng Sinh ở đại bản doanh Tề gia (1)
61 Chương 51. Bữa ăn giáng sinh ở đại bản doanh Tề gia (2)
62 Chương 52. Thật và Thách
63 Chương 53. Em thách chị hôn anh hai
64 Chương 54. Em nghĩ nhà mình sắp có thêm thành viên mới
65 Chương 55. Tự nhiên thấy buốt răng
66 Chương 56. Thuần phục cả thú hoang sao?
67 Christmas's extra: Lễ bóc đồ của Tề Thiên Vũ
68 Christmas's extra. Lễ bóc đồ của Tề Du
69 Christmas's extra. Lý Tây Hoa lần đầu đến Tề gia (1)
70 Christmas's extra. Lý Tây Hoa lần đầu đến Tề gia (2)
71 Chương 57. Bảo bối! Con rất có mắt chọn xe đó
72 Chương 58. Quà từ Sudan
73 Chương 59. Đây là quà Giáng Sinh của anh
74 Chương 60. Anh Cảnh Thần ơi
75 Chương 61. Lại không mang theo kính?
76 Chương 62. Có rượu gì ngọt ngọt không?
77 Chương 63. Ai đặt báo thức sớm vậy?
78 Chương 64. Anh hai chơi ăn gian
79 Chương 65. Cứ để con bé đi
80 Chương 66. Người của tôi
81 Chương 67. Bé cưng, em đến trễ
82 Chương 68. Tiểu Du không tham gia?
83 Chương 69. Đúng là kiểu ‘thả diều đứt dây
84 Chương 71. Con đường bạch đạo
85 Chương 72. Trợ lý đặc biệt
86 Chương 73. Sao em lại ở đây một mình?
87 Chương 74. Em đang rình cái gì đấy?
88 Chương 75. LAM NHIÊN!
89 Chương 76. Tôi cũng là bất đắc dĩ
90 Chương 77. Con rắn độc họ Tạ
91 New year extra: Lần đầu Lam Tịch Dao gặp Tề Thiên Vũ
92 Chương 78. Lại họp từ sáng sớm sao?
93 Chương 79. Tề thiếu gia, cậu thấy như thế nào?
94 Chương 80. Chúng ta chọn đúng nơi để gửi gắm tương lai rồi
95 Chương 81. Anh đừng làm quá
96 Chương 82. Người phía sau Đại sứ Lý là?
97 New Year Extra: Năm mới của anh em Tề gia tại Trung Quốc (I)
98 New Year Extra: Năm mới của anh em Tề gia tại Trung Quốc (II)
99 Chương 83. Trợ lý sao?
100 Chương 84. Đám cưới trong giới hắc đạo
101 Chương 85. Tín hiệu
102 Chương 85. Kế hoạch triển khai
103 Chương 87. Một màn trao đổi thú vị
104 Chương 88. Em không say
105 Chương 89. Không muốn trốn tránh
106 Chương 90. Một sự cướp đoạt không báo trước
107 Chương 91. Có quỷ mới tin
108 Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (1)
109 Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (2)
110 Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (3.1)
111 Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (3.2)
112 Chương 92. Một cơn sóng ngầm đã nổi lên
113 Chương 93. Nhật thực?
114 Chương 94. Chính thức chạm mặt
115 Chương 95. Tạ lão đại? Là Tạ Cố Thương?
116 Chương 96. Không có người che chở thì chết à?
117 Expand extra: Cơn địa chấn mang tên "Tề Du"
118 #.Throwback Extra: Kỳ tài giữa biển danh môn (1)
119 Chương 97. Ai đuổi em?
120 Chương 98. Thông tin muốn bán
121 Chương 99. Tôi từ chối
122 Chương 100. Cuối cùng cũng có đất dụng võ
123 Chương 101. Nuôi cả sư tử rồi còn đòi bắt cọp?
124 #. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (2)
125 #. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (3)
126 #. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (4)
127 #. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (5)
128 #. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (Final)
129 Chương 102. Tỉnh dậy sau cơn say (1)
130 Chương 103. Tỉnh dậy sau cơn say (2)
131 Chương 104. Tiễn cô ấy an toàn
132 Chương 105. Cô hoàn toàn né tránh anh
133 Chương 106. Có chút gì đó lạ thường
Chapter

Updated 133 Episodes

1
Chap I
2
Chap I.II
3
Chap II
4
Extra (Ly Tâm's birthday)
5
Extra C1: Tề Thiên Vũ năm 14 (kỳ sát hạch)
6
Extra: "Lá bùa may mắn" họ Tề
7
Extra C2.1: Tề Thiên Vũ 14 (Kỳ sát hạch)
8
Extra C2.2: Tề Thiên Vũ 14 (Kỳ sát hạch)
9
Chương III.
10
Chương IV. Trận đấu cướp cờ (Part 1)
11
Chương IV. Trận đấu cướp cờ (Part 2)
12
Chương IV. Trận đấu cướp cờ (Part 3)
13
Extra: Tề Du - Tề Mạn Linh
14
Chương V. Xương gãy thì lành, đâu có phế
15
Chương VI. Berlin
16
Chương VI. Berlin (2)
17
Chương VII. Khu chợ đen, người Trung Quốc?
18
Chương VIII. Ngũ Thần Tinh
19
Chương IX. Chọn ngành học
20
Chương X. Anh em Tần Trạch và Tần Diệp
21
Chương XI. Tam Đoàn
22
Chương XII. Đại Thống Tướng - Thanh Thiên Hạo
23
Chương XIII. Tại sao lại học chính trị?
24
Chương XIV. Đến Myanmar?
25
Chương XV. Ông chú lại nhớ nghề rồi
26
Chương XVI. Kịch hay không được đến trễ
27
Chương XVII. Thượng Hải
28
Chương XVIII. Làm sao họ có thể không ngoái nhìn?
29
Chương XIX. Buổi đấu giá ở Nam Dương
30
Chương XX. Tróc nã chủ mẫu và tiểu thư Tề gia
31
Chương XXI. Đua xe chợ đen?
32
Chương XXII. Trở về New York
33
Chương XXIII. Công đạo nằm ở đâu?
34
Chương XXIV. Nếu tiếp xúc nhiều hơn thì sao?
35
Chương XXV: Em đang giận?
36
Chương XXVI. Em chê khăn tôi?
37
Chương XXVII. Cảm ơn anh hôm nay
38
Chương XXVIII. Sát hạch ở Sudan, Châu Phi
39
Chương XXIX. Là ám chỉ điều gì?
40
Chương XXX. Em từng thích ai chưa?
41
Chương XXXI. Hỏi như vậy, liệu anh ấy có nghĩ nhiều không?
42
Chương XXXII. Cô muốn giết người
43
Chương XXXIII. Cận thị ban đêm
44
Chương XXXIV. Thẩm phán đến từ địa ngục
45
Chương XXXV. Cảng Keppel Terminal
46
Chương XXXVI. Anh Lý?
47
Chương XXXVII. Danh bất hư truyền
48
Chương XXXVIII. Con vừa ở đâu về?
49
Chương XXXIX. Anh họ?
50
Chương 40. Vậy là lạ đấy
51
Chương 41. Thanh mai trúc mã
52
Chương 42. Linh hồ sa mạc
53
Chương 43. Về lại New York sau 1 tháng
54
Chương 44. Thủ lĩnh sư tử
55
Chương 45. Chúng ta không thể mua sắm ở nhà sao?
56
Chương 46. Chúng ta từng gặp nhau lúc nhỏ
57
Chương 47. Một kẻ điên lắm tiền
58
Chương 48. Ăn ké bữa trưa
59
Chương 49. Gót chân Achilles của Tề gia và Lam Bang
60
Chương 50. Bữa ăn Giáng Sinh ở đại bản doanh Tề gia (1)
61
Chương 51. Bữa ăn giáng sinh ở đại bản doanh Tề gia (2)
62
Chương 52. Thật và Thách
63
Chương 53. Em thách chị hôn anh hai
64
Chương 54. Em nghĩ nhà mình sắp có thêm thành viên mới
65
Chương 55. Tự nhiên thấy buốt răng
66
Chương 56. Thuần phục cả thú hoang sao?
67
Christmas's extra: Lễ bóc đồ của Tề Thiên Vũ
68
Christmas's extra. Lễ bóc đồ của Tề Du
69
Christmas's extra. Lý Tây Hoa lần đầu đến Tề gia (1)
70
Christmas's extra. Lý Tây Hoa lần đầu đến Tề gia (2)
71
Chương 57. Bảo bối! Con rất có mắt chọn xe đó
72
Chương 58. Quà từ Sudan
73
Chương 59. Đây là quà Giáng Sinh của anh
74
Chương 60. Anh Cảnh Thần ơi
75
Chương 61. Lại không mang theo kính?
76
Chương 62. Có rượu gì ngọt ngọt không?
77
Chương 63. Ai đặt báo thức sớm vậy?
78
Chương 64. Anh hai chơi ăn gian
79
Chương 65. Cứ để con bé đi
80
Chương 66. Người của tôi
81
Chương 67. Bé cưng, em đến trễ
82
Chương 68. Tiểu Du không tham gia?
83
Chương 69. Đúng là kiểu ‘thả diều đứt dây
84
Chương 71. Con đường bạch đạo
85
Chương 72. Trợ lý đặc biệt
86
Chương 73. Sao em lại ở đây một mình?
87
Chương 74. Em đang rình cái gì đấy?
88
Chương 75. LAM NHIÊN!
89
Chương 76. Tôi cũng là bất đắc dĩ
90
Chương 77. Con rắn độc họ Tạ
91
New year extra: Lần đầu Lam Tịch Dao gặp Tề Thiên Vũ
92
Chương 78. Lại họp từ sáng sớm sao?
93
Chương 79. Tề thiếu gia, cậu thấy như thế nào?
94
Chương 80. Chúng ta chọn đúng nơi để gửi gắm tương lai rồi
95
Chương 81. Anh đừng làm quá
96
Chương 82. Người phía sau Đại sứ Lý là?
97
New Year Extra: Năm mới của anh em Tề gia tại Trung Quốc (I)
98
New Year Extra: Năm mới của anh em Tề gia tại Trung Quốc (II)
99
Chương 83. Trợ lý sao?
100
Chương 84. Đám cưới trong giới hắc đạo
101
Chương 85. Tín hiệu
102
Chương 85. Kế hoạch triển khai
103
Chương 87. Một màn trao đổi thú vị
104
Chương 88. Em không say
105
Chương 89. Không muốn trốn tránh
106
Chương 90. Một sự cướp đoạt không báo trước
107
Chương 91. Có quỷ mới tin
108
Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (1)
109
Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (2)
110
Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (3.1)
111
Extra (out). Nỗi ám ảnh năm bốn tuổi (3.2)
112
Chương 92. Một cơn sóng ngầm đã nổi lên
113
Chương 93. Nhật thực?
114
Chương 94. Chính thức chạm mặt
115
Chương 95. Tạ lão đại? Là Tạ Cố Thương?
116
Chương 96. Không có người che chở thì chết à?
117
Expand extra: Cơn địa chấn mang tên "Tề Du"
118
#.Throwback Extra: Kỳ tài giữa biển danh môn (1)
119
Chương 97. Ai đuổi em?
120
Chương 98. Thông tin muốn bán
121
Chương 99. Tôi từ chối
122
Chương 100. Cuối cùng cũng có đất dụng võ
123
Chương 101. Nuôi cả sư tử rồi còn đòi bắt cọp?
124
#. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (2)
125
#. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (3)
126
#. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (4)
127
#. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (5)
128
#. Throwback Extra. Kỳ tài giữa biển danh môn (Final)
129
Chương 102. Tỉnh dậy sau cơn say (1)
130
Chương 103. Tỉnh dậy sau cơn say (2)
131
Chương 104. Tiễn cô ấy an toàn
132
Chương 105. Cô hoàn toàn né tránh anh
133
Chương 106. Có chút gì đó lạ thường

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play