Chương 2: Sập bẫy
Quang Anh đứng trước bàn của Đức Duy, mặt ngông nghênh như thường lệ, tự tin đến mức tưởng rằng bất cứ lỗi lầm gì của mình cũng sẽ được bỏ qua
Nhưng lần này, Đức Duy trông không hề vui vẻ. Trên bàn là một loạt giấy tờ bị trả lại từ phía đối tác quảng cáo, kèm theo thông báo cắt hợp đồng
Không đợi Quang Anh mở miệng, Đức Duy gầm lên, từng câu từng chữ lạnh như băng
Hoàng Đức Duy
Anh có biết cái thái độ lồi lõm của mình vừa khiến công ty mất mấy hợp đồng lớn không?
Hoàng Đức Duy
Hai hợp đồng quảng cáo vừa bị hủy vì thái độ đó, mà anh còn nghĩ mình là ai hả?
Quang Anh cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng không nhịn được phải đáp trả lại
Nguyễn Quang Anh
Anh nói thì dễ, người ta không vừa ý thì tìm cái cớ thôi. Không phải chỉ là quảng cáo sao?
Đức Duy nghe thấy thế, giận đến mức đập tay xuống bàn
Hoàng Đức Duy
Anh nghĩ đây là trò đùa sao?
Hoàng Đức Duy
Mất hợp đồng, mất tiền, cả công ty phải gánh chịu hậu quả từ thái độ của anh mà anh còn đứng đây lý sự?
Hoàng Đức Duy
Đừng có nghĩ là quen biết tôi rồi thích nói gì thì nói!
Lần đầu tiên Quang Anh cảm thấy không còn đường lùi
Duy không chỉ trích mà còn nêu rõ từng lỗi lầm của em, phê phán thái độ thiếu trách nhiệm
Càng nói, giọng Duy càng nghiêm khắc, khiến Quang Anh không còn lời nào để bào chữa
Đến cuối cùng, Quang Anh đứng sững, mặt đanh lại, không thể nói thêm lời nào
Sau khi rời khỏi phòng Duy, Quang Anh trở về chỗ ngồi, cảm thấy tự tôn bị dội gáo nước lạnh
Đồng nghiệp thì không bỏ qua cơ hội. Một vài người nhìn em đầy mỉa mai, chớp thời cơ nói ra mấy lời cay độc
Nhân vật nữ (không có vai trò cụ thể)
"Chảnh cho cố vào, bị sếp chửi cho một trận, mất hợp đồng rồi còn gì"
Nhân vật nữ (không có vai trò cụ thể)
"Ờ, tưởng ai mà ghê gớm lắm, cũng chỉ là cái đứa làm công thôi"
Quang Anh chỉ cười nhếch mép, nhưng sâu bên trong cảm thấy một sự cay đắng không nói thành lời
Em ra về với tâm trạng nặng nề, cảm thấy lòng tự tôn bị xói mòn sau những lời mắng mỏ của Duy và cả ánh mắt của đồng nghiệp
Sáng hôm sau, không khí làm việc vẫn còn nặng nề, nhất là khi công ty vừa chịu thiệt hại từ những hợp đồng bị mất
Trong buổi họp, Quang Anh cố giữ thái độ bình thản, nhưng lại vô tình mắc lỗi ngay trong lúc trình bày
Những lời trách móc từ đồng nghiệp nhanh chóng dồn dập
Một vài người không ngần ngại chê bai, thậm chí chỉ trích thẳng mặt khiến Quang Anh sượng sùng, cảm thấy mọi ánh mắt đều đổ dồn vào mình
Không chịu nổi áp lực, em buông lời lấp liếm, chống chế, rồi vội vàng bước ra khỏi phòng họp, lòng đau như cắt
Khi đang cố gắng kìm nước mắt để bước đi, bất ngờ Đức Duy chạy theo, nét mặt khác lạ hẳn
Không còn sự nghiêm nghị hay trách móc, Duy nhẹ nhàng đến bên cạnh, đặt tay lên vai Quang Anh, mắt nhìn sâu đầy cảm thông
Hoàng Đức Duy
Em không sao chứ? Làm gì mà phải khóc đến thế
Quang Anh ngơ ngác, đẩy nhẹ tay Duy ra, giọng còn chút bực tức
Nguyễn Quang Anh
Để yên. Cậu nhỏ tuổi hơn tôi đó! Vả lại chửi rồi còn hỏi gì nữa?
Nhưng Duy không bỏ cuộc, đưa tay nhẹ lau nước mắt đang rơi của Quang Anh
Trong phút chốc, em cảm nhận một sự ấm áp lạ thường từ ánh mắt và cử chỉ của Duy, như thể anh ta thật sự quan tâm đến cảm xúc của mình
Bất giác, Duy kéo Quang Anh vào lòng, vòng tay chắc nịch ôm trọn thân hình gầy của em, vỗ về từng chút một
Hoàng Đức Duy
[Duy thì thầm, giọng trầm và dịu dàng]
Anh không trách em nữa. Em đừng khóc, mọi chuyện sẽ qua thôi
Quang Anh ngượng ngùng, cố đẩy ra nhưng không có sức
Cảm xúc chất chứa suốt bao ngày bỗng tuôn trào, em nghẹn ngào, không thể cất lời
Một người luôn giữ vẻ ngạo nghễ như em lần đầu cảm thấy mình nhỏ bé, bất lực, được che chở bởi vòng tay của người mà mình tưởng như không bao giờ chạm đến
Sau hôm đó, Đức Duy thay đổi thái độ hoàn toàn
Anh trở nên dịu dàng, chăm sóc Quang Anh không khác gì người yêu, khiến mọi người trong công ty đều sửng sốt
Cả văn phòng ngạc nhiên khi thấy Duy kéo ghế cho Quang Anh ngồi, đôi khi còn tự tay pha cà phê cho cậu, nhẹ nhàng đặt lên bàn
Thái độ của Duy thiên vị đến mức rõ ràng khiến ai cũng thấy không vừa mắt
Trong một lần họp, Quang Anh lại mắc lỗi, nhưng thay vì trách mắng như trước, Duy chỉ nhẹ nhàng bảo vệ em trước mặt mọi người
Hoàng Đức Duy
Quang Anh còn mới, từ từ sẽ quen thôi. Các anh chị cứ khắt khe như vậy thì làm sao mà cậu ấy làm việc tốt được?
Nhân vật nam (Không có vai trò cụ thể)
"Vào công ty làm cũng hơn 6 năm rồi mà mới cái đéo gì vậy?"
Những đồng nghiệp lắc đầu khó chịu, chẳng hiểu nổi vì sao Đức Duy lại dung túng cho em như vậy
Một vài người bắt đầu thì thầm với nhau sau lưng
Nhân vật nam (Không có vai trò cụ thể)
“Có phải là kiểu đi cửa sau không mà được sếp bênh vực tận tình vậy?”
Nhân vật nữ (không có vai trò cụ thể)
“Trước đây đâu có được thế, giờ ai nhìn mà chẳng thấy kỳ quặc?”
Nhân vật nữ (không có vai trò cụ thể)
"Tởm lợm"
Dù đồng nghiệp có đàm tiếu, ánh mắt có chê bai, nhưng Duy vẫn công khai tỏ thái độ ưu ái dành cho Quang Anh
Anh không ngần ngại tỏ ra thân mật khi hai người đứng gần nhau, thậm chí đôi khi còn đặt tay lên vai, hay mỉm cười khi Quang Anh lúng túng
Duy chẳng quan tâm những lời xì xào của người khác, chỉ quan tâm đến việc Quang Anh dần mở lòng, từ chỗ ngại ngùng, bỡ ngỡ, cho đến lúc trái tim mềm yếu không còn giữ khoảng cách nữa
Ban đầu, Quang Anh còn ngượng ngùng, cảm thấy hành động của Duy thật quá đáng
Nhưng theo thời gian, em không thể phủ nhận rằng mình đang bắt đầu rung động trước sự săn sóc này
Cách mà Duy tấn công dồn dập, từng ánh nhìn âu yếm, từng cử chỉ nhẹ nhàng làm Quang Anh cảm thấy như mình là người duy nhất được anh quan tâm
Lần đầu tiên trong đời, Quang Anh được ai đó cưng chiều, quan tâm đến thế
Cảm xúc từ sự lạnh lùng của ngày trước dần biến mất, thay vào đó là sự ấm áp, như thể cả thế giới chỉ có mỗi Đức Duy
Comments
Pico
ngược nữa hả sốp😢
2024-11-12
1
ᴘʟᴇᴄᴏɴ𝓫𝓸𝓷𝓰 𝓲𝓾🎧ᴸᵒᵛᵉˡʸᶜᵒⁿ
Còn mày là đồ bíp bíp
2025-03-05
0
🐻Tingvn🌻
bíp bíp
2024-11-11
2