Chương 3

Người đàn ông nói một câu, da đầu hai người còn lại tê tái. Trong lúc nhất thời cả người Trương Hàm Thụy nứt toác, cậu không thể ngờ Trương Quế Nguyên có thể nghe ra giọng cậu ngay được, lúc này trong đầu cậu chỉ có một âm thanh.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Tiểu Điềm Điềm, Trả tiền cho tôi!"
Nhưng cũng may không phải bị phát hiện một cách toàn diện, hiện giờ Trương Quế Nguyên không nhìn thấy, chỉ cần một mực cam đoan mình không phải người hắn nói, trên đời sẽ không còn cái người Trương Hàm Thụy hắn gọi.
Mắt thấy bầu không khí sắp xuống dưới âm độ, mẹ Trương vội vã mở miệng ra
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Con trai, con nói gì vậy, người này sao có thể là Trương Hàm Thụy
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Mẹ gặp Trương Hàm Thụy rồi sao?
Mẹ Trương trợn mắt, lập tức loạn trận tuyến, Trương Hàm Thụy đưa tay giữ bà lại, mẹ Trương liếc cậu một cái rồi mới bắt đầu điều chỉnh giọng điệu.
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Đương nhiên là chưa, mẹ đâu có biết người đó, chỉ là tên đứa nhỏ này không phải Trương Hàm Thụy
Từ khi Trương Quế Nguyên tiếp nhận công ty, bà và chồng cùng nhau đi du lịch vòng quanh thế giới, căn bản chưa từng tới công ty lần nào, trước đây không hề biết Trương Hàm Thụy, sau này nghe ngóng được mới tìm tới đối phương.
Trương Quế Nguyên im lặng trong giây lát, quay sang người còn lại
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu không phải Trương Hàm Thụy?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không phải, Trương Hàm Thụy là ai? Tôi không biết.
Bầu không khí lần nữa chìm vào yên lặng, thấy Trương Quế Nguyên không định nói thêm lời nào, hai người liếc nhau, đang chuẩn bị mở miệng nói ra câu gì đó trước, để cho Trương Quế Nguyên bỏ đi suy nghĩ nghi ngờ hai người họ.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Nhưng cái tên Trương Hàm Thụy này thật sự đặc biệt, hẳn là một người không tồi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu ấy ư?
Trương Quế Nguyên đặt tay che cằm, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Dù sao cũng là đánh giá từ cấp trên, trong lòng Trương Hàm Thụy không khỏi thấp thỏm chờ mong. Ngẫm lại cậu đã làm trâu làm ngựa cho hắn được gần năm năm...
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu ấy là một anh nông dân thích về nhà mài bắp
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Nụ cười của Trương Hàm Thụy sững lại trên gương mặt, trong lúc nhất thời không biết rốt cuộc vừa rồi anh đang chờ mong điều gì. Mắt thấy nụ cười của Trương Hàm Thụy cứng đờ, mẹ Trương kéo anh một cái, điên cuồng lắc đầu. Bà nhỏ giọng thầm thì bên tai
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Đừng, đánh người khuyết tật là vi phạm pháp luật
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Trương Hàm Thụy vỗ vỗ vai bà trấn an
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em hiểu.
Không phải vì chính mình, phải suy nghĩ vì phí trách nhiệm. Huống hồ cậu cũng được coi là cậu trên danh nghĩa của đối phương, trong lòng nhẩm thầm tám chữ chân ngôn của người Trung Quốc. 'Cháu nó còn nhỏ, chấp nó làm gì.' Mẹ Trương thời thời khắc khắc quan sát sắc mặt Trương Quế Nguyên, dù sao trước đó bà từng nhắc qua chuyện mời hộ lý tới, lần nào cũng bị hắn một mực bác bỏ.
Là người làm mẹ, đương nhiên bà hiểu con mình có lòng tự trọng lớn, không muốn sống dựa vào người khác. Người làm thuê và quản gia trong nhà, chỉ cần Trương Quế Nguyên nói một câu, không ai dám theo trái theo phải, chăm sóc cho tình trạng hiện giờ của hắn, đây cũng là nỗi lo lớn nhất lòng bà.
Nhưng bác sĩ nói mắt con trai bà không thể khôi phục trong thời gian ngắn, mấy ngày tới bà phải bay sang nước ngoài, không yên lòng nổi với Trương Quế Nguyên.
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Cậu bé này có nhiều kinh nghiệm, mẹ cố ý nhờ người tìm tới. Trong khoảng thời gian con dưỡng bệnh, cứ để nó chăm sóc cho con nhé.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Con có nói con cần sao?
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Cứ để một mình con thế này, không người chăm sóc sao được?!
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chính con không phải là người ạ?
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Mắt con không thấy, lỡ đâu đụng đầu phải chỗ nào thì sao giờ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không thể nào.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Căn nhà này con rõ như lòng bàn tay.
Ý tứ từ chối vô cùng rõ ràng, người đàn ông không định nói thêm gì nữa, bỗng dưng bật dậy cất bước rời đi. Một giây sau, chỉ nghe "Bịch" một tiếng, hai người trơ mắt nhìn Trương Quế Nguyên đâm đầu vào khung cửa.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Thế anh đang làm cái quái gì vậy? Cuối cùng dưới vô số lần kiên trì của mẹ Trương, Trương Quế Nguyên mới đen mặt qua loa đồng ý.
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Cứ thế có phải tốt rồi không (❁´◡`❁)
Trước khi đi, bà kéo Trương Hàm Thụy sang dặn dò.
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Em trai, khoảng thời gian này vất vả cho em rồi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vâng ạ
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Có chuyện gì nhớ gọi điện cho chị
Sau đó chợt nhớ tới cái gì, mẹ Trương lại nói thêm
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Thật ra chị cảm thấy giọng nói hiện giờ của em rất đặc biệt, hoàn toàn không giống trước kia, cũng không biết tại sao Quế Nguyên nghe được
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...!Có lẽ là do thính lực của sếp Trương quá kinh người
Lời sư phụ dạy gần như tất cả đều được dùng, quả nhiên không có lời nào là không cần học.
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Đứa nhỏ Quế Nguyên này cái gì cũng tốt, mỗi tội tính tình quá kém, độc mồm độc miệng, không coi ai ra gì, còn kén ăn...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Thật sự không kể được chút ưu điểm nào ạ?" ಠಿ_ಠ
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em sẽ chăm sóc tốt cho sếp Trương
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Được, chị tin tưởng em
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Em cũng đừng chuyện gì cũng tận tâm tận lực, quét dọn vệ sinh trong nhà sẽ có người làm thuê cùng quản gia lo liệu. Nhớ tự chăm sóc cho chính mình
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
À đúng rồi, chị đã hỏi xin một con chó dẫn đường ở bên bộ phận địa phương, qua mấy ngày nữa giấy tờ được phê duyệt, có người sẽ thông báo cho em. Đến lúc đó phiền em tới nhận nó về nhé
Nói xong bà lại khổ sở than
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Thực ra thì từ nhỏ Quế Nguyên đã không thích đám động vật nhỏ này, bởi vì...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Là vì đã xảy ra chuyện không gì không hay ạ?
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Không phải
Dương Trầm Trầm
Dương Trầm Trầm
Tại vì từ nhỏ nó đã không có trái tim biết yêu thương
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
-.-
Thật sự không có một chút ưu điểm nào ạ?
Sau khi mẹ Trương rời đi, Trương Hàm Thụy chuyển hành lý tới gian phòng trên tầng hai được sắp xếp riêng cho mình. Mặc dù là phòng ngủ giành cho khách, nhưng cái nhà vệ sinh trong này còn to hơn cả nhà cậu.
Chăm sóc người khác không thể mặc âu phục, Trương Hàm Thụy vội vàng đổi một thân áo quần nhẹ nhàng, đi tới tầng một định nhìn xem Trương Quế Nguyên đang làm cái gì.
Lúc này đối phương đang đứng bên bàn uống nước, dáng người cao lớn thẳng tắp, bàn tay to xương khớp rõ ràng cầm chiếc ly thủy tinh, chiếc băng gạc quấn quanh mắt không hề ảnh hưởng tẹo nào đến khí phách trên người ông chủ lớn này. Trương Hàm Thụy không khỏi đánh giá vài lần, hiện giờ tầm mắt hắn bị quấn băng gạc thật sự vừa hay, dù sao gương mặt kia đã được cả công ty công nhận là gương mặt bạo lực gia đình. Không phải đối phương xấu xí, ngược lại, tướng mạo của Trương Quế Nguyên xuất sắc vô cùng, cộng thêm dáng người tỉ lệ bẩm sinh hoàn mỹ, gần như khiến người nhìn qua một lần là không thể nào quên được.
Nhưng có lẽ do lúc nặn người Nữ Oa cố ý bốc thêm ít bùn, cộng thêm bình thường đối phương luôn làm cho người ta có cảm giác hắn là người nóng nảy không dễ chọc, thế nên phản ứng đầu tiên của người khác mỗi khi nhìn thấy hắn là... Đờ mờ, thằng khốn này đẹp trai vãi. Phản ứng thứ hai chính là: Chắc hắn không cho mình một cú đấm đâu nhỉ.
Mà không biết người yêu của ông chủ lớn công ty họ trông như thế nào, mặc dù Trương Hàm Thụy căn bản không biết sếp mình có hay chưa, dù sao Trương Quế Nguyên cũng là người rất coi trọng sự riêng tư, chưa bao giờ để lộ. Nhưng đến cùng thì đối phương vẫn là người xuất thân trong gia đình có danh tiếng, thân ở trong giới đương nhiên ham muốn phải càng nhiều, chắc hẳn bên người hắn đã có người bồi tiếp.
Chờ khi Trương Hàm Thụy đi xuống tới nơi mới phát hiện, bên cạnh người đàn ông kia còn đang có một cô giúp việc khá nhiều tuổi đứng bên. Người này anh đã gặp qua, trước đó mỗi lần anh tới đưa tài liệu đều nhờ vả cô cầm vào hộ. Hiển nhiên đối phương thấy anh cũng vô cùng bất ngờ.
Giúp việc
Giúp việc
Đặc...
Mí mắt Trương Hàm Thụy giật giật, còn chưa đợi câu "trợ lý đặc biệt" từ miệng đối phương nói xong, cậu đã vội xua tay cắt ngang lại.
Cô giúp việc tưởng là cậu không thích cô gọi như vậy, lại đổi lời
Giúp việc
Giúp việc
Trương...
Hơi thở của Trương Hàm Thụy nghẹn ở họng chưa kịp xuôi, vội đưa ngón trỏ đặt lên trước miệng, ra dấu im lặng. Cô giúp việc lập tức im bặt, nhưng mặc dù Trương Quế Nguyên mù thì tai hắn vẫn rất bình thường, mười phần cảnh giác nghiêng đầu sang phía Trương Hàm Thụy.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Vừa rồi cô ấy gọi cậu là gì?
Nhiều năm làm trợ lý đặc biệt cho sếp thế rồi, đối mặt với trạng thái khó có thể khống chế, Trương Hàm Thụy vẫn bình tĩnh như thường, cho dù không có cũng phải giả vờ thành có.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Gọi tên của tôi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Sao cô ấy lại biết tên của cậu?
Trương Hàm Thụy cười hiền lành, không hề hoang mang ra hiệu cho cô giúp việc, cô giúp việc trông thấy, lui bước rời đi.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Trên người tôi có bảng tên
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Vậy sao cô ấy gọi tên cậu lại ngập ngừng?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Có lẽ do tên tôi đặc biệt quá
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu tên gì?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Đặc Luân Trương
Cả gian phòng ăn to như vậy im ắng suốt mấy giây.
Trương Quế Nguyên khô khốc bình luận
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thật đặc biệt
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cậu chủ, sau này ngài có thể gọi tôi là Tiểu Trương
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không có sau này
Nói xong, hắn đi ra khỏi phòng ăn. Trương Hàm Thụy đi theo sau lưng hắn
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cậu chủ, trước mặt có chướng ngại vật
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cần cậu nói sao?
Nhưng bước chân đang bước trên đường lại đột nhiên đổi hướng.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Sớm chiều chung đụng năm năm, là kẻ oán hận không phải mới một hai ngày, tính cách xấu xa của Trương Quế Nguyên đã thành chuyện quen thuộc. Dù sao miệng của đối phương và tảng đá cùng đập vào một chỗ, thứ bị thương chưa hẳn đã là miệng.
Trương Quế Nguyên đi tới phòng khách ngồi xuống, chân dài vắt vào nhau
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu là Đặc Luân Trương đúng không?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vâng thưa ngài.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Người ở đâu tới?
Trương Hàm Thụy biết đạo lý 'nói dối quá nhiều, che giấu càng khó'. Thế nên ngoại trừ thân phận, chuyện khác cứ y như bản thân mình mà kể
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Từ vùng nông thôn thành phố bên tới.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tuổi?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hai mươi bảy.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Làm nghề này mấy năm rồi?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Năm nay là năm thứ 5.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tại sao bà Trương lại chọn cậu?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Bởi vì bà ấy có mắt nhìn.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Mắt nhìn của bà ấy trước nay chẳng ra gì.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Thằng con bất hiếu! Ngài không sợ tôi tố cáo với mẹ ngài sao?
Trương Quế Nguyên bảo người lấy giấy và bút tới, bắt đầu viết chữ trong tình trạng mù lòa.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu là do bà Trương tìm tới, nhưng hiển nhiên chỗ này của tôi không cần sự tồn tại của cậu, tôi cho cậu một số tiền, cậu cầm nó rời khỏi nơi này đi.
Nói xong liền để Trương Hàm Thụy tự mình xem. Sau khi trông thấy chuỗi số không cùng một đường gạch ngang trên giấy, Trương Hàm Thụy lộ ra vẻ mặt không biết đủ.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cậu chủ, tôi sẽ không đi.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tại sao?
Bởi vì ngài cho không nhiều bằng mẹ ngài.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Bởi vì tôi là người có nguyên tắc, hơn nữa tôi rất yêu công việc của chính mình, đây là sự nghiệp trọn đời của tôi đấy, nếu rời khỏi ngài rồi tôi không khác gì con cá rời khỏi nước, con người rời khỏi không khí.
Trương Quế Nguyên lại điền thêm chuỗi số không, đã vượt qua bà Trương mấy triệu.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đủ cho cậu sống cả đời này.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cậu chủ, tôi sẽ không rời đi.
Trương Quế Nguyên có chút mất kiên nhẫn, giọng điệu cũng bắt đầu bực bội
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Lý do?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi xem tiền tài như cỏ rác.
Bởi vì hợp đồng lao động tôi đã ký, số tiền này của ngài không đủ cho tôi bồi thường số tiền vi phạm hợp đồng gấp ba lần.
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play