[ĐN Tokyo Revengers] Cái Kết Không Có Hậu...
Chap 2
Iris Serephi
Vâng? Thưa mẹ..
Rose Serephi - Mẹ
Cái cốc thủy tinh pha lê mẹ để đây đâu rồi?
Iris Serephi
? Con ko biết ạ! Con mới xuống xong!
Rose Serephi - Mẹ
(Nhìn chằm chằm) Mong con nói thật !
Rose Serephi - Mẹ
Chiếc cốc đó đắt lắm đấy! Mẹ còn làm để tặng riêng cho Elis cơ!
Iris Serephi
*phải nhỉ...sắp đến sinh nhật chị Elis rồi..*
Sinh nhật em...em vẫn nhớ như in
Lần cuối cùng là lúc em 5 tuổi
Và cũng là những món quà cuối cùng..
Iris Serephi
*đừng mong chờ nữa..*
Iris Serephi
*trên thế giới này, mày chính là thùng rác chứa tất cả mọi sự bẩn thỉu của nó! Hãy ngậm miệng lại....và im lặng từ từ chết đi!*
Nhưng vì người chị của em - Elis
Sợ rằng chị ấy sẽ buồn nên đã trì hoãn nó suốt mấy năm trời
Đến khi chị Elis cũng dần xa lánh và quên đi em rồi
Thì em cũng sẽ rời đi mà ko còn 1 chút buồn phiền nào nữa..
Cả Lia - chan cũng vậy ..
Mà Izana, Mikey, Take, ....cha và mẹ..
Em đều mong họ sẽ ko quá đau lòng khi em chết..
Dù em cũng mong chờ rằng họ sẽ buồn khi em đi
Nhưng em phải dối lòng mình thôi..
Em sẽ ko có đủ can đảm để chết mất!
Ryo Serephi - Cha
(Đọc báo)
Rose Serephi - Mẹ
(Dọn dẹp nhà cửa)
Elis Serephi - Chị
(Đang ăn)
Iris Serephi
*họ đến rồi...*
Rose Serephi - Mẹ
Ai vậy? (Ra mở cửa)
Sano Manjiro (Mikey)
Xin chào ạ!
Rose Serephi - Mẹ
Ồ! Lại là cháu à?
Rose Serephi - Mẹ
Đợi cô chút! Elis sẽ ra ngay ! (Cười)
Sano Manjiro (Mikey)
Nè! Elis - chan! (Nhoi nhoi)
Tiếp đó Izana, Ran, Rindou đến và..
Họ bỏ quên em, coi em như thể vô hình ko tồn tại
Nhưng..chẳng ai nhớ đến em cả.
Em..tàng hình sao? Em đi ngay cạnh mọi người
Nhưng chẳng ai chịu dừng lại đợi em ..cũng chẳng ai chịu nghe em nói, hay nhìn em cả
Tất cả bọn họ đều quay lưng lại đi thẳng về phía trước
Bỏ lại cho em cái bóng lưng lạnh lẽo cùng tiếng cười khúc khích vang vẳng bên tai
Sao phải bảo họ “đừng đợi em mà hãy đi trước đi!”?
Vốn dĩ họ...đã bỏ rơi em ngay từ đầu rồi mà?
Iris Serephi
Mình rồi sẽ ổn thôi..!
Biết đâu họ lại dừng lại thì sao?
Do em nghĩ nhiều quá thôi!
Nghĩ kĩ đi! Có gọi thì chúng nó có dừng lại rồi nhìn về hướng mày ko?
Iris Serephi
Chắc chắn là ko rồi !
Iris Serephi
Hỏi làm gì cho mệt?
Iris Serephi
Lúc đó ko phải quá rõ ràng rồi à? (Cười khổ)
Năm em 8 tuổi..em cũng như bây giờ..
Cũng té khi đi ngay bên cạnh họ
Nhưng khác 1 cái là em ..
Iris Serephi - hồi bé
Mọi người ơi! Em té rồi!
Iris Serephi - hồi bé
Giúp em với!
Ko ai đáp lại em cả..họ ko dừng lại
Họ nghe thấy...nhưng họ chọn đi tiếp..
Em hồi nhỏ ngoan lắm..xinh lắm
Có mái tóc trắng giống mẹ, có màu mắt xanh giống cha
Em ngoan lắm, em hiền lắm, em yêu đời và...
Nên em chẳng dám nghĩ gì đâu!
Iris Serephi - hồi bé
Mọi người cứ đi trước đi nhé ! Em sẽ đuổi theo sau!
Đâu ai đáp lại em..đâu ai quan tâm em..đâu ai nghe em nói?
Gọi họ làm gì cho mệt vậy...?
Cứ như vậy ..em dần dần nhận ra cách mọi người xung quanh đối xử với mình
Em hiểu chuyện...em yêu họ...
Em gặm nhấm nỗi đau..chịu đựng nó trong thầm lặng
Rồi mắt em...cũng dần vì thế mà đục màu hẳn đi
Nó ko còn màu xanh dương như ban đầu nữa..nó giống màu tím nhạt hơn rồi..
Iris Serephi
(Giật mình) Vâng?
Bác sĩ
...Con có nghe những gì ta nói lúc nãy ko đấy?
Iris Serephi
Con xin lỗi..
Iris Serephi
Con ko nghe ạ..
Bác sĩ
Cũng 1 phần là do triệu chứng cả!
Iris Serephi
Triệu chứng? Con bị bệnh gì ạ?
Iris Serephi
*chắc là bệnh tâm lí mới chăng..?*
Bác sĩ
Con bị ung thu máu giai đoạn cuối!
Bác sĩ
Thời gian sống là 3 tháng cuối cùng
Bác sĩ
Con..nguy kịch lắm rồi..
Bác sĩ
Con ko nhận ra sao?
Iris Serephi
*ko...con ko nhận ra...do con chìm đắm vào cảm xúc của con quá nên con ko để ý..*
Bác sĩ
Thôi đc rồi! Đừng suy sụp quá nhé? (Xoa đầu)
Bác sĩ
Biết đâu lại có kì tích xảy ra thì sao? Nhỉ?
Bác sĩ
Nghĩ tích cực lên nhé cô bé! Gia đình và bạn bè của cháu vẫn luôn ở bên và đợi cháu!
Iris Serephi
*đợi à...ko có chuyện đó đâu!*
Comments
yêu anh♡♡♡ và tiền$$$
lúc đầu nhìn tưởng Kaiser☺
2025-03-24
1
Liễu Trúc Song
bạn ơi nếu được thì chữ không mình ghi hết ra luôn nha chứ có mình ênh nó viết tắt thì cũng kì á
2024-12-09
8