Chương 10: Casting phim

Chẳng qua thẻ người tốt vừa phát ban tối, sáng ra gặp mặt bạn nhỏ liền thu hồi lại ngay. Ai biểu người này cứ thích ghẹo cậu.

“Nhóc mặt bộ đồ này ra đường đấy à?” Lục Nguyên Minh dựa vào khung cửa, tay cầm cốc cà phê, ánh mắt lướt từ trên xuống bộ trang phục hôm nay của Cố Tinh Vân. Áo thun trắng, quần yếm xanh, trên đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai, dưới chân là đôi giày bata trắng học sinh hay mang đi học. Trông cậu năng động lại đáng yêu phải biết nhưng ảnh đế họ Lục lại không thể không ghẹo thêm một câu: “Trông như sắp đi bán vé số ấy.”

Alpha nhỏ bị nói vậy, mở to hai mắt không dám tin, cậu mím môi ấm ức mắng: “Không giống mà, anh nói dối mãi thôi.”

“Ừ, nói dối đó. Ăn sáng đi.”

Ảnh đế biết đủ, chọc chút cho vui rồi thôi. Không thì nhóc nào đó lại khóc thì mệt lắm.

Sau bữa sáng, hai người cùng đến công ty như thường lệ. Lục Nguyên Minh đi xử lý công việc riêng, để nhóc Alpha tự lên phòng học với Diệp Ân. Tuy nhiên, vừa vào sảnh lớn, Trần Hạo đã nhanh chóng tóm lấy Cố Tinh Vân quay lại hầm giữ xe.

Trần Hạo nở nụ cười không thể tươi hơn nói: “Em đây rồi, cơ hội tới rồi!”

Cố Tinh Vân ngẩn người nhìn anh, chưa hiểu chuyện gì xảy ra: “Cơ hội gì ạ?”

“Diễn chứ còn gì nữa! Đoàn phim của đạo diễn Lưu đang cần tuyển nam phụ số 3. Anh đưa em kịch bản thử vai, lên xe nhanh!”

Nhóc Alpha ngoan ngoãn để Trần Hạo kéo ra bãi đậu xe. Vừa lên xe, anh đưa cho cậu một kịch bản mỏng và nói:

“Đây là bộ phim mới của đạo diễn Lưu Hoài, thể loại kinh dị, đô thị, tâm lý. Vai của em là một cậu sinh viên trẻ, năng động, thích chụp ảnh. Tuy không nhiều đất diễn nhưng nhân vật này lại rất quan trọng trong mạch phim chính.”

Cố Tinh Vân mở kịch bản ra đọc lướt qua cốt truyện. Nhân vật của cậu khởi đầu là một chàng trai đầy sức sống trên môi luôn nở nụ cười nhưng khi vô tình bị cuốn vào chuỗi sự kiện kinh dị cùng bạn học. Chiếc máy ảnh cậu yêu thích nhất trở thành công cụ duy nhất có thể ghi lại những khoảnh khắc đẫm máu làm chứng cứ cũng như manh mối để giải mã câu đố ấy. Nụ cười tươi tắn dần tắt ngấm, ở lại chỉ còn sự tuyệt vọng và trống rỗng.

Cậu có chút căng thẳng: “Em… Em chưa từng diễn trước ống kính bao giờ, liệu có được không anh?”

Trần Hạo vỗ vai cậu động viên: “Không sao đâu! Mọi diễn viên đều phải có lần đầu. Chỉ cần em cố gắng hết mình, anh tin em làm được. Mà em cũng yên tâm đi, đây chỉ là thử vai bình thường thôi, không có ống kính quay hình.”

Cố Tinh Vân nhìn kịch bản gật gật đầu, trong đôi mắt xanh xinh đẹp ánh lên sự quyết tâm mãnh liệt. Đến lúc cậu cho chủ nợ và thầy thấy nổ lực của cậu rồi.

Nhóc Alpha lấy một cây viết chì ra, bắt đầu đánh dấu trọng tâm và những điểm tâm lý quan trọng trong kịch bản. Tuy cậu học hành không giỏi nhưng với tinh thần lực cấp S+ của mình thì việc ghi nhớ những con chữ đơn thuần rất dễ dàng với cậu. Chẳng qua toán, lý, hóa gì đó học không tốt là do nó không hiểu cậu, chứ không phải cậu không muốn hiểu nó đâu…

Khi xe dừng lại trước cửa phim trường, nhóc Alpha hít một hơi thật sâu rồi bước xuống. Trần Hạo dặn dò vài câu cuối trước khi dẫn cậu vào gặp đạo diễn.

“Đừng lo lắng, chỉ cần em là chính mình.”

Bên trong, đoàn phim đang bận rộn chuẩn bị. Đạo diễn Lưu Hoài, một người đàn ông trung niên với dáng vẻ phong trần, ngồi ở giữa kiểm tra bảng danh sách diễn viên thử vai.

Khi Trần Hạo dẫn Cố Tinh Vân đến, ông ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt sắc bén đánh giá cậu từ đầu đến chân. Trầm ngâm một lát, ông mới gật đầu ra hiệu: “Chuẩn bị đi, diễn thử đoạn này.”

Nhóc Alpha siết chặt kịch bản trong tay, tự nhủ: “Không được làm anh Lục thất vọng. Phải cố gắng hết sức!”

Cậu không ngờ buổi thử vai này có cả máy quay. Dù hơi bất ngờ, Cố Tinh Vân nhớ lại những lời thầy Diệp từng dạy: “Đừng căng thẳng… Thả lỏng, máy quay là bạn của em.”

Đúng vậy, máy quay là bạn của cậu… chính là bạn.

Nhóc Alpha nhắm mắt, hít thở đều rồi nhập tâm vào vai diễn. Đạo diễn Lưu yêu cầu cậu diễn cảnh nhân vật đang cố giữ nụ cười khi tình thế càng trở nên tuyệt vọng, đan xen giữa cảnh tượng trong quá khứ và hiện tượng tàn khốc hiện tại.

Cảnh diễn yêu cầu Cố Tinh Vân không chỉ thể hiện sự biến đổi tâm lý từ một con người vui vẻ hồn nhiên sang trạng thái sợ hãi tột độ, mà còn phải truyền tải được chiều sâu của nhân vật khi chứng kiến thế giới xung quanh sụp đổ. Anh chàng sinh viên ấy, trong tuyệt vọng, chỉ còn biết bấu víu vào niềm đam mê cuối cùng là chiếc máy ảnh, để ghi lại những cảnh tượng đẫm máu, mong rằng những tấm hình có thể giúp nhóm bạn tìm ra manh mối cho sự kiện kinh dị mà họ đang phải đối mặt.

Khi máy quay bật lên, Cố Tinh Vân đứng trước ống kính. Ban đầu, cậu nhập vai dễ dàng, nụ cười tự nhiên và cử chỉ nhẹ nhàng, thoải mái như chính con người thật của cậu. Nhưng khi đến phân cảnh căng thẳng hơn, cậu dần cảm nhận được áp lực. Ánh mắt cậu bỗng trở nên sắc bén, nỗi sợ hãi bắt đầu hiện rõ trên gương mặt khi nhân vật nhận ra mọi thứ đang vượt ngoài tầm kiểm soát. Cậu khẽ run khi giơ máy ảnh lên chụp lại hiện trường đẫm máu, từng bước chân lùi dần về phía sau, đôi mắt hoang mang không dám đối diện với thực tế tàn khốc.

Trong khoảnh khắc đó, Cố Tinh Vân đã hoàn toàn nhập tâm. Đôi mắt cậu thể hiện sự hoảng loạn, môi mím chặt như muốn ngăn tiếng hét nhưng vẫn giữ lại một chút hy vọng mong manh. Diễn xuất của cậu tuy còn chưa hoàn toàn mượt mà, nhưng đã có thể lột tả được tâm lý phức tạp của nhân vật, đặc biệt là sự biến chuyển cảm xúc từ nhẹ nhàng, trong sáng đến tuyệt vọng và hoang mang.

Lưu Hoài hô “cắt” cả trường quay im lặng trong vài giây. Đạo diễn Lưu Hoài ngồi trầm ngâm, ánh mắt ông lóe lên một tia thích thú.

“Tốt đấy! Rất có tiềm năng.” Ông quay sang trợ lý, ghi nhanh tên của Cố Tinh Vân vào danh sách những ứng viên triển vọng.

Trần Hạo vỗ vai cậu nhóc vẫn đang đắm chìm trong vai diễn, cười nói: “Anh biết ngay em làm được mà! Vai này chắc chắn thuộc về em.”

Cố Tinh Vân giật mình thoát vai, cậu khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm, trên mặt hiện lên nụ cười an tâm. Dù chưa biết kết quả ra sao, nhưng cậu đã cố gắng hết sức, và ít nhất, cậu đã vượt qua được nỗi sợ ban đầu của mình.

Khi bước ra khỏi phim trường, điện thoại của cậu rung lên với một tin nhắn từ Lục Nguyên Minh.

Anh chủ nợ: "Thử vai xong chưa?"

Cố Tinh Vân nhanh chóng nhắn lại.

Nhóc ngốc: "Xong rồi anh! Em đã cố gắng hết sức, hy vọng không làm anh thất vọng!"

Ở đầu bên kia, Lục Nguyên Minh không nhịn được cười ra tiếng, hắn nghĩ đến biểu cảm vui sướng của nhóc Alpha rồi chậm rãi nhắn một câu chọc cậu chơi.

Anh chủ nợ: “Có tính xem được nhiêu tiền để trả tôi chưa?”

Nhóc ngốc: “Người ta còn chưa nói sẽ nhận em hay không mà…”

Đáng thương muốn chết! Nhưng mà ảnh đế chọc bạn nhỏ thành thói quen, mỗi ngày không thấy đủ loại sắc thái của cậu sẽ cảm thấy tẻ nhạt đến lạ.

Tác giả có lời muốn nói.

Chồn: So với kiểu ngứa đòn của Cố Lãng thì Lục Nguyên Minh đáng bị vợ đánh hơn nhiều kakaka, chẳng qua em nó hiền thôi đó.

Hot

Comments

Anata

Anata

bé nó lm chính bé thì diễn kiểu j anh

2025-03-09

2

nữ phụ đam mỹ

nữ phụ đam mỹ

thì ra là dị

2025-02-21

3

Phạm Tuyết Mai

Phạm Tuyết Mai

thấy em hiền đc nc lấn tới có ngày em phản đam cho xem🤣🤣

2024-10-29

11

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vừa xuyên qua đã bị người bắt trói rồi
2 Chương 2: Bám dính lấy anh trai lạ mặt
3 Chương 3: Nơi này lạc hậu hơn thế giới của cậu
4 Chương 4: Anh làm nghề gì ạ?
5 Chương 5: Cậu muốn làm diễn viên
6 Chương 6: “Ảnh đế có em trai?”
7 Chương 7: “Nhóc đáng yêu này từ đâu ra vậy?”
8 Chương 8: Năng khiếu diễn xuất
9 Chương 9: “Cầm thẻ của tôi mà xài, tính vào tiền nợ là được.”
10 Chương 10: Casting phim
11 Chương 11: Gia nhập đoàn phim
12 Chương 12: Cứ thích ghẹo người ta
13 Chương 13: “Cậu chính là Lạc Như Minh.”
14 Chương 14: “Nhớ đồ ngốc rồi.”
15 Chương 15: Đóng máy
16 Chương 16: Hình ảnh các diễn viên bị leak
17 Chương 17: “Thế giới của em là như vậy sao?”
18 Chương 18: Kể cho anh chủ nợ nghe chút chút về mình
19 Chương 19: “Em có ghét tôi không?”
20 Chương 20: Trailer thôi cũng đủ viral
21 Chương 21: Nhóc Alpha tham gia show giải trí
22 Chương 22: Bỏ thuốc
23 Chương 23: Chỉ nhớ đến mỗi em ấy
24 Chương 24: Người này làm gì có khái niệm dịu dàng
25 Chương 25: “Gửi dao cho biên kịch.”
26 Chương 26: Lần đầu tiên cảm thấy mệt thế này
27 Chương 27: Hắn tìm thấy mục tiêu của đời mình rồi
28 Chương 28: “Đạo diễn Trần bảo tôi gọi em đến thử vai.”
29 Chương 29: Dưới ánh trăng
30 Chương 30: Cậu ta có thiên phú là có tất cả rồi
31 Chương 31: Không ai ghét nổi đồ ngốc đâu
32 Chương 32: Hôn còn không biết thì làm sao mà đóng phim đây
33 Chương 33: Không biết thì mình học
34 Chương 34: “Anh ơi, tim anh đập nhanh quá!”
35 Chương 35: Bạn nhỏ không muốn nghe lời hắn vài ngày
36 Chương 36: “Người phát ngôn của chúng tôi, Cố Tinh Vân”
37 Chương 37: Từ thù thành bạn nó dễ như vậy đấy!
38 Chương 38: “Sau này không được để bị nhân vật cuốn vào như vậy nữa.”
39 Chương 39: Nhóc Alpha xa nhà nhưng ở đây ai cũng yêu quý cậu
40 Chương 40: Đề cử giải thưởng
41 Chương 41: Người mới xuất sắc nhất
42 Chương 42: Sao không ai ghép cp bạn nhỏ với hắn thế?
43 Chương 43: Nhóc Alpha lại đến kỳ phát tình rồi
44 Chương 44: Bạn nhỏ giờ đây mới biết nhớ anh
45 Chương 45: Chuẩn bị công chiếu
46 Chương 46: Chỉ cần một câu của tôi là được
47 Chương 47: “Mẹ, con sẽ không nghe người quản nữa.”
48 Chương 48: Nhóc ngốc là Alpha mà người người yêu thích
49 Chương 49: Công chiếu (1)
50 Chương 50: Công chiếu (2)
51 Chương 51: Thử vai phim mới
52 Chương 52: “Em chỉ cần nắm tay tôi là được.”
53 Chương 53: Nhập đoàn, tin đồn bị họ phớt lờ
54 Chương 54: Hắn đang nói lên lòng mình chứ chẳng phải là diễn
55 Chương 55: Rung động là như vậy sao?
56 Chương 56: Lịch trình cá nhân
57 Chương 57: “Đừng khóc, cậu đã làm tốt lắm rồi.”
58 Chương 58: “Em lớn rồi, anh.”
59 Chương 59: “Anh ấy sẽ thích một Omega xinh đẹp nhỉ…?”
60 Chương 60: Nhớ tổ ấm nhỏ của cậu da diết
61 Chương 61: Du lịch cùng nhau
62 Chương 62: Khởi động
63 Chương 63: Rung động khoảng chiều New York
64 Chương 64: Thủy quân giả danh fan của hắn
65 Chương 65: “Thầy ơi, em có nên tránh xa anh ấy không ạ?”
66 Chương 66: “Em trả anh tiền.”
67 Chương 67: Vương triều lụi tàn
68 Chương 68: Nên nhìn nhận khác về bạn nhỏ rồi
69 Chương 69: Hai tên bạn già ấu trĩ
70 Chương 70: “Về nhà đi nào, tôi cô đơn lắm.”
71 Chương 71: Nhận ra
72 Chương 72: Thẳng thắn, đáng yêu đến lạ thường
73 Chương 73: Bọn họ sẽ ship couple bất chấp
74 Chương 74: Chỉ có cậu
75 Chương 75: “Em ước gì thế?”
76 Chương 76: Mẹ hắn đến tìm cậu
77 Chương 77: “Mẹ tôi làm gì em rồi?”
78 Chương 78: Khói sương và cát bụi
79 Chương 79: Em và anh cùng đắm mình vào một nhân vật khác
80 Chương 80: “Anh còn nhập vai hơn cả em.”
81 Chương 81: Nhóc đáng yêu làm bọn họ khóc sưng cả hai mắt rồi
82 Chương 82: Lễ trao giải
83 Chương 83: Lần đầu tiên
84 Chương 84: "Tôi chỉ có em thôi."
85 Chương 85: “Anh ơi, đây là sở thích nhưng nó không phải thứ có thể ràng buộc em.”
86 Chương 86: “Tròn hai năm rồi, bạn nhỏ.”
87 Ngoại truyện 1: Tuần trang mật sau kết hôn
88 Ngoại truyện 2: "Chào mừng anh đến với thế giới của em." (Hoàn)
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Vừa xuyên qua đã bị người bắt trói rồi
2
Chương 2: Bám dính lấy anh trai lạ mặt
3
Chương 3: Nơi này lạc hậu hơn thế giới của cậu
4
Chương 4: Anh làm nghề gì ạ?
5
Chương 5: Cậu muốn làm diễn viên
6
Chương 6: “Ảnh đế có em trai?”
7
Chương 7: “Nhóc đáng yêu này từ đâu ra vậy?”
8
Chương 8: Năng khiếu diễn xuất
9
Chương 9: “Cầm thẻ của tôi mà xài, tính vào tiền nợ là được.”
10
Chương 10: Casting phim
11
Chương 11: Gia nhập đoàn phim
12
Chương 12: Cứ thích ghẹo người ta
13
Chương 13: “Cậu chính là Lạc Như Minh.”
14
Chương 14: “Nhớ đồ ngốc rồi.”
15
Chương 15: Đóng máy
16
Chương 16: Hình ảnh các diễn viên bị leak
17
Chương 17: “Thế giới của em là như vậy sao?”
18
Chương 18: Kể cho anh chủ nợ nghe chút chút về mình
19
Chương 19: “Em có ghét tôi không?”
20
Chương 20: Trailer thôi cũng đủ viral
21
Chương 21: Nhóc Alpha tham gia show giải trí
22
Chương 22: Bỏ thuốc
23
Chương 23: Chỉ nhớ đến mỗi em ấy
24
Chương 24: Người này làm gì có khái niệm dịu dàng
25
Chương 25: “Gửi dao cho biên kịch.”
26
Chương 26: Lần đầu tiên cảm thấy mệt thế này
27
Chương 27: Hắn tìm thấy mục tiêu của đời mình rồi
28
Chương 28: “Đạo diễn Trần bảo tôi gọi em đến thử vai.”
29
Chương 29: Dưới ánh trăng
30
Chương 30: Cậu ta có thiên phú là có tất cả rồi
31
Chương 31: Không ai ghét nổi đồ ngốc đâu
32
Chương 32: Hôn còn không biết thì làm sao mà đóng phim đây
33
Chương 33: Không biết thì mình học
34
Chương 34: “Anh ơi, tim anh đập nhanh quá!”
35
Chương 35: Bạn nhỏ không muốn nghe lời hắn vài ngày
36
Chương 36: “Người phát ngôn của chúng tôi, Cố Tinh Vân”
37
Chương 37: Từ thù thành bạn nó dễ như vậy đấy!
38
Chương 38: “Sau này không được để bị nhân vật cuốn vào như vậy nữa.”
39
Chương 39: Nhóc Alpha xa nhà nhưng ở đây ai cũng yêu quý cậu
40
Chương 40: Đề cử giải thưởng
41
Chương 41: Người mới xuất sắc nhất
42
Chương 42: Sao không ai ghép cp bạn nhỏ với hắn thế?
43
Chương 43: Nhóc Alpha lại đến kỳ phát tình rồi
44
Chương 44: Bạn nhỏ giờ đây mới biết nhớ anh
45
Chương 45: Chuẩn bị công chiếu
46
Chương 46: Chỉ cần một câu của tôi là được
47
Chương 47: “Mẹ, con sẽ không nghe người quản nữa.”
48
Chương 48: Nhóc ngốc là Alpha mà người người yêu thích
49
Chương 49: Công chiếu (1)
50
Chương 50: Công chiếu (2)
51
Chương 51: Thử vai phim mới
52
Chương 52: “Em chỉ cần nắm tay tôi là được.”
53
Chương 53: Nhập đoàn, tin đồn bị họ phớt lờ
54
Chương 54: Hắn đang nói lên lòng mình chứ chẳng phải là diễn
55
Chương 55: Rung động là như vậy sao?
56
Chương 56: Lịch trình cá nhân
57
Chương 57: “Đừng khóc, cậu đã làm tốt lắm rồi.”
58
Chương 58: “Em lớn rồi, anh.”
59
Chương 59: “Anh ấy sẽ thích một Omega xinh đẹp nhỉ…?”
60
Chương 60: Nhớ tổ ấm nhỏ của cậu da diết
61
Chương 61: Du lịch cùng nhau
62
Chương 62: Khởi động
63
Chương 63: Rung động khoảng chiều New York
64
Chương 64: Thủy quân giả danh fan của hắn
65
Chương 65: “Thầy ơi, em có nên tránh xa anh ấy không ạ?”
66
Chương 66: “Em trả anh tiền.”
67
Chương 67: Vương triều lụi tàn
68
Chương 68: Nên nhìn nhận khác về bạn nhỏ rồi
69
Chương 69: Hai tên bạn già ấu trĩ
70
Chương 70: “Về nhà đi nào, tôi cô đơn lắm.”
71
Chương 71: Nhận ra
72
Chương 72: Thẳng thắn, đáng yêu đến lạ thường
73
Chương 73: Bọn họ sẽ ship couple bất chấp
74
Chương 74: Chỉ có cậu
75
Chương 75: “Em ước gì thế?”
76
Chương 76: Mẹ hắn đến tìm cậu
77
Chương 77: “Mẹ tôi làm gì em rồi?”
78
Chương 78: Khói sương và cát bụi
79
Chương 79: Em và anh cùng đắm mình vào một nhân vật khác
80
Chương 80: “Anh còn nhập vai hơn cả em.”
81
Chương 81: Nhóc đáng yêu làm bọn họ khóc sưng cả hai mắt rồi
82
Chương 82: Lễ trao giải
83
Chương 83: Lần đầu tiên
84
Chương 84: "Tôi chỉ có em thôi."
85
Chương 85: “Anh ơi, đây là sở thích nhưng nó không phải thứ có thể ràng buộc em.”
86
Chương 86: “Tròn hai năm rồi, bạn nhỏ.”
87
Ngoại truyện 1: Tuần trang mật sau kết hôn
88
Ngoại truyện 2: "Chào mừng anh đến với thế giới của em." (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play