[Allgem][Oneshot] Sous La Lune.

[Allgem][Oneshot] Sous La Lune.

[pbk×hhh]:miền mộng mị

𝗮𝘂
𝗮𝘂
helu helu.
_______________
pbk×hhh Plot: đêm gã đều mơ về 1 cậu trai rồi dần dần gã lún sâu vào giấc mơ ấy và bỗng 1 ngày gã gặp em ngoài đời.
Bảo Khang: gã. Hoàng Hùng: em.
NovelToon
___________
Bảo Khang được người đời biết bởi độ giàu có tuy vốn là con nhà 'trâm anh thế việt' nhưng không vì vậy mà gã trở thành 1 kẻ đặt đâu ngồi đấy, vậy nên gã còn là chủ nhân của một công ty hùng mạnh, luôn toát lên vẻ tự tin và bản lĩnh.
Nhưng ẩn sau ánh hào quang là những đêm dài trăn trở, khi anh phải chống chọi với gánh nặng vô hình của trách nhiệm và nỗi cô đơn len lỏi.
Và rồi trong bóng tối của những đêm mơ màng, Bảo Khang không thể nào ngừng nghĩ về một người con trai đẹp tựa thiên thần.
Em hiện lên trong giấc mơ của gã với đôi mắt sắc sảo, nụ cười kiêu sa lộ má lúm đồng tiền làm gã cảm thấy mình như bị hút vào một vùng mê cung không lối thoát.
"ᴇᴍ ʜɪᴇ̂̉ᴜ ʀᴀ̆̀ɴɢ ᴀɴʜ đᴀ̃ ǫᴜᴇɴ ʟᴀ̀ᴍ ʙᴀ̣ɴ ᴠᴏ̛́ɪ đᴏ̛́ɴ đᴀᴜ"
Em không chỉ đứng nhìn gã từ xa, mà còn đến gần, vòng tay ôm lấy gã đầy ấm áp và thì thầm những lời ngọt ngào đến nỗi từng chữ cứ thế khắc sâu vào tâm trí gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh nhớ nhé, em tên là hoàng hùng, huỳnh hoàng hùng.//ôm lấy gã//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
h..hoàn..g..hùng.//ngượng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
giỏi lắm.//nhón chân hôn lấy môi gã//
Những cử chỉ thân mật ấy, sự dịu dàng pha lẫn chút bí ẩn ấy, từng ngày từng đêm gặm nhấm và thiêu đốt lòng gã.
___________
Đêm nào cũng vậy, khi nhắm mắt lại, gã như bị cuốn vào trong hình ảnh của em.
Giấc mơ trở thành ám ảnh, từng chút, từng chút một, len lỏi vào từng ngóc ngách trong tâm hồn gã.
Gã không thể nào dứt ra, không thể nào xua đi hình bóng đó.
Em như một âm thanh ở tần số lạ lùng, chỉ gã nghe được, vang lên mãi không ngừng.
______________
Và rồi, một đêm, trong mơ, em mỉm cười tiến gần hơn, ánh mắt sắc lạnh nhưng quyến rũ nhìn sâu vào gã, như thể đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh có muốn em không? //nựng má gã//
em thì thầm với đôi mắt ánh lên chút gì đó ngạo mạn và đầy kiêu hãnh.
Giọng nói của em như tan vào không khí, mềm mại, ngọt ngào mà tràn ngập mê hoặc.
Bảo Khang nhìn em, không thể cưỡng lại sự quyến rũ ấy.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
sao em hay đi vào giấc mộng của anh vậy? Thực sự em là ai hả, bae. //nắm lấy tay em, nhướng người hôn lên mắt em.//
"ᴠɪ̀ ᴇᴍ ᴋʜᴏ̂ɴɢ ᴍᴜᴏ̂́ɴ ᴀɴʜ ᴄᴜ̛́ ᴏ̂ᴍ ʜᴇ̂́ᴛ ᴍᴏ̣ɪ đᴀᴜ ʙᴜᴏ̂̀ɴ"
"ᴠᴀ̀ ᴀɴʜ ʟᴜᴏ̂ɴ ᴄᴏ́ ᴇᴍ ᴅᴜ̀ ᴄʜᴏ ᴛʀᴏ̛̀ɪ sᴀ̣̂ᴘ xᴜᴏ̂́ɴɢ"
Hoàng Hùng khẽ bật cười, ngón tay mơn trớn dọc theo sống mũi rồi dừng lại trên đôi môi khô khốc của gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
hoàng hùng chỉ là muốn anh lún sâu đến không còn lối thoát. //miết nhẹ môi gã//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
Và giờ, anh có muốn chạy cũng chẳng được. //bật cười//
Em kéo gã lại gần, đôi môi lướt nhẹ qua môi gã, một nụ hôn thoáng qua nhưng đủ để thắp lên ngọn lửa đam mê không thể nào dập tắt.
Gã như lịm đi trong hơi ấm của em, trong ánh mắt, trong từng lời nói.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
em là của anh, dù mơ hay thực.//nhìn em.//
_________________
Sáng hôm sau, khi Bảo Khang tỉnh dậy, ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng len qua cửa sổ không thể xua đi cảm giác mê mị ấy.
Hình bóng của cậu trai ấy vẫn còn đây, rõ ràng như thể em vừa bước ra khỏi căn phòng của gã.
Mọi thứ như thực, không chút gì mờ ảo, khiến gã không thể quên.
Tâm trí Bảo Khang trở nên rối bời, nhưng gã tự nhủ sẽ phải xóa tan hình bóng đó, tìm lại sự bình yên đã mất.
_____________
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
sao nay anh đến lâu thế bé đợi anh mãi thui.//nhéo mã gã//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
nay công ty có đối tác lớn anh phải tiếp người ta chứ.//ôm lấy tay đang nhéo má mình//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thế anh không iu bé nữa à.//nhìn gã//
em nhìn gã với đôi mắt trong veo như mắt mèo làm gã không thể không cưỡng lại được mà hôn em.
môi gã cứ liên tục chạm lấy môi em cỡ 6 cái thì lại dừng.
giờ em mới để ý, có lẽ từ khi em bước vào giấc mơ gã có vẻ gã dùng son dưỡng à mà mềm thế?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thoi mò.//lấy tay che miệng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh trả lời em đi.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
anh yêu em mà.//ôm lấy em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
nhưng sao anh mãi không tìm em?//nghiêng đầu hỏi//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
em ở đâu?//bất ngờ//
gì thế? Sao nhân vật tưởng tượng trong đầu anh lại có ở ngoài đời được?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em ở rất gần anh mà, anh chẳng chịu để ý gì cả.//giận//
________
Sáng hôm sau, khi Bảo Khang tỉnh dậy, ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng len qua cửa sổ không thể xua đi cảm giác mê mị ấy.
Hình bóng của cậu trai ấy vẫn còn đây, rõ ràng như thể em vừa bước ra khỏi căn phòng của gã.
Tâm trí Bảo Khang trở nên rối bời, nhưng gã tự nhủ sẽ phải xóa tan hình bóng đó, tìm lại sự bình yên đã mất.
lục lại trí nhớ cũng không được gì vì suốt ngày gã chỉ chăm chăm vào công việc mà bỏ bê mọi thứ xung quanh.
Vậy nên hôm nay gã sẽ chú ý hơn.
_____
đến công ty gã không vội đi thẳng vào phòng mà dừng lại chút liếc 1 vòng từng tầng.
Có lẽ việc này sẽ dần trở nên bế tắc vì tìm từng tầng chẳng có ai cả, chỉ toàn những gương mặt mà gã chẳng quan tâm lắm.
_________
Nhưng khi bước vào văn phòng, tất cả mọi thứ thay đổi.
Đứng trước mặt gã là cậu trai, người khiến gã nghẹn ngào không thể tin nổi vào mắt mình – chính là em.
Đôi mắt sắc to tròn như mắt mèo, nụ cười đầy bí ẩn, ánh mắt lém lỉnh như đang hiểu thấu mọi điều gã suy nghĩ.
Đó chính là cậu trai đã ám ảnh gã trong từng giấc mơ, và giờ đây, em hiện diện ngay trước mặt gã.
Em bước đến gần, không chút ngại ngần, nhìn thẳng vào gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
chào khang, hùng là nhân viên thực tập tại công ty mong khang giúp đỡ hùng nhé.//mỉm cười//
Giọng nói của em vang lên nhẹ nhàng mà đầy sức hút.
Bảo Khang đứng lặng người, lòng ngập tràn cảm giác lạ lùng khó tả.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
khang hình như biết em? //nhón chân xoa nhẹ má gã//
vốn biết vậy nhưng em vẫn hỏi bởi cái cách gã ngượng ngùng lúng túng làm em muốn trêu mãi thôi.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
có lẽ..qua giấc mơ? //lúng túng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thế hả? Em không nghĩ mình dễ dàng gây thương nhớ đến một người đến thế.//vỗ nhẹ mặt gã//
Lúc ấy, Bảo Khang biết rằng mình không thể để mất em lần nữa, dù là giấc mơ hay hiện thực.
Rồi gã bạo dạng siết eo em lại gần người mình.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
em đang trêu tôi đấy hả.//nhéo đầu mũi em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em chẳng nhớ gì cả, anh định làm gì để em nhớ lại đây?//mỉm cười//
Trong khoảnh khắc đó, trái tim gã dấy lên một quyết tâm mãnh liệt, như một lời hứa.
Anh sẽ chiếm lấy em, dù phải vượt qua bao nhiêu thử thách đi nữa.
Hắn biết rằng mình không thể quay đầu lại, không thể để lỡ người conn trai đã khiến hắn cuồng dại từ trong giấc mơ đến thực tại.
Bảo Khang quyết tâm rằng, từ nay trở đi, mọi giới hạn, mọi rào cản đều sẽ bị phá bỏ.
Hắn sẽ giữ em bên mình, một lần và mãi mãi, không bao giờ buông tay.
__________
End.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
Tui viết vội sắp vì sắp vô tiết rồi á😭.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
NovelToon
𝗮𝘂
𝗮𝘂
Hih
𝗮𝘂
𝗮𝘂
Tui sẽ cố thêm nhiều lời thoại hơn.
Hot

Comments

Bị hiếp chưa mà zỡn vậy?

Bị hiếp chưa mà zỡn vậy?

anh giàu,anh đepzai mà anh nói ra toàn mấy tiếng ngỗng trông tẻn tẻn z anh 😞

2024-12-17

0

Katero Hako

Katero Hako

" Mình là ngỗng, há há há há há " :)))

2024-12-27

1

#ttht 💭

#ttht 💭

hiii✨

2024-11-10

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play