[Xuyên Không] Để Họ Phải Trả Giá
Tin nhắn định mệnh
Tác giả
Đây là lần đầu tớ viết truyện chat.
Tác giả
Tác phẩm này mình lấy ý tưởng từ bộ phim "Cô Mà Đi Lấy Chồng Tôi". Sẽ không giống hoàn toàn, nên mn đọc thì hoan hỉ nha.
Tác giả
🐟lưu ý🐟 "suy nghĩ" và (hành động).
Ngọc Lam ngồi trên giường, tay run run mở điện thoại
Ngọc Lam
"Hắn ta lại dám nhắn tin cho mình sao? Sau tất cả những gì đã làm... thật đáng ghê tởm."
Cô nhìn chằm chằm vào màn hình, dòng chữ “Duy Anh đang nhập...” như một con dao cứa sâu vào tim cô. Hít sâu một hơi, cô mở tin nhắn.
Duy Anh
Lam, anh nhớ em. Có thể nào chúng ta gặp nhau được không?
Ngọc Lam
(nhíu mày, lòng đầy chán ghét)
Ngọc Lam
"Nhớ? Hắn nhớ mình sau khi phản bội mình sao? Hắn nghĩ mình dễ tha thứ đến thế à?"
Đôi tay cô siết chặt điện thoại. Trong đầu, những hình ảnh đau đớn ùa về. Lần cuối cùng cô nhìn thấy hắn, hắn đang tay trong tay với Hạ Vy, nụ cười đầy hạnh phúc.
Cô gõ một dòng tin nhắn, nhưng lại xóa. Lặp lại vài lần như vậy, cô cuối cùng nhấn nút gửi.
Ngọc Lam
Anh nghĩ tôi sẽ quên chuyện đó dễ dàng như vậy sao?
Dòng tin nhắn nhanh chóng được đánh dấu đã xem. Trái tim cô đập mạnh hơn khi thấy biểu tượng “đang nhập” của hắn.
Duy Anh
Anh đã sai. Nhưng anh thật sự hối hận, Lam. Đừng để mọi thứ kết thúc như thế này. Em quan trọng với anh.
Ngọc Lam
(cười nhạt, đặt điện thoại xuống bàn)
Ngọc Lam
"Hối hận? Lời nói này có giá trị gì khi hắn đã giẫm đạp lên lòng tin của mình?"
Tiếng chuông thông báo vang lên liên tục. Cô lưỡng lự cầm lại điện thoại, ánh mắt lạnh lẽo đọc từng dòng tin nhắn đang dồn dập gửi đến.
Duy Anh
Lam, anh không thể sống thiếu em.
Chúng ta có thể làm lại từ đầu được không?
Hãy cho anh một cơ hội.
Ngọc Lam
Cơ hội? Thật buồn cười.
Cô nhấn nút gửi, không che giấu sự mỉa mai trong từng con chữ.
Cô đứng dậy, bước ra ban công, để làn gió lạnh buổi tối thổi qua khuôn mặt. Ánh đèn thành phố nhấp nháy, nhưng lòng cô chỉ toàn sự trống rỗng.
Ngọc Lam
"Kiếp trước, mình đã ngu ngốc tin vào những lời ngọt ngào này. Để rồi cuối cùng, chính hắn và Hạ Vy đã đẩy mình vào địa ngục. Lần này, mọi thứ sẽ khác."
Minh Châu
(gửi tin nhắn tới sau khi nhìn thấy Ngọc Lam online trên mạng xã hội)
Minh Châu
Lam, cậu ổn không? Sao mấy ngày nay không thấy cậu nhắn tin cho tớ?
Ngọc Lam
Minh Châu, tớ vừa nhận được tin nhắn từ Duy Anh.
Minh Châu
Hắn? Hắn còn dám liên lạc với cậu sao? Tớ không hiểu nổi, sau tất cả những gì hắn làm, cậu còn để ý tới hắn làm gì?
Cô mím môi, nhìn dòng chữ của Minh Châu
Ngọc Lam
"Minh Châu không biết gì cả. Làm sao cô ấy có thể hiểu được những gì mình đã trải qua?"
Ngọc Lam
Tớ không để ý. Nhưng lần này, tớ sẽ không tha thứ.
Minh Châu
Tha thứ hay không là quyền của cậu. Nhưng Lam à, tớ chỉ sợ rằng cậu sẽ lại tổn thương thôi.
Cô gục xuống bàn, ánh mắt tràn ngập đau khổ và căm phẫn
Ngọc Lam
"Tổn thương sao? Làm gì còn chỗ nào để tổn thương nữa, khi tất cả đã bị hủy hoại?"
Cô đặt tay lên ngực, cảm nhận từng nhịp đập đau nhói. Trong thâm tâm, một ngọn lửa âm ỉ bắt đầu bùng cháy.
Ngọc Lam
Minh Châu, tớ không thể sống mãi như thế này được. Tớ sẽ không để bọn họ thoát khỏi sự trừng phạt.
Minh Châu
Lam, cậu định làm gì? Đừng để sự hận thù phá hủy chính mình.
Ngọc Lam
Hận thù là thứ duy nhất khiến tớ tiếp tục sống. Nếu không có nó, tớ đã chẳng còn ở đây nữa.
Cô đứng dậy, ánh mắt trở nên sắc lạnh hơn bao giờ hết. Điện thoại trên tay cô vẫn sáng, nhưng cô không quan tâm đến những tin nhắn tiếp theo của Minh Châu hay Duy Anh. Lòng cô chỉ có một mục tiêu duy nhất.
Ngọc Lam
"Lần này, mình sẽ khiến tất cả trả giá. Không phải chỉ vì mình, mà còn vì những đau đớn mà họ đã gây ra."
Cô bước vào phòng, ánh sáng từ chiếc laptop trước mặt hắt lên khuôn mặt đầy quyết tâm. Ngọc Lam mở một tập tin cũ, bên trong là những ghi chép chi tiết từ kiếp trước – tất cả đều là bằng chứng dẫn đến sự sụp đổ của Duy Anh và Hạ Vy.
Comments