Lê Tổng Thả Tôi Ra!

Lê Tổng Thả Tôi Ra!

Chương 1: Kết thúc

- Anh nghĩ chúng ta nên dừng lại đi em! Anh không đủ khả năng để duy trì mối quan hệ của chúng tá nữa!

- Chúng ta có thể đừng dừng lại được không?

- Dừng lại đi em! Biết đâu tương lai của mình sẽ tốt hơn! Anh vẫn luôn trân trọng em nhưng anh không thể...

- Anh không còn thương em nữa sao?

- Anh không biết nữa...

- Em hiểu rồi...mai này không có em, anh nhớ chăm sóc bản thân thật tốt! Anh ngủ sớm đi, ngày mai em sẽ không làm phiền anh nữa đâu!

Khả Hân nằm trên giường nhớ lại những chuyện đã và đang xảy ra, cô nhìn lên trần nhà trắng toát, lạnh lẽo. Cô không khóc được, chỉ cảm thấy trong tim đang vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ, đau đến tận cùng.

Thời gian cứ như vậy mà trôi qua trong vô thức, Khả Hân không ngủ được, càng cố gắng nhắm mắt càng không thể ngủ. Cảm giác trống trãi đến vô cùng, chắc là cô ấy cũng muốn quay lại trước kia để nói những lời chưa kịp nói với Thành Xuyên nhưng không thể nữa rồi.

Sáng hôm sau, Khả Hân mang gương mặt thơ thẩn như người mất hồn xuống nhà để ăn sáng. Mẹ của cô trong thấy cũng có chút kì lạ nên đã lên tiếng hỏi

- Đêm qua con không ngủ được sao?

- Dạ

Câu trả lời của cô như có chút nghẹn lại, nửa muốn khóc nửa lại muốn kìm nén. Liệu bây giờ có nên nói cho mẹ biết không? Nếu không nói sau nay ba mẹ hỏi đến Thành Xuyên thì biết phải trả lời như thế nào? Vậy là cô nghèn nghẹn lên tiếng, giọng nói rung rung

- Mẹ...

- Sao đó?

Nước mắt Khả Hân lưng lưng trong đáy mắt, hai mắt đỏ hoe, giọng cũng lạc đi

- Con và anh Thành Xuyên...bọn con...dừng lại rồi ạ!

- Sao lại như vậy? Hai đứa cãi nhau sao?

- Dạ không...chỉ là anh ấy còn có nhiều thứ phải lo, nên bọn con dừng lại!

Nói đến đây nước mắt của cô cũng rơi xuống, như đã kìm nén từ đêm qua nên nước mắt cứ thế mà tuôn thành dòng. Đôi tay cứ rung lên không muốn ăn gì thêm, rốt cuộc cũng đã khóc được rồi, thoải mái đó nhưng cũng đau lòng quá đỗi

- Biết đâu được...mai mốt nó suy nghĩ lại rồi quay về tìm con thì sao?

- Con không biết nữa...

- Cuộc sống này có gì mà không thể chứ? Biết đâu được nó suy nghĩ lại rồi tìm con, dù có mất liên lạc đi nữa cũng sẽ có cách để tìm gặp con thôi!

Khả Hân cứ nghe nhưng nước mắt cô vẫn rơi, vẫn đau lòng rất nhiều.

Những ngày sau, cô cứ nằm trong phòng, ít nói hẳn đi cứ như một con người khác vậy. Ba mẹ cô nhìn thấy như vậy cũng xót xa, công bằng mà nói không chỉ Khả Hân mà cả gia đình đều rất mến Thành Xuyên nên thấy cô như vậy cũng chịu không được. Trong thâm tâm của cô lúc này thật sự không hiểu rõ bản thân đang như thế nào nữa, là nhớ hay là tiếc vẫn chưa rõ nhưng cô chỉ muốn nhốt mình trong phòng.

Bên Thành Xuyên cũng không khá khẩm hơn, đêm qua cũng chẳng ngủ được, sáng hôm nay đến chỗ làm cũng đầy mệt mỏi. Bây giờ, anh cũng chỉ là một thực tập sinh, lương tháng cũng không quá nhiều nên anh không thể ích kỷ giữ mãi người mình yêu bên cạnh. Trong lòng anh vẫn thương cô chứ nhưng anh muốn dành những thứ tốt đẹp hơn cho cô nên đây là cách tốt nhất để cả hai được thoải mái. Anh đau lòng cũng rơi vào trầm lặng khiến cho ba mẹ anh cũng bất ngờ vì điều này

- Thành Xuyên, hôm nay con sao vậy?

- Ba à...con và Khả Hân, chúng con dừng lại rồi...

- Tại sao chứ? Ba thấy con bé rất tốt, sao lại dừng?

- Vì con chưa đủ điều kiện để lo cho cô ấy cuộc sống tốt, con muốn cô ấy được tốt hơn. Nếu như mai này có thể gặp lại, còn có cơ hội thì con nhất định vẫn sẽ quay về với cô ấy!

- Chuyện của các con, ba không xen vào nhưng người tốt nhất định đừng bỏ qua nếu có cơ hội!

- Dạ...con hiểu rồi!

- Ăn nhanh rồi còn đi làm!

- Dạ!

Cái không khí ảm đạm kia cứ bao trùm lên hai con người vừa tách khỏi nhau, họ đau lòng và luôn mong muốn được gặp lại đối phương dù chỉ một lần. Họ vẫn tiếp tục cuộc sống của riêng mình nhưng lại cảm nhận rõ cái trống trãi trong lòng. Chẳng lẽ mọi thứ chỉ dừng lại ở đây sao?

Hàng ngàn câu hỏi cứ xoay vòng trong đầu Thành Xuyên như thế, anh không sao tập trung được vào công việc của mình. Khả Hân vẫn như người mất hồn, nhốt mình một góc trong phòng ngủ, lâu lâu lại nấc lên vài tiếng nỉ non, khoé mắt kia lại hoen đỏ...dù cố ngăn nhưng nước mắt vẫn cứ lăn dài trên đôi má ửng hồng. Cả hai chẳng ai ổn, cũng chưa quen dần với sự trống trãi trong tim

Hot

Comments

Trúc Sad

Trúc Sad

Ba mẹ KH quý anh là có lí do cả nhỉ. Đấy, ảnh cx chỉ muốn tốt cho chị thui😞. Nhưg tự hỏi, liệu cách này có thực sự tốt kh?

2024-11-17

1

Người đẹp Tây Đô

Người đẹp Tây Đô

Nên nói để trải nỗi lòng ra. Chị chứ cứ như vậy mãi sinh bệnh thì khổ cha mẹ lo lắng

2024-12-02

0

Người đẹp Tây Đô

Người đẹp Tây Đô

Thà đau ngắn còn hơn đau dài. Chứ cứ âm ỉ thế này thì chỉ khổ chính bản thân

2024-12-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kết thúc
2 Chương 2: Tập đoàn Lê Thành
3 Chương 3: Ngày đầu học việc
4 Chương 4: Làm khó
5 Chương 5: Làm khó (2)
6 Chương 6: Trực đêm
7 Chương 7: Gặp lại nhau
8 Chương 8: Dự án mới của công ty
9 Chương 9: Xót xa
10 Chương 10: Tai nạn
11 Chương 11: Sáng tỏ
12 Chương 12: Bất ngờ(1)
13 Chương 13: Bất ngờ (2)
14 Chương 14: Chuyện thật như đùa!
15 Chương 15: Khắc phục hậu quả
16 Chương 16: Âm mưu
17 Chương 17: Bộ mặt thật!
18 Chương 18: Đi dạo buổi đêm
19 Chương 19: Gương vỡ lại lành!
20 Chương 20: Hợp tác
21 Chương 21: Tập hồ sơ
22 Chương 22: Manh mối đầu tiên
23 Chương 23: Bắt cóc
24 Chương 24: Nguy hiểm(1)
25 Chương 25: Nguy hiểm (2)
26 Chương 26: Khống chế hoàn toàn
27 Chương 27: Nằm viện
28 Chương 28: Điều tra(1)
29 Chương 29: Điều tra (2)
30 Chương 30: Thanh Nhã
31 Chương 31: Lời khai bất thường
32 Chương 32: Mẹ bảo để mẹ chăm sóc
33 Chương 33: Hai nhà gặp mặt!
34 Chương 34: Lời khai của Thế Phong có đánh tin?
35 Chương 35: Giúp đỡ (1)
36 Chương 36: Giúp đỡ (2)
37 Chương 37: Anh chỉ muốn em (1)
38 Chương 38: Anh chỉ muốn em(2)
39 Chương 39: Mau chóng kết hôn
40 Chương 40: Bắt đầu kế hoạch
Chapter

Updated 40 Episodes

1
Chương 1: Kết thúc
2
Chương 2: Tập đoàn Lê Thành
3
Chương 3: Ngày đầu học việc
4
Chương 4: Làm khó
5
Chương 5: Làm khó (2)
6
Chương 6: Trực đêm
7
Chương 7: Gặp lại nhau
8
Chương 8: Dự án mới của công ty
9
Chương 9: Xót xa
10
Chương 10: Tai nạn
11
Chương 11: Sáng tỏ
12
Chương 12: Bất ngờ(1)
13
Chương 13: Bất ngờ (2)
14
Chương 14: Chuyện thật như đùa!
15
Chương 15: Khắc phục hậu quả
16
Chương 16: Âm mưu
17
Chương 17: Bộ mặt thật!
18
Chương 18: Đi dạo buổi đêm
19
Chương 19: Gương vỡ lại lành!
20
Chương 20: Hợp tác
21
Chương 21: Tập hồ sơ
22
Chương 22: Manh mối đầu tiên
23
Chương 23: Bắt cóc
24
Chương 24: Nguy hiểm(1)
25
Chương 25: Nguy hiểm (2)
26
Chương 26: Khống chế hoàn toàn
27
Chương 27: Nằm viện
28
Chương 28: Điều tra(1)
29
Chương 29: Điều tra (2)
30
Chương 30: Thanh Nhã
31
Chương 31: Lời khai bất thường
32
Chương 32: Mẹ bảo để mẹ chăm sóc
33
Chương 33: Hai nhà gặp mặt!
34
Chương 34: Lời khai của Thế Phong có đánh tin?
35
Chương 35: Giúp đỡ (1)
36
Chương 36: Giúp đỡ (2)
37
Chương 37: Anh chỉ muốn em (1)
38
Chương 38: Anh chỉ muốn em(2)
39
Chương 39: Mau chóng kết hôn
40
Chương 40: Bắt đầu kế hoạch

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play