[Homicipher] Trót Yêu Ma Quỷ - OneShot
I-3 [Silver x Chopper hoặc ngược lại?] 1
Lưu ý : Silver x Chopped, có thể lệch nguyên tác
bối cảnh: Chopped được nối cơ thể nhưng thất bại
Silver
-"Nằm yên đi, để ta tiêm thuốc cho"
Silver
-"À xin lỗi, ngươi làm gì có thân để nằm yên"
Tiếng lách tách của ống tim vang vọng khi gã bác sĩ yếu nghề đang thử nghiệm từng loại thuốc để tiêm cho anh, giúp ngăn chặn sự hồi phục dần của cơ thể vô hạn
Hắn cứ loay hoay quanh phòng, tìm tủ này đến tủ kia trong căn phòng dơ bẩn tanh hôi, lâu lâu lại mén vài lọ thuốc không nhớ tên đi để chừa chỗ để thuốc
Mr. Chopped
*Nhìn Silver*"Này"
Tên bác sĩ quay lại khi chuẩn bị nhầm lọ I-3 với axit, mái tóc bạc của hắn đung đưa nhẹ rồi dừng hẳn, nhìn anh qua lớp băng gạt trắng che mắt
Silver
-"Uh? Muốn đi chơi đi chơi với kẻ con người kia nữa à? Tôi đã nói là không cho rồi"
Mr. Chopped
-"Không phải"*Anh ngập ngừng*
F/MC
-"Sao cậu không có thân vậy?"
Câu nói của cô ấy đã khiến anh suy nghĩ rất nhiều
F/MC
-"... Thân hình, cơ thể ấy"
Mr. Chopped
-"Tớ không biết.. Silver nói tớ không được có thân"
Không được có, nhưng tại sao lại không được có. Chính anh cũng không biết sao bây giờ anh mới quan tâm đến lời nói kia của hắn
Cô ngừng nhịp, suy nghĩ một lát rồi nhìn xuống anh
Sự tò mò giết chết con người
F/MC
-"... Sao cậu không kêu Silver ghép thân cho cậu?"
Câu hỏi cứ ám ảnh trong tâm trí anh
Hắn ta có lừa anh không, hay chỉ là do những tò mò lâu ngày đột nhiên xuất hiện biến mọi truyện thành đa nghi..
Nếu thật sự hắn đã lừa dối mọi thứ thì sao? Một kẻ bạo ngược điên cuồng với những cuộc thí nghiệm không hồi kết kia không lẽ đã lấy đi cơ thể của anh.. Nhưng chính anh lại không biết
không thể, không lẽ anh lại nghi ngờ kẻ đã bảo vệ anh suốt thời gian qua chỉ vì một câu hỏi?
Mr. Chopped
-"Thân của tôi đâu?"
Hắn nghiêng đầu sâu sang một bên, có vẻ khó hiểu hoặc.. khó chịu khi nghe thấy câu hỏi
Nhấc anh lên ngang tầm mắt khi thì thầm hỏi
Hắn im lặng một chút, cố nghĩ ra một câu nói để làm anh ngừng hỏi về nó
Hắn vẫn luôn cố tìm những lí do để bao biệng khi muốn ngừng những câu hỏi của anh
Silver
-".. Muốn đi chơi không?"
Mr. Chopped
-"Tớ muốn có thân!"
Silver
-"có thân.. muốn có?"
Silver
-"Tôi không biết cách"
Hắn phũ phàng nói, dần bóp mạnh cậu như sự đe dọa tiềm ẩn thay cho sự khó chịu song đôi tức giận mà hắn không muốn nói ra
Đó là câu mà hắn không muốn nghe
Mr. Chopped
-"Muốn có thân.."
Mr. Chopped
-"Để tớ tự bảo vệ tớ, tớ không muốn để cậu bảo vệ"
Anh không muốn được hắn bảo vệ rồi lại chẳng thể rời đi vì lí do đó
Tự giam cầm mình với gã điên không biết khi nào sẽ đoạt mạng mình
Silver
-"... không muốn ở cùng"
Hắn im lặng, trầm ngâm khi nghe. não hắn bắt đầu suy diễn ra đủ lí do khiến anh có ý định đó. Ánh mắt hắn liếc qua sợi xích trên bàn mổ
Ánh mắt của hắn liếc nhẹ qua Anh rồi nói với giọng lạnh nhạt
Silver
-"Ngươi sẽ hối hận đấy"
Mr. Chopped
-"Nếu tớ không hối hận?"
Hắn nói rồi im lặng. nhìn qua những cái xác mà cậu đã dụ về được. trong đầu đang nghĩ ra một suy nghĩ
(Dù sao cũng nên thử một lần nhỉ? rồi kiểu gì nó cũng hối hận mà trở về thôi. Đâu con vật nuôi nào có thể chịu được khi bị thả ra chứ)
Silver
-"Được thôi. Ta tôn trọng ý kiến của ngươi mà"
Giờ nhớ lại hắn vẫn biết đó là ý định thất bại nhất của hắn
Tiếng chuông báo kêu loạn lạc, những bước chân dồn dập của hắn vang vọng khắp phòng thí nghiệm mất điện cùng theo tiếng sột soạt từ đâu đó
Ánh đèn báo động đỏ hoe như khóe mắt dần bị ăn mòn của hắn
Tiếng chửi rủa vang vọng khắp phòng, đến từ tên bác sĩ đang điên cuồng chạy đi tìm thuốc an thần
Silver
"Phải làm sao đây? nó điên thật rồi"
Hắn rẽ vào lối đi tối đen
mang hi vọng ích ỏi rằng mình đã để lọ thuốc an thần ở đó trong sự lo lắng rằng mình đã mén nó đi lúc trước
Silver bất ngờ khi một phần tóc của mình bị cắt ngang bởi móng vuốt sắc bén của một sinh vật nào đó lướt qua
Tiếng rì rào từ xung quanh như nhắm vào hắn. Báo hiệu điều không lành cùng tiếng đèn báo động đỏ hoe lướt qua khuôn mặt hắn
Nó đi vòng xung quanh hắn, như con thú săn mồi đã tìm thấy gã thợ săn ngu ngốc
Hắn lập tức nhận ra đó là anh
Silver
-"Chopped, là ta, đừng manh động!"*Hắn hét lên, đưa một tay lên*
bóng đen vụt nhảy ra từ bóng đêm vồ tới, cảm giác như lần đầu gặp ông kẹ ô đỏ vậy.. Lần đầu tiên trái tim hắn ngừng nhịp, tứ chi đóng băng tại chỗ, chỉ biết đứng yên chịu trận. Nhưng lần này khác rồi
Trước khi hắn kịp phản ứng khi nhận ra hành động của mình, tay hắn đã hành động rồi
Hắn chết lặng, không phải vì đã chém phải Chopper
Sững sờ nhìn sinh vật dần đứng lên
Lần đầu tiên hắn tạo ra một sinh vật không bị dị tật. Chẳng phải là quá kích thích sự điên rồ của tên bác sĩ này sao
Hắn nhìn chằm chằm nó, thân hình to lớn kia dần đứng lên, chỉ cần khom lưng nó cũng đã cao hơn cả hắn
Silver
-"Chopper"*Thì thầm
Cơn điên lên cao. Si mê nhìn sinh vật to lớn đang đến gần hắn
Silver
-"Đẹp thật.. nhưng"
Dù có đang đắm chiềm, điên cuồng với những thí nghiệm như nó như thế nào nhưng linh tính vẫn mách bảo hắn phải chạy đi, trốn thoát khỏi nó
Mái tóc cam xỏa dài kia cứ đung đưa từng nhịp, cái miệng rộng kia há to với những chiếc răng sắc như dao cạo
Nó đột nhiên vồ tới, buộc Silver phải ra tay
Nụ cười trên môi hắn chợt tắt cùng thái độ kia, hắn vung cây rìu lên, ánh sáng phản chiếu bóng hình của nó. Trần trừ một chút rồi hắn dứt khoát vung tới tấp vào nó
Lần đầu tiên hắn ra tay với nó
Từng phát vung rìu chẳng khác gì từng phát tự đập vào trái tim chính mình
Hắn lại giết đi một người bạn, người đồng hành nữa của mình
Sự mơ hồ và trống rỗng bao trùng khi nó dần ngã xuống
Tiếng lửa cháy tạo ra sự vắng lặng nào đó, Silver chỉ nhìn chằm chằm đám lửa
Tâm trí lộn xộn gần như trống rỗng
nhìn bàn tay chai sạm và những vết thương do đối đầu với nó, hắn bối rối
Silver
-"Kết thúc thật rồi sao? chỉ vì sự lựa chọn ngu ngốc của ta mà ngươi chết sao?"
Hắn thầm thì, cố khiến bản thân thoát khỏi cảm giác trống rỗng và.. tiếc nuối
Nhìn đống lửa trở thành tro tàn như trôn đi bao nhiêu lời hứa của hắn cho anh
Silver
-"Ta đã nghĩ ngươi sẽ đánh bại thu phục được ta chứ?"
Silver
-"Không ngờ ngươi yếu như vậy"
Định thần được một chút, hắn đứng lên nhìn anh lần cuối rồi quay đi không một lời tạm biệt
Cảm giác tội lỗi bao trùm
Silver
(đó đâu phải lỗi của tao? Mọi thứ là do nó chọn và tự chuốc lấy mà?..)
Silver
-"Ta hứa sẽ không quên tên ngươi..-"
tâm trí hắn đứt quoản. tiếng xào xạc từ đống tro tàn phát ra như báo hiệu điều không lành
Nó đột nhiên vùng dậy từ đống tro tàn với cơ thể trằn trịt vết thương
Nó cứ gầm gừ khi cố bò lết đến gần hắn
Tiến lại gần, hắn ngồi xổm xuống trước sinh vật đã không còn khả năng tấn công
Liếc qua đôi chân cháy khét chỉ chừa lại xương của nó, sinh vật mất ý thức cứ gầm gừ. Hắn im lặng suy nghĩ
Tâm chí của Chopped dù hiểu được chuyện gì xảy ra nhưng lại chẳng điều khiển được, nó chỉ biết nhìn chằm chằm hắn trong cơ thể hấp hối
Hắn nhìn vào mắt anh không biết nên nói gì. nhìn vào ánh mắt bị bao bọc bởi lớp màng đen hoàn toàn nhưng hắn vẫn cảm nhận cảm xúc kì lạ nào đó trong ánh mắt ấy
Silver
-"Mang theo? Muốn mang theo"
Hắn hỏi lại, chỉ nhận lại tiếng gầm gừ
Silver
-"Nghĩa là đồng ý?"
Hắn nói, xách Chopped lên, trong lòng nghĩ tới quyết định cuối cùng khi nhìn vào căn phòng thí nghiệm đã toan hoang, mảng vỡ bay tứ tung
Silver
-"Cứ ở với ta, ta sẽ nuôi em đến khi em có lại ý thức"
Nhìn về hướng khác, dù tương lai đen tối cỡ nào nhưng hắn vẫn đâu thể thoát được
Chi bằng cứ mang theo miền hi vọng cuối cùng mà sống
Hắn tự nhủ đây sẽ là lần đầu tiên và duy nhất hắn đổ lòng với một kẻ
Giọng hắn dịu lại, bế anh theo mình
Lần đâu tiên hắn chịu ích kỉ vì bản thân, vì anh..
Silver
-"Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, nhóc ạ"
T/G
Nếu cậu chịu đọc đến đây thì chắc cậu phải kiên trì lm ấy :)
T/G
vì chuyện dài vc, tính viết ngắn mà nó thành cái đống này
T/G
tạm biệt và lần sau gặp lại nhó 😘
T/G
💙💙💙💙💙💙💙💙💙❤❤❤❤❤❤❤❤❤💜💜💜💚💚💛💛💜💜💜💚💚🧡💙💙💜💚💛💚💜💚💚💛🧡❤❤❤💙💙💙💚💛💜💜💚💛💛💚💚💜💜🧡🧡❤💛💚
T/G
🌷🌸🌷🌸
🌸🌷🌸🌷🌸
Λ🌷🌸🌷🌸🌷
( ˘ ᵕ ˘🌷🌸🌷
ヽ つ\ /
UU / 🎀 \
T/G
╔══╗....<3
╚╗╔╝..('\../')
╔╝╚╗..( •.• )
╚══╝..(,,)(,,)
╔╗╔═╦╦╦═╗ ╔╗╔╗
║╚╣║║║║╩╣ ║╚╝║
╚═╩═╩═╩═╝ ╚══╝
Comments
Củ Lạc Giòn Tan
đù massss có hàng ngol quá ngol quá 😭💞💖❤
tuyệt vời, húp hết không còn giọt nào 😔🤘💞💖❤
2024-12-04
2
DeVoN
Hai giây trước vừa ko cho đi chơi hai giây sau liền...
2025-01-08
1