Chap 3: "Bức tường" sụp đổ.

Shunn
Shunn
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ 🎶
-----------------------------------------------
Sau buổi trò chuyện thẳng thắn, em không thể ngừng suy nghĩ về những lời của anh.
Dù vẫn giữ khoảng cách, em bắt đầu chú ý nhiều hơn đến cách anh đối xử với mình. Trong khi đó, anh vẫn kiên nhẫn, không quá vội vàng nhưng luôn thể hiện sự chân thành qua những cử chỉ nhỏ nhặt.
Em cố gắng sống như bình thường, nhưng em không thể phủ nhận rằng trái tim mình đã bị ảnh hưởng. Những lời nói của anh cứ vang vọng trong đầu em..
"Tôi muốn em ngừng đẩy tôi ra xa, vì tôi sẽ không đi đâu cả"
....
.
.
.
Một ngày nào đó trong tháng 9 của năm 2022.
17:03
Một buổi chiều muộn tại quán cà phê quen thuộc, em đang chăm chú làm việc trên laptop.
Và khi anh bước vào
Anh vừa kéo ghế ngồi xuống, nhìn em cười nhẹ
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Lại làm việc một mình à? Sao không rủ anh đi cùng?
Em cố giữ vẻ bình thản
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Tôi nghĩ anh bận.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhướng mày//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Tôi bận thật, nhưng nếu em gọi thì tôi sẽ đến. Dù là chỉ để mang cà phê.
Em ngẩng lên nhìn anh, trong lòng dấy lên một cảm giác ấm áp mà em không muốn thừa nhận.
Em mỉm cười, không trả lời, nhưng ánh mắt đã dịu dàng hơn trước.
.
.
Một ngày nào đó trong tháng 10 của năm 2022=)
19:20
Một buổi tối, cả hai đi dạo trên con đường đầy đèn lấp lánh.
Anh chậm rãi nói, ánh mắt nhìn xa xăm
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Em có biết tôi thích nhất điều gì ở em không?
Em nghiêng đầu nhìn anh, cười khẽ
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Lại định nói mấy câu hoa mỹ chứ gì? Anh thử xem nào.
Anh nhìn em, chậm rãi nói
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Tôi thích cách em luôn nhìn đời bằng ánh mắt bình thản, nhưng thật ra trong lòng lại có cả một thế giới riêng.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Em lúc nào cũng như có một bức tường ngăn mọi thứ lại, nhưng phía sau bức tường ấy, tôi thấy được một người rất khác
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Nói như kiểu anh đọc được suy nghĩ của tôi ấy.
Anh nhún vai cười, tay đút vào túi quần
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Tôi không cần đọc suy nghĩ. Chỉ là tôi chú ý thôi.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Ví dụ như cách em nhìn xa xăm khi nghe một bài nhạc cũ, hay cách em cười nhẹ dù biết mọi chuyện chẳng như ý.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Có thể em không nhận ra, nhưng những điều nhỏ ấy nói lên nhiều thứ lắm.
Em ngẩn người một lúc, rồi giả vờ giọng bông đùa
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh quan sát kỹ vậy sao? Có khi nào anh viết cả luận án nghiên cứu về tôi không?
Anh cười phá lên, nhún vai
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Không cần luận án, vì câu trả lời đơn giản thôi. Tôi thích tất cả những gì thuộc về em, cả những điều em không nhận ra.
Em khẽ cười, lòng em dấy lên một cảm giác ấm áp khó diễn tả. Những lời của anh không chỉ chân thành mà còn như nhìn thấu những điều em luôn cố giấu.
.
Một ngày khác trong tháng 12 của năm 2022:)
16:05
Một chiều cuối tuần, cả hai cùng ngồi bên nhau trên bãi cỏ công viên.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//chống tay ra sau, ngước nhìn lên trời//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Thỉnh thoảng tôi nghĩ, nếu tôi không quyết định đến Mỹ, có lẽ tôi sẽ không gặp được em.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
vậy thì lại càng tốt nhỉ
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhìn em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
sao lại càng tốt?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Tôi lại thấy đó là điều may mắn nhất trong chuyến đi này.
Em im lặng, khẽ cúi đầu để giấu đi cảm xúc dao động trong ánh mắt vì cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của anh.
.
.....
Qua những tháng đồng hành cùng nhau, em bắt đầu mở lòng mình hơn rồi.
Dù vẫn ngần ngại, em bắt đầu cho phép mình dựa vào anh nhiều hơn. Em không còn từ chối những buổi gặp gỡ, cũng không cố tránh ánh mắt anh mỗi khi trò chuyện.
.
một ngày nào đó trong tháng 2 năm 2023=))
07:02
Buổi sáng, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ.
Anh định rủ em đi ăn sáng như thường lệ.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//cầm điện thoại, gọi em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💭 Chắc giờ em ấy dậy rồi nhỉ?
không ai bắt máy.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhíu mày//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//gọi lại lần nữa//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Chắc còn ngủ nướng. //cười khẽ//
Sau vài lần gọi, vẫn không thấy em trả lời, nụ cười trên mặt anh dần tắt.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Lạ thật, mọi khi em ấy đâu có ngủ say đến vậy..
Cảm giác lo lắng xuất hiện. Anh nhanh chóng nhắn tin hỏi thăm trợ lý của em.
- Góc tin nhắn -
[ Bray & Chị Phương ]
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 Chị Phương.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 bé An đâu ạ? sao em gọi mấy cuộc mà k thấy e ấy nghe máy
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 em ấy vẫn ổn chứ chị?
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 An bị sốt từ tối qua rồi em.
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 Bé nó vẫn đang nghỉ ngơi trong phòng
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 e k phải lo
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 sốt cao k chị?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 có ai chăm sóc em ấy ko?
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 kh sao, chắc nghỉ ngơi vài hôm sẽ khỏi
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 bị bệnh cho biết, cứ làm việc quá sức cơ
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 chị khuyên thì lại k nghe, cứ cố chấp
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 à mà chị đang bận chút việc
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
Phan Thanh Phương - Trợ Lý
💬 định nói em qua chăm bé nó hộ c mà giờ e hỏi r thì chị báo luôn.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 Vậy chị cứ để e lo
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💬 cảm ơn chị đã báo.
- kết thúc góc tin nhắn -
Anh đứng dậy, gấp gáp lấy chìa khóa xe
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💭 Cố chấp thật, đến bệnh mà cũng không chịu nghỉ ngơi.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
💭 Lần này không được để em ấy gồng mình nữa.
Anh vội vàng rời đi, không quên ghé qua tiệm thuốc và mua chút cháo để mang đến cho em.
Anh dừng xe trước căn nhà của em. Tay anh cầm túi cháo nóng và thuốc.
Ánh mắt thoáng chút lo lắng. Anh bấm chuông cửa, nhưng không thấy ai trả lời. Sau vài lần thử, anh quyết định gọi điện trực tiếp.
📞 reng.. reng..
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
📞 An, mở cửa đi. Tôi đang đứng ngoài đây.
Giọng anh pha chút kiên nhẫn lẫn sốt ruột.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
📞 Anh làm gì ở đây? Tôi không sao đâu. Về đi //giọng yếu ớt//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhíu mày//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
📞 Không sao mà giọng như sắp mất luôn vậy? Mau mở cửa trước khi tôi gọi thợ khóa đấy.
Em không trả lời mà cúp máy, nhưng vài giây sau, cánh cửa từ từ mở ra.
Em đứng tựa vào khung cửa, khuôn mặt nhợt nhạt, ánh mắt mệt mỏi nhưng vẫn cố gượng cười.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Tôi bảo không cần mà.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//khẽ thở dài, bước vào nhà//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Không cần? Vậy nếu tôi không tới thì em định nằm lăn lóc thế này cả ngày à?
Anh nhanh chóng đóng cửa lại, đặt túi đồ lên bàn, rồi kéo ghế ngồi cạnh em.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Chỉ là sốt thôi, không nghiêm trọng đến mức anh phải tới tận đây đâu. //ngồi xuống//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhíu mày, lấy tay sờ lên trán em kiểm tra nhiệt độ//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Sốt cao thế này mà còn nói không nghiêm trọng? Đúng là cứng đầu.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//anh đứng dậy mở túi lấy thuốc và cháo//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Ăn chút gì đi rồi uống thuốc. Tôi không nghe thêm bất cứ lời cãi lý nào nữa đâu.
Em khẽ cười, dựa lưng vào ghế
giọng yếu ớt nhưng vẫn đùa được
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh như ông cụ non ấy, lần nào cũng càm ràm.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//đưa bát cháo tới trước mặt em, cười nhẹ//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Càm ràm cũng vì em thôi, mau ăn đi
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Tôi không có nhiều thời gian chăm người bướng bỉnh thế này đâu.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//nhìn anh, ánh mắt dịu lại//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Cảm ơn anh.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//chống tay lên cằm, nhìn em ăn với vẻ hài lòng//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Cảm ơn tôi? Em nghĩ tôi tốt với tất cả mọi người thế này sao?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Chỉ với em thôi, nên đừng để tôi lo lắng nữa, được không?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Lần sau có chuyện gì, gọi tôi. Đừng tự gồng mình mãi như thế nữa.
Em khẽ nhìn anh, không nói gì.
Em cúi đầu tiếp tục ăn, nhưng trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp khó tả.
.
Sau khi em ăn xong.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//thua dọn bát đũa, chuẩn bị thuốc cho em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Uống thuốc xong thì nghỉ ngơi đi. Tôi ở đây một lúc, khi nào em ngủ thì tôi về.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//nhíu mày, giọng em khàn khàn//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh không cần ở lại đâu. Tôi không sao thật mà.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//ngồi xuống ghế đối diện em, nhướng mày//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Không sao? Thế tôi về rồi em lại cố mở máy tính làm việc tiếp à?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
em nghĩ mình là siêu nhân à? Sốt vậy mà còn không lo cho mình.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Không đời nào nhé.
Em bật cười khẽ, đầu tựa vào chiếc gối mềm mại. Em không phản bác nữa, chỉ nhắm mắt lại, để mặc sự quan tâm của anh lấp đầy căn phòng.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//anh nói nhỏ//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
'Cứng đầu thật, nhưng tôi không ngại đâu. Chỉ cần em ổn là được.'
.
.
Cuối cùng
cái ngày ấy cũng đến rồi.
5/3/2023
17:32
Một buổi chiều muộn, ánh nắng hoàng hôn rải nhẹ khắp công viên. Anh và em cùng đi dạo như thói quen mỗi tuần.
Em mặc chiếc áo khoác nhẹ, tay đút vào túi, khuôn mặt trầm ngâm như đang nghĩ gì đó.
Anh đi bên cạnh, thi thoảng liếc nhìn em. Sự im lặng giữa hai người kéo dài, nhưng không gượng gạo.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//ngẩng nhìn bầu trời chuyển sắc cam, cố gắng phá vỡ sự im lặng//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Em định im lặng mãi thế à? Mọi khi nói nhiều lắm cơ mà.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//Quay sang liếc anh, nhướn mày//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Không muốn phí sức thôi. Anh lúc nào chẳng lấn át lời tôi.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//bật cười, giọng trêu đùa//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Thế hôm nay để tôi nói hết nhé. Đừng cắt lời tôi.
Em khẽ nhướn mày, nhưng rồi nhún vai như đồng ý.
Họ đi thêm vài bước, đến một chiếc ghế đá gần hồ nước. Anh ra hiệu ngồi xuống, ánh mắt hướng về phía cô.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhìn em nghiêm túc, giọng trầm hơn//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Di An, tôi không vòng vo nữa. Tôi yêu em.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//hơi giật mình, nhưng vẫn giữ bình tĩnh//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh nói thẳng ra thế à.?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Vậy ý em sao?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//Nhìn cô đầy chân thành//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//nhìn xuống, khẽ nói//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Giữa tôi và anh không có kết quả tốt đâu.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Họ sẽ không để yên nếu biết anh ở cạnh tôi, tôi không muốn làm hại đến sự nghiệp của anh đâu.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//khẽ thở dài, nhìn em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Đừng lấy sự nghiệp của tôi ra làm cái cớ nữa. Em đang sợ, đúng không?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Sợ họ lại nói những lời tổn thương em, hay sợ phải thừa nhận rằng em cũng có tình cảm với tôi?
Em quay đi, không trả lời. Nhưng trong ánh mắt em hiện rõ sự mâu thuẫn.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhẹ giọng, hơi nghiêng đầu nhìn em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
An này, nếu em quay đi như thế, chẳng phải là em đã ngầm thừa nhận rồi sao?
Em khựng lại, đôi vai hơi căng thẳng. Em không quay lại nhìn anh, nhưng ánh mắt em dao động rõ ràng, như thể những lời anh nói đã chạm đến điều em đang trốn tránh.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//cố giữ bình tĩnh, khẽ đáp//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh nghĩ nhiều quá rồi. Tôi không quay đi vì thừa nhận điều gì cả.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Chỉ là… tôi không muốn nói những thứ không cần thiết.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//bật cười khẽ, ánh mắt chăm chú vào em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Được thôi, em cứ nói thế đi. Nhưng tôi biết em hiểu ý tôi mà, đúng không?
Em im lặng, không phản bác. Em cố tỏ ra điềm tỉnh nhưng trong lòng lại rối bời.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Tôi chỉ muốn em biết rằng cảm giác của tôi là thật. Còn em…
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
..Em có thể giả vờ không biết, nhưng trái tim thì khó mà che giấu được nhỉ?
Anh nhìn em như kiểu biết hết trong em đang nghĩ gì..
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//đứng dậy, quay lưng về phía anh//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Tôi nghĩ chúng ta nên quay về thôi. Trời cũng bắt đầu tối rồi.
Thấy em định rời đi, trong lòng không muốn vụt mất cơ hội này, liền nhanh chóng bước đến và nắm lấy tay em, kéo em lại gần mình.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Di An, đừng đi. Cứ trốn tránh mãi như thế thì sao được? Em không thể phủ nhận mãi được đâu.
Em giật mình, đôi mắt mở to khi cảm thấy mình bị kéo lại. Em đứng khựng lại, ánh mắt bắt đầu hoang mang, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ lạnh lùng.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//cố gắng rút tay lại//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Thanh Bảo, buông tôi ra đi. Anh nghĩ anh đang làm gì vậy?
Anh không buông tay, kéo cô lại gần hơn, ánh mắt lấp lánh sự kiên quyết và đôi phần đùa nghịch
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Em có thể giấu mình thế nào nữa đây, bé con? ~
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Gọi tôi kiểu gì vậy hả? đừng có làm loạn mọi thứ lên..
Anh cười nhẹ, nhưng không buông tay em, anh bước lại gần hơn, khoảng cách giữa hai người gần như không còn, hơi thở của anh nóng bỏng khiến em không thể thoát khỏi cảm giác lạ lùng trong lòng.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Em vẫn muốn chối bỏ tất cả sao? Thực ra em muốn tôi phải làm gì để em dừng trốn tránh đây, bé con?
Cả người em như bị kìm lại, em muốn lùi một bước nữa, nhưng chân em như bị cứng lại, không thể di chuyển. Những từ ngữ của anh như một luồng điện chạy qua người em, khiến em không còn tỉnh táo nữa.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//giọng hơi nghẹn, nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Làm gì vậy..? cách xa tôi ra chút đi
Anh không nói gì, chỉ khẽ nghiêng đầu, rồi bất ngờ kéo em lại gần mình hơn, đôi tay mạnh mẽ vòng qua eo em, siết chặt.
Anh nhìn thẳng vào mắt em, đôi mắt đen láy đầy sự thích thú, và rồi.. không đợi em phản ứng, anh cúi xuống, hôn lên môi em.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//ngỡ ngàng//
Em không kịp phản ứng, cơ thể cứng đờ trước nụ hôn bất ngờ từ anh.
Đôi môi anh mềm mại, nhưng lại đầy sự chiếm hữu, như muốn khẳng định quyền sở hữu của mình đối với em.
Cả thế giới như dừng lại, những cảm giác lạ lùng, xáo trộn bao lâu nay mới dâng trào. Em cảm thấy trái tim mình đập mạnh, những lời phản kháng đều nghẹn lại, em chỉ cảm thấy sự quyết liệt trong nụ hôn của anh.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//thả môi em ra//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhìn em bằng ánh mắt có chút tinh nghịch//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//thở gấp//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//Mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve môi sau nụ hôn//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//Ánh mắt sâu thẳm nhìn vào đôi mắt em//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Bé con còn muốn chối nữa không?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//cúi xuống gần em hơn//
Em cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trái tim vẫn còn chút gì đó loạn nhịp
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh.. anh không thể làm như vậy.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//giọng em nhẹ run, nhưng vẫn có chút kiên quyết//
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Ai cho phép anh chạm vào tôi, và hôn tôi chứ..
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhếch môi cười//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Nếu em là của tôi, những lời em nói, tôi nghe tất.
Anh giữ eo em, giọng trầm xuống muốn nói với em như một lời đeo dọa ngọt ngào ~
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Em biết không? Trước kia tôi đã kìm nén vì nghĩ em sẽ sợ. Nhưng bây giờ tôi sẽ không kìm chế nữa.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Và giờ thì em vẫn chối?
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Hay là vẫn muốn tôi hôn em thêm một lần nữa~?
Anh hơi nghiêng đầu, như thách thức cô tiếp tục cứng rắn.
Tim em đập loạn, em biết rằng nếu tiếp tục phản kháng thì anh sẽ không buông tay.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Thanh Bảo.. đừng làm tôi khó xử nữa.. //khẽ nói//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//Nâng cằm em lên, giữ khuôn mặt em nhìn thẳng vào anh//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Đừng nghĩ rằng em có thể nói không với tôi, tôi đã để em thoải mái đủ rồi và bây giờ là lúc em phải đối diện với chính cảm xúc của mình.
Không chờ đợi em trả lời, anh lại hôn em một lần nữa, lần này mạnh mẽ hơn giống như muốn nuốt trọn em vậy..
Giống như muốn nói với em rằng, không có gì có thể ngăn cản anh.
Lần này, em không còn sức để phản kháng nữa, chỉ có thể đứng im..
Khi kết thúc nụ hôn, anh nhẹ nhàng thả môi cô ra, giữ khoảng cách một chút, ánh mắt vẫn đầy sự kiên định và hỏi với một nụ cười nửa miệng, như chờ đợi câu trả lời từ cô.
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Vậy là em chịu nhận rồi phải không?
Em đứng im, chỉ có thể nhìn vào anh, trong mắt là sự mâu thuẫn rõ ràng, nhưng trái tim lại không muốn rời xa anh. Cảm giác loạn nhịp trong lòng.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
//nhìn anh, khẽ gật đầu//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhìn em không rời//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Anh hiểu rồi, vậy có phải ngoan hơn không.
Anh cúi xuống gần em hơn, chỉ cách một khoảng nhỏ, tay vẫn giữ nhẹ eo em, như không muốn để em rời đi.
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Hàng Lâm Di An 『Bonnie』
Anh...đúng là cố chấp..
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
//nhìn em, bật cười thoải mái hơn//
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Trần Thiện Thanh Bảo 『Bray』
Với em, tôi sẵn sàng cố chấp cả đời.
- Hết chap 3 -
Shunn
Shunn
Cảm ơn m.n đã ủng hộ truyện tớ.💐
Shunn
Shunn
Chúc các bạn một ngày tốt lành ⛅
Hot

Comments

Táo Meooo

Táo Meooo

sẽ thất một vị tinh tú....

2024-12-12

2

Raito Hiroshi💦

Raito Hiroshi💦

Đúng là cái từ diển sống có khác=)) như đọc tâm luôn ạ

2024-11-30

1

• No Name •

• No Name •

Biết nói sao khi tâm tư em rối bời:))

2024-12-29

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play