2.1-Quên.

——-
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy!
Từ cửa bước vào, có một bóng dáng bé nhỏ nhưng thân thuộc. Đức Duy giật mình quay sang thì thấy anh.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Anh?
Nó trông thấy người nhỏ mà nó mong nhớ 2 ngày qua, 2 ngày với nó dài như 2 thập kỉ.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Qua giờ anh đi đâu vậy!? //sốt sắng//
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Anh có biết..-
//chụt//
Không nói không rằng, Quang Anh chồm tới hôn nhẹ vào môi nó cái rồi mỉm cười với nó.
Lời trách móc ở cửa miệng nhưng giờ thì không nỡ buông ra nữa, đáng yêu thế này cơ mà!
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Hì hì
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Em đừng giận anh, nha?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Anh.. tại hôm nay là ngày kỉ niệm 3 năm của tụi mình, nên anh có làm bánh.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Em đâu có cần mấy thứ cầu kì này.. //tiến đến//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Hả?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Anh..
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Em chỉ cần anh thôi! //dụi mặt vào cổ anh//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ưm..
Nó bước gần đến, từ từ rồi từ từ nó ôm lấy anh vào lòng. Nó nhớ cái mùi thơm thơm ngọt ngọt, nó nhớ cặp má bánh bao với làn da trắng bóc.
Chưa thoả cơn nhớ nhưng nó buộc phải buông anh ra. Quang anh cầm bánh kem lên, bên trên là hình của anh với nó.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Anh bé khéo tay quáaaaa! //nhìn em cười//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//ngại// em- em đừng có hòng nịnh tui!!
Sau đó là khoảng thời gian ngọt ngào và vui vẻ của cặp tình nhân kia.
Nhưng ai ngờ, hôm nay là ngày cuối cùng họ có thể vô tư như vậy đâu?
Ai ngờ, sau những phút cười đùa vui vẻ đó, là nửa đời đau thương và nước mắt?
Cuộc đời thật trớ trêu.
——-
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy ơiiiii~
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Sao vậy? //ghé tai xuống//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ừm.. anh muốn đi công viên, cái công viên mà hồi trước anh tỏ tình với em ấy. //cười//
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Được thôiii! //véo má anh//
Hai người họ nắm tay dạo bước trên con đường đầy nắng chiều, bóng của người lớn đang dắt người nhỏ đi trông đáng yêu hết nấc.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy ơiii! Kem! Kem kìaaaa!!! //chỉ//
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Ngoan, anh đang bệnh mà? //hạ tay anh xuống//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//mếu// hoi màaaaa🥺.
Cнết thật, nó sẽ thật sự cнết chìm trong sự đáng yêu của anh..
Nhìn anh vừa mếu máo vừa làm nũng, nó chịu không được đành phì cười chiều theo ý anh.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Đứng yên, nhá?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Đường này xe lắm đó, anh không được chạy lung tung. Nghe chưa??
Nó dặn dò kĩ cho em biết, cho em biết là em chỉ nên đứng chờ nó chứ không phải là chạy lon ton hết chỗ này đến chỗ khác vì tò mò và lại bị lạc.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Dạaaaa! //cười tươi//
———
Hot

Comments

Cáo Fennec🦊

Cáo Fennec🦊

Ủa sao lại anh zạ?😞🙃

2025-02-14

1

bông.

bông.

không đọc vẫn biết chap sau như nào 😭.

2024-11-28

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play