Bé Yêu Của Ông Trùm Xã Hội Đen
Trong một căn phòng rộng lớn của tòa nhà cao tầng nằm khuất giữa lòng thành phố, Bách Thời Nhiệm ngồi yên lặng trên chiếc ghế bọc da đen bóng. Không gian xung quanh lạnh lẽo, chỉ có ánh đèn lờ mờ rọi xuống từ trần nhà. Cả căn phòng tỏa ra một thứ cảm giác u ám, thể hiện rõ quyền lực tuyệt đối của người đàn ông đang ngồi đó. Bách Thời Nhiệm, ông trùm xã hội đen, từ lâu đã là nỗi khiếp sợ của các tổ chức ngầm, với đôi mắt sắc bén, gương mặt vô cảm và sự lạnh lùng đáng sợ.
Trước mặt anh là một nhóm thuộc hạ, đứng cúi đầu trong im lặng, không ai dám thở mạnh. Họ vừa mang tin tức rằng một phe thù địch đã âm thầm cản trở lô hàng vũ khí mà anh đang vận chuyển qua biên giới. Đây không phải lần đầu bọn chúng nhúng tay vào công việc của Bách Thời Nhiệm, nhưng lần này chúng đã gây thiệt hại không nhỏ, đẩy anh vào thế bị động. Thời Nhiệm không nói gì, ánh mắt sắc lạnh của anh nhìn thẳng vào tên đàn em vừa báo cáo, như có thể xuyên thấu qua người hắn. Bất chợt, anh đứng dậy, tiếng giày nện trên sàn khiến mọi người đều rùng mình.
“Vậy sao?” Thời Nhiệm khẽ nhếch mép, giọng trầm mà dứt khoát. “Chuẩn bị người" không có ai dám phản đối, mọi người lập tức tuân lệnh và nhanh chóng rời đi để thực hiện mệnh lệnh. Thời Nhiệm đứng nhìn ra cửa sổ, đôi mắt sâu thẳm nhìn xuống thành phố. Đêm nay, anh quyết định sẽ trả lại cho phe thù địch một bài học đẫm máu.
Khi màn đêm bao trùm, nhóm người của Bách Thời Nhiệm đã tập hợp đầy đủ, sẵn sàng cho cuộc chiến. Địa điểm mà phe đối thủ đang ẩn náu là một nhà kho cũ ở ngoại ô, nơi chúng chọn làm điểm tụ tập và phân phối hàng hóa phi pháp. Bước xuống từ xe, khuôn mặt lạnh băng không chút biểu cảm, toát lên vẻ tàn nhẫn của một ông trùm xã hội đen.
Trong bóng tối của khu nhà kho cũ, không gian đột nhiên bị xé tan bởi ánh sáng chớp lòe của những phát súng. Tiếng đạn rít vang lên như sấm nổ, đan xen với tiếng thét đau đớn và tiếng bước chân dồn dập. Các tay súng từ cả hai phe ẩn nấp sau những thùng gỗ và cột trụ sắt, từ đó lao ra xả đạn không chút khoan nhượng.
Bách Thời Nhiệm, giữa làn đạn hỗn loạn, bước đi với sự lạnh lùng đến tàn nhẫn. Với khẩu súng cầm chắc trên tay, anh di chuyển một cách thành thạo và bình tĩnh, né tránh những viên đạn lạc như thể đã quá quen thuộc với khung cảnh đẫm máu này. Mỗi bước đi của anh đều kiên quyết, không chút sợ hãi.
Một kẻ thù nhảy ra từ sau một chiếc xe tải, lao tới nhằm hạ gục Thời Nhiệm bằng một con dao sắc lẹm. Nhưng trước khi hắn kịp hành động, anh đã nhanh chóng phản đòn, chớp lấy tay hắn, bẻ ngược và đẩy mạnh xuống sàn. Một tiếng “rắc” vang lên giữa không gian hỗn loạn khi xương của tên đó gãy đôi, làm hắn rít lên đau đớn. Bách Thời Nhiệm không chút do dự, hạ gục hắn bằng một phát súng chính xác ngay thái dương, máu bắn ra vương đầy trên sàn nhà bụi bặm.
Những tên khác chứng kiến cảnh tượng đó, nhưng thay vì bỏ chạy, chúng càng điên cuồng lao vào, xả đạn về phía anh như một cơn mưa thép. Bách Thời Nhiệm lăn mình qua một bên, nấp sau thùng hàng để tránh đạn, rồi đáp trả bằng những loạt súng không chút nhân nhượng. Mỗi viên đạn bắn ra đều trúng vào kẻ thù, hạ gục từng tên một một cách tàn nhẫn. Không gian vang lên âm thanh của đạn nổ, máu phun ra từ những vết thương trí mạng, tạo thành một bức tranh khốc liệt giữa màn đêm.
Một tên tay sai lao lên với khẩu súng trường, nhằm thẳng vào Thời Nhiệm, nhưng anh nhanh chóng nhảy ra khỏi chỗ nấp, vừa bắn vừa tiến lên. Khẩu súng trong tay anh dường như trở thành công cụ chết chóc, không ngừng tuôn ra lửa và máu. Anh vừa di chuyển vừa xả đạn một cách hoàn hảo, hạ gục bất cứ ai dám cản đường.
Tiếng súng cuối cùng vang lên, không gian rơi vào tĩnh lặng. Chỉ còn lại những xác người nằm la liệt, máu chảy loang lổ dưới ánh đèn mờ nhạt của khu nhà kho. Bách Thời Nhiệm đứng giữa chiến trường đẫm máu, đôi mắt vẫn lạnh băng, không một chút xao động. Anh nhìn quanh, thấy không còn một kẻ nào sống sót, rồi chỉ nói một câu ngắn gọn với thuộc hạ đứng gần đó:
"Thu dọn đi"
Lời nói đó vang lên trong không gian đầy khói và mùi tanh, như một lời nhắc nhở tàn nhẫn cho bất cứ ai dám đối đầu với anh.
Khi trận chiến kết thúc, ánh đèn lờ mờ chiếu lên Bách Thời Nhiệm, lộ ra hình ảnh của một con người vừa bước qua cơn bão máu. Chiếc áo sơ mi trắng anh mặc ban đầu giờ đã thấm đẫm máu, từng vệt đỏ lan rộng, nhuộm màu sắc u ám trên nền vải trắng. Những giọt máu nhỏ từ cánh tay anh rơi xuống, tạo thành những đốm đỏ rải rác trên sàn nhà kho. Vết thương, dù lớn hay nhỏ, dường như không hề làm anh nao núng, chỉ tô điểm thêm cho hình ảnh lạnh lùng và đáng sợ của anh sau cuộc chiến.
Chiếc áo sơ mi sau đợt cọ xát vừa rồi nên đã bung hai cúc áo lộ ra lồng ngực rắn chắc với hình xăm dữ tợn. Hình xăm là một con rồng đen, vươn mình với ánh mắt hung dữ, bao phủ một phần lớn ngực anh. Con rồng với từng đường nét sắc nhọn và uy nghiêm, như thể hiện phần tối trong con người anh - quyền lực và sự tàn nhẫn vô song. Mỗi đường nét trên hình xăm như ẩn chứa sức mạnh của người đàn ông này, gợi lên vẻ bí ẩn và đe dọa, như một lời cảnh báo ngầm dành cho bất cứ kẻ nào dám đến gần.
Bạch Phong bước tới, nhìn Thời Nhiệm một lúc rồi khẽ gật đầu, không ai nói một lời nào. Cả hai lặng lẽ bước ra khỏi chiến trường đẫm máu. Chiếc áo sơ mi trắng, giờ đã loang lổ máu và bụi bẩn, vẫn phất phơ trong gió, như chứng nhân của một đêm tàn khốc. Trên ngực, hình xăm con rồng hiện ra sắc nét, rực rỡ và sống động, như chính cái thế giới ngầm đầy máu và bạo lực mà anh là kẻ thống trị.
Updated 25 Episodes
Comments