Nữ Đế Xuyên Không: Hệ Thống Báo Thù Tận Thế
Cả kinh thành Đại Thiên triều sáng rực trong ánh lửa của những ngọn đèn lồng lung linh. Trong đại điện nguy nga, Lâm Tử Yên ngồi trên ngai vàng, một dáng vẻ lạnh lùng toát ra uy quyền vô hạn. Cô là Nữ đế, một nữ nhân duy nhất trong lịch sử có thể đứng trên đỉnh cao quyền lực, nắm giữ sinh tử của cả thiên hạ.
Cặp mắt đen láy của cô quét qua những kẻ đang quỳ trước mặt, mỗi người đều run rẩy dưới ánh mắt ấy. Bọn họ đều là những người đã từng thề sống thề chết trung thành với cô, nhưng Lâm Tử Yên biết rõ: trung thành ư? Thứ đó có thể sụp đổ trong nháy mắt khi tham vọng và quyền lợi xuất hiện. Chính cô, hơn ai hết, hiểu rõ điều đó.
"Hoàng thượng, mọi thứ đã chuẩn bị xong cho buổi lễ." Lục Vân, người từng là đồng minh và cũng là người cô yêu thương nhất, bước đến gần. Hắn mỉm cười, nụ cười ôn nhu nhưng ẩn sâu trong đó là một bóng tối mà Tử Yên chưa bao giờ nhận ra.
Cô khẽ gật đầu, nhưng trong lòng bỗng dưng dâng lên một nỗi bất an khó tả. Nữ đế như cô, kẻ từng giẫm đạp lên vô số xác người để ngồi vững trên ngai vàng, sao có thể dễ dàng bị dao động chỉ bởi một cái nhìn? Nhưng cảm giác này, như một luồng khí lạnh xuyên qua trái tim, làm cô bất giác cảm thấy lo sợ.
Buổi lễ tiến hành trong im lặng, hoàn mỹ không chút khuyết điểm. Tử Yên ngồi trên ngai vàng, vương miện nặng trĩu trên đầu như nhắc nhở cô về gánh nặng quyền lực mà cô đã đánh đổi mọi thứ để có được. Nhưng khi vừa kết thúc, một cơn đau nhói đột ngột đánh mạnh vào lồng ngực, cướp đi hơi thở của cô.
“Chuyện gì... đang xảy ra?” Tử Yên cảm thấy cơ thể mình không còn thuộc về mình nữa. Tay chân cô run rẩy, lực đạo dần biến mất. Ánh sáng từ những ngọn đèn trong đại điện dường như trở nên mờ nhạt hơn từng giây. Trước khi cô kịp nhận ra điều gì, thân thể cô đã ngã gục xuống nền đá lạnh lẽo.
Cả đại điện chìm trong hỗn loạn. Cận thần và thị vệ xung quanh vội vã chạy đến, nhưng thay vì cứu giúp, chúng đứng im, dường như đang chờ đợi điều gì đó. Trong khoảnh khắc mơ hồ ấy, Tử Yên nhận ra sự thật cay đắng: tất cả đều là một màn kịch.
Bóng người cao lớn của Lục Vân từ từ tiến đến gần, ánh mắt hắn không còn sự ôn nhu như trước, thay vào đó là vẻ đắc ý lộ rõ. Bàn tay hắn chạm vào vương miện trên đầu cô, nhẹ nhàng lấy nó ra như thể hắn đã mong chờ khoảnh khắc này từ rất lâu.
“Ngươi…” Tử Yên cố gắng mở miệng, nhưng cổ họng như bị đốt cháy. Cô chỉ có thể nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy căm hận.
Lục Vân khẽ cúi người, giọng nói của hắn trầm thấp, nhưng lạnh lẽo như băng giá: “Tử Yên, ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi có thể kiểm soát tất cả sao? Ta đã kiên nhẫn chờ đợi suốt bao năm để đạt được ngày hôm nay. Ngươi… đã là vật cản đường của ta.”
Mỗi chữ hắn nói ra như từng lưỡi dao đâm sâu vào tim cô. Người đàn ông mà cô đã từng hết lòng tin tưởng, kẻ mà cô đã đặt cả trái tim vào, cuối cùng lại chính là kẻ đẩy cô vào địa ngục.
“Nếu ta không tồn tại, ngươi nghĩ mình có thể giữ vững giang sơn này sao?” Cô khó nhọc bật ra lời, mỗi từ đều sắc bén như lưỡi gươm. Ngay cả khi đang đối diện với cái chết, ánh mắt của Lâm Tử Yên vẫn chứa đựng uy lực không thể khuất phục.
“Ngươi đã nghĩ rằng mình là bất khả chiến bại,” Lục Vân cười lạnh. “Nhưng ngươi chỉ là một nữ nhân ngu ngốc bị ám ảnh bởi quyền lực. Quyền lực đó… từ bây giờ sẽ thuộc về ta.”
Những tiếng cười độc ác vang lên từ những kẻ xung quanh, những kẻ đã từng quỳ dưới chân cô. Hóa ra bọn chúng đã sớm phản bội, chỉ chờ thời cơ để ra tay.
Lâm Tử Yên cảm thấy máu mình đang chảy cạn dần. Mọi thứ xung quanh mờ nhạt, chỉ còn lại nỗi đau đớn của sự phản bội. Cô từng là nữ nhân cao cao tại thượng, kẻ không ai dám chạm đến, nhưng giờ đây, chính cô lại bị những kẻ mình từng tin tưởng giết chết.
“Ngươi sẽ hối hận…” Cô thì thào, giọng nói mờ nhạt trong hơi thở cuối cùng.
“Không, ta sẽ không bao giờ hối hận,” Lục Vân quay người, bỏ lại cô giữa vũng máu lạnh lẽo.
Trong bóng tối vô tận, Lâm Tử Yên rơi vào cõi chết. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, một âm thanh kỳ lạ, như tiếng thì thầm của cõi âm, vang lên.
“Ngươi có muốn sống lại… để báo thù không?”
Cô không còn sức để trả lời, nhưng trong trái tim cô, sự thù hận sục sôi.
“Nếu ngươi chấp nhận, ta sẽ cho ngươi cơ hội. Nhưng ngươi sẽ phải trả một cái giá.”
Giá sao? Ngay cả mạng sống của mình cô đã mất, còn gì để mất nữa? Cô đã từng là Nữ đế, một khi quyết định, không ai có thể ngăn cản.
“Ta… chấp nhận!” Từ trong cơn đau, cô hét lên, như một con hổ bị dồn đến đường cùng, sẵn sàng giết chết tất cả để sống sót.
Một luồng sáng mạnh mẽ bao trùm lấy cô. Trong tích tắc, cơ thể cô biến mất khỏi thế giới này, nhưng linh hồn cô không tan biến. Thay vào đó, nó bị cuốn vào một vòng xoáy khổng lồ, mang cô đến một thế giới xa lạ mà cô chưa từng biết đến.
Khi tỉnh lại, Lâm Tử Yên không còn là Nữ đế của Đại Thiên triều nữa. Trước mắt cô là một thế giới hoàn toàn khác biệt. Ánh sáng từ những tòa nhà cao chọc trời chiếu sáng khắp mọi nơi, tiếng xe cộ ồn ào vang vọng trong không khí.
Cô đang nằm trên giường trong một căn hộ xa hoa. Tử Yên nhìn vào gương và thấy một gương mặt hoàn toàn xa lạ: Lâm Yên Nhi – một thiên tài công nghệ của thế giới hiện đại, nhưng cũng là một kẻ đang bị chính những người thân phản bội.
Hệ thống Báo Thù vang lên trong đầu cô, giọng nói lạnh lẽo đầy quyền uy: “Ngươi đã được trao một cơ hội mới. Ngươi sẽ bắt đầu lại từ đây, báo thù những kẻ đã phản bội ngươi. Và khi ngươi hoàn thành, ta sẽ đưa ngươi trở lại để hoàn thành lời thề máu của ngươi.”
Lâm Tử Yên, giờ đây là Lâm Yên Nhi, nhếch môi cười lạnh. Dù ở bất kỳ thế giới nào, cô vẫn sẽ là kẻ thống trị. Và từ giây phút này, cuộc chơi báo thù mới thật sự bắt đầu.
Updated 32 Episodes
Comments