nổi "lo"" sợ" bắt đầu

Sau một buổi đi học buổi sáng rất bình thường
Nhưng đến chiều về thì trên người anh đây chỉ chít những vết thương
Cậu cũng quan tâm lại hỏi hang
Thấy cết thương có vẻ nặng nên đưa Dương đến trạm y tế
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tại sao lại ko qtâm cậu bị đánh đến thế
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vì quen ấy vì lo nữa và sợ..
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vì quen thì tôi biết rồi nhưg "lo" "sợ" là sao lo sợ vì bị đánh à
Nói tới đây bỗng anh im lặng ko biết có nên trlời hoặc là...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
.....
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lo.... là bệnh m-..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sợ ko được lâu //bất giác nói ra//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ai bệnh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
À ko..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
À tôi bệnh này mai hết mà //lúng túng//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mà mốt có nói chuyện ấy cư gọi mày xưng tao được ko chứ cậu tôi nghe ko...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Được vậy mày về đi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
À vậy ta... tao về //cà lăm//
Hiếu về
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Này lẹ đi chuyện này phải thành công trọn vẹn
???
???
Biết rồi mà ăn gì mà cứ hối hối là sao
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao ko cần biết xong sớm càng tốt
???
???
Gầu okơ
_Ság sau
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mẹ à có cần đến vậy ko
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Mẹ ko cần biết con nằm im đấy cho mẹ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mẹ a
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Im lặng và ăn đi //nhét táo vào miệng cậu//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Con biết rồi //nhai//
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
//Đang xếp đồ cho cậu//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
.......//khoản lặng lâu để suy nghĩ//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mà mẹ này
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Seo
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mẹ ko định đi khám ạ
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
//nhìn anh//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dù sao đi nữa nhưg mẹ vẫn phải đi khám đi chứ
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
....
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mẹ cứ im lặng vậy con lo lắm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mẹ ko thương mẹ nhưg mẹ phải thương con chứ
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Mẹ khám rồi //vẫn ngồi xếp đồ cho anh//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao...
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Cuối rồi ko cứu được nữa đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mẹ
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Mẹ ko biết con muốn làm chuyện này là vì điều gì cũng ko biết tại sao con lại biết ông ta nhưg thời gian này mẹ ko nghĩ gì nữa mẹ giúp con làm nhưg gì con thik và....
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
..... thôi đi bỏ đi
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
Mẹ ra mua cho con ít đồ ở yên đấy cho mẹ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ
mẹ anh mẹ kế Hiếu
mẹ anh mẹ kế Hiếu
//rời đi//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Và điều gì chứ
Mẹ anh bị ung thư lúc biết thì đã quá muộn để cứu chữa và mẹ anh cũng ko hợp tác nên chuyện gì xa và xa
Lúc đấy mẹ anh đi khám một mình và biết nhưng lại sợ con lo nên đã giấu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play