[Boylove]Chuyển Sinh, Tôi Bị Kẹt Lại Trong Chính Cuốn Tiểu Thuyết Kinh Dị Của Mình

[Boylove]Chuyển Sinh, Tôi Bị Kẹt Lại Trong Chính Cuốn Tiểu Thuyết Kinh Dị Của Mình

xuyên Thư

Dương Tử Đào bỗng giật bắn người, mở mắt ra, cậu thấy trước mặt chỉ có bóng tối vô tận. Hiện cậu vẫn chưa thoát khỏi nỗi kinh hoàng từ cuộc tại nạn vừa rồi, trong đầu cậu chỉ có hình ảnh một thanh niên đang bóc đầu lao thẳng về phía mình và khoảnh khắc mơ hồ trước lúc chết.
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
M..-mình chết rồi sao?!
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
Đây là điện ngục ư?
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
Nhưng... mình chưa muốn chết cơ mà?...
Dương Tử Đào cảm thấy nghẹn trong lòng, cậu không ngờ bản thân lại chết sớm như vậy, lại còn là bị người khác cắp lấy mạng sống. Cậu chợt cảm thấy sóng mũi cay cay. Cố nén lại nước mắt, Dương Tử Đào cắn răng nhủ sẽ không tha cho con người đã trực tiếp giết chết mình. Trước hết cậu cần phải kiểm tra xem đây là không gian nào và làm sao để thoát khỏi nó.
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//đưa tay thăm dò tình hình//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Dơ tay còn không thấy năm ngón... làm sao để thấy đường đi đây?*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//Bước lên một bước//
Boom...(tiếng vật rơi xuống nước)
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//Nằm sấp trong bãi nước đang chảy cuồn cuộn//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//phun nước vừa tràn vào ra khỏi khoang miệng//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
ọe... cái đeo' gì thế này, ở điện ngục đây cũng có suối sao?
Cậu vừa húp vào một ngụm nên nhận ra nước này không khác gì nước suối, hơn nữa nó còn đang chảy róc rách bên tai.
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//từ từ ngồi dậy//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Đau quá...*
Có vẻ như cơ thể cậu vừa được tái tạo lại từ một cái xác mới bị va đập mạnh và nó vẫn chưa hoàn toàn hoàn thiện.
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Hóa ra ma thật sự cũng biết đau...*
Dương Tử Đào là một nhà văn sáng tác truyện, tiểu thuyết kinh dị. Cậu đã viết và miêu tả vô số con ma, quỷ với sức mạnh quỷ dị khó ai sánh bằng mà không nghĩ đến việc chúng cũng biết đau.
Cậu vừa gượng người đứng dậy thì bỗng nghe tiếng như có ai chạy đến từ xa.
Quả thật, từ đằng xa. Một bóng người mang theo ánh sáng chạy tới, trên tay hắn cầm một chiếc đèn dã ngoại thắp sáng cả một bầu trời đen mù mịt.
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
Này Tử Đào, cậu không sao chứ?
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
???
Nhìn người lạ mặt trước mắt, Dương Tử Đào không khỏi thắc mắc hắn là ai, và vì sao lại biết tên mình, hơn nữa là làm sao hắn thấy được mình. Nhưng cậu không nói, chỉ ngật gù tỏ ý nói mình ổn.
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
ừm không sao là tốt, vừa rồi cậu ngã xuống nước phát ra tiếng lớn làm cả nhóm ở gần nghe thấy thì rất lo cho cậu đấy.
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
...
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
Ờm... vậy cậu đã giải quyết việc của cậu xong chưa? Nếu chưa thì tôi sẽ về trại trước nhé?
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
...//ngơ ngác//
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
//Nhìn cậu đang đứng bất động//Này, Dương Tử Đào?
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
À..-à, tôi xong rồi, chúng ta đi về cùng đi!
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
Ờm...
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
*Tên này chắc là vừa té muốn mấy ngụm nước nên chưa hoàn hồn rồi!*
Dù không biết người ta là ai nhưng Dương Tử Đào vẫn chọn đi theo sau người lạ mặt này.
Ở chỗ cách nơi cậu vừa ngã không xa là một khu cắm trại với hơn 5 chiếc trại, nó chỉ là bị che khuất bởi hàng cây rậm rạp nên khiến cậu không thể thấy được ánh sáng từ phía đám lửa giữa trại phát ra.
Ở xung quanh đám lửa là hơn 10 người tụ họp, cười nói rất vui vẻ.
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//hoang mang//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*chuyện gì vậy, hình như đây không phải nơi người chết nên đến...*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*chẳng lẽ mình đã được trùng sinh rồi sao?*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//Nhìn xuống cơ thể ướt như chuột lột vì vừa té vào dòng suốt của mình//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*cơ thể vẫn còn nguyên si, không mất một miếng thịt nào cả!*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//đặt tay lên giữa ngực//
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Vẫn còn nhịp tim!*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*thật khó tin nhưng mình thật sự đã được trùng sinh!!!*
Khi cậu biết được mình đã được sống lại lần nữa, nước mắt cậu như muốn trào ra, cậu mừng đến muốn nhảy dựng lên.
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Nhưng mà chờ đã, đây là đâu vậy?*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*tại sao mình khi sống lại lại bị chuyển đến nơi này?*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Hình như không phải là trùng sinh, theo như kinh nghiệm có được từ việc đọc các tác phẩm tiểu thuyết thì có lẽ là mình đang chiếm thân thể của người khác, nhưng nó trông có khác gì với mình đâu?*
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
//sợ hãi trước hành động kì lạ của Dương Tử Đào//
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
*người này vừa rồi ngã có bị va đập vào đầu không vậy? sao biểu cảm cứ lúc cười lúc không, cả hành động cũng rất kì lạ nữa, cậu ta có thật sự ổn không nhỉ?*
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
//Nhìn qua người bên cạnh//
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
...
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
*Cả người này nữa, cậu ta là ai nhỉ?*
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
//ho khan//
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
Có chuyện gì không?
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
K..-không có gì
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
Cậu là ai vậy?
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
H..-hả?
Dương Tử Đào
Dương Tử Đào
ờm... hình như vừa rồi tôi lỡ để đầu đập vào tảng đá dưới nước nên giờ tôi tạm thời không nhớ nổi các cậu là ai!
Lê Hữu Khôi
Lê Hữu Khôi
...
___lời tác giả___
Nguyễn
Nguyễn's Phúc's
Đừng hỏi lí do tại sao toi lại dùng lại nhân vật chính trong bộ khác do mình viết vì toi muốn em nó luôn là nhân vật chính=))

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play