Chương 2: Bám dính lấy anh trai lạ mặt

Cố Tinh Vân được xoa dịu, ngay lập tức ngoan ngoãn, không giãy giụa nữa. Cậu vươn tay nắm lấy áo hắn, hết cọ chỗ này lại cọ chỗ kia, khiến hàng mày của ảnh đế chau lại. Hiện giờ, cả người anh đều là pheromone của nhóc Alpha lạ mặt này, ra ngoài làm việc không phải để mọi người hiểu lầm hay sao.

Hắn cũng không có sở thích đánh dấu Alpha.

"Rắc rối thật..."

Lục Nguyên Minh lẩm bẩm, đôi mắt sắc bén của ảnh đế không ngừng dõi theo cậu nhóc Alpha đang bám dính lấy mình. Trong lòng hắn dâng lên một cảm giác khó hiểu, vừa tức giận, vừa xen lẫn chút bất lực. Hắn rút điện thoại ra khỏi túi bằng tay còn lại, gọi cho quản lý của mình, vô cùng bình tĩnh nói.

“Tôi không khỏe, nói với bọn họ ngày mai hoặc mốt, dùng từ uyển chuyển vào, giữ tốt hình tượng cho tôi.”

Trần Hạo ở đầu dây bên kia không biết mắng chửi trong lòng vị ảnh đế hai mặt này biết bao nhiêu lần, ngoài mặt vẫn phải giữ thái độ ân cần, đúng mực của một người quản lý chuyên nghiệp, đáp ứng tất cả.

Cố Tinh Vân sau khi được pheromone của Lục Nguyên Minh xoa dịu và được hắn giúp tiêm thuốc ức chế thì dần trở lại trạng thái bình thường. Cậu tỉnh táo hơn đôi chút, đôi mắt mờ sương khẽ hé mở. Nhận ra mình đang nắm chặt tay của một người xa lạ, Cố Tinh Vân lập tức trở nên căng thẳng, lắp bắp nói xin lỗi hắn.

“Xin…xin lỗi, em không cố ý ôm chặt tay anh như vậy đâu.”

"Em là ai? Sao lại xuất hiện trong phòng của tôi?" Lục Nguyên Minh chất vấn, giọng nói hắn trở nên lạnh lùng đến cực điểm, hắn không quan tâm lời xin lỗi nhỏ nhặt của cậu nhóc này, chỉ vì pheromone hắn vô thức mất kiểm soát khi đến gần cậu cũng đủ làm Lục ảnh đế bực bội trong lòng.

Cố Tinh Vân bối rối, cậu không biết phải giải thích thế nào về tình huống kỳ lạ này. Trong đầu cậu hiện giờ chỉ có một mớ hỗn độn, không biết tại sao mình lại ở đây và tại sao cơ thể lại có phản ứng kỳ lạ như vậy. Cậu cúi đầu, né tránh ánh mắt của Lục Nguyên Minh, lí nhí đáp: "Em… em không biết. Chỉ là đột nhiên em cảm thấy rất nóng... rồi… rồi em đến đây."

Lục Nguyên Minh nhíu mày, không hài lòng với câu trả lời không rõ ràng.

"Không biết? Em vào phòng tôi một cách bất hợp pháp và bây giờ lại bảo không biết sao?"

“Em không phải người xấu đâu… cha nhỏ em là anh hùng đấy, anh…anh chắc biết ông ấy mà. Lục Vĩnh Hi, cha lớn của em là Cố Viễn Quân đó.” Cậu như lấy lại chút khí thế khi nhắc tới tên của hai người cha mình, chẳng qua hàng mày của người đàn ông trước mặt cậu còn chau chặt hơn so với trước.

Cậu… có nói gì sai hả?

“Anh hùng? Tôi còn chẳng biết hai người họ là ai? Em từ sao Hỏa rớt xuống đấy à!”

Cố Tinh Vân cuống lên, cậu càng lúc càng cảm thấy bối rối, nói năng lộn xộn hết cả. Cậu cố gắng nhớ lại mọi thứ, nhưng những ký ức vô cùng rõ ràng trước đây chỉ còn là những mảnh ghép vụn vỡ, không có thứ gì là rõ ràng. Trong đầu chỉ có hình ảnh của hai cha cùng với căn nhà thân thuộc, nhưng thế giới bên ngoài cửa sổ lại quá đỗi khác biệt, không hề giống nơi cậu từng sống. Điều đó càng khiến cậu sợ hãi.

"Điện thoại… cho em mượn điện thoại của anh đi! Em cần gọi cho cha của mình!" Cố Tinh Vân bất ngờ nói, đôi mắt to tròn hiện rõ sự lo lắng, bất an của cậu.

Lục Nguyên Minh nhìn cậu, nỗi nghi ngờ trong lòng ngày càng lớn hơn nhưng hắn lại không nói gì, sau một lúc vẫn đưa điện thoại cho cậu. Cố Tinh Vân nhanh chóng tra cứu tên của hai cha mình, hy vọng sẽ tìm được thông tin của họ, nhưng kết quả trả về lại là con số không. Không một dòng tin tức nào về Lục Vĩnh Hi hay Cố Viễn Quân xuất hiện trên màn hình cả.

"Không thể nào… không có tên của cha em... Không thể như vậy được."

Cố Tinh Vân càng tra, nỗi hoang mang trong lòng cậu càng lớn. Cậu cố gắng tìm kiếm mọi manh mối, nhưng thế giới này dường như hoàn toàn không quen biết cậu. Những khuôn mặt, những địa danh, những con đường, tất cả đều không giống bất cứ thứ gì mà cậu từng thấy.

Cố Tinh Vân bắt đầu run rẩy. Cảm giác cô đơn và sợ hãi từ từ bao vây lấy cậu. Cậu bật khóc, những giọt nước mắt tuôn rơi trên đôi gò má xinh đẹp: "Em không biết... Em không biết mình đang ở đâu... Em không quen ai ở đây cả!"

Cậu khẽ nức nở, giọng nói run rẩy trong sự hoảng loạn.

"Em chỉ muốn về với cha thôi..."

Lục Nguyên Minh vốn đã quen với việc kiểm soát mọi thứ xung quanh, giờ lại đứng trước một thiếu niên khóc lóc như thế này, hắn đột nhiên không biết phải làm sao. Ảnh đế kiềm chế bản tính nóng nảy của mình, cố gắng giữ bình tĩnh, rồi quay sang chiếc điện thoại, nhấn gọi.

“Nói với nhân viên khách sạn gửi đoạn video camera ghi lại trước cửa phòng tôi trong một tiếng đồng hồ trước đến giờ, bảo bọn họ coi thời gian rồi cắt thôi, không được lén xem. Hiểu không?”

Trần Hạo nghe vậy trong lòng liền căng thẳng, anh ta nhỏ giọng hỏi qua điện thoại: “Cậu bí mật hẹn hò với ai à?”

“Không.”

Cuộc gọi bị ngắt ngay sau đó.

Trần Hạo thề, anh chưa từng làm việc cho ai khó nói chuyện như tên này hết.

Chẳng qua là có tiền thôi mà… đúng vậy, có tiền đúng là muốn gì cũng được.

Sau vài phút chờ đợi, Lục Nguyên Minh cũng nhận được đoạn hình ảnh được camera trước phòng quay lại.

Cả hai ngồi cùng nhau trên giường, một người có vẻ mặt khó chịu thấy rõ, một người lại tủi thân co ro một góc bên cạnh. Lục Nguyên Minh xem đi xem lại đoạn camera nhiều lần, nhưng vẫn không thể hiểu tại sao cậu nhóc này lại đột ngột xuất hiện trên hành lang. Từ đoạn ghi hình, cậu ta xuất hiện từ hư không, không có bất kỳ dấu hiệu gì trước đó.

Cố Tinh Vân, khi nhìn thấy cảnh tượng mình xuất hiện kỳ lạ trong đoạn video, cảm thấy mọi chuyện càng trở nên phức tạp: "Chuyện này... sao lại như vậy?" cậu thì thầm, hoàn toàn không hiểu nổi tình huống này.

Bất chợt, cậu nhớ đến chuyện cha nhỏ cậu cũng không phải người của thế giới trước đó, ông là xuyên qua… vậy cậu có khi nào cũng vậy không?

“Anh… anh lạ mặt, có thể là em xuyên không rồi đó ạ!”

Lục Nguyên Minh nghe xong lời giải thích của Cố Tinh Vân, vẻ mặt hắn chẳng thể giấu nổi sự khó tin: “Xuyên không? Nhóc tưởng tôi sẽ tin vào mấy thứ viển vông đó sao?”

Dù không thể nào chấp nhận lý do phi lý như vậy, Lục Nguyên Minh lại không có cách nào khác để giải thích hiện tượng kỳ lạ này. Cả video camera lẫn lời nói của Cố Tinh Vân đều không đưa ra được câu trả lời hợp lý. Trước mắt hắn chỉ là một cậu nhóc Alpha xinh đẹp, dễ thương đang bám dính lấy hắn không có chút ý định sẽ buông tay.

Việc cơ thể cậu bỗng nhiên phát sinh những phản ứng kỳ lạ cũng khiến Cố Tinh Vân hoang mang không kém chuyện bản thân có thể đã xuyên không.

Cậu nghĩ rằng mình đang mắc một căn bệnh nào đó, vì từ nhỏ cha chưa từng nói với cậu rằng Alpha cũng có kỳ phát tình như Omega: "Anh ơi… có lẽ em bị bệnh rồi. Mà hình như bệnh của em chỉ có pheromone của anh mới làm em đỡ khó chịu..."

Nghe câu nói ngây ngô đó, Lục Nguyên Minh cảm thấy vừa buồn cười vừa bực bội: "Em nghĩ đây là bệnh? Không phải bệnh đâu nhóc, em đang trải qua kỳ phát tình của Alpha, thật sự là từ sao Hỏa rớt xuống hả?" Hắn thở dài, giải thích một cách đơn giản nhất có thể.

Cố Tinh Vân tròn mắt ngạc nhiên, cậu không để ý câu nói nửa thật, nửa trêu đùa phía sau của người này, không chắc chắn lặp lại.

"Phát tình? Nhưng cha em chưa bao giờ nói em sẽ gặp chuyện này cả..." Cậu cảm thấy bối rối vô cùng, nhưng giờ cậu chỉ biết rằng nếu không có Lục Nguyên Minh bên cạnh, cơn khó chịu đó sẽ quay lại nhanh chóng.

"Anh... anh có thể giúp em không?" Cố Tinh Vân rụt rè hỏi, giọng nói đầy hy vọng. Cậu không biết phải làm sao, ngoài việc dựa dẫm vào người đàn ông duy nhất mà cậu cảm thấy có thể tin tưởng vào lúc này. Dù rằng Lục Nguyên Minh có vẻ khá hung dữ, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác.

Lo sợ "bệnh" tái phát, Cố Tinh Vân quyết định bám lấy Lục Nguyên Minh, ôm chặt lấy chân hắn như một đứa trẻ: "Em sẽ không đi đâu hết. Em chỉ cảm thấy ổn khi ở cạnh anh thôi..."

Lục Nguyên Minh nhìn cậu, thở dài một hơi. Hắn không muốn dính líu vào chuyện này, nhưng nhìn thấy cậu nhóc trước mặt trong trạng thái hoảng loạn như vậy, hắn không thể nào phớt lờ. Dù gì thì cậu ta cũng đã bám lấy hắn từ đầu, và giờ hắn cũng không biết phải làm gì khác cả.

"Được rồi, tạm thời em cứ ở lại với tôi. Nhưng em phải nghe lời tôi, hiểu không?"

Cố Tinh Vân ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh long lanh nước, gật đầu lia lịa đồng ý: "Vâng! Em sẽ ngoan mà!"

Lục Nguyên Minh, mặc dù đã tạm chấp nhận việc cậu nhóc này có thể không thuộc về thế giới này, nhưng trong lòng hắn vẫn đầy mâu thuẫn. Hắn cảm thấy mình không có trách nhiệm phải giải quyết những chuyện không liên quan đến bản thân. Tuy nhiên, khi nhìn Cố Tinh Vân bám chặt lấy mình, khuôn mặt xinh đẹp của cậu lại toát lên vẻ ngây thơ và yếu đuối đến lạ, hoàn toàn không có chút giống một Alpha cấp S+ chút nào... làm hắn lại không thể nổi giận như bình thường nổi.

Lục Nguyên Minh chỉ khẽ thở dài, trong lòng vẫn còn nhiều điều phải suy tư. Nhưng trước mắt, hắn chỉ cần giúp cậu nhóc này ổn định lại tình hình một chút và tìm ra cách giải quyết tiếp theo là được.

Dù sao, Lục ảnh đế hắn đây không phải người chuyên đi làm việc tốt.

Hot

Comments

Đường Nguyệt Hàn❄️🎭

Đường Nguyệt Hàn❄️🎭

tựa tựa vậy:))

2024-11-04

13

Băng Tử 🌌

Băng Tử 🌌

Không thích thật, nhưng bé thì khác nha/Hey/

2024-11-01

16

YS

YS

ồ/Chuckle/ ngoài lạnh trong nóng ha

2024-10-30

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vừa xuyên qua đã bị người bắt trói rồi
2 Chương 2: Bám dính lấy anh trai lạ mặt
3 Chương 3: Nơi này lạc hậu hơn thế giới của cậu
4 Chương 4: Anh làm nghề gì ạ?
5 Chương 5: Cậu muốn làm diễn viên
6 Chương 6: “Ảnh đế có em trai?”
7 Chương 7: “Nhóc đáng yêu này từ đâu ra vậy?”
8 Chương 8: Năng khiếu diễn xuất
9 Chương 9: “Cầm thẻ của tôi mà xài, tính vào tiền nợ là được.”
10 Chương 10: Casting phim
11 Chương 11: Gia nhập đoàn phim
12 Chương 12: Cứ thích ghẹo người ta
13 Chương 13: “Cậu chính là Lạc Như Minh.”
14 Chương 14: “Nhớ đồ ngốc rồi.”
15 Chương 15: Đóng máy
16 Chương 16: Hình ảnh các diễn viên bị leak
17 Chương 17: “Thế giới của em là như vậy sao?”
18 Chương 18: Kể cho anh chủ nợ nghe chút chút về mình
19 Chương 19: “Em có ghét tôi không?”
20 Chương 20: Trailer thôi cũng đủ viral
21 Chương 21: Nhóc Alpha tham gia show giải trí
22 Chương 22: Bỏ thuốc
23 Chương 23: Chỉ nhớ đến mỗi em ấy
24 Chương 24: Người này làm gì có khái niệm dịu dàng
25 Chương 25: “Gửi dao cho biên kịch.”
26 Chương 26: Lần đầu tiên cảm thấy mệt thế này
27 Chương 27: Hắn tìm thấy mục tiêu của đời mình rồi
28 Chương 28: “Đạo diễn Trần bảo tôi gọi em đến thử vai.”
29 Chương 29: Dưới ánh trăng
30 Chương 30: Cậu ta có thiên phú là có tất cả rồi
31 Chương 31: Không ai ghét nổi đồ ngốc đâu
32 Chương 32: Hôn còn không biết thì làm sao mà đóng phim đây
33 Chương 33: Không biết thì mình học
34 Chương 34: “Anh ơi, tim anh đập nhanh quá!”
35 Chương 35: Bạn nhỏ không muốn nghe lời hắn vài ngày
36 Chương 36: “Người phát ngôn của chúng tôi, Cố Tinh Vân”
37 Chương 37: Từ thù thành bạn nó dễ như vậy đấy!
38 Chương 38: “Sau này không được để bị nhân vật cuốn vào như vậy nữa.”
39 Chương 39: Nhóc Alpha xa nhà nhưng ở đây ai cũng yêu quý cậu
40 Chương 40: Đề cử giải thưởng
41 Chương 41: Người mới xuất sắc nhất
42 Chương 42: Sao không ai ghép cp bạn nhỏ với hắn thế?
43 Chương 43: Nhóc Alpha lại đến kỳ phát tình rồi
44 Chương 44: Bạn nhỏ giờ đây mới biết nhớ anh
45 Chương 45: Chuẩn bị công chiếu
46 Chương 46: Chỉ cần một câu của tôi là được
47 Chương 47: “Mẹ, con sẽ không nghe người quản nữa.”
48 Chương 48: Nhóc ngốc là Alpha mà người người yêu thích
49 Chương 49: Công chiếu (1)
50 Chương 50: Công chiếu (2)
51 Chương 51: Thử vai phim mới
52 Chương 52: “Em chỉ cần nắm tay tôi là được.”
53 Chương 53: Nhập đoàn, tin đồn bị họ phớt lờ
54 Chương 54: Hắn đang nói lên lòng mình chứ chẳng phải là diễn
55 Chương 55: Rung động là như vậy sao?
56 Chương 56: Lịch trình cá nhân
57 Chương 57: “Đừng khóc, cậu đã làm tốt lắm rồi.”
58 Chương 58: “Em lớn rồi, anh.”
59 Chương 59: “Anh ấy sẽ thích một Omega xinh đẹp nhỉ…?”
60 Chương 60: Nhớ tổ ấm nhỏ của cậu da diết
61 Chương 61: Du lịch cùng nhau
62 Chương 62: Khởi động
63 Chương 63: Rung động khoảng chiều New York
64 Chương 64: Thủy quân giả danh fan của hắn
65 Chương 65: “Thầy ơi, em có nên tránh xa anh ấy không ạ?”
66 Chương 66: “Em trả anh tiền.”
67 Chương 67: Vương triều lụi tàn
68 Chương 68: Nên nhìn nhận khác về bạn nhỏ rồi
69 Chương 69: Hai tên bạn già ấu trĩ
70 Chương 70: “Về nhà đi nào, tôi cô đơn lắm.”
71 Chương 71: Nhận ra
72 Chương 72: Thẳng thắn, đáng yêu đến lạ thường
73 Chương 73: Bọn họ sẽ ship couple bất chấp
74 Chương 74: Chỉ có cậu
75 Chương 75: “Em ước gì thế?”
76 Chương 76: Mẹ hắn đến tìm cậu
77 Chương 77: “Mẹ tôi làm gì em rồi?”
78 Chương 78: Khói sương và cát bụi
79 Chương 79: Em và anh cùng đắm mình vào một nhân vật khác
80 Chương 80: “Anh còn nhập vai hơn cả em.”
81 Chương 81: Nhóc đáng yêu làm bọn họ khóc sưng cả hai mắt rồi
82 Chương 82: Lễ trao giải
83 Chương 83: Lần đầu tiên
84 Chương 84: "Tôi chỉ có em thôi."
85 Chương 85: “Anh ơi, đây là sở thích nhưng nó không phải thứ có thể ràng buộc em.”
86 Chương 86: “Tròn hai năm rồi, bạn nhỏ.”
87 Ngoại truyện 1: Tuần trang mật sau kết hôn
88 Ngoại truyện 2: "Chào mừng anh đến với thế giới của em." (Hoàn)
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Vừa xuyên qua đã bị người bắt trói rồi
2
Chương 2: Bám dính lấy anh trai lạ mặt
3
Chương 3: Nơi này lạc hậu hơn thế giới của cậu
4
Chương 4: Anh làm nghề gì ạ?
5
Chương 5: Cậu muốn làm diễn viên
6
Chương 6: “Ảnh đế có em trai?”
7
Chương 7: “Nhóc đáng yêu này từ đâu ra vậy?”
8
Chương 8: Năng khiếu diễn xuất
9
Chương 9: “Cầm thẻ của tôi mà xài, tính vào tiền nợ là được.”
10
Chương 10: Casting phim
11
Chương 11: Gia nhập đoàn phim
12
Chương 12: Cứ thích ghẹo người ta
13
Chương 13: “Cậu chính là Lạc Như Minh.”
14
Chương 14: “Nhớ đồ ngốc rồi.”
15
Chương 15: Đóng máy
16
Chương 16: Hình ảnh các diễn viên bị leak
17
Chương 17: “Thế giới của em là như vậy sao?”
18
Chương 18: Kể cho anh chủ nợ nghe chút chút về mình
19
Chương 19: “Em có ghét tôi không?”
20
Chương 20: Trailer thôi cũng đủ viral
21
Chương 21: Nhóc Alpha tham gia show giải trí
22
Chương 22: Bỏ thuốc
23
Chương 23: Chỉ nhớ đến mỗi em ấy
24
Chương 24: Người này làm gì có khái niệm dịu dàng
25
Chương 25: “Gửi dao cho biên kịch.”
26
Chương 26: Lần đầu tiên cảm thấy mệt thế này
27
Chương 27: Hắn tìm thấy mục tiêu của đời mình rồi
28
Chương 28: “Đạo diễn Trần bảo tôi gọi em đến thử vai.”
29
Chương 29: Dưới ánh trăng
30
Chương 30: Cậu ta có thiên phú là có tất cả rồi
31
Chương 31: Không ai ghét nổi đồ ngốc đâu
32
Chương 32: Hôn còn không biết thì làm sao mà đóng phim đây
33
Chương 33: Không biết thì mình học
34
Chương 34: “Anh ơi, tim anh đập nhanh quá!”
35
Chương 35: Bạn nhỏ không muốn nghe lời hắn vài ngày
36
Chương 36: “Người phát ngôn của chúng tôi, Cố Tinh Vân”
37
Chương 37: Từ thù thành bạn nó dễ như vậy đấy!
38
Chương 38: “Sau này không được để bị nhân vật cuốn vào như vậy nữa.”
39
Chương 39: Nhóc Alpha xa nhà nhưng ở đây ai cũng yêu quý cậu
40
Chương 40: Đề cử giải thưởng
41
Chương 41: Người mới xuất sắc nhất
42
Chương 42: Sao không ai ghép cp bạn nhỏ với hắn thế?
43
Chương 43: Nhóc Alpha lại đến kỳ phát tình rồi
44
Chương 44: Bạn nhỏ giờ đây mới biết nhớ anh
45
Chương 45: Chuẩn bị công chiếu
46
Chương 46: Chỉ cần một câu của tôi là được
47
Chương 47: “Mẹ, con sẽ không nghe người quản nữa.”
48
Chương 48: Nhóc ngốc là Alpha mà người người yêu thích
49
Chương 49: Công chiếu (1)
50
Chương 50: Công chiếu (2)
51
Chương 51: Thử vai phim mới
52
Chương 52: “Em chỉ cần nắm tay tôi là được.”
53
Chương 53: Nhập đoàn, tin đồn bị họ phớt lờ
54
Chương 54: Hắn đang nói lên lòng mình chứ chẳng phải là diễn
55
Chương 55: Rung động là như vậy sao?
56
Chương 56: Lịch trình cá nhân
57
Chương 57: “Đừng khóc, cậu đã làm tốt lắm rồi.”
58
Chương 58: “Em lớn rồi, anh.”
59
Chương 59: “Anh ấy sẽ thích một Omega xinh đẹp nhỉ…?”
60
Chương 60: Nhớ tổ ấm nhỏ của cậu da diết
61
Chương 61: Du lịch cùng nhau
62
Chương 62: Khởi động
63
Chương 63: Rung động khoảng chiều New York
64
Chương 64: Thủy quân giả danh fan của hắn
65
Chương 65: “Thầy ơi, em có nên tránh xa anh ấy không ạ?”
66
Chương 66: “Em trả anh tiền.”
67
Chương 67: Vương triều lụi tàn
68
Chương 68: Nên nhìn nhận khác về bạn nhỏ rồi
69
Chương 69: Hai tên bạn già ấu trĩ
70
Chương 70: “Về nhà đi nào, tôi cô đơn lắm.”
71
Chương 71: Nhận ra
72
Chương 72: Thẳng thắn, đáng yêu đến lạ thường
73
Chương 73: Bọn họ sẽ ship couple bất chấp
74
Chương 74: Chỉ có cậu
75
Chương 75: “Em ước gì thế?”
76
Chương 76: Mẹ hắn đến tìm cậu
77
Chương 77: “Mẹ tôi làm gì em rồi?”
78
Chương 78: Khói sương và cát bụi
79
Chương 79: Em và anh cùng đắm mình vào một nhân vật khác
80
Chương 80: “Anh còn nhập vai hơn cả em.”
81
Chương 81: Nhóc đáng yêu làm bọn họ khóc sưng cả hai mắt rồi
82
Chương 82: Lễ trao giải
83
Chương 83: Lần đầu tiên
84
Chương 84: "Tôi chỉ có em thôi."
85
Chương 85: “Anh ơi, đây là sở thích nhưng nó không phải thứ có thể ràng buộc em.”
86
Chương 86: “Tròn hai năm rồi, bạn nhỏ.”
87
Ngoại truyện 1: Tuần trang mật sau kết hôn
88
Ngoại truyện 2: "Chào mừng anh đến với thế giới của em." (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play