[ Đồng Nhân ] Đại Mộng Quy Ly - Thạc Dao
一
Bầu trời quang đãng thanh bình, trong toà thành rộng lớn, rất đông dân chúng tập trung tại một nới để khám bệnh bốc thuốc
Nơi đó có không quá rộng lớn, phía trên cửa chính treo tấm biển hiệu đã nhuốm màu của năm tháng, biển hiệu đề "Tế Tâm Đường"
Bạch Cửu
Thuốc của tỷ đây!
Bạch Cửu từ Tế Tâm Đường chạy ra bằng cửa sau, trên tay cầm rất nhiều túi thuốc được cột lại với nhau theo từng đơn một
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Tiểu Cửu ngoan~
Tiết Hoài Khiết cưng chiều nói, còn theo thói quen mà xoa xoa đầu tiểu đáng yêu Bạch Cửu rồi mới nhận lấy thuốc từ cậu bé
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Đây đây, hôm nay tỷ tỷ mang bánh đến cho đệ
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Là bánh ngọc lộ của Thanh Phong lâu
Bạch Cửu
Khiết tỷ tỷ tốt nhất!
Bạch Cửu hớn hở nhận lấy bánh cũng như ngân lượng từ Tiết Hoài Khiết, cứ mỗi hai tuần họ sẽ lại gặp nhau như thế này
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Được rồi, tỷ tỷ về trước
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Tiểu Cửu làm việc chú ý sức khoẻ
Tạm biệt xong, Bạch Cửu trở lại vào Tế Tâm Đường tiếp tục khám bệnh, Bạch Khiết thì cưỡi một bạch mã quay về
Nơi nàng quay về là Tập Yêu Ty, nàng không đi cửa chính mà đi cửa sau để vào. Việc đầu tiên làm là đi nấu thuốc, sau đó lại đi vào mật đạo ở dược phòng
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Hôm nay trời đẹp, thích hợp ra ngoại ô ngắm cảnh
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Nếu cô mà tỉnh, ta sẽ dẫn cô đi
Tiết Hoài Khiết tay đút thuốc cho nữ nhân nằm trên giường ngọc, nàng dùng nhiều lời lẽ hoa mĩ miêu tả cảnh quang bên ngoài
Tuy nữ nhân kia không thể nghe thấy nhưng mỗi ngày nàng đều làm việc này, mong rằng bằng một phép thần kì nào đó, nữ nhân ấy sẽ bị lời nói của nàng kéo khỏi giấc mộng dài
Tiết Hoài Khiết bỗng nhiên cảm nhận được luồng khí quen thuộc, chiếc muỗng sứ trên tay bất giác rơi xuống chạm vào miệng bát
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Khí này...
Tiết Hoài Khiết trong lòng nổi lên giông bão, nàng tức khắc đã đặt bát thuốc rỗng xuống chiếc bàn nhỏ, nhẹ xoay người một cái đã biến mất
Bên ngoài, sắc trời bỗng biến chuyển, mây đen kéo đến, gió thổi từng cơn ớn lạnh tạo nên âm thanh xào xạc bởi lá cây
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Nói với Trác Dực Thần
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Chu Yếm đến tìm hắn
Người gác cửa của Tập Yêu Ty nghe thấy cái tên này liền chấn kinh, hai chân run rẫy lùi về, đứng trước họ là yêu, còn là đại yêu Chu Yếm
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Oh? Muội muội ngoan của ta
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Ra đón tiếp ca ca?
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Tiết Hoài Khiết vừa xuất hiện ở cửa Tập Yêu Ty đã nhìn thấy Chu Yếm mỉm cười nhìn nàng, giọng nói đầy bỡn cợt nói với nàng
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Sao lại là ngươi!?
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Chu Yếm!!
Tiết Hoài Khiết tức giận quát, đồng tử giãn ra như sắp hiện lên tơ máu. Chu Yếm nhìn dáng vẻ này của nàng, trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười, đáp lời
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Muội muội của ta
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Ta đến thăm muội
Dáng vẻ điềm nhiên của Chu Yếm khiến Tiết Hoài Khiết đã tức giận càng thêm tức giận
Nhưng tâm trạng hỗn loạn đã nha h chóng được điều chỉnh, nàng quay người nhìn vào hai người canh cửa
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Gọi Trác đại nhân của các ngươi đến đây!
Dứt lời, Tiết Hoài Khiết hướng về hai người canh cửa mà phất tay áo, họ liền biến mất và xuất hiện ở chỗ Trác Dực Thần
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Muội muội ngoan
Chu Yếm -- Triệu Viễn Chu
Chỉ đường cho ca ca-
Tiết Hoài Khiết -- Dạ Khấn Chu
Đi chết đi!!
Comments