[ĐN Tokyo Revengers] Cái Kết Không Có Hậu...
Chap 1
“Thế giới này kì lạ thật nhỉ? Tôi cũng kì lạ ko kém...”
Bị cả thế giới xa lánh và cô lập
Họ quên mất em..mặc dù em chẳng làm gì sai
Như câu cửa miệng của em..thế giới thật kì lạ
Họ bị thu hút bởi người chị bí ẩn của em, Elis
1 người dù trầm tính nhưng lại dịu dàng
Có bộ óc thông minh cùng tài năng đấm đá vô cùng máu lửa
Người chị ấy đc xây dựng vô cùng hoàn hảo...như thể 1 nữ chính vậy!
Kể cả khi em có là 1 người hoạt bát, vui vẻ luôn nở nụ cười như ánh mặt trời trên môi với đời
Thì cũng chẳng thể thắng nổi cái sức hút bí ẩn và hào quang chói lọi của người chị ấy..
Và cũng chẳng biết từ lúc nào
Nụ cười xinh đẹp như ánh mặt trời của em đã ko còn rạng rỡ đc như vậy nữa
Nó bị lu mờ theo thời gian
Và đã dần đc thay thế bằng 1 nụ cười giả tạo
Đi kèm cùng lớp mặt nạ em hay đeo đó chính là..
Bác sĩ
Đây là kết quả! Cháu cứ xem đi!
Iris Serephi
(Nhận lấy) cháu cảm ơn bác!
Kết luận: Rối loạn trầm cảm cười
Iris Serephi
Xin đừng tiết lộ điều này với ai, thưa bác!
Em vò nát nó, rồi quăng thẳng vào sọt rác gần đường
Iris Serephi
Mình..cũng kì lạ ko kém nhỉ? (Lẩm bẩm)
“Về rồi hả con? Mau vào đi!”
Iris Serephi
Là con! Iris chào cha mẹ!
Rose Serephi - Mẹ
Hả..à ừ!
Rose Serephi - Mẹ
Vào đi!
Ryo Serephi - Cha
...(ngồi đọc báo)
Iris Serephi
.....(lên lầu)
Iris Serephi
*mình.....vẫn ổn!*
Em tự trấn an mình bằng nụ cười trên môi cùng dòng suy nghĩ
Ổn thôi! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi! Cố lên nào!
Đừng tiêu cực nữa! Hãy vui lên! Mọi người đang chờ mày! Phải cười lên, cười tươi lên!
Nhưng...sự thật lại vả vào mặt em 1 cú rất đau
Rose Serephi - Mẹ
Ăn mạnh vào! Elis, trông con ốm quá
Elis Serephi - Chị
....vâng
Ko ai đợi em xuống ăn cơm tối cùng..họ cũng ko gọi em
Họ quên đi em..em như 1 người vô hình ko tồn tại trong căn nhà này vậy
Ngay lúc này đây..những dòng suy nghĩ tiêu cực tràn vào tâm trí khiến em khó lòng nào lạc quan nổi
Iris Serephi
*đừng nghĩ nữa...mày cũng đâu có xứng! Ko phải nhân vật chính thì đừng ảo tưởng !!*
Iris Serephi
*cho dù mày có cố gắng cả đời cũng chẳng làm gì đc đâu!*
Em lẳng lặng bước xuống nhà
Elis Serephi - Chị
Iris...ăn..
Iris Serephi
Vâng! Em xuống ngay!
Cha mẹ em vẫn ko quan tâm đến em
Họ vẫn chăm chú vào đứa con cưng của họ - Elis
Em ngồi xuống, mời gia đình mình ăn rồi cố nhồi nhắt thức ăn vào miệng nhanh và nhiều nhất có thể
Cũng như nuốt ngược những giọt lệ sắp rơi trên gò má lại vào trong lòng
Vẫn là ko nên để ai biết thì hơn..
Elis Serephi - Chị
Iris...chậm...kẻo nghẹn..
Iris Serephi
Cảm ơn nee - chan vì đã nhắc em!
Iris Serephi
Em sẽ ăn chậm lại!
Kết thúc 1 ngày như vậy đấy...
Nhạt nhẽo và vô vị....nhỉ?
Comments
𝐇𝐦𝐲💤
Góp ý 1 tí nha, cậu không nên viết tắt nha vì nhưng thế mất hứng với nhìn không được chỉnh chu
2025-03-12
7
dăngdang
tr hợp gu mình luôn á, đừng viết tắt nha hơi khó đọc
2025-03-08
2
Reina
... đừng hủy hoại bản thân nhé....
2025-03-23
1