W Đệ Đệ | Thầm Kín Và Lặng Lẽ
Chương 1: Khổ đau [1]
Ở một căn phòng nọ, không một chút sức sống. Chỉ có một người ốm yếu nằm đó như muốn chờ đợi thứ chẳng thể đến với mình.
Viên Nhất Kỳ
/Ngồi bất động ngắm cảnh ngoài cửa sổ/
Cánh cửa phòng mở ra, Châu Thi Vũ bước vào. Trên tay cầm theo bát cháo còn nóng hổi thơm phức.
Châu Thi Vũ
Kỳ Kỳ, tớ mua cháo đến cho cậu về rồi_/tươi cười nói/
Châu Thi Vũ
Cậu có còn mệt không? Hay khó chịu ở đâu không? _/hỏi han/
Viên Nhất Kỳ
/lặng lẽ lắc đầu/
Viên Nhất Kỳ không muốn mở miệng một chút nào cả. Người cũng chẳng còn sức sống. Mệt mỏi chẳng muốn làm gì hết. Ngay cả việc trả lời câu hỏi của Em.
Châu Thi Vũ
/đặt bát cháo xuống/
Châu Thi Vũ
Cậu chỉ giỏi nói dối thôi Kỳ Kỳ à_/nhăn mày, đưa tay sờ lên trán Cô/
Viên Nhất Kỳ
/đảo mắt, có chút né tránh/
Châu Thi Vũ
Để yên nào, để tớ xem_/giữ lại, sờ trán/
Châu Thi Vũ không có cách nào dạy bảo tên cứng đầu cứng cổ này như Cô hết. Chỉ biết bất lực mà nói suốt ngày. Nhưng chẳng khấm khá được bao lâu cả.
Viên Nhất Kỳ
/im lặng, để im/
Châu Thi Vũ
/sờ, nhíu mày/_ Nóng quá rồi !
Châu Thi Vũ
Cậu bị sốt mà không nói với tớ gì hết vậy !
Châu Thi Vũ vừa than trách vừa lấy nhiệt kế điện tử ở trong ngăn kéo phòng.
Châu Thi Vũ
/Bấm nút/ _Nếu quá 38 độ thì cậu phải đi viện với tớ đấy!
Châu Thi Vũ
Đừng bướng như vậy ! Kỳ Kỳ ! _/đo lên trán cho Cô/
Viên Nhất Kỳ
/nắm cổ tay Em/
Viên Nhất Kỳ
/thều thào/ _Đ-đừng…
Châu Thi Vũ
/dứt khoát/ _Cậu không đi cũng phải đi !
Châu Thi Vũ
/đưa tay Cô xuống rồi đo hẳn hoi/
Tiếng nhiệt kế điện tử kêu lên. Là 38,5 độ!
Châu Thi Vũ
38,5 độ?! _/thốt lên/
Viên Nhất Kỳ
/mặt không cảm xúc/
Châu Thi Vũ
/đặt nhiệt kế xuống/_ Kỳ Kỳ! Mau!
Châu Thi Vũ cất lại nhiệt kế vào ngăn kéo, sau đó bỏ dở bát cháo ở đấy mà giọng van nài Viên Nhất Kỳ.
Châu Thi Vũ
Đi bệnh viện với tớ!
Viên Nhất Kỳ
/dứt khoát lắc đầu/ _Đ-đừng mà…
Comments